mary tran- Moderator
- Tổng số bài gửi : 25316
Join date : 11/06/2012
by mary tran Sun Jan 26, 2014 10:19 pm
Tác giả: Kim Dung
Nguồn: Internet
Tổng số trang: 1915
Trang 118 - Hồi 211 - Hết
trên 1915
nói tướng quân hạ Đài Loan xong đã làm bài văn điếu tế
Quốc tính gia. Phải vậy không?
Thi Lang đáp:
- Bẩm đại nhân! Ba chữ "Quốc tính gia" không thể dùng được. Hiện nay Quốc
tính là ái Tân Giác La. Vậy chúng ta khi nhắc tới Trịnh Thành Công muốn nói cho
lịch sự, chỉ có thể hô "Tiền Minh tử tính". Vì vậy trong bài văn tế đó, ty chức chỉ
xưng hô Trịnh Thành Công bằng hai chứ "Tử tính", quyết chẳng khi nào dám lớn
mật phạm điều cấm kỵ.
Hắn đã tiên liệu mình không chịu đưa Vi Tiểu Bảo đến Đài Loan tất gã bới
lông tìm vết, moi móc cho ra chỗ lầm lỗi. Hắn tự nhủ:
- Mọi người đã quen dùng ba chữ "Quốc tính gia", nhưng Trịnh Thành Công
được Minh triều ban cho lấy họ Chu. Quốc tính của Trịnh Thành Công là Quốc
tính nhà Minh, chứ không phải là Quốc tính của Thanh triều. Nếu Vi Tiểu Bảo nắm
lấy ba chữ Quốc tính vu cho mình vẫn còn tưởng niệm Quốc tính gia họ Chu mà
báo về triều đình thì vụ này nhỏ bằng cái kim có thể lớn tầy đình. Không chừng
gây nên đại họa.
Thi Lang nghĩ như vậy, nên hắn phải cướp lời giải thích trước.
Thực ra, Vi Tiểu Bảo là con người vô học, chẳng có mưu thuật gì, gã chưa
nghĩ tới điểm này. Gã nghe Thi Lang biện thuyết như vậy, liền nắm lấy cơ hội để
xoay đối phương. Gã nói:
- Thi tướng quân đã từng hưởng tước lộc của Minh triều, thì trong lòng tưởng
niệm đến "Tứ tính" của tiên triều cũng chẳng có chi đáng trách. Nhưng giả tỷ tướng
quân thật dốc dạ trung thành với nhà Đại Thanh ta thì nên hô Trịnh Thành Công là
"Nghịch tính", "Ngụy tính", "Phỉ tính" hay "Cẩu tính" mới phải.Thi Lang cúi đầu không nói gì. Tuy trong lòng hắn muốn cãi lại, nhưng hắn cảm
thấy không nên tranh luận nhiều về điểm này. Hắn cũng cho là kêu Trịnh Thành
Công bằng "Tứ tính" quả còn có chỗ sơ hở, vì nó vẫn ngụ ý chưa quên Tiên triều.
Vi Tiểu Bảo lại hỏi:
- Bài văn tế đó của Thi tướng quân nhất định hay lắm rồi. Tướng quân thử
đọc lại cho bản tước nghe được chăng?
Thi Lang là một võ tướng, chỉ biết giàn quân đánh trận, làm gì viết nổi văn tế?
Bài văn tế kia do một tên sư gia làm tân khách đã làm thay hắn.
Tôn sư gia là một tay tài học, bài văn tế của y văn chương lưu loát, từ ý thiết
tha. Thi Lang đã được nghe nhiều người tán dương, trong lòng rất lấy làm đắc ý,
nên nhiều câu hắn thuộc lòng. Hắn nghe Vi Tiểu Bảo hỏi tới liền đáp:
- Ty chức lạc thảo mấy câu, chẳng bõ làm trò cười cho Vi đại nhân.
Thế rồi hắn đọc mấy đoạn trong văn tế.
Vi Tiểu Bảo nghe hắn đọc xong đoạn:
- "Lang này vốn ở trong hàng ngũ, cùng "Tứ tính" đang vui vầy cá nước duyên
may. Ngờ đâu vì vụ tỵ hiềm nhỏ mọn mà gây nên chuyện tầy đình.
"Lang cùng "Tứ tính" trở thành đối nghịch. Tình cũ chúa tôi, quyết chẳng làm
kẻ cùng sĩ trong bụi lau. Tư ơn công nghĩa, đến vậy mà thôi"
Gã gật đầu ca ngợi:
- Hảo văn chương! Hảo văn chương! Đoạn văn này dù có bắt bản tước đem
chặt đầu cũng không thể làm được. Dù đã có người làm cho mà bảo bản tước học
thuộc lòng, e rằng đọc cả mười ngày cũng không nhớ. Thi tướng quân quả nhiên
văn võ song toàn, trí nhớ lại càng tuyệt hảo khiến bản tước khâm phục không biết
đến thế nào mà kể!
Thi Lang đỏ mặt lên, bụng bảo dạ:
- Gã biết rõ bài văn tế không phải tự ta làm ra mà có kẻ khác viết thay. Ta
đọc cho gã nghe, gã lại đưa lời trào phúng. Vậy ta không nên nói nhiều với gã.
Vi Tiểu Bảo hỏi:- Trong đoạn này có câu: "Quyết chẳng làm theo kẻ cùng sĩ trong bụi lau"
có ngụ ý gi? Bản tước kém bề học vấn không sao hiểu được. Tướng quân giải
thích cho bản tước nghe được chăng?
Thi Lang đáp:
- Kẻ cùng sĩ trong bụi lau là nói về Ngũ Tử Tư. Ngày trước Ngũ Tử Tư, người
nước Sở, phải trốn sang nước Ngô lánh nạn. Ngũ Tử Tư đi đến bờ sông, một ngư
ông chở qua bờ bên kia rồi, lại đi lấy cơm cho y.
Hắn dừng lại một chút rồi kể tiếp:
- "Ngũ Tử Tư sợ truy binh đuổi đến tróc nã phải ẩn vào trong bụi lau ở bờ
sông. Ngư ông trở lại thấy trong bụi lau có người ẩn nấp, liền cất tiếng hô:
- Người trong bụi lau ơi! Người trong bụi lau ơi! Phải chăng người là kẻ cùng
sĩ?
Sau Ngũ Tử Tư mượn quân nước Ngô đưa về đánh phá nước Sở rồi quật mả
lôi xác Sở Bình Vương đánh ba trăm roi để trả mối thù Sở Vương đã giết cha
anh."
Thi Lang kể xong sự tích Ngũ Tử Tư, nói tiếp:
- Trịnh Thành Công đã giết cha anh cùng vợ con của ty chức, nhân sĩ ở Đài
Loan sợ ty chức sau khi hạ Đài Loan rồi cũng quật thây báo thù, nên ty chức nói
trong văn tế quyết không làm việc đó. Trịnh Thành Công có linh thiêng cũng yên
tâm được và quân dân Đài Loan bất tất phải lo nghĩ về vụ này.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Té ra là thế! Thi tướng quân chỗ này đã so mình với Ngũ Tử Tư.
Trang 119 - Hồi 211 - Hết
trên 1915
Hồi 227 : ĐổI THÔNG CậT ĐảO THàNH ĐIếU NGƯ ĐảO
Thi Lang vội đáp:
- Ngũ Tử Tư là một bậc đại anh hùng, đại hào kiệt. Khi nào ty chức dám so
bì? Có điều Ngũ Tử Tư toàn gia bị nạn rồi một mình trốn đi. Sau y đem quân về
báo cừu tuyết hận. Cuộc tao ngộ của ty chức trong điểm này cũng tương tự như
vậy mà thôi.
Vi Tiểu Bảo lẩm nhẩm gật đầu nói:
- Bản tòa mong sao Thi tướng quân không đến nỗi đi vào kết quả như Ngũ Tử
Tư. Bằng không thì thật là bất diệu!
Thi Lang tái mặt. Bàn tay hắn đặt trên kỷ trà bất giác run lên bần bật.