VIETHAMVUI

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


    Tân lộc đỉnh ký

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:40 pm

    First topic message reminder :

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 235 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    bái đường.
    Chuông trống lại nổi lên. Ngao Bưu qua mượn tấm khăn đội trên đầu tân
    nương giả quàng vào đầu A Kha. Gã lại cởi trói cho cô.
    A Kha vừa cử động được đã vung quyền đánh "chát" một tiếng trúng vào
    ngực Ngao Bưu. May mà cô ít nội lực, nên tuy hắn bị trúng đòn mà không đau
    lắm.
    Ngao Bưu cầm cương đao kề vào cổ A Kha.
    Ngô Lập Thân hô :
    - Tân lang, tân nương làm lễ bái thiên !
    A Kha cảm thấy sau cổ mát rượi và hơi đau. Cô không làm sao được đành
    cùng Vi Tiểu Bảo sóng vai quì xuống nhìn ra ngoài dập đầu lạy.
    Ngô Lập Thân lại xướng :
    - Tân lang cùng tân nương làm lễ bái địa.
    Ngao Bưu xoay mình hai người cho quay vào trong quỳ lại.
    Nghe tiếng hô "Phu thê giao bái", hai người đối diện nhau quì lạy mấy lạy.
    Ngô Lập Thân cười ha hả hô :
    - Cặp vợ chồng mới tạ ông mai đi.
    A Kha tức qua vung cước đá vào bụng dưới lão.
    Phát đá này khá nặng, Ngô Lập Thân "ối" lên một tiếng, lùi lại ba bước. Lão
    ho mấy tiếng rồi cười nói :
    - Dữ quá ! Dữ quá !
    Giữa lúc ấy bỗng nghe ngoài từ đường có tiếng còi liên hồi thét lên lanh
    lảnh. Cả bốn mặt đông, tây, nam, bắc đều có tiếng bước chân lạo xạo, ít ra
    cũng có đến bốn, năm chục người .
    Ngô Lập Thân ngừng tiếng cười khi khẽ hô :
    - Tắt đèn lửa đi !
    Trong từ đường tối om. Vi Tiểu Bảo vội đến bên A Kha cầm tay cô khẽ
    nói :
    - Bên ngoài có địch nhân đến.
    A Kha đau khổ vô cùng, nghẹn ngào đáp :
    - Ta.... ta đã cùng ngươi làm lễ bái thiên địa rồi...
    Vi Tiểu Bảo khẽ nói :
    - Đó là một điều mà tiểu đệ mong mỏi bấy lây nay. Đáng tiếc việc tế cáo
    thiên địa bữa nay thực hành một cách đột ngột và lật đật quá chừng !
    A Kha tức giận hỏi :
    - Vụ này rồi bỏ đi không đáng kể. Ngươi tưởng là chuyện thật chăng ?
    Vi Tiểu Bảo đáp
    - Không thật thì còn giả sao được ? Cái đó kêu bằng gạo đã thổi xôi, ván
    đã đóng... gì gì đó.
    A Kha nói :
    - Ván đã đóng thuyền chứ còn đóng gì nữa ?
    Vi Tiểu Bảo nói ngay :
    - Phải rồi ! Phải rồi ! Ván đã đóng thuyền. Học vấn của nương tử khá lắm.
    Từ nay chịu khó dạy cho "tướng công" hiểu biết nhiều vào.
    A Kha thấy gã mặt dầy kêu mình bằng nương tử và tự xưng là tướng công
    thì trong lòng nóng nẩy bồn chồn, bất giác khóc oà lên.
    Bỗng nghe ngoài từ đường có mấy chục tiếng người gọi nhau ơi ới, la ó
    om sòm, tựa hồ tiếng trâu rống, thú gầm. Hai người chỉ thấy lý la lý lố không
    hiểu họ kêu gọi gì.
    A Kha trong lòng khiếp sợ, bất giác ngồi tựa vào Vi Tiểu Bảo .
    Vi Tiểu Bảo quàng tay ôm lấy cô khẽ an ủi :
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:36 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 55 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    khoan hồng độ lượng mến kẻ vô tài. Nếu Ngô Tam Quế còn
    chút lương tâm, thì đã đội ơn sâu phải mong báo đáp mới hợp lý. Nhưng hắn lại
    dùng lễ vật hối lộ vương công đại thần ở trong triều, biếu ông này ngàn lạng
    vàng, ông kia bạch ngân hai vạn lạng. Hắn rất hào phóng với mọi người quyền thế.
    Vậy mà có ba món chí bảo lại không đem tiến cống Hoàng thượng.
    Vua Khang Hy mỉm cười đáp:
    - Trẫm không ham muốn những thứ đó.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Phải rồi ! Ngô Tam Quế hay đòi triều đình tiền lương, tiền thưởng cho bộ
    hạ. Hắn nắm bạc vào tay rồi, để lại Bắc Kinh đến quá nửa tặng cho văn võ bá
    quan. Nô tài đã bảo hắn "Vương gia tặng cho các quan lớn trong triều một cáchrộng rãi quá, khiến cho nô tài phải xót dạ thay cho vương gia". Hắn đáp: "Tiểu
    huynh đệ ! Những vàng bạc này bất quá là tạm thời gởi ở nơi họ, để họ nói tốt
    cho mình, mấy năm nữa rồi họ phải trả cả vốn lời, việc gì mà lo ?"
    Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Nô tài không hiểu hỏi hắn: "Thưa Vương gia ! Tài vật đã tặng cho người ta
    rồi, khi nào người ta còn trả lại ? Vả đây là Vương gia vì lòng tốt tình nguyện tặng
    cho họ chứ có phải họ vay mượn Vương gia đâu mà đòi họ trả vốn lời ?" Ngô Tam
    Quế cười khanh khách, vỗ vai nô tài mấy cái rồi lấy ra cái túi gấm đưa cho nô tài
    nói: "Tiểu huynh đệ ! Cái này là của tiểu vương tặng cho tiểu huynh đệ để tỏ chút
    lòng thành. ở trước mặt Hoàng thượng, tiểu huynh đệ liệu nói tốt cho tiểu vương
    một chút. Giả tỷ Hoàng thượng bảo dẹp bỏ phiên trấn thì tiểu huynh đệ viện lý
    lẽ cần thiết để không thể dẹp bỏ đi được". Rồi hắn cười ha hả nói tiếp: "Tiểu
    huynh đệ cứ yên tâm. Cái này tiểu vương không bao giờ đòi lại hết".
    Gã vừa nói vừa lấy trong bọc ra một túi gấm, cầm trong tay giơ cao lên.
    Mọi người đều nhìn thấy ngoài túi thêu bốn chữ "Bình tây vương phủ".
    Vi Tiểu Bảo lại mở miệng túi đổ những vật bên trong ra.
    Bỗng nghe những tiếng leng keng vang lên. Nào trân châu, nào bảo thạch,
    nào ngọc phỉ thuý, tất cả đến mấy chục viên mỹ ngọc rất trân quí rớt xuống đất.
    ánh minh châu bảo khí sáng rực trông hoa cả mắt. Những thứ châu báu này có thứ
    của Ngô Tam Quế tặng cho, có thứ gã lấy được ở chỗ khác. Nhưng trong lúc nhất
    thời, ai mà phân biệt được ?
    Vua Khang Hy nói:
    - Vừa rồi ngươi đi Vân Nam một chuyến thành ra một phen đại phát tài.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Những đồ trân châu bảo bối này, nô tài không dám giữ nữa. Xin Hoàng
    thượng thưởng cho người khác.
    Nhà vua phán hỏi:
    - Cái đó là của Ngô Tam Quế tặng cho ngươi, sao trẫm lại có thể thưởng cho
    kẻ khác được ?Vi Tiểu Bảo tâu:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:37 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915


    Trang 56 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    - Ngô Tam Quế tặng cho nô tài, lại muốn nô tài lừa dối Hoàng thượng, nói tốt
    cho hắn đã đành, lại còn trăm mưu nghìn kế để giữ phiên trấn lại chứ đừng triệt
    bỏ. Nô tài đối với Hoàng thượng dốc dạ trung thành, có lý đâu lại tham lam một
    chút kim ngân tài bảo để trỏ kẻ phản tặc bảo là trung thần. Nô tài đã thẳng thắn
    không bênh vực hắn mà còn giữ những của này thì có điều không phải với hắn. Vả
    lại kim ngân châu báu khắp thiên hạ đều là của Hoàng gia. Chúa thượng muốn
    thưởng cho ai thì đó là ơn đức của chúa thượng. Sao lại để tên Ngô Tam Quế giữ
    lấy rồi lên mặt hảo nhân, mua chuộc lòng người ?
    Vua Khang Hy cười khanh khách nói:
    - Ngươi đã hết lòng trung với trẫm thì những trân châu bảo bối này cũng coi
    như là của trẫm thưởng đó.
    Nhà vua lại móc trong túi một cái đồng hồ vàng, nói tiếp:
    - Ngoài ra trẫm thưởng cho ngươi một vật bảo bối của Tây Dương này.
    Vi Tiểu Bảo vội quì xuống dập đầu, tiến lại đón lấy chiếc đồng hồ vàng.
    Hành động này của Vua tôi hai người đã lọt vào mắt các đại thần. Họ đều là
    những người chuyên coi thái độ những nhân vật khác thì làm gì chẳng hiểu tâm ý
    của vua Khang Hy ?
    Mặt khác các đại thần đều đã nhận hối lộ của Ngô Tam Quế. Gần đây lại
    được Vi Tiểu Bảo chuyển giao một mớ, ai nấy đều hồi hộp nghĩ bụng:
    - Nếu mình không biết lựa chiều, để thằng lỏi kia nói huỵch toẹt lễ vật ở Vân
    Nam đem về cho mình, mà Hoàng thượng nổi cơn tức giận, tất khép vào tội tư
    thông với Ngoại Phiên mưu đồ chuyện đen tối. Dù chẳng bị rơi đầu cũng phải đi
    sung quân.
    Các quan lại nghĩ tiếp:
    - Vi Tiểu Bảo vũ hãm Ngô Tam Quế bằng những lời ấu trĩ, tức cười. Dù Ngô
    Tam Quế thực tình muốn làm phản, quyết chẳng khi nào tiết lộ cho Khâm sai của
    Hoàng đế biết. Gã còn nói những vàng bạc tặng các đại thần ở trong triều rồi
    sau này sẽ thu về đủ cả vốn lời là có ý ám thị sau khi cuộc tạo phản thành công,hắn lên làm Hoàng đế sẽ đòi lại các đại thần phải trả lại vàng bạc. Đó hiển nhiên
    là ý nghĩ của đứa con nít chưa hiểu sự đời. Ngô Tam Quế là một nhân vật lão mưu
    thâm toán khi nào lại để tâm đến chút kim ngân đã tặng cho người ? Nhưng Vi Tiểu
    Bảo muốn nói gì thì nói cũng không bị đức vua bài bác, đủ tỏ ý kiến của gã được
    Hoàng thượng nâng đỡ triệt để.
    Như vậy còn ai dám lên tiếng phản đối để rước hoạ vào mình ?
    Minh Châu nhanh trí, lẹ miệng nói ngay:
    - Vi đô thống là một vị thiếu niên anh tài, xét đoán sự việc rất tinh vi và đối
    với Hoàng thượng lại hết dạ trung thành. Y đến chỗ Ngô Tam Quế tức là vào tận
    hang cọp thám tra biết rõ sự tình, khiến ai cũng phải khâm phục. Nếu không được
    Hoàng thượng soi rõ tiên cơ, phái Vi đô thống đến tận Vân Nam tra xét thì bọn
    ngu thần phục vụ ở kinh thành làm sao mà biết được Ngô Tam Quế đã chịu ơn sau
    của quốc gia mà lại sinh lòng phản trắc ?
    Y nói mấy câu vừa để tâng bốc vua Khang Hy cung Vi Tiểu Bảo, vừa cởi mở
    cho các bạn đồng liêu trong triều. Đồng thời xác nhận tội danh của Ngô Tam
    Quế.
    Trong điện Thái Hoà, mỗi người lại nói thêm mấy câu lọt tai. Các đại thần
    đang hồi hộp trong lòng, lo lắng cho thái độ ngoan cố của mình lúc trước, bây
    giờ mới thở phào một cái nhẹ nhõm.
    Khang Thân Vương Kiệt Thư và Sách Ngạch Đồ nguyên là chỗ bạn thân với Vi
    Tiểu Bảo, lúc này đã hiểu ý, dĩ nhiễn hết lời nói vun vào.
    Các đại thần bây giờ lại theo hùa mỗi người một câu đều công nhận nên triệt
    hồi phiên trấn.
    Có vị tự trách mình quá hồ đồ, may được đức Hoàng thượng anh minh chỉ đạo
    chẳng khác vén mây trông thấy mặt trời.
    Có vị đưa ra phương lược nên triệt bỏ cách nào ? Dùng kế gì đến bắt trói
    Ngô Tam Quế giải về kinh cùng tịch thu gia sản hắn làm sao ?
    Ngô Tam Quế nổi tiếng là phú xưng địch quốc. Khi nhắc tới vụ tịch thu gia
    sản nhà hắn, ai cũng muốn được sai phái vào vụ này.Nhưng sau lại nghĩ việc đó không phải ngon lành, vì Ngô Tam Quế mà trở mặt
    thì người nào đến tịch thu gia sản của hắn sẽ bị rơi đầu trước tiên.
    Vua Khang Hy chờ mọi người nói hết cả rồi mới tuyên bố:
    - Dù Ngô Tam Quế có ý nhị tâm, nhưng chưa lộ hình tích tạo phản. Vậy câu
    chuyện bữa nay, nhất thiết không ai được tiết lộ ra ngoài, để cho hắn có cơ hội
    sửa đổi lỗi lầm.
    Các đại thần lại ca tụng thánh đức mênh mông, nhân từ khoan hậu.
    Vua Khang Hy lấy trong bọc ra một tờ giấy vàng rồi hỏi:
    - Đây là đạo thượng dụ. Các khanh thử coi xem có chỗ nào không ổn
    chăng?
    Ba Đạt khom lưng đón lấy, cầm hai tay lên lớn tiếng đọc:
    "Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu rằng:
    "Tự đời xưa các bậc đế vương bình định thiên hạ đều trông vào sức lực của
    quan quân. Khi bể lặng sóng yên là hạ lệnh ban sư, cho sĩ tốt nghỉ ngơi. Những
    bậc trọng thần trấn thủ biên cương cũng cần được có ngày hưu dưỡng yên vui.
    Đó là thịnh điển của quốc gia"
    Ba Đạt đọc tới đây dừng lại, các đại thần lại một phen tấm tắc khen ngợi, tán
    tụng đạo ngự chế hoành văn của Hoàng thượng.

    Trang 57 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Hồi 178 : Dựng miếu tuyên dương trung liệt sĩ
    Ba Đạt khẽ dằn hắng một tiếng, gật gù cái đầu xoay chuyển hai vòng
    như để thưởng thức câu văn tuyệt diệu trong đạo thượng dụ.
    Đoạn hắn lấy giọng đọc tiếp:
    "Vương trước nay dốc dạ trung trinh, bày mưu khắc địch,

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:38 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 58 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    hết sức khuông
    phò, lập nên đại sự. Sau vương ở lại trọng trấn biên cương khiến trẫm yên lòng,
    khỏi lo về mặt Nam hoang, công lao tột bậc !"...
    Ba Đạt tới đấy dừng lại một chút, khẽ thở dài nói:
    - Thật là một áng văn chương tuyệt tác !
    Sách Ngạch Đồ nói theo:
    - Thiên ân của đức Hoàng thượng đối với Ngô Tam Qu? mông mênh như biển
    cả. Giả tỷ hắn còn chút lòng dạ của con người thì khi nghe đọc đạo thượng dụ
    này e rằng hắn phải thẹn mặt hổ lòng mà chết đi được.
    Ba Đạt hắng giọng đọc tiếp:
    "Nhưng trẫm nghĩ đến Vương đã già nua tuổi tác mà phải đóng binh ở xứ biên
    hoang lâu ngày, lòng quyến cố của trẫm thật là thấm thiết ! Gần đây địa phương
    đó đã vững như bàn thạch. Vậy trẫm ưng chuẩn lời thỉnh cầu của Vương được bãi
    bõ phiên trấn, trở về kinh địa.
    Nay trẫm đặc phái Khâm sai đại thần đến nơi tuyên đọc thượng dụ, để Vương
    thống lãnh quan binh bộ thuộc trở về Bắc Kinh, cho trẫm thoả lòng mong nhớ.
    Thế là tôi chúa được sớm hôm bầu bạn quân thần cộng lạc, vĩnh viễn an hưởng
    thái bình.
    Một khi Vương dời khỏi Vân Nam trẫm liền phát dụ phái quân trú phòng địa
    phương phòng vệ an ninh cho bách tính. Phủ đệ của Vương ở Bắc Kinh hiện đã
    sẵn sàng, Vương không phải lo lắng chi hết. Khâm thử !".
    Thanh điệu của Ba Đạt sang sảng như tiếng chuông đồng, hắn đọc thượng dụ
    vừa mạch lạc, vừa gẫy gọn, lại lên bổng xuống trầm, ai nghe cũng lọt tai.
    Ba Đạt đọc xong thượng dụ, hết thẩy nịnh thần đều lên tiếng hoan hô, tán
    tụng.
    Minh Châu nói:
    - Tám chữ "sớm hôm bầu bạn, quân thần cộng lạc" của đức Hoàng thượng thật
    cho đá cũng phải cảm động. Bọn nô tài nghe đến tám chữ này mà trong lòng hồi
    hộp.
    Đồ Hải nói theo:
    - Đức Hoàng thượng suy nghĩ thật sâu sa, chu đáo. Trong thượng dụ nói cả
    đến việc một khi Ngô Tam Quế dời khỏi Vân Nam là lập tức có quân trú phòng
    của địa phương đến trấn giữ an ninh cho trăm họ, để hắn hết đường kiếm cớ trùng
    trình. Thượng dụ còn nhắc tới hắn đến Bắc Kinh đã dành phủ đệ sẵn sàng, hắn
    khỏi phái người về kinh xây dựng lâu đài, do đó hắn có thể nấn ná để ở lại Vân
    Nam hàng mấy năm cũng chưa biết chừng.
    Vua Khang Hy lại nói:
    - Hay hơn hết là Ngô Tam Quế vâng thượng dụ về triều ngay, thì trăm họ
    thoát khỏi một phen tai nạn binh đao. Bây giờ cần phải hai người có tài biện
    thuyết đến Vân Nam tuyên bố chỉ dụ của trẫm.
    Mọi người nghe Hoàng đế nói vậy đều đưa mắt nhìn Vi Tiểu Bảo .
    Vi Tiểu Bảo thấy ai cũng ngó mình, gã không khỏi hoang mang, nghĩ bụng:
    - Vụ này mà mình phải đi là không hay đâu. Chuyến trước đưa dâu đến Vân
    Nam cơ hồ mất mạng rồi. Lần này còn đem thượng dụ triệt phiên tới đó, tất Ngô
    Tam Quế phải hạ
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:39 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 59 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    sát cả Khâm sai đại thần.
    Gã lại nghĩ tới đến Vân Nam có thể lấy được A Kha, bất giác rạo rực trong
    lòng. Nhưng xét cho cùng thì việc bảo toàn tính mạng vẫn là quan trọng hơn hết.
    Bỗng thấy Minh Châu quì xuống tâu:
    - Xin Hoàng thượng xét soi. Kể về tài biện thuyết và hành động tinh minh
    mẫn cán thì Vi đô thống là một nhân vật rất đắc lực. Có điều đô thống ghét kẻtàn ác như quân cừu địch. Đô thống đã biết Ngô Tam Quế tỏ lòng bất kính với
    Hoàng thượng nên căm hận hắn thấu xương. Nếu Hoàng thượng lại phái Vi đô
    thống đi công cán vụ này thì e rằng có điều bất lợi. Theo ngu kiến của nô tài thì
    quan Lễ bộ thị lang Chiết Nhĩ Khang và quan Hàn lâm học sĩ Đạt Nhĩ Lễ là những
    nhân vật có thể đảm đương việc đi Vân Nam để tuyên thị thượng dụ được. Hai
    người này ung dung phong nhã may ra cảm hoá được kẻ hung tàn, ngoan cố cũng
    chưa biết chừng.
    Vua Khang Hy rất lấy làm vừa dạ, liền ban khẩu dụ phái Chiết Nhĩ Khang và
    Đạt Nhĩ Lễ đi Vân Nam tuyên chỉ.
    Các đại thần thấy Hoàng đế quyết ý dẹp phiên, thảo sẵn thượng dụ để bên
    mình, đều lấy làm hối hận là lúc ban đầu đã nói tốt cho Ngô Tam Quế.
    Bây giờ ai nấy đều đổi giọng, nghĩ ra thật lắm tội trạng đổ lên đầu Ngô Tam
    Quế mà toàn là những tội đại gian đại ác, không thể khoan dung được.
    Vua Khang Hy gật đầu phán:
    - Ngô Tam Quế tuy toan làm điều đại nghịch, nhưng cũng chưa phải là tội ác
    đến cùng cực. Chúng ta phải coi chừng mà hành động, chớ để xẩy điều gì trái
    ngược với sự thực.
    Nhà vua phán xong mấy câu này liền đứng lên nhìn Vi Tiểu Bảo vẫy tay cho
    gã đi theo vào hậu điện.
    Vi Tiểu Bảo theo tiểu Hoàng đế tới ngự hoa viên. Bỗng nhà vua dừng lại,
    cười nói:
    - Tiểu Quế Tử ! Bữa nay có mặt ngươi thật là hay quá ! Nếu ngươi không lấy
    cái túi trân châu bảo bối ra đổ xuống đất thì con mẹ nó những thằng khỉ già đều
    nói tốt cho Ngô Tam Quế.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Thực ra Hoàng thượng chỉ tuyên bố một câu dẹp bỏ phiên trấn là các quan
    liền đua nhau tâu việc triệt phiên là đúng. Nhưng nô tài nghĩ để họ tự nói ra ý
    kiến của mình ra nghe cũng thú vị.Vua Khang Hy lẩm nhẩm gật đầu. Nét mặt bỗng trở nên trịnh trọng, nhà vua
    nói:
    - Tiểu Quế Tử ! Nước cờ chúng ta đã đi rồi, nhưng Ngô Tam Quế thật không
    phải hạng dễ chơi đâu. Tướng sĩ dưới trướng hắn đều là những tay đánh quen trăm
    trận. Binh lực hắn lợi hại vô cùng ! Nếu hắn dấy binh tạo phản mà người Hán khắp
    thiên hạ đều hưởng ứng thì vụ này thật la nguy hiểm.
    Những năm gần đây Vi Tiểu Bảo đi khắp các nơi đã được nghe người Hán chỗ
    nào cũng thoá mạ bọn Thát Đát, mà số người Hán lại
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:39 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 60 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    rất đông. Trong một trăm
    người thì có đến chín mươi chín phần người Hán, còn người Mãn Châu chưa chắc
    đã được một phần. Nếu người Hán khắp thiên hạ đều đứng lên tạo phản thì bất
    luận trường hợp nào người Mãn Châu cũng khó lòng chống cự nổi.
    Nhưng số người thoá mạ bọn Thát Đát tuy nhiều, mà số người căm hận Ngô
    Tam Quế còn đông hơn.
    Vi Tiểu Bảo nghĩ tới điểm này liền tâu:
    - Xin thánh thượng yên tâm. Người Hán khắp thiên hạ chẳng một ai ưa Ngô Tam
    Quế. Nếu hắn tạo phản thì ngoài bè lũ thân tín của hắn, chẳng có ai ủng hộ hết.
    Vua Khang Hy gật đầu đáp:
    - Ta nghĩ tới điểm này rồi. Quế Vương nhà Minh trước chạy trốn sang nước
    Miến Điện rồi bị Ngô Tam Quế bắt được giết đi. Như vậy Ngô Tam Quế có tạo
    phản cũng chỉ nói là "hưng Hán phản Mãn" chứ không thể tuyên bố là "phản Thanh
    phục Minh" được.
    Nhà vua nói tới đây dừng lại một chút rồi hỏi:
    - Sùng Trinh hoàng đế nhà Minh chết vào ngày nào ?
    Vi Tiểu Bảo gãi đầu gãi tai ngập ngừng đáp:
    - Cái đó... cái đó... nô tài không thể biết được, vì hồi ấy nô tài chưa ra đời.
    Vua Khang Hy cười ha hả nói:
    - Ta hỏi thăm đường một kẻ đui mù. Thuở ấy ta chưa ra đời. Phải rồi ! Đến
    ngày giỗ Sùng Trinh Hoàng đế, ta hạ chiếu an ủi, phủ dụ những con em trong
    hoàng tộc nhà Minh, đồng thời ta phái mấy vị Hoàng thân quốc thích đến tế điệntrên lăng vua Sùng Trinh, khiến trăm họ trong thiên hạ đều cảm kích ta mà thêm
    thống hận Ngô Tam Quế.
    Vi Tiểu Bảo tâu:- Hoàng thượng thần cơ diệu toán thật sâu rộng. Nhưng nếu
    ngày giỗ của Sùng Trinh Hoàng đế còn xa mà Ngô Tam Quế tạo phản trước rồi thì
    làm thế nào ?
    Vua Khang Hy cất bước trong vườn hoa đi thêm mấy bước rồi mỉm cười nói
    lảng sang chuyện khác:
    - Tiểu Quế Tử ! ít lâu nay ngươi phụng chỉ đi làm việc quốc gia đã phải chịu
    nhiều điều cực nhọc. Hết lên Ngũ Đài Sơn lại xuống Vân Nam, hết ra Thần Long
    đảo lại tới Liêu Đông. Sau cùng ngươi sang cả nước La Sát. Chuyến này trẫm phái
    ngươi đi đến một địa phương vui vẻ.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Địa phương vui vẻ nhứt trong thiên hạ là bên mình Hoàng thượng. Nô tài chỉ
    cần được nghe Hoàng thượng nói một câu, nhìn thấy Hoàng thượng một lần là tâm
    hồn rạo rực, trong lòng khoan khoái vô cùng ! Tâu Hoàng thượng ! Đây là nô tài
    nói thật, chứ không có ý nịnh hót.
    Vua Khang Hy gật đầu phán:
    - Trẫm biết sự thực là như vậy. Trẫm với ngươi là quân thần mà hai bên ý hợp
    tâm đầu đúng là có duyên phận. Trẫm với ngươi đánh nhau rồi kết bạn, thật khác
    người đời. Hà hà ! Hễ trẫm ngó thấy ngươi là trong lòng lại cao hứng. Tiểu Quế Tử
    ! Nửa

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:40 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 61 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    năm nay trẫm bặt tin ngươi đã tưởng ngươi chết chìm ngoài biển cả rồi. Trẫm
    rất lấy làm hối hận sao lại phái ngươi làm việc mạo hiểm như vậy ?
    Vi Tiểu Bảo trong lòng cảm kích tâu:
    - Nô tài chỉ mong muốn được chầu hầu kề cận Hoàng thượng.
    Mấy tiếng sau âm thanh của gã nghẹn ngào vì cảm động.
    Vua Khang Hy nói:
    - Hay lắm ! Ta là Hoàng đế sáu chục năm thì ngươi cũng làm quan lớn sáu chục
    năm. Tôi chúa chúng ta đầy lòng ân nghĩa lại có thuỷ chung.Một vị Hoàng đế mà thốt ra những câu này với kẻ thần tử thật là hiếm có. Một
    là nhà vua ít tuổi, ăn nói mau lẹ. Hai là nhà vua cùng Vi Tiểu Bảo quả có lòng chân
    thành với nhau.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Chúa thượng làm Hoàng đế một trăm năm, nô tài chỉ cầu được làm kẻ hầu hạ
    một trăm năm cũng đủ lấy làm mãn nguyện lắm rồi. Còn quan lớn quan nhỏ gì, nô
    tài cũng chẳng để tâm.
    Vua Khang Hy cười hỏi:
    - Sáu mươi năm làm Hoàng đế còn chưa đủ ư ? Con người cần biết tri túc,
    chứ đừng đòi hỏi quá nhiều!
    Nhà vua dừng lại một chút rồi tiếp:
    - Tiểu Quế Tử ! Lần này ta phái ngươi đi Dương Châu để ngươi mặc áo gấm
    về làng.
    Vi Tiểu Bảo nghe nói đến phái đi Dương Châu, trong lòng hồi hộp hỏi lại:
    - Sao lại mặc áo gấm về làng ?
    Nhà vua đáp:
    - Ngươi làm quan lớn ở kinh sư, được về cố hương một cách vẻ vang với họ
    hàng thân thích. Ai cũng khen gợi há chẳng hay lắm ư ? Ngươi bảo tên thủ hạ viết
    giúp một bản tâu để triều đình gia phong cho song thân ngươi.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Dạ dạ ! Đa tạ ơn điển của Hoàng thượng.
    Nhà vua hỏi:
    - Dường như ngươi có vẻ không thích thì phải ?
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
    - Nô tài rất hoan hỷ, nhưng... nhưng... nô tài không biết phụ thân mình là ai?
    Vua Khang Hy sửng sốt nghĩ tới phụ hoàng xuất gia trên Ngũ Đài Sơn liền
    cảm thấy chỗ đồng bệnh tương lân, liền cất giọng ôn nhu phán:- Ngươi hãy về Dương Châu thủng thẳng tìm kiếm dò hỏi. Hoặc giả thượng đế
    rủ lòng thương tới kẻ trung lương khiến cho cha con đoàn tụ. Tiểu Quế Tử ! Việc
    phái ngươi đi Dương Châu là một công cán dễ dàng nhất. Ta phái ngươi tới đó để
    xây dựng một toà Trung liệt từ.
    Vi Tiểu Bảo nghe nhà Vua bảo đi Dương Châu xây Trung liệt từ gã không
    hiểu tưởng lầm là Hoàng thượng sai đi Chủng lật tử (trồng cây dẻ) gã liền hỏi lại:
    - Chủng lật tử ư ? Hoàng thượng muốn xơi hạt giẻ, thì để nô tài ra chợ mua.
    ở đây cũng có mứt hạt dẻ thơm ngon lắm. Hà tất phải đến Dương Châu mới trồng
    được ?
    Vua Khang Hy cười ha hả đáp:
    - Con mẹ nó ! Tiểu Quế Tử vô học chẳng hiểu gì hết. Ta bảo xây Trung liệt
    từ mà ngươi kéo dằng ra là chủng lật tử thì đá cũng không nhịn cười được. Trung
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:41 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 62 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    liệt từ là một ngôi từ đường thờ phụng những bậc trung thần liệt sĩ.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Nô tài quả là ngu thiệt ! Té ra đi dựng một ngôi đền miếu như Quan Đế
    miếu gì đó.
    Nhà vua đáp:
    - Đúng là như vậy. Sau khi quân Thanh vào quan ải đã tàn sát rất nhiều bách
    tính ở thành Dương Châu và thành Gia Định. Vì thế mà có tiếng đồn những vụ
    "Dương Châu thập nhật" và "Gia định tam đồ". Mỗi khi ta nhớ tới những vụ này
    không khỏi ăn năn trong dạ.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Ngày trước quả có việc tàn sát rất thê thảm. Mười mấy năm sau trong những
    sông ngòi, ao giếng ở thành Dương Châu hãy còn xác chết nổi lềnh bềnh. Có
    điều khi đó nô tài chưa ra đời. Hoàng thượng cũng chưa có thì họ trách tôi chúa
    ta thế nào được ?
    Vua Khang Hy đáp:- Kể lý thì như vậy, nhưng đó là sự việc của tổ tiên ta, nên ta cũng coi như
    việc mình làm. Hồi ấy có một vị tên gọi Sử Khả Pháp ngươi có nghe nhắc tới bao
    giờ không ?
    Vi Tiểu Bảo đáp ngay:
    - Sử các bộ, Sử đại nhân tử thủ thành Dương Châu. Lão nhân gia là một bậc
    đại trung thần. Những người ở thành Dương Châu nhắc tới lão nhân gia lại chảy
    nước mắt. Trong viện của nô tài cũng có đặt một bài vị trên đề "Cửu Văn Long Sử
    Tiến chi linh vị". Những ngày mười rằm mồng một, rất đông người đến thắp hương lễ
    bái trước bài vị này. Nô tài còn nghe người ta nói : Thực ra đó là bài vị thờ Sử
    các bộ, nhưng để như vậy là để che mắt quan nha mà thôi.
    Vua Khang Hy lẩm nhẩm gật đầu nói:
    - Những bậc trung thần nghĩa sĩ gieo mối thương tiếc vào lòng người. Trăm họ
    đến cúng vái trước linh vị Cửu Văn Long Sử Tiến mà thực ra là kỷ niệm Sử Khả
    Pháp.
    Rồi nhà Vua phán hỏi:
    - Ngươi ở việc đó là việc gì ?
    Vi Tiểu Bảo thẹn đỏ mặt lên tâu:
    - Trình Hoàng thượng ! Vụ này nói ra không khỏi nhàm tai Hoàng thượng.
    Trong nhà thần có mở một "viện" kêu bằng Lệ Xuân viện. Đây là một kỹ viện lớn
    vào hạng nhất nhì ở trong thành Dương Châu.
    Vua Khang Hy tủm tỉm cười nghĩ bụng:
    - Nghe giọng nói lăng nhăng quê mùa thô tục, ta đã biết thằng nhỏ này không
    phải dòng dõi thế gia. Nhưng gã đối với ta hết lòng ngay thẳng. Cả việc xấu xa
    trong gia đình gã cũng không lừa dối ta.
    Thực ra Vi Tiểu Bảo nói nhà mình mở kỹ viện còn là nói khoác. Mẫu thân hắn
    bất quá là một ả kỹ nữ ở Lệ Xuân viện, chứ nào phải chủ tiệm.
    Nhà vua lại phán:
    - Ngươi mang thượng dụ của trẫm đến thành Dương Châu tuyên đọc trẫm
    tuyên dương thành tích tận trung báo quốc của Sử Khả Pháp. Y là một nhân vậttrung quân ái quốc, là một đại trung thần, đại hảo hán. Nhà Đại Thanh
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:42 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 63 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    chúng ta rất
    kính trọng những bậc trung thần nghĩa sĩ mà chẳng khoan dung loạn thần tặc tử.
    Ngươi lại xây một ngôi đền thật đẹp để bách tính phụng sự Sử Khả Pháp. Đồng
    thời những trung thần dũng tướng tuẫn nạn về cuộc thủ thành Dương Châu thời
    bấy giờ cũng được phối hướng. Ngươi lại đem ba chục bạn lạng bạc để phủ tuất
    và cứu tế cho trăm họ ở thành Dương Châu và thành Gia Định. Trẫm sẽ chỉ xá
    thuế và miễn đóng góp lương tiền trong ba năm cho hai địa phương này.
    Vi Tiểu Bảo thở phào một cái nói:
    - Tâu Hoàng thượng ! Ân điển này của Hoàng thượng thật là sâu rộng, nô tài
    chân tâm thành ý dập đầu lạy mấy cái lạy mới được.
    Gã nói rồi lồm cồm bò đến trước vua Khang Hy dập đầu lạy binh binh.
    Vua Khang Hy mỉm cười hỏi:
    - Chỉ có lần này ngươi mới chân tâm thành ý lạy trẫm, còn những lần trước kia
    đều là giả dối hay sao ?
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Có khi nô tài dập đầu một cách thành thật, mà cũng có lúc theo người ta
    làm cho đủ lễ.
    Vua Khang Hy chẳng lấy thế làm hỗn xược, lại cười ha hả nghĩ bụng:
    - Trong một trăm tên đã dập đầu lạy ta có đến chín mươi chín tên đã đóng
    kịch. Nhưng cũng chỉ một mình Tiểu Quế Tử là nói thật với ta.
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Tâu Hoàng thượng ! Kết hoạch này của Hoàng thượng là một tên bắn đôi
    chim.
    Nhà vua cười hỏi:
    - Người ta nói "Nhất tiễn xạ song điêu". Ngươi lại bảo một tên bắn đôi chim.
    Vậy hai con chim mà ngươi nói đó là chim gì ?
    Vi Tiểu Bảo tâu:- Toà Trung liệt từ này xây lên rồi thì người Hán khắp thiên hạ đều biết đức
    Hoàng thượng hết lòng thương bách tính. Việc quân Thát...quân Thanh giết người
    Hán ở Dương Châu và ở Gia Định đã làm cho Hoàng thượng phải đau lòng, nên
    bây giờ Hoàng thượng nghĩ phương pháp đền bù.
    Gã dừng một chút rồi tiếp:
    - Nếu Ngô Tam Quế hoặc Thượng Khả Hy hay Cảnh Tĩnh Trung tạo phản
    mang danh nghĩa khôi phục nhà Minh gì đó thì trăm họ sẽ bảo chúng: Người Mãn
    Thanh chẳng có gì là xấu cả. Đức Hoàng đế thật nhân hậu.
    Vua Khang Hy gật đầu nói:
    - Ngươi nói vậy cũng đúng, nhưng còn có chỗ lấy bụng kế tiểu nhân đo lòng
    người quân tử. Ta nghĩ tới những vụ "Dương Châu thập nhật", "Gia Định tam đồ"
    quả thực trong lòng xót xa mà phát tiền phủ tuất cùng giảm miễn ngân sương, chứ
    không phải chỉ mua chuộc lòng người.
    Nhà vua lại hỏi:
    - Còn con chim thứ nhì là gì ?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Hoàng thượng dựng miếu đường này khiến nhân dân đều biết làm trung thần
    nghĩa sĩ là hay, hành động phản bạn ngỗ nghịch là dở. Ngô Tam Quế muốn dấy
    binh tạo phản là trở thành nghịch tặc. Trăm họ sẽ thoá mạ hắn.
    Nhà
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:42 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 64 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    vua vươn tay khẽ đập vào mũ Vi Tiểu Bảo, cười nói:
    - Đúng thế ! Chúng ta phải hết sức tuyên dương những nhân vật tận trung
    báo quốc để nổi danh là hảo nhân. Như vậy trăm họ trong thiên hạ ai cũng muốn
    noi gương trung nghĩa để thành hảo nhân chứ còn ai toan điều phản nghịch để thế
    gian thoá mạ. Ngô Tam Quế không dấy động binh đao chẳng nói làm chi, nếu hắn
    nổi lên phản loạn cũng chẳng ai chịu hưởng ứng.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Nô tài nghe thầy đồ kể những thiên cố sự thì có hai vị trung thần nghĩa sĩ
    nổi tiếng nhất. Một là Nhạc Phi, Nhạc gia gia và một là Quân Đế, Quan Vương gia.
    Tâu Hoàng thượng ! Chuyến này bọn nô tài đến Dương Châu dựng Trung nghĩa từtưởng nên đồng thời trung tu miếu thờ Nhạc gia gia và Quan Vương gia cho thật
    tráng lệ.
    Vua Khang Hy cười đáp:
    - Tâm thần người rất linh mẫn, nhưng đáng tiếc ngươi không được đọc sách
    thành ra chẳng có kiến thức gì. Việc tu sử Quan Đế miếu là phải lắm vì Quan Vũ
    tận trung báo quốc, nghĩa khí ngút trời. Vậy trẫm phong sắc cho vị thần này. Còn
    Nhạc Phi đánh nhau với quân Kim. Nhà Đại Thanh chúng ta hiện nay có thể gọi là
    Hậu Kim. Kim tức là Thanh, quân Kim tức là quân Thanh. Vậy Nhạc vương miếu ngươi
    cứ để yên đừng lý gì đến.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Té ra là thế !
    Gã nghĩ thầm trong bụng:
    - Nguyên bọn Thát Đát là con cháu Kim Ngột Truật, Cáp Mễ Xuy, tổ tiên của
    ông vua này cũng ghê gớm lắm.
    Vua Khang Hy hỏi:
    - Trên núi Vương ốc tỉnh Hà Nam, dường như Ngô Tam Quế đã phục sẵn một
    cánh quân mã, có đúng thế không ?
    Vi Tiểu Bảo sửng sốt đáp:
    - Đúng thế !
    Gã nghĩ bụng:
    - Nếu tiểu Hoàng đế không nhắc đến vụ này thì ta cũng quên mất
    Vua Khang Hy nói:
    - Trước đây ngươi điều tra ra vụ Ngô Tam Quế mưu đồ phản nghịch, và phái
    người về tâu cho trẫm hay mà trẫm lại nặng lời cảnh cáo ngươi một chập, ngươi có
    biết tại sao không ?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Chắc là vì binh mã của triều đình chưa chỉnh đốn kịp, nên Hoàng thượng giả
    vờ không tin để khỏi rút mây động rừng.Vua Khang Hy cười nói:
    - Phải rồi ! Thành ngữ "rút mây động rừng" dùng vào trường hợp này đúng
    lắm. Ngay ở trong triều, Ngô Tam Quế nhất định đã đặt nhiều tâm phúc. Nhất cử
    nhất động của chúng ta đều không qua mắt được tên lão tặc đó. Trên núi Vương
    ốc xẩy vụ Tư Đồ Bá Lôi, nếu khi ấy trẫm mở cuộc điều tra thì Ngô Tam Quế biết
    ngay lập tức. Hắn sinh lòng khiếp sợ, không chừng dấy binh tạo phản liền. Những
    chuyện trong triều hắn đều tỏ tường hư thực và binh lực của hắn ra sao, còn trẫm
    chẳng hiểu tý gì. Nếu xẩy cuộc đánh nhau, bên ta tất bị thất bại. Có biết mình
    biết người mới mong chiến thắng.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Khi ấy Hoàng thượng phái người đến thống mạ nô tài, quan quân đều biết
    hết. Nếu Ngô Tam Quế đặt gian tế trong doanh binh của nô tài thì tất họ báo cáo
    cho hắn biết rồi. Không chừng hắn còn cười thầm là Hoàng thượng hồ đồ.
    Vua Khang Hy nói:
    - Chuyến này ngươi đi Dương Châu, dẫn năm ngàn binh mã để khi tới Hà Nam,
    Tế Nguyên đánh thẳng vào sào huyệt bọn phỉ đồ trên núi Vương ốc một cách bất
    ngờ, chúng không kịp phòng bị là mình thành công. Cánh quân của Ngô Tam Quế
    mai phục ở đó rất gần kinh thành chính là mối lo tâm phúc của chúng ta.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Thế thì tuyệt diệu ! Tâu Hoàng thượng ! Hay là Hoàng thượng ngự giá thân
    chinh giết cho kỳ hết bọn thủ hạ của Ngô Tam Quế.
    Nhà vua cười đáp:
    - Trên núi Vương ốc chỉ có chừng hai ngàn quân thổ phỉ mà quá nửa là bọn
    già nua và đàn bà trẻ con. Tên họ Nguyên đó báo cáo có trên ba vạn là hắn
    phóng đại. Trẫm đã phái ngừời lên điều tra nên biết rõ tình hình. Chỉ có hơn một
    ngàn tên thổ phỉ mà bảo trẫm ngự giá thân chinh, há chẳng khiến người cười cho ư
    ? Ha ha ...
    Vi Tiểu Bảo cũng bật cười mấy tiếng cười khô khan, bụng bảo dạ:
    - Vị tiểu Hoàng đế này rất tinh minh. Báo cáo láo là không được.Vua Khang Hy lại nói:
    - Bây giờ ngươi hãy lui ra nghĩ cách tiến đánh bọn thổ phỉ trên núi Vương ốc
    một vài ngày rồi vào tâu lại cho trẫm nghe.
    Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi trở gót lui ra.
    Gã tự hỏi:
    - Việc hành quân chiến đấu lão gia chẳng biết cóc gì. Bữa trước thuỷ chiến
    cạy có Thi Lang, ngày nay lục chiến biết trông vào ai ?
    Bỗng gã reo thầm:
    - Có rồi ! Ta mời đề đốc tỉnh Quảng Đông là Ngô Lục Kỳ làm phụ tá cho
    mình. Nhất thiết mọi việc ta cứ nghe theo lão là được. Lão là một tay hảo thủ trên
    chiến trường.

    Trang 65 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Hồi 179 : Triệu Lương Đống bày binh bố trận
    Vi Tiểu Bảo xoay chuyển ý nghĩ, tự nhủ:
    - Hoàng thượng bảo ta về nghĩ phương lược rồi một hai ngày sau vào cung
    điện tấu. Nếu đi Quảng Đông mời Ngô Lục Kỳ thì cả đi lẫn về có mau lẹ cũng mất
    một tháng làm sao kịp được ? Trong thành Bắc Kinh có tay nào điều binh khiển
    tướng được không ?
    Gã nghĩ lui tính tới thì trong thành Bắc Kinh chẳng thiếu gì tướng lãnh nổi
    danh nhưng họ đều là những quan to người Mãn Châu. Họ chưa phong tước công
    tước hầu thì cũng lên đại tướng quân hoặc đề đốc. Gã chỉ là một viên đô thống
    nhỏ mọn thì chỉ huy bọn kia thế nào được ?
    Kể ra Vi Tiểu Bảo được phong tước bá. Theo quan hàm nhà Mãn Châu thì
    tước Tử là nhất phẩm rồi. Tước Bá ở trên tước Tử tức là đã liệt vào hàng siêu
    phẩm, so với thượng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:43 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 66 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    thư tước vị còn cao hơn. Nhưng đó chỉ là hư hàm, tước vị tôn
    quí mà không có thực quyền.
    Vi Tiểu Bảo lại còn nhỏ tuổi mà muốn danh thần dũng tướng nghe lệnh thật
    không phải chuyện dễ dàng.
    Gã ở trong phòng bước lui rồi bước tới, ngơ ngẩn xuất thần. Gã ngó cái
    chén ăn cơm bằng vàng của người ta tặng cho đặt trên bàn bất giác nghĩ thầm:
    - Trước Thi Lang ở thành Bắc Kinh không được như ý mới đến cầu cạnh ta.
    Hiện nay ở trong thành Bắc Kinh thiếu gì võ quan bất đắc chí ? Ta chỉ cần những
    người bất đắc chí mà lại có bản lãnh. Có điều trong lúc nhất thời chưa chắc đã
    tập hợp được cả những người này vào một chỗ. Lại còn hạng người chẳng có bản
    lãnh gì mà vẫn lên như diều trong thành Bắc Kinh đây cũng chẳng thiếu, Vi Tiểu
    Bảo này là một trong các nhân vật đó. Ha ha !
    Gã nghĩ tới đây bất giác cười thầm.
    Vi Tiểu Bảo tiến lại gần bàn cầm cái chén vàng nhắc lên thấy khá nặng, không
    một cân thì cũng phải mười bốn lạng. Trên chén khắc bốn chữ lớn, gã không biết
    nhưng nghe người ta nói là "Gia quan tiến tước". Gã tự hỏi:
    - Vi Tiểu Bảo này trông vào bản lãnh gì để được gia quan tiến tước ? Bản
    lãnh giỏi nhất của ta là nịnh hót. Ta nịnh hót tiểu Hoàng đế khiến cho ngài rất
    khoan khoái trong lòng. Ngoài cái đó ra lão gia rất tầm thường. Xem chừng hễ con
    người có bản lãnh là không chịu nịnh bợ. Lão gia chỉ thích nịnh bợ tức là chẳng có
    bản lĩnh gì.
    Ngã ngửng đầu lên ngẫm nghĩ xem trong các quan võ có những ai không chịu
    nịnh hót ? Những anh hùng hào kiệt trong Thiên Địa Hội dĩ nhiên không thèm nịnh
    hót. Nhưng ngoại trừ Trần Cận Nam, sư phụ gã, và Ngô Lục Kỳ, còn hết thảy là
    những người chỉ biết nội ngoại công, chứ không hiểu cầm binh ra trận.
    Bộ tướng của sư phụ là Lâm Hưng Châu cũng biết cầm quân đánh trận. Đáng
    tiếc y đã trở về Đài Loan rồi.
    Đột nhiên Vi Tiểu Bảo nhớ tới một việc.
    Hôm trước gã dẫn bọn Thi Lang đi Thiên Tân, chuyển qua Đường Cổ ra biển,
    quan tổng binh thuỷ quân là Hoàng Phủ phụng sự gã rất chu đáo. ở Thiên Tân có
    một tên võ quan râu rậm thường chau mày bĩu môi, vẻ mặt khinh khỉnh ra chiều coi
    thường gã. Chẳng bao giờ hắn chịu nói nịnh gã lấy một câu.
    Vi Tiểu Bảo tự hỏi:
    - Tên quan võ đó là ai ?
    Gã không nhớ danh tự tên quan võ kia, nghĩ mãi không ra được. Gã lầm nhẩm
    luôn miệng câu:
    - Những gã nịnh hót đều là hạng bất tài. Tên quan võ rậm râu không chịu nịnh
    hót thì nhất định là một nhân vật có bản lãnh.
    Gã trầm ngâm một lúc tìm ra được quyết định, liền đến nha môn quan Bộ
    binh thượng thư để nhờ Minh Châu phát
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:44 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 67 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    văn thư khẩn cấp đến Thiên Tân điều
    động một viên quan võ rậm râu phải về Bắc Kinh lập tức.
    Gã nói là viên võ quan rậm râu đó tầm thước vừa phải, không cao không
    thấp. Cấp bậc nhà binh cũng không lớn không nhỏ, chẳng ở hàng phó tướng thì
    cũng vào hàng tham tướng.
    Quan bộ binh thượng thư Minh Châu thấy vụ này rất kỳ quái, tự hỏi:
    - Từ đây tới Thiên Tân đường xa mấy trăm dặm mà gã bảo phát văn thư đi
    điều động một người không hiểu tên họ gấp rút về Bắc Kinh thì điều động thế
    nào được ?
    Nhưng hắn biết Vi Tiểu Bảo được Hoàng đế sủng ái, đừng nói chuyện điều
    động một tên võ quan ở Thiên Tân, mà có gặp việc gì khó gấp mười lần cũng phải
    hành động cho bằng được.
    Minh Châu mỉm cười chịu lời ngay. Y cầm bút viết một đạo công văn cho chạy
    thẳng đến quan tổng binh trấn thủ ở Thiên Tân và sai y điều động hết thảy những
    quan quân rậm râu dưới trướng nhất luật phải về Bắc Kinh tức khắc và trình diện ở
    Binh bộ nha môn.
    Trưa hôm sau, Vi Tiểu Bảo vừa ăn cơm xong thấy thân binh vào báo có bộ
    binh thượng thư đại nhân đến ra mắt.
    Vi Tiểu Bảo ra tận cửa lớn đón tiếp thì thấy có tới hai chục quan rậm râu đi
    theo Minh Châu. Có tên râu đen, có tên râu trắng, có người râu lốm đốm. Người
    nào cũng mặt đầy cát bụi, mồ hôi đầm đìa tỏ ra vừa chạy một quãng đường xa rất
    mệt nhọc.
    Minh Châu cười nói:
    - Vi đô thống ! Đô thống bẩo điều động người tới đây, tiểu đệ đã điều
    động cho đô thống rồi đó. Xin đô thống lựa chọn, không hiểu tên nào hợp thức.
    Vi Tiểu Bảo thấy đám đông quan quân không khỏi sửng sốt. Rồi gã cười
    khanh khách đáp:
    - Minh Châu đại nhân ! Tại hạ chỉ xin đại nhân lấy cho một tên rậm râu mà đại
    nhân làm việc chu đáo quá, điều động đến hai chục tên. Ha ha ! Ha ha !
    Minh Châu cười nói:
    - Vì tiểu đệ sợ lấy lầm người không trúng với nhân vật mà Vi đô thống muốn
    kiếm, nên điều động cả bọn rậm râu đến đây để đô thống lựa chọn.
    Vi Tiểu Bảo cười ha hả nói:
    - Té ra dưới trướng Hoàng tổng binh ở Thiên Tân có rất nhiều tay rậm râu...
    Gã chưa dứt lời, đột nhiên trong đám đông có tiếng quát như sấm vang:
    - Rậm râu thì sao ? Phải chăng ngươi bắt người ta đến đây để làm trò cười ?
    Vi Tiểu Bảo và Minh Châu đều giật mình kinh hãi nhìn xem người nói đó là ai
    thì thấy một tên quan thân thể cao lớn, so với những đứng xung quanh trội hơn
    nửa cái đầu. Mặt hắn đầy vẻ giận dữ. Chòm râu hắn rung rinh như muốn dựng
    ngược cả lên.
    Vi Tiểu Bảo sửng sốt một chút rồi lộ vẻ vui mừng nói:
    - Đúng rồi ! Đúng rồi ! Chính là lão huynh đây. Tại hạ muốn kiếm lão huynh
    đó.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:45 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 68 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Tên rậm râu kia tức giận đáp:
    - Lần trước ngươi đến Thiên Tân ta đã ăn nói xung chằng với nhà ngươi và
    biết rằng ngươi thể nào cũng trả thù cho bõ ghét. Hừ ! Ta chẳng phạm tội gì mà
    ngươi muốn dựng chuyện khép ta vào quân luật e rằng không phải chuyện dễ
    dàng.
    Minh Châu quát hỏi:
    - Ngươi tên họ là gì ? Sao dám vô lễ trước mặt thượng qua ?
    Tên rậm râu này vừa rồi đã đến binh bộ nha môn để trình diện với quan
    thượng thư Minh Châu.
    Minh Châu là một đại quan cấp đầu não, tên rậm râu đó dù quật cường cũng
    không dám hỗn loạn trật tự, xung chằng với thượng cấp. Hắn liền khom lưng đáp:
    - Kinh bẩm đại nhân ! Ty chức là phó tướng Triệu Lương Đống ở Thiên Tân.
    Minh Châu nói :
    - Vi đô thống đây chức cao tước trọng lại rất mực khoan nhân. Ngài còn là
    một vị hảo bằng hữu của bản bộ. Sao ngươi dám đắc tội với ngài ? Mau xin lỗi đô
    thống đi.
    Triệu Lương Đống trong lòng tức giận, nghếch mắt ngó Vi Tiểu Bảo tự hỏi:
    - Gã bất quá là một thằng lỏi miệng còn hôi sữa, việc gì ta phải tạ tội với
    hắn?
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Triệu đại ca đừng buồn. Chính tại hạ đã đắc tội với đại ca, tại hạ cần xin
    lỗi đại ca mới phải.
    Đoạn gã quay lại nhìn bọn quan quân nói tiếp:
    - Tại hạ có viêc khẩn yếu cần thương nghị với Triệu phó tướng. Trong lúc
    nhất thời tại hạ không nhớ ra được tôn tánh đại danh của y, phải phiền bộ binh
    đại nhân mời các vị về Bắc Kinh, khiến các vị chạy suốt đêmngày cực nhọc. Tại hạ
    rất lấy làm áy náy.
    Gã nói rồi vòng tay xin lỗi mọi người.
    Bọn quan quân lập tức đáp lễ.
    Triệu Lương Đống thấy Vi Tiểu Bảo ăn nói nhũn nhặn, hắn không khỏi sửng
    sốt. Lửa giận trong lòng lập tức tiêu tan.
    Vi Tiểu Bảo nhìn Minh Châu nói:
    - Đại nhân đã giá lâm thì xin vào trong kia ngồi chơi cho tiểu đệ được kính
    mời chung rượu tạ ơn. Các bạn hữu ở Thiên Tân ! Mời các bạn vào cả đây.
    Minh Châu vẫn có ý muốn kết giao với Vi Tiểu Bảo, bây giờ gặp được cơ hội
    liền hoan hỷ theo vào ngay.
    Vi Tiểu Bảo truyền mở đại tiệc. Gã mời Minh Châu ngồi thủ tịch, Triệu Lương
    Đống ngồi vào thứ vị. Gã ngồi xuống chủ tịch bồi tiếp. Còn các võ tướng ở
    Thiên Tân ngồi ở ba bàn khác. Tiệc rượu ở phủ Bá tước dĩ nhiên cực kỳ long
    trọng.
    Qua ba tuần rượu, ban nghệ sĩ đến diễn tuồng ngay trước tiệc.
    Bọn võ tướng ở Thiên Tân đến Kinh thành có người cấp bậc rât thấp, mới
    vào hạng bá tổng, chì vì trời cho hàm râu rậm mà nghiễm nhiên được vào phủ Bá
    tước dự tiệc coi hát cùng binh bộ thượng thư và đô thống đại nhân. Thật là một
    chuyện bất ngờ.
    Triệu Lương Đống tuy tính khí quật cường mà đầu óc rất tinh tế.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:45 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 69 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Hắn thấy Vi
    Ti?u B?o không đem việc lớn ra thương nghị trên bữa tiệc, hắn cũng lờ đi không
    hỏi gì. Hắn ngồi lắng tai nghe Vi Tiểu Bảo kể chuyện sang nước La Sát, được thấy
    phong tục ngoại quốc rất kỳ lạ, bất giác lẩm bẩm:
    - Thằng lỏi này toàn nói nhăng nói càn. Làm gì có chuyện trai gái ôm nhau
    nhảy trước mặt đông người. Trên thế gian sao lại có những người vô sỉ như thế
    được?
    Minh Châu uống mấy tuần rượu, coi hết một màn hát bội rồi đứng dậy cáo từ.
    Vi Tiểu Bảo tiễn chân ra tận cổng ngoài rồi trở vào đại sảnh bồi tiếp bọn
    quan quân coi hát. Tan hát gã mời Triệu Lương Đống vào thư phòng nói chuyện.
    Triệu Lương Đống thấy bao nhiêu giá sách đều xếp đầy sách vở, hắn không
    khỏi sinh lòng kính trọng, tự nhủ:
    - Gã tiểu hài tử này tuy nhỏ tuổi mà học vấn đã khá lắm. Gã còn cao minh
    hơn bọn mình là hạng người thô lỗ rất nhiều.
    Vi Tiểu Bảo thấy Triệu Lương Đống dòm ngó sách vở liền cười nói:
    - Triệu đại ca ! Chẳng dấu gì đại ca. Những sách vở họ đem đến bày ở đây
    chẳng qua là để làm cảnh cho có vẻ thư phòng của một vị Bá tước. Còn học vấn
    của tiểu đệ thì chưa chắc đã đủ mười chữ. Ba chữ tên Vi Tiểu Bảo thì tiểu đệ biết
    được, còn ngoài ra mù tịt. Có mở sách căng mắt lên mà nhìn cũng chẳng biết một
    chữ con mẹ gì.
    Triệu Lương Đống nổi tràng cười khanh khách. Đột nhiên hắn cảm thấy trong
    lòng cởi mở vì biết rõ vị tiểu đô thống này tính nết mau lẹ và thẳng thắn, không
    các bậc kiêu kỳ.
    Tuy nhiên, ngoài mặt hắn tỏ vẻ cung kính nói:
    - Vi đại nhân ! Trước kia ty chức đã ăn nói mạo phạm, xin đại nhân thứ lỗi
    cho.
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Lỗi gì chứ ? Chúng ta xưng hô nhau bằng huynh đệ tiện hơn. Triệu huynh
    lớn tuổi, tiểu đệ kêu bằng Triệu đại ca. Còn Triệu đại ca kêu tại hạ bằng Vi huynh
    đệ là xong.
    Triệu Lương Đống vội đứng dậy đưa lời thỉnh an rồi đáp:
    - Xin đô thống đại nhân đừng nói vậy khiến cho tiểu tướng phải tổn thọ.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Ngồi xuống đi ! Ngồi xuống đi ! Tại hạ bất quá gặp hồi hên vận làm được
    mấy việc vừa dạ đức Hoàng thượng mà bước lên quan lớn. Triệu huynh tưởng tại
    hạ có bản lĩnh thật chăng ? Sự thức tại hạ chẳng biết cóc gì hết, làm nên cái chức
    quan này mà trong lòng rất hổ thẹn. Tại hạ tự biết mình so với Triệu đại ca còn
    thua xa lắm, vì đại ca nhất mã nhất thương lập nên công trạng hoàn toàn trông
    vào bản lãnh chân chính của mình.
    Vi Tiểu Bảo nói câu này khiến cho Triệu Lương Đống nức lòng hởi dạ. Hắn
    đáp:
    - Thưa Vi đại nhân ! Tiểu tướng là kẻ thô lỗ, đại nhân có việc gì xin cứ sai
    bảo. Nếu tiểu tướng làm được thì dĩ nhiên hết sức làm
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:46 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 70 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    cho đến nơi. Bằng tiểu
    tướng không làm nổi cũng quyết hy sinh phục vụ hết mình để đền đáp tấm lòng tri
    ngộ của đại nhân.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng nói:
    - Sự thực thì tiểu đệ cũng chưa có việc gì, nhưng chuyến trước đến Thiên
    Tân thấy Triêu đại ca tướng mạo đường đường, biết là một nhân tài xuất chúng.
    Tiểu đệ làm cái chức Khâm sai đại thần khiến ai cũng xúm vào bợ đít, chỉ riêng
    mình Triệu đại ca là không thèm tâng bốc, cầu cạnh ai.
    Triệu Lương Đống bẽn lẽn đáp:
    - Tiểu tướng con nhà võ, tính tình lỗ mãng không khéo chiều chuộng quan
    trên, sự thực cũng chẳng dám có ý vô lễ với khâm sai đại thần
    Vi Tiểu Bảo chậm rãi nói:
    - Tiểu đệ có trách móc đại ca đâu ? Không thế thì đã chẳng triệu đại ca về
    đây. Tiểu đệ chủ trương lý thuyết: phàm người có bản lãnh là không chịu nịnh hót
    ai. Chỉ những kẻ bất tài mới bợ đít để được thăng quan phát tài.
    Triệu Lương Đống hả hê giãi bày:
    - Vi đại nhân nói mấy câu này một cách rất thẳng thắn mau lẹ. Nhưng tiểu
    tướng đã chẳng có bản lĩnh gì, lại nghe người tâng công nịnh bợ thì trong lòng tức
    tối khó chịu. Một mặt đắc tội với thượng ty, một đằng gây gổ với bạn bè, thành ra
    khó được thăng quan. Cái tính thô lỗ tai hại là thế đó.
    Vi Tiểu Bảo lên giọng kiên quyết:
    - Triệu đại ca không nịnh hót, nhất định là người có bản lãnh.
    Triệu Lương Đống há hốc miệng ra không biết đáp thế nào. Hắn lẩm bẩm:
    - Sanh ra ta ấy là cha mẹ ta. Biết ta ấy là Vi đại nhân.
    Vi Tiểu Bảo sai gia nhân bày tiệc rượu ngay trong thư phòng để hai người
    đối ẩm chuyện trò.
    Nguyên Triệu Lương Đống người tỉnh Quảng Tây, xuất thân là con nhà võ. Khi
    lâm trận hắn dũng cảm xung phong, lập nhiều chiến công mới thăng được lên tới
    chức phó tướng.
    Vi Tiểu Bảo nghe hắn nói chuyên nghề trận mạc thì trong bụng mừng thầm tự
    nhủ:
    - Quả nhiên ta coi không lầm.
    Gã liền hỏi về phép dẫn quân đánh giặc trên núi.
    Triệu Lương Đống không đọc binh thư nhưng quen đánh trăm trận, kinh
    nghiệm dồi dào. Hắn nghe Vi Tiểu Bảo hỏi phép tấn công trên núi liền cho là gã
    có ý thăm dò bản lãnh của mình. Hắn liền trình bày kế hoạch, miệng nói thao thao
    bất tuyệt.
    Hai người càng nói chuyện càng cao hứng, Triệu Lương Đống đứng dậy lấy
    những bộ tứ thư ngũ kinh trên giá sách bày thành núi non hang thẳm, khe suối
    sông ngòi, hình thế đường đi. Khi tấn công phải mai phục chỗ nào ? Dương đông
    kích tây ra làm sao ? Chặn đường ở nơi đâu ? Xung kích dụ địch ở chỗ nào ? Hắn
    nhất giải thích rất rành mạch. Hắn nói đến cả chiến pháp của binh lực hai bên.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi:
    - Gặp
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:47 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 71 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    trường hợp bên địch chỉ có hơn một ngàn quân mà bên mình dẫn đến
    năm, sáu ngàn nhân mã thì phải tấn công cách nào để nắm chắc phần thắng.
    Triệu Lương Đống đáp:
    - Nói về đánh trận mà nắm chắc phần thắng thì không có đâu. Nhưng binh lực
    ta nhiều gấp mấy bên địch mà do tiểu tướng hành quân lại để thua thì còn hòng
    làm người được nữa ư ? Kẻ làm tướng phải bắt sống bên địch không để một tên
    lọt lưới mới hợp lý.
    Hắn vừa nói vừa bố trí bộ thư của binh lực hai bên.
    Vi Tiểu Bảo sai gia đinh lấy mấy ngàn đồng tiền lên giả làm binh mã cho Triệu
    Lương Đống bày trận.
    Vi Tiểu Bảo ghi nhớ những phương lược dùng binh của Triệu Lương Đống và
    lưu hắn ngủ lại trong phủ đêm hôm ấy.
    Sáng hôm sau hắn vào cung ra mắt vua Khang Hy ở trong Ngự thư phòng, bày
    lại cách hành binh bố trận đúng như kiểu mẫu của Triệu Lương Đống đã truyền
    cho. Có điều gã không dám lôi sách vở của Hoàng đế ra mà chỉ dùng mấy thứ thô
    sơ của mình để bày trận.
    Vua Khang Hy trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
    - Ai dạy ngươi phép đánh trận này ?
    Vi Tiểu Bảo không dám dấu diếm, liền thuật lại chuyện tìm Triệu Lương Đống
    đưa về kinh.
    Nhà vua nghe nói tới vụ Minh Châu đang đêm phải triệu tập hơn hai chục
    viên võ quan rậm râu từ Thiên Tân đưa về Bắc Kinh để Vi Tiểu Bảo lựa chọn, ngài
    không nhịn được, nổi tràng cười khanh khách hỏi:
    - Sao ngươi biết Triệu Lương Đống là người có bản lãnh ?
    Vi Tiểu Bảo không dám nói thật tên rậm râu này không chịu nịnh hót, vì chính
    gã là ông vua bợ đít. Bí quyết đó chẳng thể tiết lộ với Hoàng đế. Gã liền hàm hồ
    đáp:
    - Lần trước Hoàng thượng phái nô tài lên Thiên Tân, nô tài thấy tên rậm râu
    đó thao diễn trận pháp rất hay, đã nghĩ ngay tới có một ngày kia phải dùng đến
    hắn để đối phó với Ngô Tam Quế.
    Vua Khang Hy gật đầu phán:
    - Lúc nào ngươi cũng không quên cách đối phó với Ngô Tam Quế là hay lắm !
    Trái lại, mấy lão già trong triều...hừ, hừ... lại chỉ nghĩ đến vành cạnh Ngô Tam Quế
    để hòng ăn của đút.
    Nhà vua lại phán hỏi:
    - Phải chăng hiện giờ Triệu Lương Đống đang làm phó tướng ? Ngươi về nói
    cho hắn hay đã hết sức tiến cử hắn và được trẫm đặc biệt ban chỉ thăng hắn lên
    chức Tổng binh. Như vậy hắn sẽ cảm kích ngươi mà tận tâm giúp việc cho.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng tâu:
    - Hoàng thượng o bế hạ thần, cả điều nhỏ nhặt cũng đến nơi đến chốn.
    Gã lạy tạ nhà Vua lui về phủ Bá tước nói cho Triệu Lương Đống biết.
    Sau mấy bữa quả nhiên Binh bộ phát văn thư thăng quan cho Triệu Lương
    Đống lên chức tổng binh ở Thiên Tân và đặt dưới quyền chỉ huy của Vi Tiểu
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:47 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 72 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Bảo
    Triệu Lương Đống dĩ nhiên trong lòng cảm kích Vi Tiểu Bảo không biết đến
    đâu mà kể. Hắn tưởng chàng thiếu niên thượng cấp của mình chẳng cần nịnh bợ ai
    mà thăng quan rất mau chóng. Đây là một chuyện đáng vui mừng thứ nhất trong
    đời người.
    Một hôm Vi Tiểu Bảo đang ngồi trò chuyện với Triệu Lương Đống thì có
    người xin vào ra mắt. Đây là quan hầu của phò mã Ngô ứng Hùng đến mời Vi Tiểu
    Bảo qua phủ phò mã dự bữa tiệc thân mật.
    Viên quan hầu nói:
    - Đã lâu phò mã không được gặp Vi đại nhân. Rất mong nhớ trong lòng, nên
    phái nô tài thỉnh Vi đại nhân sang chơi để phò mã được mời lão nhân gia chung
    rượu tạ ơn ông mai.
    Vi Tiểu Bảo tự hỏi:
    - Vị phò mã này chỉ là hữu danh vô thực thì còn tạ ông mai làm chi ? Bất quá
    hắn mượn tiếng tạ ơn mới mời được mình qua đó uống rượu. Chi bằng ta thử sang
    coi, thường khi vớ được món bở cũng chưa biết chừng.
    Gã liền đem theo Triệu Lương Đống và đội thân binh ở Kiêu Kỵ Doanh đi
    theo đến phủ phò mã.
    Sau khi Ngô ứng Hùng thành hôn cùng Kiến Ninh công chúa ở Bắc Kinh liền
    có phủ đệ đàng hoàng, khác hẳn với chỗ tạm chú ngày trước.
    Ngô ứng Hùng dẫn mấy tên quan tâm ra tận cổng lớn nghênh tiếp. Hắn vừa
    thấy Vi Tiểu Bảo đã nói ngay:
    - Vi đại nhân ! Bữa nay chỉ có mấy anh em thân mật như người nhà nói chuyện
    với nhau, chứ không mời tân khách nào khác. Mấy vị bằng hữu ở Vân Nam mới tới
    đây rất tiện việc bồi tiếp Triệu tổng binh.
    Hắn liền giới thiệu mấy tên quan quân. Lão già có chòm râu bạc mà dài, tướng
    mạo uy nghiêm là Trương Dũng, đề đốc ở Vân Nam. Còn hai người nữa đều là phó
    tướng. Một tên có vẻ kiêu dũng tên gọi Vương Tiến Bảo. Còn một tên thái độ tỏ
    ra rất ôn hoà, lễ phép, tên gọi Tôn Tư Khắc.
    Vi Tiểu Bảo nắm tay Vương Tiến Bảo nói:
    - Vương đại ca ! Đại ca là Bảo, tiểu đệ cũng là Bảo. Có điều đại ca là Đại
    Bảo, tiểu đệ là Tiểu Bảo. Anh em mình thành một cặp Bảo hạ xuống ăn đứt, không
    phải giam tiền cho ai.
    Ba tên quan quân ở Vân Nam nổi tràng cười khanh khách. Chúng thấy Vi Tiểu
    Bảo vui vẻ cởi mở đều rất lấy làm hoan hỷ.
    Vi Tiểu Bảo lại nhìn Trương Dũng hỏi:
    - Trương đại ca ! Chuyến trước tiểu đệ đến Vân Nam sao lại không gặp ba
    vị?
    Trương Dũng đáp:
    - Hồi đó Vương gia vừa phái bọn tiểu tướng đi tuần tra ngoài biên giới thành
    ra không được ở Côn Minh chầu hầu Vi đại nhân.
    Vi Tiểu Bảo gạt đi:
    - Trời ơi ! Việc gì mà phải đại nhân mới tiểu tướng ? Chúng ta xưng hô nhau
    một cách giản tiện hay hơn. Trương đại ca kêu tại hạ bằng Vi huynh đệ là xong.
    Có thế mới thân thiện vui vẻ cả làng.
    Trương Dũng cười đáp:
    - Vi đại nhân dạy thế khiến bọn tiểu tướng có điều thất lễ.
    Mấy người cười cười, nói nói tiến vào sảnh đường.
    Bọn gia đinh bưng trà mời khách. Một tên nhìn Ngô ứng Hùng nói:
    - Công chúa xin phò mã thỉnh Vi đại nhân vào nội điện hội kiến.
    Vi Tiểu Bảo trống ngực đánh thình thình nghĩ bụng:
    - Mình phải vào gặp Công chúa thật khó quá !
    Nhưng gã nghĩ tới những ngày đưa nàng đi Vân Nam, dọc đường đã quấn quít
    với nhau chẳng khác nào đôi vợ chồng trong buổi tân hôn, bất giác trong người
    dạo rực, mặt đỏ bừng lên.
    Ngô ứng Hùng cười nói:
    - Công chúa thường nhắc tới cuộc nhân duyên của vợ chồng tiểu đệ là do
    bàn tay Vi đại nhân tác thành cho. Thế nào cũng phải mời tiệc tạ ông mai.
    Hắn dứt lời đứng dậy nhìn bọn Trương Dũng nói:
    - Các vị cứ ngồi chơi thong thả.
    Đoạn hắn dẫn Vi Tiểu Bảo vào nội đường.
    Hắn đi qua hai gian khách sảnh vào trong một căn sương phòng bỗng xoay
    tay đóng cửa lại nói:
    - Vi đại nhân ! Vụ này ngoài Vi đại nhân không còn ai giúp dùm tiểu đệ được.
    Vi Tiểu Bảo lại đỏ mặt lên, tự hỏi:
    - Ngươi bị công chúa thiến rồi, không làm chồng nàng được nữa, thì còn cầu
    ta giúp điều chi ?
    Gã ấp úng đáp:
    - Vụ này ... vụ này ... tại hạ thấy ngượng quá.
    Ngô ứng Hùng ngạc nhiên rồi chậm rãi nói:
    - Nếu Vi đại nhân không chịu trượng nghĩa giúp dùm thì chẳng còn ai làm
    được.
    Vi Tiểu Bảo vẻ mặt bẽn lẽn nghĩ thầm:
    - Đúng là Công chúa bức bách hắn năn nỉ ta, không thì tại sao hắn lại bảo vụ
    này ngoài ta ra không còn ai giải quyết dùm hắn ?

    Trang 73 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Hồi 180 : NGựA TốT VụNG NUÔI THàNH NGựA XấU
    Ngô ứng Hùng thấy Vi Tiểu Bảo vẻ mặt có điều khác lạ thì cho là gã
    không chịu giúp mình, liền nói:
    Tiểu đệ cũng biết vụ này cực kỳ nan giải. Sau khi thành sự phụ vương cùng
    tiểu đệ quyết chẳng quên ơn Vi huynh đệ đã tận tình giúp cho.
    Vi Tiểu Bảo tự hỏi:
    - "Tại sao Ngô Tam Quế lại cũng cảm kích ta? A phải rồi! Ngô Tam Quế lo
    không có người nối dõi mong ta giúp vụ này để sinh ra đứa cháu nội. Nhưng cái
    đó ai mà biết chắc có sinh được con cháu gì không?".
    Gã liền đáp:
    -Phò mã gia! Vụ này tiểu đệ chẳng nắm vững phần nào. Vương gia và Phò mã
    gia đã nói đến chuyện cảm ơn trước. Nếu tiểu đệ làm không thành công há chẳng
    đáng thẹn lắm ư?
    Ngô ứng Hùng đáp:
    - Không sao hết! Không sao hết! Vi huynh đệ cứ làm cho hết sức là cha con
    tiểu đệ đã cảm ơn lắm rồi. Cả Công chúa cũng cảm kích vô cùng.
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Phò mã gia muốn tiểu đệ làm việc gì, nhất định tiểu đệ cũng phải làm.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:48 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 74 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Ngô ứng Hùng tiến gần lại một bước, hạ thấp giọng xuống nói:
    - Vụ dẹp bỏ Phiên trấn chưa truyền đến Vân Nam. Bọn Trương Đề đốc
    không hay biết gì hết. Nếu Vi huynh đệ chịu tâu lên Hoàng thượng cho thu hồi
    thượng dụ triệt Phiên, ban văn thư khẩn cấp chạy sáu trăm dặm một ngày đưa đến
    Vân Nam thì có thể rút thượng dụ tước Phiên về kịp.
    Vi Tiểu Bảo ngơ ngác hỏi:
    - Phò mã... Phò mã nói về việc triệt Phiên ư?
    Ngô ứng Hùng đáp:
    - Chính thế! Đại sự trước mắt còn việc gì lớn hơn việc tước phiên nữa? Đối
    với Vi huynh đệ, đức Hoàng thượng ngôn thính kế tòng. Vụ này ngoại trừ Vi huynh
    đệ dúng tay vào thì chẳng còn ai xoay chuyển cục diện được nữa.
    Vi Tiểu Bảo chưng hửng la thầm:
    - "Trời ơi! Té ra mình đoán lầm ý hắn. Hắn nhờ mình việc này mà mình lại tưởng
    việc kia. Thế có tức cười không?".
    Gã không nhịn được nổi lên tràng cười ha hả.
    Ngô ứng Hùng ngạc nhiên hỏi:
    - Sao Vi huynh đệ lại phì cười? Tiểu đệ nói có chỗ nào lầm lẫn chăng?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Không phải đâu! Không phải đâu! Xin lỗi Phò mã. Tiểu đệ chợt nhớ tới một
    chuyện khác mà phải bật cười.
    Ngô ứng Hùng trong lòng bất mãn vô cùng. Vẻ tức giận lộ ra ngoài mặt. Hắn
    ngấm ngầm nghiến răng tự nhủ:
    - "Bây giờ mi cứ việc ngông cuồng đi. Rồi đây phụ vương ta dựng cờ khởi
    nghĩa, thế như chẻ tre đánh thẳng lên Bắc Kinh, ta sẽ bắt thẳng lỏi này phanh thấy
    làm muôn đoạn".
    Vi Tiểu Bảo nói tiếp:
    - Phò mã gia! Sáng sớm hôm sau tiểu đệ nhất định vào bái kiến Hoàng
    thượng trình bày: Phò mã là muội phu của Hoàng thượng thì Bình Tây Vương cũng
    là bậc tôn thần. Hoàng thượng đã không gia quan tấn tước cho Vương gia thì cũng
    chẳng nên rút bớt quyền vị của bậc tôn thần đó vì làm như vậy không khỏi làm
    Công chúa mủi lòng.
    Ngô ứng Hùng đáp:
    - Phải lắm! Phải lắm! Vi huynh đệ quả nhiên đầu óc mau lẹ phi thường. Chỉ
    trong khoảnh khắc đã nghĩ ngay được lý lẽ rất hùng hồn. Tiểu đệ nhất thiết trông
    cậy ở Vi huynh đệ. Bây giờ chúng ta vào tương hội với Công chúa.Hắn dẫn Vi Tiểu Bảo đến ngoài phòng Công chúa để xin vào ra mắt.
    Mấy tên cung nữ hầu cận từ trong phòng Công chúa chạy ra mời Vi Tiểu Bảo
    hãy ngồi chờ ở hoa sảnh bên cạnh.
    Chẳng mấy chốc Công chúa tiến ra sảnh đường lớn tiếng hỏi:
    - Tiểu Quế Tử! Sao lâu nay ngươi không vào yết kiến ta? Ta tưởng ngươi
    chết rồi. Vào đây mau!
    Vi Tiểu Bảo vừa cười vừa đáp:
    - Tiểu Quế Tử rất hân hoan được bái kiến Công chúa. Tiểu nhân cầu chúc
    Công chúa mình vàng khang kiện, vinh an vạn phúc. Tiểu nhân ngày ngày mong nhớ
    Công chúa, nhưng Thánh thượng phái đi công
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:49 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 75 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    cán qua nước La Sát, mới về tới Bắc
    Kinh được mấy bữa nay.
    Công chúa vành mắt đỏ hoe hỏi:
    - Ngày nào ngươi cũng nhớ tới ta ư? Ngươi quỷ quái lắm. Ta... ta...
    Nàng nghẹn ngào để hai hàng lệ tầm tã tuôn rơi.
    Vi Tiểu Bảo thấy Công chúa kém tươi, dung nhan rất là tiều tụy liền nghĩ ngay
    tới từ ngày nàng thành hôn với Ngô ứng Hùng, nhất định nàng hờn duyên tủi phận.
    Bất giác gã lẩm bẩm:
    - Thằng lỏi Ngô ứng Hùng khác nào một tên thái giám mà Công chúa lấy hắn
    làm chồng thì còn gì hứng thú nữa?
    Gã ngó hiện trạng Công chúa lại nhớ tới mối tình ngày trước, bất giác sinh
    lòng thương xót liền an ủi:
    - Công chúa nhớ mong Hoàng thượng thì Hoàng thượng cũng mong nhớ Công
    chúa. Tiểu nhân nghe ngài nói mấy bữa nữa sẽ đón Công chúa vào cung để huynh
    muội cùng nhau tự sự.
    Vua Khang Hy chẳng nói vậy bao giờ, đây là gã giả truyền thánh chỉ.
    Kiến Ninh Công chúa đã mấy tháng nay ở phủ Phò mã, buồn rầu không bút
    nào tả xiết. Nàng nghe Vi Tiểu Bảo nói vậy cả mừng hỏi:- Bao giờ Hoàng đế ca ca mới đón ta? Ngươi tâu với Hoàng đế ca ca sáng
    mai ta sẽ vào cung thăm y.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Được rồi! Phò mã có việc dặn tiểu nhân sáng mai phải vào cung diện tấu
    Hoàng thượng. Nhân tiện tiểu nhân sẽ tâu xin ngài đón Công chúa vào cung.
    Ngô ứng Hùng cũng rất lấy làm hoan hỷ nói:
    - Được Công chúa nói thêm vào, chắc Hoàng thượng chẳng bác bỏ đề nghị.
    Công chúa bĩu môi đáp:
    - Hừ! Ta vào cung hội kiến Hoàng đế ca ca để nói chuyện gia đình chứ không
    phải để giúp ngươi nói việc quốc gia đại sự gì đâu.
    Ngô ứng Hùng cười đáp:
    - Thôi được! Nàng muốn nói chuyện gì thì nói.
    Công chúa đứng dậy vừa cười vừa hỏi Vi Tiểu Bảo:
    - Tiểu Quế Tử! Gần một năm nay ta không thấy mặt. Bây giờ ngươi vừa lớn
    vừa cao hơn trước rồi. Nghe nói ở nước La Sát ngươi có tình tứ với một vị quỷ cô
    nương phải không?
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Làm gì có chuyện đó?
    Đột nhiên nghe đánh "bốp" một tiếng, gã bị Công chúa đánh một bạt tai
    nóng bỏng.
    Vi Tiểu Bảo la lên:
    - Trời ơi!
    Rồi gã nhảy lên như con choi choi.
    Công chúa cười hỏi:
    - Ngươi không nói thực mọi sự. Trước mặt ta mà ngươi cũng giả dối ư?
    Nàng lại giơ tay lên vung chưởng đánh tới.Vi Tiểu Bảo nghiêng đầu né tránh, phát chưởng đánh không trúng.
    Công chúa nhìn Ngô ứng Hùng nói:
    - Tiện thiếp có việc muốn hỏi Tiểu Quế Tử. Phò mã bất tất phải ngồi đây
    nữa.
    Ngô ứng Hùng cười đáp:
    - Hay lắm! Ta ra ngoài kia bồi tiếp các vị võ quan uống rượu.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:50 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 76 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    - "Mình ngồi đây giương mắt ra mà nhìn Vi Tiểu Bảo bị đánh đòn thì thật trơ
    mặt quá. Rút lui được là hơn".
    Hắn liền đứng dậy đi ra hoa sảnh.
    Công chúa đưa tay nắm lấy tai Vi Tiểu Bảo nói:
    - Tên tiểu quỷ chết đâm này! Ngươi quên ta rồi.
    Nàng vừa nói vừa béo tai thật mạnh.
    Vi Tiểu Bảo đau quá vừa la vừa nói:
    - Không có đâu! Không có đâu! Tiểu nhân vẫn nhớ Công chúa lắm.
    Công chúa vung chân trái lên đá vào bụng gã, vừa đánh vừa mắng:
    - Tên tiểu quỷ bất lương này! Ta phải tùng xẻo ngươi. Nếu ta không kêu
    ngươi vào thì có lẽ ba năm ngươi cũng không đến thăm ta.
    Vi Tiểu Bảo thấy trong sảnh đường không có người, liền giang tay ôm lấy
    nàng, khẽ nói:
    - Đừng động thủ động cước nữa. Đến mai chúng ta vào cung trò chuyện.
    Công chúa đỏ mặt lên hỏi:
    - Chuyện gì? Chuyện con khỉ à?
    Nàng giơ tay củng vào trán gã đánh "cốc" một cái, biêu lên bằng quả táo.
    Vi Tiểu Bảo ôm chặt lấy hai tay nàng nói:
    - Ta sử chiêu "Song long thưởng châu".Công chúa hôn đánh "chụt" một cái rồi cựa mình lùi lại.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Chúng ta thân nhiệt với nhau ở chỗ này chỉ sợ Phò mã gia sinh lòng ngờ
    vực. Ngày mai vào cung tương kiến hay hơn.
    Công chúa đỏ mặt lên hỏi:
    - Hắn hoài nghi thì làm được gì?
    Nàng nguýt gã, nét mặt như cười mà không phải cười, nói tiếp:
    - Ngươi cút đi cho rảnh.
    Vi Tiểu Bảo vừa cười vừa trở ra nhà đại sảnh. Gã thấy Ngô ứng Hùng cùng
    bốn tên võ tướng đang tranh luận rất hăng.
    Triệu Lương Đống và Vương Tiến Bảo đang lớn tiếng, mặt mũi đỏ gay. Hai
    người thấy Vi Tiểu Bảo ra liền dừng lại không nói nữa.
    Vi Tiểu Bảo cười hỏi:
    - Hai vị tranh luận chuyện gì, cho tại hạ nghe được không?
    Trương Dũng cười đáp:
    - Bọn tiểu tướng đang bình luận các giống ngựa. Vương phó tướng đây là một
    tay rất sành ngựa. Y mà lựa chọn thế nào cũng được giống lương câu. Vừa rồi bàn
    chuyện ngựa Vương phó tướng khoe giống ngựa ở Vân Nam rất tốt. Nhưng Triệu
    tổng binh không tin, nói là giống ngựa ở Tứ Xuyên, Vân Nam vó ngắn, không chạy
    nhanh được. Vương phó tướng lại cho là giống ngựa Vân Nam dai sức. Trong vòng
    mười dặm có khi không kịp ngựa khác, nhưng sau khi chạy hai ba chục dặm thì càng
    chạy càng mau lẹ.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Thế ư? Tại hạ có mấy con ngựa muốn nhờ vương phó tướng coi dùm.
    Gã liền sai thân binh về phủ dắt mấy con ngựa tốt đến.
    Ngô ứng Hùng nói:- Ngựa của Vi Đô thống do Khang Thân Vương tặng là một thứ Đại uyển
    lương câu nổi danh, tên gọi Ngọc Hoa Thông. Giống ngựa Vân Nam bì thế nào
    được.
    Vương Tiến Bảo nói:
    - Ngựa của Vi đại nhân dĩ nhiên là hay rồi. Giống Đại uyển
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:50 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 77 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    lương câu ty chức
    đã biết qua. Hồi ty chức còn ở vùng Cam Túc, Thiểm Tây đã được coi rất nhiều
    giống ngựa Đại uyển. Giống ngựa này chạy quãng đường ngắn thì mau lẹ phi
    thường, không có thứ ngựa nào bì kịp.
    Triệu Lương Đống hỏi:
    - Thế còn chạy đường dài thì sao? Chẳng lẽ ngựa Đại uyển lại không kịp
    ngựa ở Vân Nam?
    Vương Tiến Bảo đáp:
    - Ngựa ở Vân Nam vốn không phải ngựa hay mà chỉ đặc biệt ở chỗ chịu đựng
    khắc khổ và dai sức. Mấy năm nay ty chức nuôi ngựa ở Điền Bắc, cho ngựa ở đất
    Xuyên giao phối với ngựa Vân Nam sinh được một giống ngựa mới tất tốt.
    Triệu Lương Đống cãi:
    - Vương lão huynh! Lão huynh nói chuyện lang bang rồi. Trước nay ai cũng nói
    chuyện ngựa càng thuần nhất mới hay. Tại hạ chưa từng nghe ai nói giống ngựa tạp
    chủng lại hay tuyệt bao giờ.
    Vương Tiến Bảo đỏ mặt lên nói:
    - Triệu Tổng binh! Tại hạ không nói giống ngựa pha đều tốt cả. Phép dùng
    ngựa khác nhau. Có thứ chuyên dùng để xung phong hãm trận, có thứ chuyên
    dùng để tải đồ nặng. Dù là quân mã cũng phải phân biệt. Có thứ đi trăm dặm, có
    thứ chạy ngàn dặm. Quãng đường dài ngắn không giống nhau.
    Triệu Lương Đống nói:
    - Hừ! Có người vẫn thích giống tạp chủng.
    Vương Tiến Bảo tức quá đứng phắt dậy quát hỏi:
    - Ngươi thóa mạ ai là hạng tạp chủng? ¡n nói càn rỡ như thế mà nghe được ư?Triệu Lương Đống thản nhiên cười khẩy đáp:
    - Ta nói ngựa chứ có nói người đâu? Kẻ nào là tạp chủng không nguyên chất,
    có tật giật mình mới động lòng. Hà tất Phó tướng phải nóng nảy?
    Vương Tiến Bảo càng nổi nóng hơn nói:
    - Đây là phủ Phò mã. Nếu không thì... hừ hừ...!
    Triệu Lương Đống hỏi:
    - Hừ hừ thì làm gì? Phó tướng muốn động thủ với ta ư?
    Trương Dũng liền khuyên giải:
    - Hai vị mới gặp nhau lần đầu. Hà tất vì câu chuyện bình luận ngựa mà nổi
    nóng? Này này! Ta mời các vị một chung rượu giải hòa, đừng tranh biện với nhau
    nữa.
    Trương Dũng hiện làm chức Đề đốc, cấp bậc cao hơn cả Triệu Lương Đống
    lẫn Vương Tiến Bảo. Hai người dĩ nhiên phải nể mặt, đành nâng chung rượu lên
    uống nhưng vẫn còn hằm hè trợn mắt lên nhìn nhau. Nếu không có thượng quan
    ngồi đó thì cả hai người đều tính nóng như lửa, chắc là đã thượng cẳng chân hạ
    cẳng tay với nhau rồi.
    Chẳng mấy chốc tên thân binh trở về phủ Bá tước đã dắt ngựa tới.
    Quần hào liền tiến vào tầu ngựa phía sau để coi ngựa.
    Vương Tiến Bảo quả nhiên là tay sành tướng ngựa. Hắn chỉ ngó qua là đã nói
    vanh vách những ưu điểm cùng khuyết điểm của từng con một. Thậm trí tính nết
    con vật, mười phần hắn nói trúng đến bảy tám.
    Những tên mã phu ở Vi Bá tước phủ nghe Vương Tiến Bảo bình phẩm
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:51 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 78 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    rất lấy
    làm kính phục. Chúng tán dương nhãn lực của Vương phó tướng không ngớt miệng.
    Sau cùng đến con Ngọc Hoa Thông của Vi Tiểu Bảo. Con này chân dài vào
    béo mập. Tướng mạo thần tuấn, nhất là toàn thân lông trắng như tuyết vừa mượt
    vừa mỡ màng.
    Mọi người vừa ngó thấy đều cất tiếng reo hò, tán tụng.Vương Tiến Bảo lặng lẽ hồi lâu không nói gì. Hắn coi đi coi lại rồi mới lên
    tiếng:
    - Con ngựa này thật tuyệt hảo, đáng tiếc là không biết nuôi dưỡng làm hư
    hỏng mất rồi.
    Vi Tiểu Bảo kinh ngạc hỏi:
    - Nuôi dưỡng thế nào mà hư ngựa? Xin ông bạn chỉ giáo cho.
    Vương Tiến Bảo đáp:
    - Con ngựa của Vi Đô thống vốn là một giống lương câu hiếm có trong thiên
    hạ. Đối với giống ngựa này mỗi ngày cần cưỡi cho nó chạy thật nhanh mười dặm và
    đi thong thả vài chục dặm để rèn luyện. Rèn luyện càng nhiều càng hay. Đáng
    tiếc là Vi Đô thống thương nó, ít khi cưỡi đến. Con ngựa này nhàn rỗi quá, lại
    được ăn toàn đồ thượng hảo, cả năm chỉ cưỡi nó một vài lần. Hỡi ơi! Chẳng khác
    chi con nhà giàu sang được cưng chiều quá độ mà thành hư.
    Ngô ứng Hùng nghe Vương Tiến Bảo nói vậy không khỏi biến sắc khẽ khịt mũi
    mấy cái nhưng không nói gì.
    Vi Tiểu Bảo thấy thế biết là mấy câu nói sau cùng của Vương Tiến Bảo đã có
    chỗ đắc tội với Ngô ứng Hùng liền bụng bảo dạ:
    - "Tội gì ra chẳng nhân cơ hội này mà đâm bị thóc, chọc bị gạo một phen, để
    tướng soái nhà hắn sinh mối bất hòa".
    Gã liền nói:
    - Ta e rằng Vương phó tướng nói vậy chỉ đúng phần nào mà thôi. Thiếu gì
    con em nhà phú quí mà bản lãnh cao cường. Tỷ như Phò mã gia đây là thế tử của
    Bình Tây Vương. Tuy Phò mã gia được cưng chiều, ăn ngon mặc đẹp từ thủa nhỏ
    mà có hư hỏng chỗ nào đâu?
    Vương Tiến Bảo thẹn đỏ mặt lên, vội đáp:
    - Dạ dạ! Thế tử của Vương gia dĩ nhiên khác với người thường. Ty chức quyết
    chẳng dám nói đến Phò mã gia.
    Triệu Lương Đống xen vào:- Ta e rằng trong lòng Phó tướng coi Phò mã gia hay bất cứ ai cũng đều
    cùng một duộc chẳng khác gì nhau.
    Vương Tiến Bảo tức giận quắc mắt lên hỏi:
    - Triệu tổng binh! Bữa nay tại sao Tổng binh cứ nhè tiểu đệ mà bắt bẻ? Thực
    ra tiểu đệ chưa có điều chi đắc tội với Tổng binh.
    Vi Tiểu Bảo vừa cười vừa nói:
    - Phải rồi! Chúng ta không nên vì việc nhỏ mà tổn thương hòa khí. Có điều
    làm võ quan thường hay khinh khi các vị đại thần nhỏ tuổi trong triều vốn là
    chuyện thường.
    Vương Tiến Bảo vội đáp:
    - Bẩm Đô thống đại nhân! Ty chức chẳng có lòng dạ nào dám coi thường Đô
    thống.
    Triệu Lương Đống nói:
    - Vậy Phó tướng coi thường Phò mã gia.
    Vương Tiến Bảo
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:52 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 79 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    lớn tiếng:
    Làm gì có chuyện đó?
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Vương Phó tướng! Đáng tiếc là Phó tướng nuôi được bao nhiêu ngựa đều
    để cả ở Vân Nam. Nếu không thì bọn ta được mở rộng thêm kiếm thức.
    Vương Tiến Bảo đáp:
    - Ty chức nuôi ngựa... dạ dạ... không dám đương.
    Vi Tiểu Bảo lấy làm tự kỳ hỏi:
    - "Hắn bảo: Dạ Dạ! Không dám đương là nghĩa làm sao?".
    Triệu Lương Đống nói ngay:
    - Những ngựa hay mà Phó tướng nuôi được ở Vân Nam cũng như người chết
    rồi không tìm ra được đối chứng. Thưa Vi Đô thống! Ngày tiểu tướng ở quan ải
    cũng đã nuôi được mấy trăm con ngựa hay, ngày chạy được hai ngàn dặm, đêmchạy được ba ngàm dặm. Đáng tiếc là xa quá không thể đưa về cho Đô thống đại
    nhân coi.
    Mọi người nổi lên tràng cười ha hả. Ai cũng biết là họ Triệu nói móc Vương
    Tiến Bảo.
    Vương Tiến Bảo mặt giận xám xanh trỏ vào tàu ngựa ở mé tả lớn tiếng:
    - Ba chục con ngựa bên này tiểu đệ đưa từ Vân Nam tới. Triệu Tổng binh!
    Tổng binh lựa lấy mười con ngựa chạy thi với ngựa của tiểu đệ xem ai thắng ai bại.
    Triệu Lương Đống thấy đám ngựa ở Vân Nam đưa tới đã nhỏ con lại ốm nhắt,
    lông trụi da khô, không khỏi cười thầm tự hỏi:
    - "Những con ngựa ốm đói này có chỗ nào là hay là tốt?"
    Hắn cất giọng cương quyết:
    - Nhất định là mấy con ngựa của Vi Đô thống dắt tới ăn đứt đám ngựa ốm đói
    này do chính tay Vương Phó tướng điều dưỡng, bất chấp tâm can bảo bối của
    chúng thế nào, chỉ coi bề ngoài cũng đủ biết.
    Vi Tiểu Bảo cười khanh khách nói:
    - Anh em bất tất phải tranh luận. Phò mã gia! Chúng ta cho ngựa chạy đua
    một cuộc chăng? Tiểu đệ lựa mười con, Phò mã gia lựa mười con cho chạy đua.
    Bên nào thắng thì được giải.
    Ngô ứng Hùng đáp:
    - Ngựa của Vi đô thống là giống Đại uyển lương câu hiếm có trong thiên hạ.
    Loại ngựa nhỏ ở Vân Nam của tiểu đệ bì thế nào được? Bất tất phải đua nữa. Dĩ
    nhiên là bên tiểu đệ chịu thua rồi.
    Vi Tiểu Bảo thấy Vương Tiến Bảo lộ vẻ ấm ức ra chiều không phục liền nói:
    - Phò mã gia chịu thua, nhưng Vương Phó tướng không phục. Tiểu đệ tính thế
    này: Tiểu đệ bỏ ra một vạn lạng bạc, Phò mã gia cũng bỏ ra một vạn lạng. Chiều
    hôm nay hai bên cho ngựa ra bên ngoài chạy đua từng đôi một. Bên nào thắng
    được sáu keo là ăn rồi, khỏi phải tiếp tục chạy đua nữa. Phò mã gia tính thế có
    được không?Ngô ứng Hùng toan từ chối nhưng lại động tâm nghĩ thầm:
    - "Thằng lỏi này nhỏ tuổi hiếu thắng, ta cố ý chịu thua gã một vạn lạng bạc
    để cho gã hý hửng".
    Hắn liền đáp:
    - Được rồi! Chúng ta đua chơi một cuộc cũng hay. Nhưng này Vi huynh đệ!
    Huynh đệ có thua cũng đừng buồn nhé.
    Vi Tiểu Bảo hớn hở tươi cười đáp:
    - Được thì phởn phơ, thua cũng đàng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:52 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 80 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    hoàng. Ai lại thua mà buồn bực bao
    giờ?
    Gã liếc mắt thấy Vương Tiến Bảo lộ vẻ vui mừng ra khóe mắt thì không khỏi
    la thầm:
    - "úi chà! Coi mặt thằng cha Vương Phó tướng thì hiển nhiên hắn nắm vững
    phần thắng. Hay là những con ngựa ốm đói bệnh tật của hắn quả dai sức thật?
    Không xong! Vụ này không xong rồi! Ta phải hý lộng quỷ thần mới ăn đứt được".
    Bình sinh gã đánh bạc chuyên môn gian lận. Bây giờ gã nhận thấy cuộc đua
    ngựa này vị tất đã chắc ăn liền sinh lòng tác tệ. Gã nghĩ bụng:
    - "Chiều nay mà đua ngay thì không kịp giở trò".
    Gã liền hỏi lại:
    - Đã là cuộc ăn thua lớn, tiểu đệ cần lựa chọn thật kỹ. Vậy xin hoãn cuộc
    đua lại đến sáng mai mới đủ thì giờ chuẩn bị. Phò mã gia có ưng không?
    Ngô ứng Hùng đã định tâm cho ngựa chạy cầm chừng. Trong mười keo để Vi
    Tiểu Bảo ăn chín thì hôm nay hay ngày mai đua cũng vậy thôi.
    Hắn liền gật đầu ưng thuận.
    Vi Tiểu Bảo ở lại phủ Phò mã ăn uống rồi coi hát, không nhắc nhở gì tới
    cuộc đua nữa.
    Chiều hôm ấy gã hết sức mời mọc Ngô ứng Hùng cùng bọn Trương Dũng,
    Vương Tiến Bảo, Tôn Tư Khắc về phủ Bá tước uống rượu.Ngô ứng Hùng vui vẻ nhận lời ngay. Đoàn người liền kéo nhau sang phủ Bá
    tước của Vi Tiểu Bảo.
    Chủ khách an tọa dùng trà rồi, Vi Tiểu Bảo nói:
    - Tiểu đệ xin lỗi ra ngoài một chút để sắp xếp.
    Ngô ứng Hùng cười đáp:
    - Chúng ta như người một nhà. Vi huynh đệ bất tất phải khách sáo.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Quý khách giá lâm, tiểu đệ chẳng thể sơ khoáng được.
    Gã vào hậu đường dặn dò mở tiệc rượu và chuẩn bị lớp tuồng hát.
    Đoạn gã kêu tên trưởng toán trong bọn mã phu đến lấy năm trăm lượng bạc
    giao cho y và dặn:
    - Con Ngọc Hoa Thông và mấy con ngựa của ta còn để bên phủ Phò mã,
    ngươi qua đó dắt về. Nhân tiện ngươi mua rượu cho bọn mã phu bên đó uống một
    bữa say bí tỷ, say đến nằm bò ra không còn biết con mẹ gì nữa.
    Tên mã phu vâng lời.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi:
    - Ngươi có biết cho ngựa ăn cái gì để bốn vó nhủn ra không còn sức chạy
    nhanh? Nhưng đừng có để nó ngộ độc mà chết.
    Tên mã phu đáp:
    - Tiểu nhân chưa hiểu ý Bá tước gia muốn sao? Tiểu nhân có thể làm được
    hết.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Ta nói rõ cho ngươi hay cũng chẳng hề gì. Phò mã gia có một toán ngựa
    đưa từ Vân Nam tới. Y khoe khoang ngựa của y tuyệt hảo và dai sức, sáng mai có
    một cuộc đua ngựa. Vậy chúng ta đừng để thua mà mất mặt. Có đúng thế không?
    Tên mã phu hiểu ngay liền nói:- Bá tước gia muốn tiểu nhân cho toán ngựa của Phò mã gia ăn thứ gì để
    cuộc đua ngày mai chúng ta nắm chắc phần thắng phải không?
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Đúng thế! Ngươi khá thông minh đấy. Cuộc đua ngày mai ăn thua lớn. Bên ta
    mà thắng thì ngươi cũng được dự một phần tiền thưởng. Vậy ngươi lén lút hành
    động vụ này cho thật khéo và cần giữ kín đáo, chớ để bọn mã phu bên phủ Phò
    mã biết tý gì mới được. Năm trăm lạng bạc này để cho ngươi mời khách uống rượu,
    đánh bạc, chơi gái hay muốn làm con mẹ nó cái gì thì làm, cốt sao bọn mã phu kia
    say ly bì không biết trời đất gì nữa rồi ngươi sẽ hạ thủ.
    Tên mã phu đáp:
    - Xin Bá tước gia cứ yên tâm. Tiểu nhân hành động nhất định thành công
    theo ý của Bá tước gia. Vụ này chỉ cần mua mấy chục cân bã đậu, trộn ít thuốc
    vào cho ngựa ăn để phân ứ lại một đêm rồi sáng mai chạy đua thì đến loài rùa
    cũng thắng được chúng.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:53 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 81 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Hồi 181 : Lại dẫn tình nhân vào tẩm điện.
    Vi Tiểu Bảo căn dặn mã phu cặn kẽ mọi điều rồi mới ra nhà khách bồi tiếp
    Ngô ứng Hùng uống rượu. Gã chỉ sợ bọn Ngô ứng Hùng về sớm, Vương
    Tiển Bảo xuống tầu coi ngựa, nhận ra những chỗ sơ hở, nên gã ân cần mời mọc
    cho bọn họ uống thật nhiều.
    Triệu Lương Đống tửu lượng phi phàm, uống thi với Vương Tiến Bảo. Tiệc
    rượu kéo dài đến lúc canh khuya. Ngoại trừ Vi Tiểu Bảo và Ngô ứng Hùng còn bốn
    tên võ tướng đều say khướt.
    Sáng sớm hôm sau, một thái giám ở trong cung vâng chỉ của vua Khang Hy ra
    triệu Vi Tiểu Bảo vào chầu. Hoàng đế đã có hiệu lệnh thì bất cứ cuộc đua ngựa
    hay việc gì cũng phải gác lại.
    Vi Tiểu Bảo vào cung thấy nhà vua long nhan hớn hở, ra chiều khoan khoái.
    Ngài nói ngay:
    - Tiểu Quế Tử! Trẫm nhận được tin báo rất hay là Thượng Khả Hỷ và Cảnh
    Tính Trung đều vâng chiếu dẹp phiên. Chúng đã khởi hành lai kinh ngay hôm đó.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Cung hỷ Thánh thượng! Hai phiên trấn là Thượng Khả Hỷ và Cảnh Tinh Trung
    đều đã vâng chiếu, còn lại một mình Ngô Tam Quế " chưởng đánh không ra".
    Nhà vua vừa cười vừa ngắt lời:
    - Ngươi dùng chữ không đúng. Thế là hắn lâm vào tình trạng "Cô chưởng nan
    minh".
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Đúng rồi! Hắn lâm vào tình trạng cô chưởng nan minh thì ta có thể đánh cho
    tơi bời hoa lá.
    Nhà vua cười hỏi:
    - Nếu hắn cũng vâng chiếu triệt bỏ phiên trấn thì sao?
    Vi Tiểu Bảo ngơ ngác một chút rồi đáp:
    - Nếu thế càng hay. Hắn đã đến Bắc Kinh rồi, Hoàng thượng muốn vo tròn
    hắn biến thành tròn, mà muốn bóp bẹp thì hắn phải bẹp, chứ còn làm gì được
    nữa?
    Nhà vua mỉm cười nói:
    - Ngươi cũng hiểu như vậy là giỏi.
    Vi Tiểu Bảo lại tâu:
    - Khi ấy Ngô Tam Quế chẳng khác nào con giao long bị khốn trên bãi cát.
    Cái đó kêu bằng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:54 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 82 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    cọp xuống bình nguyên.
    Gã toan nói: cọp xuống bình nguyên bị chó lờn, nhưng mới nói nửa câu vội
    thè lưỡi ra giơ tay lên cốc trán mình rồi dừng lại.
    Nhà vua cười khanh khách nói:
    - Cái đó kêu bằng "Cọp xuống bình nguyên vị Quế lờn". Vi Tiểu Bảo chẳng
    những hắn không dám đắc tội với ta mà còn sợ cả Tiểu Quế Tử nữa.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Dạ dạ! Thế là hay lắm! Đẹp lắm!
    Vua Khang Hy lại nói:
    - Ta đã thảo xong đạo sắc phong cho miếu trung liệt ở Dương Châu và giao
    sang viện Hàn Lâm cả rồi. Ngươi đem đến Dương Châu để khắc vào bia đá. Vậy
    ngươi chọn ngày tốt, chuẩn bị khởi hành.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Tâu Hoàng thượng! Tam phiên cùng vâng chiếu dẹp phiên thì vụ xây miếu
    trung liệt còn cần thiết nữa hay thôi?
    Nhà vua phán:- Trẫm cũng chưa hiểu rõ Ngô Tam Quế có vâng chiếu hay không? Vả lại
    tuyên dương bậc trung liệt là một hảo sự. Dù Ngô Tam Quế không tại phản, cũng
    xây miếu như thường.
    Vi Tiểu Bảo vâng lời. Trong lúc nhàn đàm, gã nhắc chuyện Kiến Ninh công
    chúa xin được ra mắt Hoàng thượng.
    Đức vua cho truyền tuyên triệu Kiến Ninh công chúa vào cung bệ kiến.
    Vi Tiểu Bảo vẫn khắc khoải nhớ tới cuộc đua ngựa với Ngô ứng Hùng, nhưng
    Hoàng đế triệu vào mà chưa hạ lệnh cho rút lui thì bất luận trường hợp nào cũng
    không thể cáo từ. Gã đành ngồi hầu chuyện nhà vua.
    Bữa nay, vua Khang Hy rất cao hứng, ban hỏi tường tận đến nhân vật cùng
    phong tục nước La Sát.
    Vi Tiểu Bảo liền đem việc bọn Hỏa thương thủ tạo phản ra sao, Tô Phi á
    công chúa dẹp loạn cách nào, đại tiểu Sa hoàng cùng trị vì ra làm sao, nhất nhất
    thuật lại. Gã thuật chuyện xong, công chúa vừa tới thư phòng.
    Công chúa vừa ngó thấy nhà vua liền chạy lại ôm chân khóc rống lên nói:
    - Hoàng đế ca ca! Từ nay tiểu muội ở lại trong cung với Hoàng huynh không
    trở về phủ nữa.
    Vua Khang Hy vuốt tóc nàng hỏi:
    - Tại sao vậy? Phải chăng Phò mã khinh mạn Hoàng muội?
    Công chúa vừa khóc vừa đáp:
    - Hắn không dám đâu. Hắn... hắn...
    Nàng ấp úng không nói nữa lại khóc òa lên.
    Nhà vua nghĩ thầm:
    - Ngươi thiến hắn rồi, khiến hắn không làm chồng được. Đó là mình làm mình
    chịu thì còn kêu ai nữa?
    Nhưng ngoài miệng nhà vua kiếm lời an ủi:
    - Được rồi! Được rồi! Hoàng muội đừng khóc nữa. Ta dùng cơm với Hoàng
    muội.Bữa ăn của Hoàng đế không có giờ giấc nhất định. Lúc nào muốn ăn là bảo
    sắp dọn. Phòng ngự thiện được lệnh liền bày ngự thực.
    Vi Tiểu Bảo đứng bên chầu chực. Tuy gã được Hoàng đế sủng ái nhưng
    không thể ngồi ăn chung với nhà vua.
    Vua Khang Hy thưởng cho gã mấy chục món và sai thái giám đưa ra phủ Bá
    tước rồi ngồi ăn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:55 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 83 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    cơm với công chúa.
    Công chúa uống mấy chung rượu vào rồi, mặt mũi đỏ gay, mắt anh ánh những
    nước, nàng liếc mắt nhìn Vi Tiểu Bảo.
    ở trước mặt Hoàng đế, Vi Tiểu Bảo không dám tơ hào vô lễ, thủy chung
    không để nhỡn quang chạm vào ánh mắt công chúa. Trống ngực đánh thình thình,
    gã nghĩ thầm:
    - Công chúa say rượu mà hở môi miệng để Hoàng đế phát giác thì đầu ta khó
    lòng giữ vững được.
    Nguyên gã phụng chỉ đưa công chúa đi Vân Nam hoàn hôn. dọc đường gã
    phụ trách công việc giám thị rồi vụng trộm tư thông với công chúa. Tội này không
    phải là nhỏ.
    Gã nghĩ tới đây, trong lòng hối hận vô cùng, vì đã nhắc vụ công chúa yêu
    cầu bệ kiến với nhà vua.
    Vi Tiểu Bảo đang lo sốt vó, khác nào bị mười lăm thùng nước lạnh dội vào
    mình, trong lòng vô cùng hồi hộp, bỗng nghe công chúa nói:
    - Tiểu Quế Tử! Ngươi hãy đơm cơm vào chén cho ta!
    Nàng vừa nói vừa đẩy chén cơm ra trước mặt gã.
    Vua Khang Hy cười nói:
    - Phạn lượng của Hoàng muội khá đấy.
    Công chúa đáp:
    - Tiểu muội gặp được Hoàng đế ca ca, ăn ngon miệng lắm.
    Nàng chờ Vi Tiểu Bảo đơm cơm rồi, rồi hai tay gã kính cẩn bưng lại để trên
    bàn trước mặt mình, nàng liềng thò tay xuống dưới bẹo đùi gã một cái thật mạnh.Vi Tiểu Bảo đau quá mà không dám kêu la, nét mặt vẫn phải tươi cười, nhưng
    cười một cách gượng gạo.
    Gã mắng thầm trong bụng:
    - Con điếm chết đâm này! Bao giờ ả gặp mình thế nào cũng làm cho mình đau
    đớn mới nghe.
    Bổng đầu gã lật ngửa về phía sau, vì công chúa thò tay ra sau lưng gã, nắm
    lấy bím tóc rồi giật mạnh một cái.
    Cử động này không qua mắt được nhà vua. Ngài mỉm cười nói:
    - Công chúa đã lấy chồng rồi mà còn tinh nghịch thế!
    Công chúa trỏ vào Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Chính gã... chính gã...
    Vi Tiểu Bảo trống ngực đánh hơn trống làng, không hiểu công chúa định nói
    chuyện gì.
    May mà công chúa bật mấy tiếng cười khanh khách rồi lảng sang chuyện
    khác:
    - Hoàng đế ca ca! Ca ca làm Hoàng đế thanh danh mỗi ngày một lừng lẫy.
    Trước tiểu muội ở trong cung nên chẳng biết gì. Chuyến này đi Vân Nam, cả đi lẫn
    về, dọc đường đều nghe trăm họ ca tụng sống dưới quyền ca ca chẳng kém gì
    ngày Nghiêu tháng Thuấn. Còn thằng nhỏ này...
    Nàng nguýt Vi Tiểu Bảo nói tiếp:
    - Gã làm quan mỗi ngày một lớn, chỉ mỗi tiểu muội là số mạng càng ngày càng
    xúi quẩy.
    Vua Khang Hy tâm địa rất nhân từ. Ngài nghe công chúa nói mấy câu tâng
    bốc cũng thấy vui dạ, liền cười đáp:
    - Hoàng muội cũng mê phú quí thê vinh. Chuyến này phụ thân
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Wed Jan 15, 2014 10:56 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 84 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Ngô ứng Hùng
    theo chỉ dụ dẹp phiên, thiên hạ thái bình rồi, ta sẽ thăng quan cho y.
    Công chúa bĩu môi nói:- Hoàng đế ca ca thăng quan hay chẳng thăng quan cho tên tiểu tử Ngô ứng
    Hùng cũng chẳng ăn thua đến tiểu muội. Tiểu muội mong Hoàng đế ca ca thăng
    quan cho tiểu muội là hơn.
    Vua Khang Hy cười hỏi:
    - Hoàng muội muốn làm quan gì?
    Công chúa đáp:
    - Tiểu Quế Tử kể chuyện lúc công chúa nước La Sát làm Nhiếp chính vương
    gì đó. Vậy Hoàng đế ca ca phong cho tiểu muội làm Đại Nguyên Soái rồi phái tiểu
    muội đi bình Phiên.
    Nhà vua cười khanh khách hỏi:
    - Đàn bà con gái thì làm Đại nguyên soái thế nào được?
    Công chúa đáp:
    - Ngày xưa Phàn Lê Huê, Dư Thái Quân, Mộc Quế Anh đều đeo ấn nguyên
    nhung. Họ làm Đại nguyên soái được thì sao tiểu muội lại không làm được? Nếu
    Hoàng đế ca ca bảo là võ nghệ tiểu muội kém cỏi thì chúng ta hãy tỷ thí một keo.
    Nàng nói rồi cười hì hì, đặt chén đũa xuống đứng dậy.
    Vua Khang Hy cười nói:
    - Hoàng muội không chịu đọc sách, kiến thức chẳng khác gì Tiểu Quế Tử, chỉ
    coi những thiên cố sự trong tuồng hát. Sự thực lịch sử đã nói đến phụ nữ cũng
    làm Nguyên soái được. Tỷ như em gái vua Đưởng Thái Tôn Lý Thế Dân là công
    chúa Bình Dương đã làm nguyên soái thống lãnh nương tử quân, giúp nhà vua bình
    định thiên hạ, lập nên công trạng lớn lao.
    Công chúa vỗ tay reo lên:
    - Thế thì hay quá! Hoàng đế ca ca! Ca ca làm Hoàng đế oai hơn Lý Thế Dân.
    Vậy tiểu muội theo đòi làm Bình Dương công chúa. Tiểu Quế Tử! Ngươi muốn noi
    gương ai? Theo gót Cao Lực Sĩ hay Ngụy Trung Hiền?
    Vua Khang Hy cười ha hả lắc đầu quày quạy đáp:- Hoàng muội lại nói nhăng nói càn rồi. Tiểu Quế Tử là tên thái giám giả hiệu.
    Hơn nữa Cao Lực Sĩ, Ngụy Trung Hiền đều là thái giám thủ hạ của hôn quân. Hoàng
    muội nói thế là thóa mạ ta đó.
    Công chúa cười đáp:
    - Xin lỗi Hoàng đế ca ca. Tiểu muội không hiểu mà nói như vậy, ca ca miễn
    thứ cho.
    Nàng nghĩ tới câu" Tiểu Quế Tử là tên thái giám giả hiệu" không nhịn được,
    bất giác liếc mắt nhìn Vi Tiểu Bảo, trong lòng rạo rực xuân tình.
    Bỗng nàng lảng sang chuyện khác:
    - Hoàng đế ca ca! Tiểu muội lâu nay không vào cung, bây giờ nhân dịp này
    phải đến bái kiến Thái Hậu.
    Vua Khang Hy sửng sốt, nghĩ bụng:
    - Giả Thái hậu là mẫu thân y bị chân Thái hậu thay vào rồi. Còn giả Thái hậu
    đã trốn ra khỏi cung, vụ này biết làm thế nào?
    Nhà vua vốn thương yêu cô em gái này, không nỡ để nàng phải đau lòng liền
    đáp:
    - Mấy bữa nay Thái hậu thân thế khiếm
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Thu Jan 16, 2014 9:13 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 85 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    an. Hoàng muội đừng đến quấy rầy lão
    nhân gia. Có đến cung Từ Ninh thì đứng ngoài cúi đầu thỉnh an là được.
    Công chúa ưng ngay. Nàng nói:
    - Hoàng đế ca ca! Tiểu muội vào cung Từ Ninh khấn đầu cầu vấn an mẫu hậu
    rồi lại về đây trò chuyện với ca ca.
    Nàng quay ra bảo Vi Tiểu Bảo:
    - Tiểu Quế Tử! Ngươi hãy đi theo ta!
    Vi Tiểu Bảo ngần ngừ không dám vâng lời.
    Nhà vua liền đưa mắt ra hiệu cho gã cản trở công chúa, đừng để nàng gặp
    Thái hậu.Vi Tiểu Bảo gật đầu lĩnh chỉ đi theo công chúa xuống cung Từ Ninh. Gã đã
    dặn một tên tiểu Thái giám đi thông báo trước. Quả nhiên Thái hậu cho lệnh ra
    trong mình khó ở, khỏi vào bái kiến.
    Công chúa lâu ngày không gặp được mẫu thân, trong lòng mong nhớ không
    nhẫn nại được. Nàng nói:
    - Thái hậu trong mình khó ở, ta càng nên vào thăm.
    Dứt lời nàng cất bước sấn vào tẩm điện của Thái hậu. Bọn Thái hậu cùng
    cung nữ khi nào dám cản trở?
    Vi Tiểu Bảo vội nói:
    - Điện hạ! Điện hạ! Thái hậu... nóng lạnh, sợ gió, điện hạ không nên mở cửa.
    Công chúa đáp:
    - Ta thận trọng tiến bước, không để gió lọt vào đâu mà ngại.
    Nàng đẩy cửa tẩm điện vén rèm lên thì thấy màn the buông rủ. Thái hậu nằm
    trên giường. Bốn tên cung nữ đứng chầu chực bên màn. Công chúa khẽ cất tiếng
    gọi:
    - Mẫu hậu ơi! Nữ nhi đến khấu đầu đây.
    Nàng nói rồi quì xuống, sẽ sàng cúi đầu lạy mấy cái.
    Chỉ nghe Thái hậu trong màn ú ớ mấy tiếng.
    Công chúa tiến vào bên giường, giơ tay vén mùng.
    Một tên cung nữ nói:
    - Bẩm điện hạ! Thái hậu đã dặn là bất cứ ai cũng không được làm kinh động.
    Công chúa gật đầu khẽ hé màn ra ngó thấy Thái hậu nằm quay mặt vào phía
    trong, dường như đang thiêm thiếp giấc nồng.
    Công chúa khẽ gọi:
    - Thái hậu! Thái hậu!
    Thái hậu chẳng nói gì. Công chúa không sao được đành khép cửa lại, rón
    rén lui ra. Trong lòng chua xót, nàng không nhịn được ra cửa rồi khóc nức nở.Vi Tiểu Bảo thấy công chúa không khám phá ra chân tướng mới thở phào
    nhẹ nhõm, tựa hồ trút bỏ được khối đá đeo nặng bên lòng. Gã tìm lời an ủi:
    - Công chúa nay đã về ở kinh thành, thời thường được vào cung vấn an, can
    chi mà phải thương tâm? Chờ Thái hậu bình phục rồi, điện hạ lại vào cung Từ Ninh
    bái kiến.
    Công chúa thấy gã nói có lý, liền gạt lệ đáp:
    - Không hiểu chỗ ta ở cũ tình hình ra sai, muốn qua coi lại một chút.
    Nàng nói rồi trở gót đi về phía cung Kiến Ninh.
    Vi Tiểu Bảo theo sau.
    Cung Kiến Ninh ở ngay cạnh cung Từ Ninh. Sau khi công chúa di lấy chồng,
    cung này do bọn Thái giám và cung nữ coi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Thu Jan 16, 2014 9:14 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 86 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    giữ, hàng ngày quét tước sạch sẽ,
    phong cảnh chẳng có gì khác xưa.
    Công chúa vào đến cửa tẩm điện thấy Vi Tiểu Bảo cười hì hì đứng ở bên
    ngoài, không chịu theo mình. Nàng đỏ mặt lên hỏi:
    - Tên thái giám chết chém kia? Sao ngươi không vào đây?
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Nô tài là Thái giám giả hiệu, không thể vào tẩm điện của công chúa được.
    Công chúa vươn tay ra nắm lấy tai gã nói:
    - Ngươi mà không vào thì ta vặn đứt tai ngươi ngay.
    Nàng vừa nói vừa kép thật mạnh. Vi Tiểu Bảo đành phải theo vào.
    Công chúa xoay tay đóng cửa cài then lại.
    Vi Tiểu Bảo sợ hết hồn, trống ngực hơn trống làng, khẽ nói:
    - Công chúa! ở trong cung đâu có thể hỗn loạn được? Nô tài• nô tài•
    phen này chắc phải mất đầu.
    Cặp mắt công chúa anh ánh những nước cơ hồ sa lệ. Nàng khẽ nói:
    - Vi Bá tước! Ta mới là nô tài của Bá tước, bây giờ ta xin chầu hầu.
    Nàng giơ tay ra ôm chặt lấy gã.Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Không! Không được đâu!
    Công chúa nói:
    - Giỏi lắm! Ta sẽ nói cho Hoàng đế ca ca hay là ngươi xui ta thiến thằng lỏi
    Ngô ứng Hùng rồi bây giờ không nhìn nhõi gì đến ta nữa.
    Nàng lại bẹo đùi gã một cái thật mạnh.
    Hai người ở trong tẩm cung đã lâu lắm mới trở ra. Công chúa mặt mày hớn
    hở, trong lòng phơi phới xuân tình lớn tiếng hỏi:
    - Hoàng thượng bảo ngươi thuật chuyện nước La Sát cho ta nghe. Sao ngươi
    chưa nói hết đã vội bỏ đi?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Nô tài gân cốt rã rời, không còn hơi sức để mà nói nữa.
    Công chúa cười nói:
    - Lần sau ngươi lại đến nói chuyện bắt Hồ ly ở Liêu Đông cho ta nghe.
    Vi Tiểu Bảo nheo mắt nhìn nàng khẽ nói:
    - Phen này không chừng nô tài vĩnh viễn hết hơi rồi, khó nói nên lời nữa.
    Công chúa nổi lên tràng cười khanh khách, xoay tay tát "bốp" vào mặt gã
    một cái thật mạnh.
    Bọn thái giám và cung nữ trông coi cung Kiến Ninh đều là người cũ. Chúng
    đã biết công chúa dong nhan xinh đẹp, nhưng tính tình man rợ ngang ngược.
    Chúng thấy công chúa ra tay đánh người không khỏi lẩm bẩm:
    - Công chúa điện hạ đã lấy chồng rồi mà tính nết chẳng khác gì trước. Vi Bá
    tước là một bị đại thần được Hoàng thượng rất sủng ái mà nàng cũng giơ tay đánh.
    Hai người trở về ngự thư phòng để cáo từ vua Khang Hy.
    Lúc này trời đã sắp tối, nhà vua đang cúi xuống nhìn tấm bản đồ lớn đặt
    trên án, mặt rồng ra chiều suy nghĩ.
    Công chúa nói:- Hoàng đế ca ca! Bữa nay Thái hậu trong mình khó ở, tiểu muội không được
    bái kiến. Mấy bữa nữa tiểu muội lại vào trong khấu đầu thỉnh an.
    Vua Khang Hy gật đầu
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Thu Jan 16, 2014 9:15 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 87 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    đáp:
    - Thái hậu trong mình khó chịu, bất cứ là ai cũng không được bái kiến. Lần sau
    ngài có lệnh triệu Hoàng muội hãy đến.
    Nhà vua trỏ vào bức địa đồ rồi hỏi Vi Tiểu Bảo:
    - Các ngươi đi từ Quí Châu tiến đến Vân Nam, rồi do đường Quảng Tây trở
    về. Đường nào dễ đi hơn?
    Té ra nhà vua đang coi địa hình tỉnh Vân Nam.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    Khắp tỉnh Vân Nam núi cao chót vót. Bất luận đi đường Quí Châu hay đường
    Quảng Tây đều rất khó khăn. Phần nhiều đường núi không đi xe được. Công chúa
    ngồi kiệu còn nô tài cưỡi ngựa.
    Vua Khang Hy gật đầu. Ngài chợt nhớ ra điều gì, truyền bảo thái giám:
    - Đi kêu lang trung ở ty xa giá bộ Binh vào đây.
    Ngài quay lại bảo công chúa:
    - Hoàng muội hãy về phủ. Bữa nay đi suốt ngày, chắc phò mã đang trông đợi
    Hoàng muội đó.
    Công chúa bĩu môi đáp:
    - Hắn chẳng trông đợi tiểu muội làm gì đâu.
    Nàng có ý muốn chờ Vi Tiểu Bảo cùng ra khỏi cung để đi đường nói thêm
    mấy câu chuyện cho vui, nhưng nghe Hoàng đế bảo vậy biết là ngài đang bận
    việc nước mới cho đòi bọn lang trung. Nàng liền nói:
    - Hoàng đế ca ca! Trời sắp tối rồi mà Hoàng đế ca ca còn lo liệu việc nước.
    Trước kia phụ hoàng chẳng bao giờ cần lao chính bị quá độ như ca ca.
    Nhà vua đau nhói trong lòng, nhớ tới phụ hoàng trơ trọi một mình xuất gia
    nơi Ngũ Đài Sơn. Ngài thở dài đáp:- Phụ hoàng thông minh tài trí. Công việc ngài làm một giờ thì ta phải lo ba
    giờ cũng chưa xong.
    Công chúa mỉm cười nói:
    - Tiểu muội nghe thần dân đều ca tụng Hoàng đế ca ca được trời cho đức
    anh minh cổ kim hiếm có. Tuy họ không dám bảo ca ca sáng suốt hơn phụ hoàng,
    nhưng mấy ngàn năm nay, Trung Quốc ít có những bậc hảo Hoàng đế.
    Vua Khang Hy mỉm cười đáp:
    - Trung Quốc ta trải bao nhiêu triều đại, thiếu gì anh quân? Không kể
    Nghiêu, Thuấn, Võ, Thang, Văn, Võ là những bậc thánh quân đời tam đại, mà sau này
    còn Hán Văn Đế, Hán Quang Võ, Đường Thái Tôn và bao nhiêu minh chúa khiến
    thần dân ngưỡng mộ vô cùng.
    Công chúa thấy nhà vua miệng nói mà mắt vẫn không dời khỏi tấm địa đồ,
    biết là ngài đang bận tâm, nàng không dám nói nhiều, đưa mắt nhìn Vi Tiểu Bảo.
    Tay nàng vẫn buông thõng, ngón tay chĩa ra trỏ về phía gã rồi lại trỏ vào mình, làm
    dấu hiệu bảo gã thỉnh thoảng đến thăm nàng.
    Vi Tiểu Bảo hiểu ý, lẩm nhẩm gật đầu.
    Công chúa nhìn vua Khang Hy hành lễ, cáo từ ra về.
    Công chúa dời khỏi ngự thư phòng, tiếng bước chân mỗi lúc một xa.
    Nhà vua ngửng đầu lên nhìn Vi Tiểu Bảo nói:
    - Nếu vậy thì chúng ta chế tạo súng lớn e rằng quá nặng nề, chuyển vận trên

    Sponsored content


     Tân lộc đỉnh ký - Page 13 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun Nov 17, 2024 8:50 pm