VIETHAMVUI

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


    Tân lộc đỉnh ký

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:40 pm

    First topic message reminder :

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 235 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    bái đường.
    Chuông trống lại nổi lên. Ngao Bưu qua mượn tấm khăn đội trên đầu tân
    nương giả quàng vào đầu A Kha. Gã lại cởi trói cho cô.
    A Kha vừa cử động được đã vung quyền đánh "chát" một tiếng trúng vào
    ngực Ngao Bưu. May mà cô ít nội lực, nên tuy hắn bị trúng đòn mà không đau
    lắm.
    Ngao Bưu cầm cương đao kề vào cổ A Kha.
    Ngô Lập Thân hô :
    - Tân lang, tân nương làm lễ bái thiên !
    A Kha cảm thấy sau cổ mát rượi và hơi đau. Cô không làm sao được đành
    cùng Vi Tiểu Bảo sóng vai quì xuống nhìn ra ngoài dập đầu lạy.
    Ngô Lập Thân lại xướng :
    - Tân lang cùng tân nương làm lễ bái địa.
    Ngao Bưu xoay mình hai người cho quay vào trong quỳ lại.
    Nghe tiếng hô "Phu thê giao bái", hai người đối diện nhau quì lạy mấy lạy.
    Ngô Lập Thân cười ha hả hô :
    - Cặp vợ chồng mới tạ ông mai đi.
    A Kha tức qua vung cước đá vào bụng dưới lão.
    Phát đá này khá nặng, Ngô Lập Thân "ối" lên một tiếng, lùi lại ba bước. Lão
    ho mấy tiếng rồi cười nói :
    - Dữ quá ! Dữ quá !
    Giữa lúc ấy bỗng nghe ngoài từ đường có tiếng còi liên hồi thét lên lanh
    lảnh. Cả bốn mặt đông, tây, nam, bắc đều có tiếng bước chân lạo xạo, ít ra
    cũng có đến bốn, năm chục người .
    Ngô Lập Thân ngừng tiếng cười khi khẽ hô :
    - Tắt đèn lửa đi !
    Trong từ đường tối om. Vi Tiểu Bảo vội đến bên A Kha cầm tay cô khẽ
    nói :
    - Bên ngoài có địch nhân đến.
    A Kha đau khổ vô cùng, nghẹn ngào đáp :
    - Ta.... ta đã cùng ngươi làm lễ bái thiên địa rồi...
    Vi Tiểu Bảo khẽ nói :
    - Đó là một điều mà tiểu đệ mong mỏi bấy lây nay. Đáng tiếc việc tế cáo
    thiên địa bữa nay thực hành một cách đột ngột và lật đật quá chừng !
    A Kha tức giận hỏi :
    - Vụ này rồi bỏ đi không đáng kể. Ngươi tưởng là chuyện thật chăng ?
    Vi Tiểu Bảo đáp
    - Không thật thì còn giả sao được ? Cái đó kêu bằng gạo đã thổi xôi, ván
    đã đóng... gì gì đó.
    A Kha nói :
    - Ván đã đóng thuyền chứ còn đóng gì nữa ?
    Vi Tiểu Bảo nói ngay :
    - Phải rồi ! Phải rồi ! Ván đã đóng thuyền. Học vấn của nương tử khá lắm.
    Từ nay chịu khó dạy cho "tướng công" hiểu biết nhiều vào.
    A Kha thấy gã mặt dầy kêu mình bằng nương tử và tự xưng là tướng công
    thì trong lòng nóng nẩy bồn chồn, bất giác khóc oà lên.
    Bỗng nghe ngoài từ đường có mấy chục tiếng người gọi nhau ơi ới, la ó
    om sòm, tựa hồ tiếng trâu rống, thú gầm. Hai người chỉ thấy lý la lý lố không
    hiểu họ kêu gọi gì.
    A Kha trong lòng khiếp sợ, bất giác ngồi tựa vào Vi Tiểu Bảo .
    Vi Tiểu Bảo quàng tay ôm lấy cô khẽ an ủi :
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:49 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 152 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    hô bách sát, không khỏi nhìn nhau nghĩ bụng :
    Nhất định thằng lỏi này bỏ thêm mắm muối vào câu chuyện cho có vẻ đậm
    đà. Nhưng e rằng Trần Viên Viên quả nhiên mỹ mạo phi thường ai cũng muốn ngó
    thấy một lần cho trải sự đời.
    Vi Tiểu Bảo thấy ba người đã có chút tin tưởng, liền hỏi :
    - Vương tử điện hạ ! Dưới trướng Bình Tây Vương có viên tổng binh tên gọi
    là Mã Bảo. Điện hạ đã nghe thấy tên này bao giờ chưa ?
    Cát Nhĩ Đan và A Kỳ đều gật đầu.
    - Hai người này cùng Mã Bảo đã đến chùa Thiếu Lam, làm gì không quen biết
    nhau ?
    Cát Nhĩ Đan đáp :
    - Ngày ở trên chùa Thiếu Lâm ngươi cũng gặp hắn rồi.
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Có hắn ư ? Thế mà tại hạ quên mất. Và ngày ấy tại hạ để hết tinh thần vào
    vụ Vương tử thi triển thần công đánh ngã vị cao tăng chùa Thiếu Lâm không rảnh
    để ngó những người đứng bên. Nếu còn được giây lát nào đầu óc thư thái lại ngó
    trộm hoa dung nguyệt mạo của A Kỳ cô nương mấy lần.
    A Kỳ mím mối tắc lưỡi, nhưng thực ra trong lòng thị rất khoan khoái.
    Cát Nhĩ Đan hỏi :
    - Mã tổng binh làm sao ?
    Vi Tiểu Bảo thở dài đáp :
    - Mã tổng binh cũng có chuyện tầy đình. Y vâng tướng lệnh của Bình Tây
    Vương , llãnh trọng trách bảo vệ Trần Viên Viên. Ngờ đâu y ngó thấy Trần Viên
    Viên mấy lần đâm ra mê mẩn tâm thần, bất giác sờ vào tay vừa trắng vừa nhỏ của
    người đẹp. Sau Bình Tây Vương biết chuyện này liền nọc y ra đánh bốn chục côn
    ...
    Gã ngừng lại một chút rồi kể tiếp :
    - Mã tổng binh nói lén với người ta : Mình sờ vào tay trái Trần Viên Viên đã
    yên trí llà phải mất đầu. Nếu biết sớm chỉ phải đòn bốn chục côn, thì lúc ấy sờ
    vào tay phải nàng một lần nữa. Dù bị đánh tám chục côn chưa chắc đã chết được.
    "
    Gã liếc mắt nhìn trộm ba người rồi kể tiếp :
    - Bình Tây Vương dưới trướng có cả thẩy mười vị đại tổng binh. Chín vị kia
    nghe Mã tổng binh nói vậy đều khen phải. Câu chuyện này cũng đến tai Bình Tây
    Vương. Lão liền hạ tướng lệnh : " Từ nay trở đi còn ai sờ vào tay của Trần Viên
    Viên đều phải chặt cả hai tay. " Con rể Bình Tây Vương tên gọi Hạ Quốc Tương
    là một trong mười vị đại tổng binh liền kêu thợ làm sẳn hai cái tay giả bằng gỗ.
    Hắn nói là lỡ có khi ngó thấy bà nhạc mẫu đẹp như thiên tiên, vạn nhất hắn không
    nhẫn nại được sờ vào tay bà rồi phải thụ hình, chi bằng làm sẵn trước hai tay giả
    để đến lúc lâm thời khỏi bối rối không làm kịp. Cái đó kêu bằng mình phòng xa
    để khỏi lo.
    Cát Nhĩ Đan nghe gã nói không khỏi ngơ ngẩn xuất thần, miệng há hốc ra.
    Tang Kết lắc đầu quày quạy nói :
    - Hoang đường
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:49 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 154 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    nghĩ thầm :
    - Thôi chết cha rồi ! Không khéo phen này mình bị lộ tẩy.
    Những gã xoay chuyển ý nghĩ rất mau, đáp liền :
    - Nguyên Ngô ứng Hùng định đến Bắc Kinh rồi trở về Côn Minh ngay lập tức.
    Y lai kính chỉ là chuyện bất đắc dĩ, chứ không tính chuyện lâu dài...
    Tang Kết trợn mắt lên ngắt lời :
    - Thế là ngươi lấy ơn làm thù. Người ta cho mượn khóa là rất thân tình. Ngô
    ứng Hùng muốn trốn về Vân Nam, lại bị ngươi cản trở ...
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu quày quạy hỏi :
    - Ngô ứng Hùng có ơn gì với tại hạ ? Trái lại giữa hắn và tại hạ có mối thù
    chẳng đội trời chung.
    Tang Kết lấy làm kỳ hỏi :
    - Gã đắc tội với ngươi ở chỗ nào ?
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Thế mà còn chưa đắc tội ư ? Y cho mượn khóa so với chuyện hạ sát " lão
    gia " còn cay độc hơn. Giả tỷ khi ấy tại hạ không bị xiềng khóa thì tại hạ đã có
    cơ hội sờ cả đến bộ mặt thiên tiên của Trần Viên Viên rồi. Hỡi ơi ! Vương tử điện
    hạ ! Đại Lạt Ma ! Tại hạ chỉ cầu được sờ vào mặt Trần Viên Viên một cái dù có
    phải chết cũng cam lòng. Bất quá Ngô Tam Quế chặt hai tai của tại hạ đi thì đã ăn
    thua gì ? Dù lão có chặt cả hai đùi để làm món Tuyên oai hỏa thoái ở Vân Nam, tại
    hạ cũng không cần.
    Cả ba người nghe đều ngơ ngác, dường như họ đang nghĩ về tấm dung nhan
    tuyệt thế của Trần Viên Viên. Họ nghe gã nói mà ngây người ra chứ không cười
    đùa.
    Vi Tiểu Bảo hạ thấp giọng xuống lộ vẻ thần bí khôn lường, khẽ nói :
    - Có chuyện bí mật tầy đình, ba vị nghe rồi xin đừng tiết lộ. Đáng lý tại hạ
    không nên nói, nhưng ít khi gặp được ba vị đàm luận tương đắc, chẳng khác gì bạn
    tri kỷ lâu năm, có nói ra cũng chẳng ngại ngùng gì.
    Tang Kết và Cát Nhĩ Đan đồng thanh hỏi :
    - Việc gì cơ mật ?
    Vi Tiểu Bảo khẽ đáp :
    - Hoàng đế điều binh khiển tướng sắp đánh Ngô Tam Quế.
    Bọn Tang Kết ba người trông nhau mỉm cười, nghĩ bụng :
    - Cái đó có chi là cơ mật ? Hoàng đế chẳng đánh Ngô Tam Quế thì Ngô Tam
    Quế cũng dấy binh đánh Hoàng đế.
    Vi Tiểu Bảo hiểu ý đối phương liền hỏi :
    - Các vị có biết tại sao Hoàng thương muốn cất quân xuống Vân Nam ? Cái
    đó mới llà khó đoán.
    A Kỳ hỏi :
    - Chẳng lẽ cũng vì Trần Viên Viên ?
    Vi Tiểu Bảo đập tay xuống bàn ra chiều kinh dị lạ thường hỏi lại :
    - Ô hay ! Sao cô nương cũng biết được vụ bí mất này ?
    A Kỳ đáp :
    - Ta chỉ đoán thế thôi.
    Vi Tiểu Bảo tỏ vẻ khâm phục nói :
    - Cô nương quả là nữ Gia Cát, liệu việc như thần. Cô nương cũng nghĩ đến
    Hoàng thượng đã làm Hoàng đế thì còn thiếu gì nữa ? Có chăng chỉ thiếu một vị "
    Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân " ...
    Gã dừng lại một chút rồi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:50 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 155 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    tiếp :
    - Chuyến trước vì lẻ gì Hoàng thượng lại phái một thằng nhỏ là tại hạ đến
    Vân Nam ? Sao Hoàng thượng không phái một vị đại thần đức cao vọng trọng, dầy
    công lao khổ ? Mục đích của Hoàng thượng là cho tại hạ đi coi người đàn bà kia
    có đẹp như người ta đồn đại, đồng thời thám thính miệng lưỡi Ngô Tam Quế có
    chịu đem Trần Viên Viên tiến cống vào Hoàng cung hay không ? Trời ơi ! Tại hạ
    vừa nhắc tới một câu, Ngô Tam Quế đã nổi lôi đình đập bàn quát mắng : " Ngươi
    đưa một nàng Công chúa đến mà định đổi lấy Phật Quan Âm của ta chăng ? Này
    này ! Ta nói cho ngươi hay : Dù ngươi có đem cả một trăm nàng công chúa đến ,
    ta cũng không đổi đâu."
    Tang Kết và Cát Nhĩ Đan đưa mắt nhìn nhau. Cả hai cùng cảm thấy mình đã
    mắc lừa Ngô Tam Quế, không khỏi nghĩ thầm :
    - Té ra chỉ là chuyện dây dưa đến mỹ sắc. Ngày trước Ngô Tam Quế đã vì
    tấm hồng nhan mà lông tóc dựng đứng cả lên. Hắn mê Trần Viên Viên dám bán cả
    giang sơn ba trăm năm của nhà Đại Minh. Việc đó thiên hạ đều biết hết. Tiểu
    Hoàng đế nhỏ tuổi, quen thói phong lưu, vụ này cũng không ra ngoài tình lý.
    Vi Tiểu Bảo la thầm :
    - Tiểu Huyền Tử ơi ! Ngài là một ông Vua " Điểu , Sâng , Dủy , Thang " quyết
    chẳng thèm gì mụ vợ của lão con rùa kia. Nhưng nay Tiểu Quế Tử tai nạn lâm đầu,
    phải nói xấu ngài mấy câu. Xin ngày đừng cho là sự thật.
    Gã thấy Tang Kết và Cát Nhĩ Đan vẻ mặt nghiêm trọng, liền nói tiếp :
    - Tại hạ thấy Ngô Tam Quế nổi giận, không dám nói gì nữa. Khi tại hạ đi Vân
    Nam tuy có đem theo mấy nghìn binh mã, nhưng địch sao lại với bọn thủ hạ của
    Ngô Tam Quế đông như kiến cỏ ? Tại hạ đành ngậm miệng ăn tiền là hay hơn hết.
    Các vị có nghĩ như tại hạ không ?
    Cát Nhĩ Đan lẩm nhẩm gật đầu.
    Vi Tiểu Bảo lại nó :
    - Khi tại hạ còn ở Vân Nam, đang đêm có một người xứ Mông Cổ tên gọi
    HãnThiếp Ma xin vào ra mắt ...
    Cát Nhĩ Đan hỏi ngay :
    - Hắn cầu kiến ngươi để làm gì ?
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Y nói được Vương tử điện hạ phái đến Vân Nam liên lạc với Ngô Tam Quế.
    Nhưng y coi tình hình ở Côn Minh đã thám ra điều không xứng đáng. Y còn bảo
    những nhân vật anh hùng hảo hán xứ Mông Cổ đâu lại vì một người đàn bà đẹp
    của Ngô Tam Quế mà llao đầu vào chổ sống chết ...
    Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
    - Hãn Thiếp Ma còn yêu cầu tại hạ đưa lén y về Bắc Kinh để ra mắt Hoàng
    đế. Y đòi đựơc nói thẳng cho Hoàng đế hay : Trần Viên Viên là gì gì đi nữa cũng
    chẳng liên can đến Vương Tử xứ Mông Cổ cùng Đại Lạt Ma xứ Tây Tạng. Cát Nhĩ
    Đan Vương tử đã có A Kỳ cô nương, không muốn dính đến Trần Viên Viên. Còn
    Đại Lạt Ma xứ Tây Tạng cũng có ... rất nhiều cô rất xinh đẹp ở Tây Tạng ...
    Tang Kết lớn tiếng quát :
    - Nói láo ! Chúng ta là Lạt Ma của Hoàng giáo, nghiêm thủ hành qui, quyết
    chẳng tham hoa hiếu sắc.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:51 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 155 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    tiếp :
    - Chuyến trước vì lẻ gì Hoàng thượng lại phái một thằng nhỏ là tại hạ đến
    Vân Nam ? Sao Hoàng thượng không phái một vị đại thần đức cao vọng trọng, dầy
    công lao khổ ? Mục đích của Hoàng thượng là cho tại hạ đi coi người đàn bà kia
    có đẹp như người ta đồn đại, đồng thời thám thính miệng lưỡi Ngô Tam Quế có
    chịu đem Trần Viên Viên tiến cống vào Hoàng cung hay không ? Trời ơi ! Tại hạ
    vừa nhắc tới một câu, Ngô Tam Quế đã nổi lôi đình đập bàn quát mắng : " Ngươi
    đưa một nàng Công chúa đến mà định đổi lấy Phật Quan Âm của ta chăng ? Này
    này ! Ta nói cho ngươi hay : Dù ngươi có đem cả một trăm nàng công chúa đến ,
    ta cũng không đổi đâu."
    Tang Kết và Cát Nhĩ Đan đưa mắt nhìn nhau. Cả hai cùng cảm thấy mình đã
    mắc lừa Ngô Tam Quế, không khỏi nghĩ thầm :
    - Té ra chỉ là chuyện dây dưa đến mỹ sắc. Ngày trước Ngô Tam Quế đã vì
    tấm hồng nhan mà lông tóc dựng đứng cả lên. Hắn mê Trần Viên Viên dám bán cả
    giang sơn ba trăm năm của nhà Đại Minh. Việc đó thiên hạ đều biết hết. Tiểu
    Hoàng đế nhỏ tuổi, quen thói phong lưu, vụ này cũng không ra ngoài tình lý.
    Vi Tiểu Bảo la thầm :
    - Tiểu Huyền Tử ơi ! Ngài là một ông Vua " Điểu , Sâng , Dủy , Thang " quyết
    chẳng thèm gì mụ vợ của lão con rùa kia. Nhưng nay Tiểu Quế Tử tai nạn lâm đầu,
    phải nói xấu ngài mấy câu. Xin ngày đừng cho là sự thật.
    Gã thấy Tang Kết và Cát Nhĩ Đan vẻ mặt nghiêm trọng, liền nói tiếp :
    - Tại hạ thấy Ngô Tam Quế nổi giận, không dám nói gì nữa. Khi tại hạ đi Vân
    Nam tuy có đem theo mấy nghìn binh mã, nhưng địch sao lại với bọn thủ hạ của
    Ngô Tam Quế đông như kiến cỏ ? Tại hạ đành ngậm miệng ăn tiền là hay hơn hết.
    Các vị có nghĩ như tại hạ không ?
    Cát Nhĩ Đan lẩm nhẩm gật đầu.
    Vi Tiểu Bảo lại nó :
    - Khi tại hạ còn ở Vân Nam, đang đêm có một người xứ Mông Cổ tên gọi
    HãnThiếp Ma xin vào ra mắt ...
    Cát Nhĩ Đan hỏi ngay :
    - Hắn cầu kiến ngươi để làm gì ?
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Y nói được Vương tử điện hạ phái đến Vân Nam liên lạc với Ngô Tam Quế.
    Nhưng y coi tình hình ở Côn Minh đã thám ra điều không xứng đáng. Y còn bảo
    những nhân vật anh hùng hảo hán xứ Mông Cổ đâu lại vì một người đàn bà đẹp
    của Ngô Tam Quế mà llao đầu vào chổ sống chết ...
    Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
    - Hãn Thiếp Ma còn yêu cầu tại hạ đưa lén y về Bắc Kinh để ra mắt Hoàng
    đế. Y đòi đựơc nói thẳng cho Hoàng đế hay : Trần Viên Viên là gì gì đi nữa cũng
    chẳng liên can đến Vương Tử xứ Mông Cổ cùng Đại Lạt Ma xứ Tây Tạng. Cát Nhĩ
    Đan Vương tử đã có A Kỳ cô nương, không muốn dính đến Trần Viên Viên. Còn
    Đại Lạt Ma xứ Tây Tạng cũng có ... rất nhiều cô rất xinh đẹp ở Tây Tạng ...
    Tang Kết lớn tiếng quát :
    - Nói láo ! Chúng ta là Lạt Ma của Hoàng giáo, nghiêm thủ hành qui, quyết
    chẳng tham hoa hiếu sắc.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:52 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 157 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Dứt lời hắn nổi lên tràng cười ha hả.
    A Kỳ sịu mặt xuống nói :
    - Điện hạ bảo tiểu muội chẳng kém gì Trần Viên Viên thì rõ ràng là không
    bằng mụ. Dĩ nhiên điện hạ còn so ước được gặp mụ lắm.
    Thị đứng dậy nói tiếp :
    - Tiểu muội đi đường tiểu muội thôi.
    Cát Nhĩ Đan luống cuống vội nói :
    - Không không! Ta phái thề có trời đất chứng minh suốt đời quyết không nhìn
    đến Trần Viên Viên một lần.
    - A Kỳ đổi giận ra mừng lại ngồi xuống :
    Vi Tiểu Bảo cười nói :- Vương tử điện hạ quyết không ngó thấy Trần Viên Viên lần nào là phải, vì
    bất luận là ai đã thấy bà một lần cũng cho là chưa đủ. Rồi ngó thấy cả trăm ngàn
    lần cũng vẫn chưa đủ.
    Cát Nhĩ Đan tức mình thóa mạ :
    - Tên tiểu quỉ này chỉ nhắm mắt nói quàng. Ta đã lập lời trọng thệ vĩnh viễn
    không bao giờ nhìn mặt Trần Viên Viên. Nếu ta mà ngó thấy mụ thì lập tức đui mù.
    A Kỳ trong lòng khoan khoái khuôn tả, ngưng thần nhìn hắn một cách tình tứ .
    Vi Tiểu Bảo lại nói :
    - Tại hạ đã nghe ngài tiểu hoàng đế vẫn bảo không hiểu hai vị vì lẽ gì lại đi
    giúp Ngô Tam Quế? Nếu hai vị muốn lấy được Trần Viên Viên thì thật chẳng có
    biện pháp nào hết. Đúng như vậy. Trong thiên hạ chỉ có một Trần Viên Viên. Cả
    tiểu hoàng đế cũng không có. Thử hỏi Ngô Tam Quế ngoài mỹ nữ kia còn có cái gì
    bằng được tiểu hoàng đế? Tiểu hoàng đế về phương diện nào cũng hơn hẳn gấp
    mười là ít. Hai vị chịu giúp tiểu hoàng đế thì muốn lấy bao nhiêu vàng bạc châu
    báu cũng có đủ, chỉ Trần Viên Viên là ngài không có mà thôi.
    Tang Kết lạnh lùng nói :
    - Tây Tạng và Mông Cổ dù nghèo nàn, nhưng chúng ta cũng chẳng ham vàng
    bạc châu báu.
    Vi Tiểu Bảo tự hỏi :
    - Hai thằng cha này đã không ham vàng bạc châu báu lại không đòi mỹ
    nữ thừ không hiểu họ muốn gì?
    Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, bụng bảo dạ :
    - Phải rồi! Tiểu trượng phu chẳng thể một ngày không tiền, đại trượng phu
    chẳng thể một ngày không quyền. Vi Tiểu Bảo lão gia là tiểu trượng phu nên chỉ
    thích tiền. Còn hai cha này là đại trượng phu chắc chỉ thích uy quyền.
    Gã nghĩ vậy liền nói :
    - Tiểu hoàng đế có bảo tại hạ : "Cát Nhĩ Đan mới là một vị Vương tử, thật
    chẳng có chi ly kỳ. Giả tỷ y giúp trẫm đánh Ngô Tam Quế thì trẫm phong y làm
    Quốc vương nước Mông Cổ ngay".Cát Nhĩ Đan hai mắt sáng lên rộ vẻ vui mừng khôn xiết. Hắn cất tiếng run run
    hỏi :
    - Hoàng... hoàng đế nói thật thế ư?
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Hiển nhiên là thật. Tại hạ lừa dối Vương tử điện hạ làm chi?
    Tang Kết xen vào :
    - Trong thiên hạ chưa có danh từ Mông Cổ Quốc vương. Nếu Hoàng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:52 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 158 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    đế giúp
    Vương tử làm cả một cái Cát Nhĩ Hàn là điện hạ đây cũng đủ thỏa mãn rồi.
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Được lắm! Được lắm! "Cả một cái" đó nhất định Hoàng đế vui lòng phong
    ngay.
    Gã tự hỏi :
    - Sao lại "Cả một cái?" Không hiểu họ dở trò con mẹ nó "Cả một cái gì?".
    Vi Tiểu Bảo miệng không ngớt lẩm bẩm :
    - Cả một cái là nghĩa gì? Chẳng lẽ lại còn nửa cái hay sao?
    Tang Kết thấy mặt gã lộ vẻ ngẩn ngơ, đoán là gã không hiểu, liền giải thích:
    - Xứ Mông Cổ chia làm mấy bộ, Chuẩn Cát Nhĩ là một bộ lớn nhất
    trong đám này. Vua Mông Cổ không gọi là Quốc vương, mà kêu bằng "Hãn" Vương
    tử điện hạ chưa làm đến chức "Hãn".
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Té ra là thế. Hoàng đế cùng Hãn Thiếp Ma nói tiếng Mông Cổ lý la lý lố hồi
    lâu mà tại hạ chẳng hiểu gì. Vương tử điện hạ chỉ cần lập được đại công làm nên
    cả một cái Hãn chẳng khó khăn gì. Hoàng đế ban ra một đạo thánh chỉ, đồng thời
    phải mấy vạn binh mã tới nơi thì liệu người Mông Cổ còn phản kháng được chăng?
    Cát Nhĩ Đan nghe nói cả mừng đáp :
    - Hoàng Đế chịu làm như vậy thì dĩ nhiên vụ này rất dễ dàng.
    Vi Tiểu Bảo vỗ ngực nói :- Điện hạ bất tất phải lo lắng gì, cứ trông vào một mình tiểu đệ là đủ. Hoàng
    thường chỉ căm hận một mình Ngô Tam Quế. A Kỳ cô nương tuy dung nhan nguyệt
    thẹn hoa nhường, nhưng chỉ cần đừng để hoàng thượng ngó thấy là ngài không
    đến cướp mất đâu.
    Gã nhìn lại Tang Kết nói :
    - Còn Đại Lạt Ma mà chịu giúp hoàng thượng thì dĩ nhiên hoàng thượng cũng
    phong Đại Lạt Ma làm một chức quan lớn quản trị toàn xứ Tây Tạng.
    Gã không hiểu nhân vật quản trị toàn xứ Tây Tạng kêu bằng gì nên không
    dám bạ đâu nói đấy.
    Tang Kết đáp :
    - Toàn thể xứ Tây Tạng do Đại Lại Hoạt Phật cai quản, hoàng thượng không
    thể phong chức bừa bãi được.
    Vi Tiểu Bảo hỏi :
    - Người khác làm được Hoạt Phật, sao Đại Lạt Ma lại không làm được? ở Tây
    Tạng hiện có mấy vị hoạt Phật?
    Tang kết đáp :
    - Ngoài Đạt Lai Hoạt Phật còn Ban Thiền Hoạt Phật. Thế là hai vị.
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Phải rồi! Cái gì cũng không quá tam ba bận. Vậy số ba là hợp đạo lý cho
    mọi sự việc. Bọn ta sẽ thỉnh Hoàng thượng phong thêm một vị Tang Kết Hoạt
    Phật. Hơn nữa Tang Kết đại Hoạt Phật cai quản Đạt cái gì và Ban cái gì hai tiểu
    hoạt Phật.
    Tang Kết động tâm nghĩ thầm :
    - Chú nhỏ này bẻm mép nói huyên thuyên nhưng không phải hoàn toàn vô lý.
    Lão nghĩ tới đây gương mặt ốm nhắt bất giác hiện lên một nụ cười :
    Lúc này Vi Tiểu Bảo chỉ cần được thoát chết, bất luận đối phương yêu cầu
    điều
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:53 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 159 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    gì gã cũng chịu liền. Huống chi Chuẩn Cát Nhĩ Hãn hay Tây Tạng Đại HoạtPhật chi chi đó chẳng làm cho gã mất một đồng tiền phân bạc, làm gì gã chẳng
    ưng thuận?
    Vi Tiểu Bảo nói ngay :
    - Không phải tiểu đệ nói khoác đâu. Tiểu đệ đã hiến kế thì mười phần hoàng
    đế nghe theo cả mười. Hơn nữa hai vị đã chịu giúp hoàng đế đánh Ngô Tam Quế,
    chẳng những hoàng đế chỉ phong thưởng hai vị mà tiểu đệ lập nên công trạng lớn
    lao trong vụ này, dĩ nhiên cũng được thăng quan phát tài.
    Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
    - Người ta thường nói : Một người làm quan lớn cả họ cùng sang giầu. Tiểu đệ
    làm quan to tại triều, hai vị lại chia nhau làm quan lớn ở Mông Cổ và Tây Tạng.
    Tiểu đệ bỗng nẩy ra ý kiến là ba chúng ta nên kết nghĩa anh em. Từ nay trở đi cả
    ba người chung hưởng hạnh phúc, chia sẻ hoạn nạn. Chúng ta không sinh cùng
    năm, cùng tháng, cùng ngày, nhưng nguyện cùng chết với nhau trong một năm, một
    tháng, một ngày. Thế là trong thiên hạ ngoại trừ tiểu hoàng đế, chúng ta là ba
    nhân vật lớn nhất. Há chẳng hay chẳng đẹp lắp ru?
    Gã tính thầm trong bụng :
    - Câu thề nguyền được chết cùng năm, cùng tháng, cùng ngày là một điều rất
    khẩn yếu. Hai người này chỉ gật đầu một cái là không thể giết ta được nữa. Nếu
    chúng giết ta thì có khác gì họ tự giết mình.
    Tang Kết và Cát Nhĩ Đan trước khi đến Dương Châu đã điều tra biết rõ viên
    khâm sai trẻ nít này là nhân vật đệ nhất ở triều đình kề cận hoàng đế. Vì gã được
    sủng ái đến cùng cực, nên thăng quan mau chóng.
    Bây giờ họ nghe Vi Tiểu Bảo nói, bất giác tâm thần rạo rực, trống ngực đánh
    thình thình.
    Cát Nhĩ Đan vốn chẳng thù oán gì với gã. Còn Tang Kết tuy bị gã làm chết
    mười hai tên sư đệ và lão cũng bị chặt đứt mười đầu ngón tay thì dĩ nhiên lão hận
    gã thấu xương.
    Nhưng Tang Kết lại nghĩ rằng :- Bọn sự đệ chết mất rồi, làm gì họ cũng sống lại được nữa. Đầu ngón tay
    mình bị chặt không thể lại dài ra. Bây giờ mình phóng chưởng đánh chết gã chẳng
    qua chỉ hả được một uất hận trong lòng. Còn mình đi giúp Ngô Tam Quế trong
    công cuộc tạo phản thì dù có thành công, mình cũng chẳng ăn thua gì mấy. Nếu
    mình kết nghĩa với chú nhỏ này hành điều ơn huệ thực sự, lợi được rất nhiều
    phương diện.
    Cát Nhĩ Đan và Tang Kết lắng tai nghe Vi Tiểu Bảo nói rồi đưa mắt nhìn nhau,
    lẩm nhẩm gật đầu.
    Vi Tiểu Bảo mừng quá. Gã không ngờ chỉ nói huyên thuyên một lúc mà làm
    cho hai tên ác nhân phải động tâm.
    Gã sợ hai người hối hận, vội nói tiếp :
    - Đại ca! Nhị ca! Nhị tẩu! Chúng ta bắt đầu kết nghĩa đi thôi. Nhị tẩu
    muốn kết
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:54 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 160 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    bái hay không cũng được, nhưng tiểu đệ cùng hai vị ca ca này quỳ lạy
    Thiên Địa cho thành một người trong nhà.
    A Kỳ mặt đỏ lên, môi chúm lại. Thị nhận thấy thằng nhỏ này ăn nói thật khiến
    cho người ta phải vui dạ.
    Tang Kết đột nhiên giơ tay lên vỗ xuống góc bàn đánh "chát" một tiếng.
    Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi nghĩ thầm :
    - Không hiểu lại xẩy chuyện gì rồi?
    Vi Tiểu Bảo đang hồi hộp trong lòng, bỗng nghe Tang Kết lớn tiếng :
    - Vi đại nhân! Bữa nay đại nhân đã nói vậy, bần tăng hãy tạm tin lời. Nếu ngày
    sau đại nhân ra dạ đảo điên, nuốt lời cam kết để vinh thân thì đại gia sẽ bị tan
    nát nhức góc bàn tay này.
    Vi Tiểu Bảo cười đáp :
    - Sao đại ca lại nói vậy? Ba anh em chúng ta hành động vụ này đều có lợi
    cho mình. Tiểu đệ mà lừa gạt hai vị thì một đằng từ Mông Cổ, một đằng từ Tây
    Tạng kéo quân đến đánh Bắc Kinh, tất hoàng đế nổi lôi đình và chém đầu tiểu
    đệ. Hai vị ca ca thử nghĩ coi, liệu tiểu đệ có dám làm điều phản phúc với nhị vị
    không?Tang Kết gật đầu nói :
    - Vi huynh đệ nói thế là phải.
    Ba người liền bày bàn thắp nến quỳ xuống hướng ra ngoài hành lễ kết nghĩa
    anh em. Tang Kết hơn tuổi làm đại ca, thứ nhì là Cát Nhĩ Đan, Vi Tiểu Bảo làm tam
    đệ.
    Vi Tiểu Bảo lại lạy, nhị ca, đại ca.
    Đoạn gã hướng về phía A Kỳ khấu đầu, miệng không ngớt một điều "Nhị tẩu",
    hai điều "Nhị tẩu" một cách rất thân thiết.
    Gã tự nhủ :
    - Cô đã làm nhị tẩu của ta thì mai đây ta có đùa cợt cô vợ A Kha cô đừng
    can thiệp vào nữa.
    A Kỳ cầm hồ rót bốn chung rượu, thị cười nói :
    - Bữa nay ba vị kết nghĩa chi lan, tiểu muội mong rằng từ nay cư xử với nhau
    hữu thủy hữu chung và làm nên sự nghiệp lớn lao. Tiểu muội kính mời ba vị một
    chung.
    Tang Kết cười đáp :
    - Chung rượu này dĩ nhiên chúng ta phải uống cạn.
    Lão nói rồi cầm chung rượu giơ lên miệng.
    Vi Tiểu Bảo vội la lên :
    - Đại ca hãy khoan! Chỗ này là rượu thừa, không được thanh khiết. Chúng ta
    kêu họ đổi rượu mới.
    Gã liền lớn tiếng hô :
    - Người nhà đâu? Lấy rượu ra đây mau.
    Bỗng trong người gã ngấm ngầm lấy làm kỳ, tự hỏi :
    - Trong Lệ Xuân viện đã xảy ra chuyện gì? Sao mình gọi mãi mà chẳng thấy ai
    vào hầu hạ.
    Rồi gã tự nhủ :- Phải rồi! Mụ chủ cùng gia nhân thấy diễn ra cuộc xung đột lại giết chết
    quan binh, nên họ bỏ trốn sạch rồi.
    Gã nghĩ tới đây bỗng thấy một tên qui nô cúi đầu đi vào, miệng hàm hồ hỏi:
    - Chuyện gì vậy?
    Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
    - Bọn qui nô trong Lệ Xuân Viện ta đã quen mặt hết. Thằng cha này chắc là
    mới đến, không biết làm qui nô. Có lý nào qui nô đối với tân khách lại hồ đồ thế?
    Phải chăng hắn sợ quá đâm ra ngớ ngẩn.
    Gã liền
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:55 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 161 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    quát :
    - Mau đi lấy hai chung rượu!
    Tên qui nô dạ một tiếng rồi trở gót đi ra.
    Vi Tiểu Bảo nhìn bóng sau lưng hắn, bỗng động tâm tự hỏi :
    - Ô hay! Thằng cha này là ai? Ta đã thấy hắn lúc ban ngày trong khi thưởng
    hoa thược dược ở ngoài Chùa Thiền Trí. Sao bây giờ hắn lại đến đây làm qui nô?
    Trong vụ này tất có điều chi cổ quái.
    Gã ngưng thần ngẫm nghĩ, bất giác sợ quá, sau lưng toát mồ hôi lạnh ngắt,
    bật tiếng la "úi chà!" rồi nhẩy bật lên.
    Tang Kết, Cát Nhĩ Đan, A Kỳ đều giật mình đồng thanh hỏi :
    - Chuyện gì vậy ?
    Vi Tiểu Bảo khẽ đáp :
    - Thằng cha đó là một tên võ sĩ cao thủ dưới trướng Ngô Tam Quế đã cải
    trang. Vừa rồi chúng ta nói gì nhất định bị hắn nghe hết rồi.
    Tang Kết và Cát Nhĩ Đan giật mình kinh hãi đáp :
    - Nếu vậy thì không để hắn sống được.
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Nhị vị ca ca đừng động thủ vội. Chúng ta cứ lờ đi như không biết gì. Hãy
    dò xem bọn chúng có bao nhiêu người và sắp đặt ngụy kế gì?Gã nói mấy câu này, thanh âm bỗng run lên.
    Nếu tên qui nô này mà là vệ sĩ Ngô Tam Quế cải trang thì gã đã không khiếp
    sợ đến thế. Nguyên tên qui nô này chẳng phải ai khác là mà chính là Lục Cao Hiên
    ở Thần Long Giáo.
    Lục Cao Hiên từ đảo Thần Long theo Vi Tiểu Bảo đến Bắc Kinh và ở với gã
    lâu ngày, nhưng hắn hoá trang khéo quá, tướng mạo khác hẳn khiến hắn không
    nhận ra nữa. Có điều hắn nhìn bóng sau lưng cảm thấy rất quen thuộc. Ban ngày
    lúc ở vườn thược dược gã đã ngó thấy mà không nghĩ ra.
    Bây giờ Vi Tiểu Bảo ở Lệ Xuân Viện lại nhìn thấy bóng sau lưng lần nữa liền
    biết ngay là có chuyện nhiêu khê, phải tĩnh tâm suy nghĩ mới chợt tỉnh ngộ.
    Giả tỉ chỉ có một mình Lục Cao Hiên thì không đáng sợ, nhưng Vi Tiểu Bảo
    đã thấy hắn ở vườn thược dược mà gã lại vô ý tiết lộ nói ra miệng là đến Viện Lệ
    Xuân nghe hát. Hắn cũng theo đến đây cải trang thành qui nô thì chắc có cả ủy
    Tôn Giả và Cao Tôn Giả đi theo. Không chừng cả Hồng Giáo chủ cũng thân hành
    đến đây nữa.
    Vi Tiểu Bảo đã tính đến chuyện cùng Hồng giáo chủ kết nghĩa anh em, nhưng
    gã tự liệu vụ này khó khăn vô cùng không thể làm nổi.
    Gã càng nghĩ càng khiếp sợ. Trán toát mồ hôi nhỏ giọt.
    Bỗng thấy Lục Cao Hiên tay bưng khay gỗ trên đặt hai hồ rượu tiến vào.
    Hắn cúi gầm mặt xuống, đặt hồ rượu trên bàn.
    Vi Tiểu Bảo tự hỏi :
    - Hắn cúi đầu xuống là sợ ta nhìn ra chỗ sơ hở. Hừ! Không biết còn bao
    nhiêu người đi với hắn?
    Gã liền cất tiếng hỏi :
    - Trong viện sao chỉ có một mình ngươi? Mau kêu thêm người đến hầu hạ.
    Lục Cao Hiên khẽ ậm ừ một tiếng rồi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:56 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 162 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    trở gót lui ra.
    Vi Tiểu Bảo khẽ nói :- Thưa đại ca, Nhị ca cùng Nhị Tẩu! Lát nữa các vị cứ coi nhãn sắc của tiểu đệ
    mà hành động. Nếu tiểu đệ đảo lòng trắng mắt ra ngửng đầu trông lên, thì xin các
    vị động thủ tức khắc, bao nhiêu người tiến vào cũng giết chết ngay. Bọn này bản
    lãnh cao cường, chứ không phải hạng tầm thường.
    Bọn Tang Kết đều gật đầu ưng thuận, nhưng bụng bảo dạ :
    - Mấy tên vệ sĩ thủ hạ của Ngô Tam Quế bản lãnh có cao cường đến
    đâu thì đã đáng gì mà phải khiếp sợ đến thế?
    Sau một lúc Lục Cao Hiên đến bốn tên kỹ nữ vào, chia ra ngồi bên bốn
    người.
    Vi Tiểu Bảo ngó thấy bốn người đều lạ mặt, nhất định không phải là những
    cô nương trong Lệ Xuân Viện.
    Tướng mạo bốn ả kỹ nữ lại cực kỳ xấu xa, ả thì mắt xếch, ả thì méo miệng,
    nước da vàng khè hay đen nhẻm, chỗ lồi, chỗ lõm hoặc sưng lên như phù thủng,
    hoặc đầy mặt vết sẹo chằng chịt.
    Vi Tiểu Bảo cười nói :
    - Những vị cô nương ở Lệ Xuân Viện tướng mạo sinh đẹp quá chừng.
    Bỗng thấy ả ngồi bên Tang Kết mặt đầy vết sẹo nháy mắt mấy cái.
    Vi Tiểu Bảo thấy mắt thị linh hoạt, nhãn thần rất tinh nhuệ, liền tự hỏi :
    - Bốn người nhất định ở Thần Long Giáo đã cải trang, Thị đưa mắt ra
    hiệu cho ta là có ý gì?
    Gã liền cầm hồ rượu Mê Xuân tửu đã có sẵn từ trước còn để đó ró cho bốn
    ả mỗi cô một chung và nói :
    - Chúng ta cùng cạn chung rượu này!
    ở trong kỹ viện nguyên không có lệ khách rót rượu mời kỹ nữ. Hễ thấy khách
    cầm lấy hồ rượu là kỹ nữ phải đoạt lấy để rót ra chung mới phải lẽ.
    Nhưng bốn tên kỹ nữ này cứ ngồi yên cúi đầu. Vi Tiểu Bảo rót rượu mà chúng
    chẳng nói nửa lời.
    Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :- Bốn tên này giả làm gái điếm còn vụng về quá!
    Gã liền hỏi :
    - Các cô chầu chực quan khách mà chẳng hiểu lề luật chi hết? Khách đã rót
    rượu mời cô phải uống đi chứ?
    Gã vừa nói vừa rót thêm rượu vào chung cho Lục Cao Hiên và bảo hắn:
    - Ngươi mới tới đây thành ra qui nô cũng không biết làm. Khách mời
    rượu mà các ngươi không uống khiến khách bực mình thì khi nào còn cho tiền nữa?
    Lục Cao Hiên cùng bốn ả tưởng trong kỹ viện có lề luật như vậy thật, vội
    đồng thanh đáp :
    - Dạ!
    Rồi nâng chung rượu lên uống.
    Vi Tiểu Bảo cười nói :
    - Có thế mới phải chứ?
    Gã lại hỏi :
    - Trong viện còn qui nô và gái điếm nữa không? Ngươi kêu hết ra đây. Chẳng
    lẽ tòa Lệ Xuân viện lớn thế này mà chỉ có năm người? E rằng có điều chi cổ quái.
    ả kỹ nữ mặt vàng ửng nhìn Lục Cao Hiên đưa mắt ra hiệu.
    Lục Cao Hiên xoay mình đi ra dẫn hai tên qui nô nữa vào. Hắn cất giọng ấm
    ớ!
    - Gái điếm thì hết rồi, qui nô còn hai người này.
    Vi Tiểu Bảo cười thầm nghĩ bụng :
    - Những danh từ "gái điếm", "qui nô" là để cho người khác gọi lúc vắng mặt.
    Chính mình làm qui nô sao lại tự nói ra miệng "Gái điếm và qui nô" được? Cả
    những quan khách làng chơi cũng không thể bất lịnh sự đến thế. ở trong viện
    người ta phải gọi kỹ nữ và qui nô bằng cô nương, chú nhỏ. Ta vừa thử một chút,
    chúng đã bị lòi đuôi. Hừ hừ! Hồng giáo chủ thần thông quảng đại, thần thông diệu
    toán cũng chẳng khi nào nghi ngờ đến Vi Tiểu Bảo này lại sinh trưởng ở Lệ Xuân
    viện.Gã liếc mắt nhìn hai tên qui nô mới vào thấy chúng thân thể cao lớn, mập ú.
    Một tên đúng là ủy Tôn Giả cải trang. Gã vừa nó thấy đã nhận ra ngay. Còn một
    tên nữa phẳng phất như Cao Tôn Giả.
    Gã tự hỏi :
    - Cao Tôn Giả biến thành lùn tịt, vì chất thuốc độc của Thần Long Giáo, mà
    sao bây giờ lại cao thế kia.
    Nhưng rồi gã lại nghĩ :
    - Phải rồi! Hắn đã kê gót chân cho cao lên. Nếu mình không yên trí từ trước
    thì chẳng thể nào nhận ra được.
    Hắn cầm hồ rượu rót vào chung, nhưng chỉ rót một nửa chung thì hồ Mê Xuân
    tửu đã hết sạch, chẳng còn lấy một giọt.
    Gã đành sẻ nửa chung Mê Xuân tửu ra làm hai và rót thêm rượu mới vào nói :
    - Khách mời các ngươi uống rượu ô qui. Các người là qui nô hãy uống cạn đi.
    ủy Tôn Giả chẳng nói năng gì nâng chung rượu lên uống liền.
    Cao Tôn Giả tính nóng như lửa, thấy Vi Tiểu Bảo dở giọng khinh mạn không
    nhịn được nữa, cất tiếng thóa mạ :
    - Chính ngươi là quân tiểu tạp chủng, quân rùa đen!
    Lục Cao Hiên vội kéo tay áo hắn, quát lên :
    - Uống lẹ đi! Ngươi dám đắc tội với quan khách ư?
    Cao Tôn Giả hóa trang làm qui nô là đã chịu nghiêm lệnh của giáo chủ. Hắn
    nghe Lục Cao Hiên quát mắng, biết là mình có lỗi, vội nâng chung rượu lên uống
    cạn sạch.
    Vi Tiểu Bảo hỏi :
    - Đã đến hết cả chưa? Còn người nào nữa không?
    Lục Cao Hiên đáp :
    - Hết cả rồi không còn ai nữa.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi :- Hồng giáo chủ không giả làm qui nô ư?
    Gã vừa hỏi câu này vừa đảo lòng trắng mắt ra, ngửng đầu trông lên.
    Bọn Lục Cao Hiên bảy người nghe gã hỏi câu này đều giật mình kinh hãi. Bốn
    tên kỹ nữ nhất đề đứng phắt dậy.
    Tang Kết đã vận khí chuẩn bị từ trước, vung cả hai tay ra điểm trúng vào
    huyệt đạo ở sau lưng Cao Tôn Giả và ủy Tôn Giả.

    Trang 163 - Hồi 171 - 210
    trên 1915
    Hồi 191 : TAM TIẾU NHÂN DUYÊN CỬU MỸ HỒ

    Hai ngón tay của Tang Kết điểm ra nhưng mới làm cho một mình ủy Tôn
    Giả té nhào, còn Cao Tôn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:56 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 164 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Giả chỉ khẽ rên một tiếng rồi hắn tung
    chưởng đánh xuống đầu Tang Kết.
    Tang Kết giật mình, nghĩ thầm :
    - Công phu "Lưỡng chỉ thiền" của ta phóng ra hai bên là một môn võ công
    thiên hạ vô song. Từ ngày mười đầu ngón tay của ta bị trúng độc phải chặt đi một
    đoạn điểm trúng vào mình địch nhân, luồng lực đạo so với ngày trước còn mãnh
    liệt hơn mấy phần. Bây giờ hiển nhiên ta đã điểm vào huyệt đạo trên lưng lão mập
    ú này, mà sao dường như hắn không việc gì? Chẳng lẽ hắn cũng như Vi Tiểu Bảo
    đã luyện được thành môn "Kim cương hộ thể thần công"?
    Thực ra Cao Tôn Giả cũng như Vi Tiểu Bảo cả hai người chẳng ai luyện thành
    môn "Kim cương hộ thể thần công". Vi Tiểu Bảo vì trong mình mặc tấm bảo y hộ
    thân nên đao thương chém không vào trong. Còn Cao Tôn Giả dưới bàn chân đã
    kê cao lên gần một thước.
    Tang Kết tưởng hắn thân thể cao lớn và điểm trúng huyệt đạo trên lưng hắn
    rồi mà thực ra chỗ bị điểm trúng lại ở về đùi.
    Cao Tôn Gả bị điềm chỉ đau đớn một lúc, huyệt đạo chưa bị phong tỏa.
    Lúc này Lục Cao Hiên đang chiến đấu với Cát Nhĩ Đan. Ả kỹ nữ mặt đầy vết
    sẹo đánh nhau với A Kỳ. Ngoài ra một tên kỹ nữ nhảy xổ về phía Vi Tiểu Bảo.
    Vi Tiểu Bảo cười hỏi :
    - Ngươi phát điên rồi chăng? Bộ mặt khủng khiếp, thái độ hung hăng của
    ngươi thì đã làm gì?
    Nhưng gã ngó thấy mười đầu ngón tay của kỹ nữ khoằm khoằm chụp tới, uy
    thế rất mãnh liệt, trong lòng không khỏi kinh hãi. Gã hốt hoảng chui đầu vào gầm
    bàn rồi thò tay ra đẩy chân kỹ nữ một cái thật mạnh.
    ả kỹ nữ này đã uống Mê Xuân tửu, chất độc đang phát tác. Đầu óc thị mê
    muội rồi lại bị Vi Tiểu Bảo đẩy một cái, thị không đứng vững được. Người thị lảo
    đảo rồi ngã lăn ra.
    Tiếp theo cả ba ả kỹ nữ kia cũng lục tục té xuống, mê man bất tỉnh, không
    dậy được nữa.
    Cao Tôn Giả tỷ đấu với Tang Kết được mấy chiêu vì hắn kê chân cao quá
    nên cử động mỗi lúc kém phần linh hoạt.
    Tang Kết dường như đã hìn ra chỗ sơ hở của đối phương, hắn vận kình lực
    xuống hai chân đá mạnh một phát vào giữa hai cẳng bên địch bật lên hai tiếng
    kêu rắc rắc. Đế chân của Cao Tôn Giả bị gãy rồi.
    Tang Kết liền cất tiếng thóa mạ :
    - Ta tưởng ngươi là con người khôi ngô, té ra chỉ là một tên lùn tịt.
    Cao Tôn Giả bản tính nóng nẩy, nghe đối phương thóa mạ không nhịn được,
    tức giận quát:
    - Trước kia lão gia còn cao hơn ngươi nữa, nhưng lão gia thích trở thành người
    thấp. Cái đó có liên quan gì đến ngươi?
    Tang Kết bật lên tràng cười ha hả.
    Hai người tuy miệng nói và tay vẫn ra chiêu, không dừng lại một chút nào. Cả
    hai bên đều là những tay hảo thủ về võ
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:57 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 165 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    học, nên sau khi trao đổi mấy chiêu đã
    biết tài nhau và trong lòng ngấm ngầm khâm phục nhau.
    Tang Kết lẩm bẩm :
    - Dưới trướng Ngô Tam Quế mà cũng có cả tên vệ sĩ lùn tịt mập ú này.
    Cao Tôn Giả nghĩ thầm :
    - Thằng cha này tuy võ công cao cường nhưng chịu làm chó săn cho tên tiểu
    quỷ Vi Tiểu Bảo thì cũng chỉ là hạng đê tiện.
    Bên kia Cát Nhĩ Đan mới đánh mấy chiêu đã kém thế, hiển nhiên không địch
    nổi Lục Cao Hiên. May mà Lục Co Hiên đã uống nửa chung Mê Xuân tửu, chân taycử động không được linh hoạt, thành ra trong nhất thời chưa hạ đối phương được ngay.
    A Kỳ thấy ả kỹ nữ chiến đấu với mình bằng những chiêu thức rất tinh nhuệ, cô
    không dám coi thường. Nhưng ả kỹ nữ mới sử dụng được mấy chiêu rồi ngất xỉu té
    xuống. A Kỳ trong lòng rất đỗi ngạc nhiên, chẳng hiểu ra làm sao. Cô quay lại
    nhìn Cát Nhĩ Đan đang đánh nhau với Lục Cao Hiên cứ phải lùi hoài. Hiển nhiên
    tình lang của cô không phải là đối thủ của tên giả qui nô kia, cô vội sấn lại giúp sức.
    Lục Cao Hiên bỗng thấy trước mắt tối sầm lại. Người hắn lảo đảo mấy cái. Hắn
    cảm giác bị địch nhân phóng chưởng trúng ngực mình, song luồng lực đạo không mãnh liệt.
    Hắn nhắm mắt lại đưa hai tay ra gạt hai cánh tay đối phương. Đồng thời hai
    ngón tay trỏ điểm vào dưới nách địch nhân. Chiêu này kêu bằng "Song long thủ
    thủy" trong quyền thuật.
    A Kỳ hiển nhiên đã phóng chưởng trúng vào ngực địch nhân không ngờ công
    lực của cô còn kém đối phương xa quá, chẳng những không đả thương được địch
    nhân mà còn bị song chỉ điểm trúng vào dưới nách. Lập tức người cô nhủn ra, từ từ té xuống.
    A Kỳ đang bồn chồn trong dạ, bỗng thấy Lục Cao Hiên đột nhiên lảo đảo té
    xuống. Người cô ngã xuống sau nên nằm trên lưng hắn.
    Lục Cao Hiên biến thành cái đệm của cô.
    Cát Nhĩ Đan la hoảng :
    - A Kỳ! A Kỳ! Cô nương làm sao vậy?
    Bất thình lình Cao Tôn Giả đứng phắt dậy phóng quyền đánh trúng trực Cát
    Nhĩ Đan hất hắn lùi lại xa hơn trượng.
    Binh một tiếng vang lên. Lưng Cát Nhĩ Đan bị đập mạnh vào tường.
    Nguyên trong bọn người ở đảo Thần Long tới đây thì Cao, Ủy nhị tôn giả là
    hai nhân vật võ công cao cường nhất. Nội lực chúng thâm hậu vô cùng. Tuy chúng
    đã uống phải Mê Xuân tửu, nhưng thứ rượu này bất quá chế bằng thứ thuốc mê rất tầm thường ở nơi kỹ viện, chứ chẳng có gì mãnh liệt, chỉ làm cho hai lão choáng váng và vẫn còn gắng gượng chống đỡ được.
    Lúc này cặp mắt Cao Tôn Giả nhìn phía trước chỉ thấy một đám trắng lờ mờ.
    Hình ảnh Tang Kết chập chờn trông không rõ lắm. Hắn vung tay đánh ra đều bị
    Tang Kết né tránh một cách dễ dàng. Còn chính
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 10:58 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 166 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    hắn thì bên vai trái và má bên
    phải liên tiếp bị trúng hai quyền khá nặng.
    Quyền lực của Tang Kết cực kỳ trầm trọng. Cao Tôn Giả tuy thịt bắp da dày
    cũng không chịu nổi, hắn thét lên be be, xoay mình đánh ra cửa cướp đường chạy
    trốn.
    Cát Nhĩ Đan bị Ủy Tôn Giả hất mạnh vào tường, lưng đau ê ẩm, tưởng chừng
    bị gãy xương sống.
    Y đang khiếp vía bỗng thấy địch nhân tay trái vịn vào bàn, mắt nhắm lại. Tay
    mặt hắn không ngớt khoa lên ở trước ngực, tựa hồ sợ người tập kích.
    Cát Nhĩ Đan thấy có thời cơ liền nhảy xổ lại vung cước đá mạnh vào đít Ủy
    Tôn Giả.
    Ủy Tôn Giả thét lên một tiếng, xoay tay trái nắm lấy trước ngực Cát Nhĩ Đan,
    nhấc bổng người y lên.
    Tang Kết vội nhảy tới cứu bạn.
    Ủy Tôn Giả mở bừng mắt ra. Người hắn lảo đảo mấy cái, tay vẫn nắm Cát Nhĩ
    Đan chạy ra ngoài Cam Lộ sảnh, nhảy vọt lên đầu tường.
    Tuy hắn uống Mê Xuân tửu, thần trí mê man, nhưng võ công hắn vào hạng rất
    cao thâm. Tay hắn nắm giữ thân hình to lớn của Cát Nhĩ Đan mà chạy nhảy vẫn cực
    kỳ mau lẹ, nhẹ nhàng.
    Tang Kết thét lên :
    - Ngươi muốn tốt thì buông người xuống.
    Lão vừa quát vừa co giò chạy ra cửa nhảy lên nóc nhà rượt theo.
    Những người trong sảnh đường chỉ còn nghe tiếng quát tháo mỗi lúc một xa.Vi Tiểu Bảo ở gầm bàn nhìn ra thấy dưới đất một đống người nằm ngổn
    ngang. Song nhi và Tăng nhu nằm sóng sượt trong góc nhà. Bốn tên kỹ nữ nằm lên
    kềnh dưới đất mê man bất tỉnh.
    Trịnh Khắc Sảng nguyên trước ngồi gục xuống bàn, sau xảy cuộc đánh nhau
    loạn xạ làm cho ghế đổ, gã rớt xuống gầm bàn.
    A Kỳ té nằm trên mình Lục Cao Hiên.
    Bấy nhiêu người đều nằm yên không nhúc nhích. Người thì bị điểm huyệt, kẻ
    thì bị Mê Xuân tửu làm cho mê man. Hết thẩy đều như người chết cả một lượt.
    Vi Tiểu Bảo rất quan tâm đến Song Nhi, vội lại nâng đỡ thị dậy. Gã thấy thị
    cặp mắt chuyển động, hô hấp như thường, đã yên tâm được một phần, nhưng gã
    không biết giải khai huyệt đạo.
    Thủ pháp điểm huyệt của Tang Kết cũng như của ủy Tôn Giả đều có chỗ đặc
    biệt độc đáo. Ngay Ủy Tôn Giả cũng không biết cách giải khai huyệt đạo cho
    những người bị Tang Kết điểm và ngược lại. Tang kết cũng không thể giải khai
    được huyệt đạo do ủy Tôn Giả điểm trúng.
    Vi Tiểu Bảo dĩ nhiên chẳng có biện pháp nào, gã dương mắt lên nhìn Song
    Nhi, Tăng Nhu và A Kỳ, chẳng biết làm thế nào, đành là thúc thủ vô sách.
    Vi Tiểu Bảo đỡ ba người ngồi lên ghế và bảo dạ :
    - Các cô đừng sợ gì hết. Cao Tôn Giả và ủy Tôn Giả đã uống phải Mê Xuân
    tửu mà bây giờ chúng chạy trốn rồi. Tang Kết đại Lạt Ma đang rượt theo. Dĩ nhiên
    chúng chẳng thể thế nào đánh lại nhà sư Tây
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:00 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 167 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    hắn thì bên vai trái và má bên
    phải liên tiếp bị trúng hai quyền khá nặng.
    Quyền lực của Tang Kết cực kỳ trầm trọng. Cao Tôn Giả tuy thịt bắp da dày
    cũng không chịu nổi, hắn thét lên be be, xoay mình đánh ra cửa cướp đường chạy
    trốn.
    Cát Nhĩ Đan bị Ủy Tôn Giả hất mạnh vào tường, lưng đau ê ẩm, tưởng chừng
    bị gãy xương sống.
    Y đang khiếp vía bỗng thấy địch nhân tay trái vịn vào bàn, mắt nhắm lại. Tay
    mặt hắn không ngớt khoa lên ở trước ngực, tựa hồ sợ người tập kích.
    Cát Nhĩ Đan thấy có thời cơ liền nhảy xổ lại vung cước đá mạnh vào đít Ủy
    Tôn Giả.
    Ủy Tôn Giả thét lên một tiếng, xoay tay trái nắm lấy trước ngực Cát Nhĩ Đan,
    nhấc bổng người y lên.
    Tang Kết vội nhảy tới cứu bạn.
    Ủy Tôn Giả mở bừng mắt ra. Người hắn lảo đảo mấy cái, tay vẫn nắm Cát Nhĩ
    Đan chạy ra ngoài Cam Lộ sảnh, nhảy vọt lên đầu tường.
    Tuy hắn uống Mê Xuân tửu, thần trí mê man, nhưng võ công hắn vào hạng rất
    cao thâm. Tay hắn nắm giữ thân hình to lớn của Cát Nhĩ Đan mà chạy nhảy vẫn cực
    kỳ mau lẹ, nhẹ nhàng.
    Tang Kết thét lên :
    - Ngươi muốn tốt thì buông người xuống.
    Lão vừa quát vừa co giò chạy ra cửa nhảy lên nóc nhà rượt theo.
    Những người trong sảnh đường chỉ còn nghe tiếng quát tháo mỗi lúc một xa.Vi Tiểu Bảo ở gầm bàn nhìn ra thấy dưới đất một đống người nằm ngổn
    ngang. Song nhi và Tăng nhu nằm sóng sượt trong góc nhà. Bốn tên kỹ nữ nằm lên
    kềnh dưới đất mê man bất tỉnh.
    Trịnh Khắc Sảng nguyên trước ngồi gục xuống bàn, sau xảy cuộc đánh nhau
    loạn xạ làm cho ghế đổ, gã rớt xuống gầm bàn.
    A Kỳ té nằm trên mình Lục Cao Hiên.
    Bấy nhiêu người đều nằm yên không nhúc nhích. Người thì bị điểm huyệt, kẻ
    thì bị Mê Xuân tửu làm cho mê man. Hết thẩy đều như người chết cả một lượt.
    Vi Tiểu Bảo rất quan tâm đến Song Nhi, vội lại nâng đỡ thị dậy. Gã thấy thị
    cặp mắt chuyển động, hô hấp như thường, đã yên tâm được một phần, nhưng gã
    không biết giải khai huyệt đạo.
    Thủ pháp điểm huyệt của Tang Kết cũng như của ủy Tôn Giả đều có chỗ đặc
    biệt độc đáo. Ngay Ủy Tôn Giả cũng không biết cách giải khai huyệt đạo cho
    những người bị Tang Kết điểm và ngược lại. Tang kết cũng không thể giải khai
    được huyệt đạo do ủy Tôn Giả điểm trúng.
    Vi Tiểu Bảo dĩ nhiên chẳng có biện pháp nào, gã dương mắt lên nhìn Song
    Nhi, Tăng Nhu và A Kỳ, chẳng biết làm thế nào, đành là thúc thủ vô sách.
    Vi Tiểu Bảo đỡ ba người ngồi lên ghế và bảo dạ :
    - Các cô đừng sợ gì hết. Cao Tôn Giả và ủy Tôn Giả đã uống phải Mê Xuân
    tửu mà bây giờ chúng chạy trốn rồi. Tang Kết đại Lạt Ma đang rượt theo. Dĩ nhiên
    chúng chẳng thể thế nào đánh lại nhà sư Tây
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:03 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 168 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    - Tại sao người nàng lại to lớn thế này? Chẳng lẽ nàng tư thông với kẻ khác
    mà mang thai rồi? Trời ơi! Thế là gái điếm giả thành gái điếm thật. Còn Vi Tiểu Bảo
    lại biến thành con rùa đen.
    Gã luồn tay vào trong áo thị, nhưng chỗ tay gã đụng vào chẳng phải là da
    thịt, gã lôi ra một cái gối đầu.
    Nguyên Phương Di đã ở với Vi Tiểu Bảo lâu ngày, tuy ả mặt đồ cải trang mà
    vẫn sợ thân hình bé nhỏ có thể khiến gã phát giác, nên thị lấy chiếc gối đầu độn
    vào bụng khiến cho khổ người cũng khác hẳn.
    Vi Tiểu Bảo vô cùng cao hứng, nổi lên tràng cười ha hả nói :
    - Cô thật là bất lương, so với tiểu quận chúa, cô tệ hại quá chừng! Tiểu quận
    chúa chỉ sợ ta mắc độc thủ của bọn họ đã không ngớt nháy mắt ra hiệu cho ta.
    Ngược lại, cô chỉ lo ta phát giác, đã hoá trang ngoài mặt còn chưa đủ, lại nhồi
    bụng cho lớn lên để cố tình che mắt ta. Ha ha, cô là con điếm nhỏ mà bụng lớn ở
    Lệ Xuân viện. Ta phải đánh đập cái thai này, hết đánh sáng lại đánh tối, đánh cho
    lòi gối đầu mới thôi.
    Vi Tiểu Bảo chạy ra ngoài sảnh đường thấy mấy tên thân binh nằm chết cong
    queo dưới đất. trong sân chẳng có đèn lửa chi hết, một màu tối đen lại không một
    tiếng động.
    Gã nghĩ thầm :
    - Cao, Ủy nhị tôn giả đã uống phải Mê Xuân tửu thì chẳng thể đánh nổi hai vị
    ca ca kết nghĩa của ta. Nhưng nếu bọn Hồng giáo chủ ở ngoài tiếp ứng cho chúng
    thì kết quả khó mà lường được. Vạn nhất hai vị ca ca qui vị đêm nay, thì ta cầu
    khấn linh hồn hai vị tha thứ cho thằng em nhỏ chẳng thể chết cùng năm, cùng
    tháng, cùng ngày với hai vị được. Tiểu đệ thật là có tội, mong nhị vị đại lượng bỏ
    qua cho.
    Gã trở vào sảnh đường thấy Hồng phu nhân, Phương Di, Mộc Kiếm Bình,
    Song Nhi, Tăng Nhu, A Kỳ, cả sáu vị mỹ nhân còn mê man bất tỉnh hoặc không nhúc
    nhích được. Nhưng mỗi người một vẻ ai cũng xinh đẹp lộng lẫy.
    Gã động tâm tự nhủ :
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:04 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 169 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    - Trên giường trong phòng bên còn một vị mỹ mạo tiểu cô nương. Đem so
    với sáu người này thì nàng còn xinh đẹp hơn nhiều. Nàng lại chính là cô vợ cùng ta
    bái lạy thiên địa rồi mà chưa từng động phòng hoa chúc. Đêm nay nàng tự dẫn
    thân vào cửa, chẳng lẽ Vi Tiểu Bảo còn giữ điều lịch sự?
    Gã toan rảo bước vào phòng thì thấy Tăng Nhu dương mắt lên nhìn mình. Má
    cô ửng hồng ra chiều e thẹn.
    Vi Tiểu Bảo liền dừng bước lại, bụng bảo dạ :
    - Dọc đường từ núi Vương ốc đi tới Dương Châu, cô ra chiều lẩn tránh ta hoài,
    ta muốn nói một câu chuyện tâm tình với cô cũng không được. Đêm nay ta không
    thể giữ lịch sự với cô nữa.
    Gã nghĩ vậy rồi ôm Tăng Nhu lên đem vào phòng trong, đặt xuống giường
    bên cạnh A Kha.
    Gã thấy A Kha vẫn thiêm thiếp giấc nồng, cặp lông mày của cô rũ xuống. Môi
    miệng cô còn hé lộ nụ cười. Trong giấc ngủ triển miên cô có biếu đâu mình đang
    ở nơi hiểm địa, nét mặt vẫn còn đượm vẻ khoan khoái như lúc ngồi bên tình làng
    Trịnh Khắc Sảng.
    Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :
    - Trời không chịu đất thì đất cũng chẳng chịu trời. Âu là ta đem hết vào
    trong phòng cả lũ điếm này, bất luận là gái điếm giả, là hảo cô nương hay phụ nữ
    tệ hại. Đàn bà con gái đã đưa mình vào Lệ Xuân viện thì làm gì có chuyện tốt
    lành? Cái đó kêu bằng mình làm mình chịu. Sau khi các mụ các cô tỉnh lại chẳng
    thể trách được.
    Vi Tiểu Bảo từ thuở nhỏ đã hoài bão chí lớn là ngày sau có cơ hội phát đạt
    sẽ mở mười hai kỹ viện ở thành Dương Châu, lại bày tiệc hoa rất lớn trong viện Lệ
    Xuân này, kêu hết kỹ nữ toàn viện ra bồi tiếp cho thỏa chí anh hùng. Tình trạng
    lúc này tuy không được đúng hẳn như tấm lòng hoài bão của gã ngày trước, nhưng
    cũng coi đây là một sự nghiệp hùng vĩ, chứ chẳng phải chuyện tầm thường.
    Vi Tiểu Bảo nghĩ vậy rồi tiếp tục ẫm Song Nhi, A Kỳ, Hồng phu nhân, Phương
    Di, Mộc Kiếm Bình, từng người một đem vào trong phòng. Sau cùng gã ôm cả giả thái hậu nữa là tám người đàn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:05 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 170 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    bà đặt lên giường thành
    một hàng dài.
    Vi Tiểu Bảo chợt nhớ đến điều gì, bụng bảo dạ :
    - Đối với bất cứ ai, ta muốn làm thế nào thì làm, nhưng còn có vợ của người
    anh kết nghĩa thì không thể khinh khi được.
    Đoạn gã khẽ cất tiếng gọi :
    - Nhị tẩu ơi! Nhị tẩu là chị dâu của tiểu đệ, dĩ nhiên tiểu đệ không dám khinh
    thường, chúng ta đã là anh hùng hảo hán, cần phải giữ điều nghĩa khí.
    Thế rồi gã ôm A Kỳ ra ngoài sảnh đường, đặt cô ngồi xuống ghế ngay ngắn.
    Bỗng gã ngó thấy mục quang của A Kỳ lộ vẻ ưng thuận khiến gã không khỏi
    rạo rực trong lòng. Cặp mắt gã dương lên ngó vào người cô ngơ ngẩn xuất thần.
    Vi Tiểu Bảo thấy A Kỳ hơi thở dồn dập, trước ngực không ngớt nhô lên hóp
    xuống, lại hối hận nghĩ thầm :
    - Ta cùng Đại Lạt Ma xứ tây Tạng và Vương tử xứ Mông Cổ kết nghĩa chi lan
    chẳng phải vì ý hợp tâm đầu, mà bất quá là kế hoạch lừa gạt để bọn họ không
    giết mình. Đại ca, nhị ca đều là nhắm mắt nói bừa, đâu phải chuyện thật. A Kỳ cô
    nương xinh đẹp thế này mà ta kêu bằng Nhị tẩu thật là uổng. Chi bằng ta coi cô
    như vợ mình. Thầy đồ kể chuyện "Tam tiếu nhân duyên cửu mỹ hồ", Đường Bá Hổ
    có chín cô vợ. Nay ta tính cả A Kỳ mới là Bát mỹ, còn thiếu nhất mỹ. Hà hà! Mụ
    điếm già đã lớn tuổi lại hung dữ đâu có thể là nhất mỹ?
    Gã nghĩ tới giả thái hậu, lại đem so với chuyện Đường Bá Hổ thì còn thiếu
    nhất mỹ, nhưng bỏ giả thái hậu, lại thiếu lưỡng mỹ, thật còn kém xa.
    Gã lại ôm A Kỳ đem vào phòng.
    Vi Tiểu Bảo vừa đi được mấy bước, chợt nghe ngoài viện dường như có tiếng
    bước chân vang lên. Gã giật nẩy mình nghĩ bụng :
    - Nếu Cát Nhĩ Đan trở về mà thấy mình đem ý trung nhân của y làm vợ, tất
    động đao gươm, thì ra mình mạo hiểm quá chừng. Thôi đành thiếu lưỡng mỹ thì
    thiếu.
    Gã lập tức quay gót trở ra, lại đem A Kỳ đặt xuống ghế.A Kỳ không hiểu trong lòng gã đang phản phúc những ý nghĩ xung kích nhau.
    Cô thấy gã ôm mình chạy lui chạy tới, chẳng biết gã muốn dở trò quỉ gì, cô rất đỗi
    ngạc nhiên.
    Vi Tiểu Bảo chú ý lắng nghe hồi lâu thấy tiếng bước chân trong ngõ hẻm dần
    dần xa đi, chứ không phải có người tiến vào trong viện, gã mới yên tâm.
    Vi Tiểu Bảo lại chạy vào phòng nói :
    - Mụ điếm già! Phương cô nương! Tiểu quận chúa! Hồng phu nhân! Bốn vị tự
    mình dấn thân đến Lệ Xuân Viện để làm gái điếm chẳng nói làm chi. Còn Song Nhi
    và Tăng cô nương là hai vị tự nguyện theo ta đến Lệ Xuân viện. Nơi đây là
    phương nào, lúc các cô tới chưa hiểu rõ. Nhưng các cô đã vào đây rồi thì chẳng
    muốn bồi tiếp ta cũng không xong.

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:06 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 171 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    lại quay sang nhìn A Kha, nói tiếp :
    - A Kha cô nương! Cô đã là vợ ta lại đến chốn này, ta càng chẳng cần phải
    nói gì nữa.
    Gã kéo chăn gấm đắp lên cho bảy người đàn bà. Đoạn gã tụt giầy ra, la lên
    một tiếng rồi chui vào trong chăn.
    Bỗng nghe thanh âm rất ôn nhu khẽ hỏi :
    - Trịnh... Trịnh công tử!... Chàng đấy ư?
    Chính là âm thanh của A Kha.
    Nguyên cô uống Mê Xuân tửu trước nhất, ngủ đã lâu rồi. Bây giờ chất thuốc
    nhạt đi và cô dần dần hồi tỉnh.
    Vi Tiểu Bảo giận quá, mắng thầm :
    - Ngươi có nằm mơ thì mới thấy Trịnh công tử, ngươi tưởng gã bò lên giường
    để cùng ngươi vui thú chăng?
    Gã hạ thấp giọng xuống đáp :
    - Ta đây mà.
    Dưới ánh đèn nến Vi Tiểu Bảo nhìn rõ mặt, đưa tay ra ôm lấy A Kha. Tiếp
    theo gã lột mũ trên đầu thị liệng ra đụng vào ngọn nến cho tắt đi.A Kha miệng ú ớ :
    - Không! Không! Chàng không được ...
    Cô hết sức dãy dụa.
    Bỗng nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng ở ngoài sảnh đường lớn tiếng hỏi :
    - A Kha! A Kha! Nàng ở đâu?
    Tiếp theo nghe đánh "rắc rắc" một cái, rồi những tiếng loảng xoảng vang lên.
    Nguyên Trịnh Khắc Sảng ở trong gầm bàn chui ra loạng choạng đánh đổ
    chiếc ghế đụng vào bàn làm cho đĩa chén lả tả rớt xuống.
    A Kha nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng ở ngoài sảnh đường, mới biết người ôm
    mình dĩ nhiên không phải là hắn. Thị giật mình kinh hãi, đầu óc tỉnh táo thêm một
    phần, cất giọng run run hỏi :
    - Ngươi . . . ngươi là ai?
    Vi Tiểu Bảo cười đáp :
    - Ông chồng chính thức của nàng đây mà. Nàng không nhận được âm thanh
    của ta ư?
    A Kha lại càng bở vía, hết sức cựa mạnh, thoát khỏi vòng tay Vi Tiểu Bảo. Thị
    la gọi :
    - Trịnh công tử! Trịnh công tử!
    Trịnh Khắc Sảng hấp tấp chạy vào phòng. Nhưng trong nhà tối đen như mực
    chẳng nhìn thấy gì. Trán hắn đập mạnh vào khuôn cửa đánh "chát" một tiếng. Hắn
    nhịn đau rồi rít :
    - A Kha! A Kha! Nàng ở đâu?
    A Kha đáp :
    - Tiểu muội đây mà. Thằng tiểu quỷ! Buông ta ra mau! Ngươi ngươi làm trò gì
    thế này?
    Trịnh Khắc Sảng hỏi ngay :
    - Chuyện gì vậy? Hắn không hiểu hai câu sau thị nói với Vi Tiểu Bảo
    Vi Tiểu Bảo vẫn nắm chặt hai cánh tay A Kha. Người thị lại đè lên giả Thái
    Hậu. Bên cạnh còn Hồng phu nhân, tất cả bảy người đàn bà còn một gã thiếu
    niên ở trên giường chen chúc nhau rối loạn cả lên.
    A Kha sau khi say rượu, người thị mỏi mệt không còn hơi sức thì thoát làm
    sao được?
    Thị đành trở giọng năn nỉ :
    - Hảo sư đệ! Ta van ngươi! Buông ta ra.
    Vi Tiểu Bảo cười đáp :
    - Ta đã bảo không buông là không buông. Bậc đại trượng phu nhất ngôn
    xuất ký, tứ mã nan truy.
    Trịnh Khắc Sảng vừa kinh hãi vừa tức giận, quát hỏi :
    - Vi Tiểu Bảo! Ngươi ở chỗ nào?
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Ta ở trên giường đang ôm cô vợ ta. Ta cùng nàng động phòng hoa chúc.
    Người vào đây làm chi? Muốn náo loạn tân phòng chăng?
    Trịnh Khắc Sảng lớn tiếng thóa mạ :
    - Náo loạn tân phòng cái con mẹ nó.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:06 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 172 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Hồi 192 : THIÊN HẠ ĐẠI LOẠN – QUẦN THƯ HỖN CHIẾN
    Vi Tiểu Bảo cười nói :
    - Má ta ở phòng giáp vách này. Ngươi muốn náo loạn tân phòng của
    má má ta đêm nay thì không được rồi, vì người không tiếp khách, trừ phi chính
    ngươi qua làm tân lang.
    Trịnh Khắc Sảng tức giận quát lên :
    - Ngươi đừng nói càn nói ẩu.
    Hắn nhằm phía phát ra âm thanh nhảy vọt lên giường định để lôi Vi Tiểu Bảo
    ra.
    Trong bóng tối, Trịnh Khắc Sảng nắm được cánh tay một người liền hỏi:
    - A Kha! Có phải tay nàng đây không?
    A Kha đáp :
    - Không phải.
    Trịnh Khắc Sảng thấy nói không phải tay A Kha thì chắc mẩm là tay Vi Tiểu
    Bảo. Hắn liền hết sức kéo mạnh một cái.
    Không ngờ đây lại là cánh tay giả Thái Hậu Mao Đông Châu.
    Ngày trước giả Thái Hậu ở trong cung cấm dùng Hoá cốt miên chưởng đánh
    Cửu Nạn, nhưng nội lực lại hất ngược về làm mình bị nội thương. Sau mụ được Cửu
    Nạn truyền cách hóa giải, nhưng công lực của mụ mười phần đã mất tám, chín.
    Bây giờ giả Thái hậu vừa uống phải Mê Xuân tửu hãy còn hôn mê ly bì, nhưng
    cũng phát giác có người lôi tay mình, mụ liền vung tay trái đánh ra một chưởng
    trúng đầu Trịnh Khắc Sảng.
    Phát chưởng này tuy không lấy gì làm trầm trọng cho lắm, song Trịnh Khắc
    Sảng sợ quá té ngồi xuống đất. Thần trí hắn chưa hoàn toàn tỉnh táo, đầu đụng
    vào chân giường, hắn lại ngất xỉu.
    A Kha kinh hãi hô lên :
    - Trịnh công tử! Công tử làm sao vậy?
    Không có tiếng người đáp lại.
    Vi Tiểu Bảo cười nói :
    - Hắn vào náo loạn tân phòng, chui xuống gầm giường rồi.
    A Kha vừa khóc vừa cãi :
    - Không phải! Không phải!
    Thị dẫy dụa muốn thoát ra để xuống coi.
    Vi Tiểu Bảo cười nói :
    - Đừng có nhúc nhích! Đừng có nhúc nhích!
    Gã giang tay ôm lấy A Kha. A Kha huých mạnh khủyu tay một cái trúng vào cổ
    Vi Tiểu Bảo.
    Vi Tiểu Bảo bị đau, ngửa người về phía sau mà không hiểu đè lên ai.
    A Kha thoát khỏi vòng tay Vi Tiểu Bảo muốn bước xuống ngay nhưng thị vừa
    xoay mình lại đè lên ngực Mao Đông Châu.
    Mao Đông Châu đau quá, rú lên một tiếng •úi chao•. Mụ giang tay ôm chặt
    lấy A Kha.
    Tuy A Kha phóng ra những chiêu thức xảo diệu, nhưng không nội lực.
    Trong bóng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:07 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 173 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    tối thị chẳng hiểu là ai đang ôm mình, nên sợ hãi đến cực điểm,
    mà toàn thân mềm nhũn bất lực.
    Giữa lúc ấy thị lại cảm thấy chân phải mình bị người khác đè lên trong lòng
    sợ hãi toàn thân toát mồ hôi lạnh ngắt, bụng bảo dạ :
    - Trên giường này có lắm đàn ông.Vi Tiểu Bảo rất lấy làm đắc ý, nhưng trong bóng tối A Kha ở chỗ nào gã cũng
    không hay, liền hỏi :
    - A Kha! Nàng ở chỗ nào lên tiếng đi cho ta biết.
    A Kha tự nhủ :
    - Dù ngươi có giết ta ta cũng im lặng.
    Vi Tiểu Bảo cười nói :
    - Được lắm! Nàng không nói thì ta sờ mò hết người nọ đến người kia, kỳ cho
    đến lúc sờ thấy nàng mới thôi.
    Bất giác gã cất tiếng hát :
    Sờ đi sờ lại nhiều lần
    Bỗng đâu vớ được mỹ nhân bên mình.
    Trái soan khuôn mặt xinh xinh,
    Phải chăng gái điếm hay mình với ta?
    Gã vừa hát vừa sờ soạng thì đột nhiên ngoài viện có tiếng người huyên náo.
    Một người phát lệnh, đại đội binh mã lập tức bao vây kỹ viện.
    Tiếp theo bước chân nhộn nhịp. Có người tiến vào Lệ Xuân Viện.
    Vi Tiểu Bảo đoan chắc bọn này không phải bộ hạ của mình thì cũng là quan
    quân tại thành Dương Châu.
    Trong lòng khắp khởi mừng thầm. Vi Tiểu Bảo toan từ trong chăn chui ra.
    Không ngờ bọn người mới đến hành động lẹ quá. ánh đèn lửa sáng trưng, trong
    Cam Lộ sảnh thấp thoáng bóng người.
    Lại nghe thanh âm Huyền Trinh đạo nhân hô :
    - Vi đại nhân! Vi đại nhân ở chỗ nào?
    Giọng nói rất cấp bách.
    Vi Tiểu Bảo buộc miệng đáp :
    - Tiểu đệ ở đây.Nguyên quần hùng trong Thiên Địa Hội đột nhiên phát giác ra Vi Tiểu Bảo
    mất tích, sợ gã gặp nguy hiểm, liền hối hả tìm kiếm. Quần hùng hỏi ra
    biết gã dẫn thân binh đến phường Minh Ngọc.
    Sau điều tra ra tại Lệ Xuân Viện đã xảy cuộc hỗn chiến liền tiến ngay vào thì
    thấy tên thân binh chết nằm lăn dưới đất.
    Quần hùng kinh hãi khôn xiết, bây giờ nghe tiếng gã đáp lại mới yên lòng.
    Vi Tiểu Bảo đã biết bọn Huyền Trinh, Phong Tế Trung, Phàn Cương, Từ Thiên
    Xuyên đều là những anh hùng hảo hán trọng bề khí tiết. Nếu họ thấy gã ở trong
    tình trạng bê bối này, tất sinh lòng bất mãn, không chừng họ còn lôi những lề luật
    gì ở Thiên Địa Hội ra khuyến cáo thì mất cả thể diện, không còn đường lối hạ đài.
    Vi Tiểu Bảo suy nghĩ như vậy lại nghe tiếng người hô hoán ào ào xô về phía
    mình, gã hốt hoảng đứng dậy buông màn xuống để che kín mọi người.
    Gã lật đật dẫm bừa lên người khác, vừa buông màn xong thì bọn Huyền Trinh
    đã kéo ùa vào phòng. Người nào cũng tay cầm đèn đuốc.
    Quần hùng ngó ngay thấy Trịnh Khắc Sảng nằm ngất xỉu trước giường đều la
    lên một tiếng :
    - Ô
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:08 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 174 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    hay!
    Lại có người gọi :
    - Vi đại nhân! Vi đại nhân!
    Vi Tiểu Bảo la lên :
    - Ta ở trong này. Các ngươi không được vén mùng ra.
    Mọi người nghe rõ tiếng gã đều lớn tiếng hoan hô.
    Quần hùng ngơ ngác nhìn nhau, cười thầm nghĩ bụng :
    - Hết thẩy anh em đều lo sốt vó, không ngờ gã ở trong giường vui thú mây mưa.
    Vi Tiểu Bảo ở trên giường bước xuống, xỏ chân vào giầy rồi nói :
    - Ta đã dùng kế bắt được mấy tên khâm phạm. Chúng nằm ở trên giường.
    Phen này bọn ta lại lập nên công lớn.Mọi người thấy hắn ăn mặc chỉnh tề, chứ không phải lên giường dở trò bỉ ổi
    với bọn kỹ nữ đều rất đỗi ngạc nhiên. Quần hùng nghe gã nói câu này rất lấy làm
    kỳ, nhưng ai nấy đều biết gã hành động xuất quỷ nhập thần, nên không tiện hỏi nhiều.
    Vi Tiểu Bảo sai người trói Trịnh Khắc Sảng lại, rồi bảo lấy kiệu đưa A Kha về hành viên.
    Đoạn gã dắt mép mùng xuống dưới chăn và hạ lệnh cho mười tên thân binh
    khiêng cái giường lớn về khâm sai hành viên.
    Tên đội trưởng nói :
    - Bẩm đại nhân! Cửa phòng hẹp quá không thể khiêng giường ra được.
    Vi Tiểu Bảo mắng liền :
    - Ngươi thật ngu quá! Sao không biết phá vách để khiêng ra?
    Tên đội trưởng tỉnh ngộ, vâng dạ luôn miệng.
    Bọn thân binh nhất tề động thủ lập tức phá tường vách Lệ Xuân viện.
    Mấy chục người lấy mười mấy đòn khiêng kiệu luồn xuống gầm giường, rồi ghé
    vai khiêng ra.
    Bọn thân binh khiêng cái giường lớn đi trên đường phố thành Dương Châu là
    một chuyện rất ly kỳ. Mấy tên thân binh đi trước lại cầm biển •Túc tĩnh•, •Hồi
    tỵ• để dẹp đường. Chuông trống vang trời, tiền hồ hậu ủng. Đoàn quan quân đi
    nghênh ngang trên đường phố.
    Trăm họ thành Dương Châu ngó thấy đều tấm tắc cho là chuyện kỳ.
    A Kha nằm trong chăn không dám nhúc nhích. Bây giờ thị đã nhận rõ những
    người cùng giường với mình toàn là đàn bà con gái, mới yên tâm một chút. Nhưng
    thị nghĩ đến mình nằm trên giường mà để người ta khiêng qua đường phố là một vụ
    hổ thẹn đến cùng cực, thị kéo chăn chùm kín cả đầu không dám lên tiếng.
    Thân binh khiêng giường về đến trước hành viên, cổng viên cũng nhỏ quá
    không khiêng giường vào được, nhưng bây giờ tên đội trưởng đã rút kinh nghiệm
    lần trước hắn không chờ khâm sai đại nhân mở miệng, đã cùng mọi người phá cổng
    để khiêng giường vào trong hoa sảnh.Chúng đặt giường xuống giữa sảnh đường.
    Vi Tiểu Bảo hạ tướng lệnh : trên giường toàn là những khâm phạm ngỗ ngược,
    không phải chuyện tầm thường. Các tướng lãnh phải hướng dẫn binh sĩ, kiếm tuốt
    cung giương bao vây bốn mặt hoa sảnh.
    Gã lại phái bọn Từ Thiên Xuyên luân lưu canh gác trên nóc nhà đề phòng
    bọn Cao Tôn Giả đến cướp tù.
    Binh tướng canh gác bốn mặt nhà hoa sảnh rất đông, nhưng trong sảnh đường
    chỉ có một cái giường lớn và một mình Vi Tiểu Bảo.
    Gã nghĩ thầm :
    - Vừa rồi ở Lệ Xuân viện mình gặp cơ hội tốt như vậy mà mới ôm cô vợ được
    một cái. Thật là đáng tiếc. Chi bằng bây giờ ta lại chui vào chăn, hát khúc "Thập
    bát mô".
    Bất giác gã khẽ cất tiếng hát :
    "Một ta sờ, hai ta sờ,
    Sờ ngay được cô em "
    Gã vừa hát vừa vén mùng sờ vào trong chăn.
    Đột nhiên bím tóc gã bị siết lại, cổ họng đau không hát được nữa. Gã bị
    người nắm lấy bím tóc kéo lên. Người này còn dùng tay trái bóp vào cổ gã.
    Vi Tiểu Bảo nhìn lại thì chính là Hồng phu nhân.
    Nguyên cách một thời gian khá lâu. Mê Xuân tửu nhạt dần, Hồng phu nhân,
    Mao Đông Châu, Phương Di và Mộc Kiếm Bình là bốn người tỉnh lại rồi.
    Song Nhi và Tăng Nhu bị điểm huyệt lúc trước, cũng tự mình dần dần giải khai.
    Nhưng giường lớn khiêng qua các đường phố thành Dương Châu mà xung quanh
    rất đông binh tướng canh gác, nên cả bảy người trên giường đều không dám nhúc
    nhích.Bây giờ Vi Tiểu Bảo lần mò lên giường định hưởng diễm phúc ôn nhu liền bị
    Hồng phu nhân nắm lấy.
    Hồng phu nhân nét mặt tựa như cười mà không phải cười. Mụ khẽ quát:
    - Tiểu Bảo! Ngươi thật là lớn mật! Dám trêu ghẹo cả lão nương ư?
    Vi Tiểu Bảo sợ hết hồn, làm bộ tươi cười đáp :
    - Thưa phu nhân! Thuộc hạ đối với phu nhân có điều gì mạo phạm đâu? Y
    phục trên mình phu nhân hãy còn nguyên. Thuộc hạ.. thuộc hạ không dám vô lễ...
    Hồng phu nhân hỏi :
    - Ngươi vừa hát khúc tiểu điệu gì vậy?
    Vi Tiểu Bảo cười đáp :
    - Đó là câu hát nhăng trong kỹ viện mà thuộc hạ đã nghe được. Xin phu nhân
    đừng lấy làm chuyện thật.
    Chuyến này Hồng phu nhân vâng lệnh giáo chủ đem bọn Mao Đông Châu,
    Phương Di, Mộc Kiếm Bình và lục Cao Hiên cùng Cao, ủy Nhị tôn giả trá hình kỹ
    nữ và qui nô định để bắt sống Vi Tiểu Bảo đưa đến Vân Nam cho Ngô Tam Quế.
    Họ chắc mẩm bắt được Vi Tiểu Bảo là có thể cùng tiểu hoàng đế mở cuộc đàm
    phán bằng cách tẩu mã hoán tướng đổi lấy Ngô ứng Hùng về.
    Không ngờ mọi người uống phải mê tửu ở Lệ Xuân viện rồi bốn người đàn bà
    bị bắt.
    Bây giờ Hồng phu nhân tuy kiềm chế được Vi Tiểu Bảo, nhưng còn e gã vừa
    điều binh khiển tướng, bốn mặt phòng thủ nghiêm ngặt. Nếu cứ xông bừa ra cũng
    không thể trốn thoát. Chỉ còn cách uy hiếp Vi Tiểu Bảo khiến cho bộ thuộc của
    gã không dám động thủ.
    Hồng phu nhân khẽ hỏi :
    - Ngươi muốn chết hay muốn sống?
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:09 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 175- 176 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    - Thuộc hạ là Bạch Long sứ, kính chúc phu nhân cùng giáo chủ vinh hưởng
    tiên phúc, thọ dữ thiên tề. Phu nhân ra hiệu lệnh, thuộc hạ xin kính cẩn tuân
    theo.
    Hồng phu nhân chẳng ngờ Vi Tiểu Bảo còn nhớ đến Bạch Long sứ của Bạch
    Long giáo, nhưng gã nằm trong cùng một giường với mụ mà, gã nói câu này với vẻ
    mặt trâng tráo, chứ thực không có ý kính cẩn, mụ tự nhủ :
    - Bất luận gã thực tâm hay giả vờ, điều khiến yếu lúc này là ta hãy tìm cách
    thoát hiểm rồi sẽ tính.
    Mụ liền nói :
    - Trước hết ngươi hãy ra lệnh triệt bỏ binh tướng canh gác bốn mặt sảnh
    đường.
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Được lắm! Vụ này chẳng khó khăn gì. Xin phu nhân buông tay cho thuộc hạ
    ra ngoài phát lệnh.
    Hồng phu nhân nói :
    - Ngươi phải ở yên đây mà truyền lệnh.
    Vi Tiểu Bảo không sao được đành lớn tiếng hô :
    - Hỡi các vị đương sai ở ngoài sảnh đường! Các vị Tổng đốc! Tuần phủ! Binh
    bộ thượng thơ! Hộ bộ thượng thơ! Hãy nghe đây. Hết thẩy binh hãy lui hết, không
    ai được dừng lại ở đây.
    Hồng phu nhân liền giựt bím tóc gã quát :
    - Sao lại binh bộ thượng thơ? Hộ bộ thượng thơ! Phải chăng ngươi muốn nói
    nhăng nói càn?
    Dứt lời mụ lại giật mạnh một cái.
    Vi Tiểu bảo chỉ chờ mụ dựt hai cái, liền lớn tiếng la :
    - Úi chao! Đau chết thuộc hạ rồi! Bên ngoài các quan binh nghe Vi Tiểu Bảo la những gì Tổng đốc, Thượng thơ,
    đã sinh lòng ngờ vực, sau lại thấy gã lớn tiếng kêu đau liền biết là có chuyện. Mấy
    chục nhân thủ tay cầm đao thương vội chạy vào sảnh đường đồng thanh hỏi :
    - Khâm sai đại nhân! Có chuyện gì vậy?
    Vi Tiểu Bảo cố ý ấp a ấp úng la lên :
    - Không... không có chi cả. Trời ơi! Má má ơi!
    Các quan tướng nhìn nhau, không biết nên làm thế nào?
    Hồng phu nhân giận quá giơ tay lên tát gã "bốp bốp" thật mạnh.
    Vi Tiểu Bảo kêu rú lên :
    - Má má ơi! Đừng đánh con nữa!
    Nguyên gã kêu Hồng phu nhân bằng má má là có ý thóa mạ mụ là gái điếm.
    Hồng phu nhân tuy không hiểu nội tình ngoắt ngoéo, nhưng thấy gã trơ trẽn
    như vậy, trong lòng càng phẫn nộ, giơ tay lên toan đánh nữa thì đột nhiên huyệt
    Thiên tôn và huyệt Thần đường sau bả vai đau nhói. Cánh tay phải mụ mềm nhũn
    rồi rũ xuống! Mụ đã bị người ta điểm huyệt.
    Hồng phu nhân giật mình kinh hãi, quay lại toan nhìn ai đã hạ thủ, nhưng thấy
    trên giường, ngoài Vi Tiểu Bảo và mình, còn sáu người đàn bà nằm xúm xít cả đó,
    bất luận là ai cũng có thể điểm huyệt mụ được, nhưng người nằm gần mụ nhất là
    Phương Di.
    Hồng phu nhân cười lạt nói :
    - Bản lãnh của ngươi khá đấy!
    Mụ đưa tay trái ra định điểm lẹ vào mắt cô.
    Phương Di vội la
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:09 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 177 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    lên :
    - Không phải thuộc hạ.
    Đồng thời cô quay đầu đi né tránh.
    Hồng phu nhân toan tấn công nữa thì bị người ở đàng sau dang hai tay ra ôm
    chặt lấy cánh tay trái mụ.Người này chính là Mộc Kiếm Bình. Nàng la lên :
    - Xin đừng đả thương sư tỷ của thuộc hạ.
    Mao Đông Châu phóng chưởng đánh chát một cái vào mũi Mộc Kiếm Bình làm
    cho đổ máu ra.
    May mà nội lực Mao Đông Châu chỉ còn lại hai thành, không thì phát chưởng
    của mụ làm cho nàng phải uổng mạng.
    Phương Di thấy sư muội vì cứu mình mà bị đả thương, cô chẳng thể nằm yên,
    liên đưa tay lên gạt phát chưởng thứ hai của Mao Đông Châu.
    A Kha thấy bốn người đánh loạn xà ngầu liền trở mình toan bước xuống.
    Vi Tiểu Bảo vội níu chân cô lại la lên :
    - Đừng đi!
    A Kha vừa hết sức cựa mạnh vừa quát lên :
    - Buông ta ra!
    Vi Tiểu Bảo cười đáp :
    - Chúng ta chưa động phòng hoa chúc thì buông nàng thế nào được?
    A Kha nóng nẩy xoay mình phóng quyền đánh tới.
    Vi Tiểu Bảo né tránh. Thoi quyền của A Kha đánh trúng vào má Tăng Nhu
    đánh "bốp" một cái.
    Tăng Nhu quát hỏi :
    - Sao ngươi lại đánh ta?
    A Kha đáp :
    - Xin lỗi . . . úi chao!
    Thị bị Phương Di phóng chưởng đánh trúng.
    Thế là những người nằm trên giường đánh nhau túi bụi.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng, miệng lẩm bẩm :
    - Thế này là thiên hạ loạn to rồi. Quần hùng...à quên, quần thư hỗn chiến.Gã toan nhân lúc nước đục mò cá thì đột nhiên mấy tiếng rắc rắc vang lên.
    Cái giường độ sập xuống.
    Tám người trên giường, người nọ đè lên tay người kia, người kia đè lên đùi
    ngượi nọ. Bảy người đàn bà thét lên lanh lảnh, chẳng còn trật tự gì nữa.
    Các quan tướng thấy tình cảnh rối loạn xà ngầu, ai cũng trợn mắt há miệng.
    Vi Tiểu Bảo thích chí nổi lên tràng cười ha hả. Gã toan ở giữa đám người bò
    ra ngoài, nhưng chân trái không biết bị ai nắm chặt. Gã lớn tiếng la:
    - Các vị buông ta ra!
    Gã lại quay ra hô :
    - Các vị tướng quân! Hãy lôi dùm bảy cô vợ lớn, vợ nhỏ của ta ra!
    Các quan tướng đứng chung quanh giường, nhưng chẳng một ai dám động thủ.
    Trong bảy người đàn bà thì Song Nhi và Tăng Nhu dừng tay trước tiên. Hai cô
    đứng dậy, nhưng bảy người chùm dúm với nhau khó lòng thoát ra được. Chân tay
    người nọ bị người kia nắm giữ, trong lúc nhất thời gỡ không ra.
    Vi Tiểu Bảo chỏ vào Mao Đông Châu nói:
    - Mụ điếm già này là một tên khâm phạm, các ngươi phải thận trọng chớ để
    mụ trốn mất.
    Các binh tướng đều lấy làm kỳ nghĩ thầm:
    - Y vừa tuyên bố bảy người này là vợ lớn, vợ nhỏ của y, sao một người lại là
    khâm phạm?
    Tuy họ nghĩ vậy nhưng không dám hỏi.
    Một người cầm dao chí vào Mao Đông Châu để mấy người khác lôi mụ ra. Hai
    tiếng lách cách vang lên! Mụ bị khóa tay rồi.
    Vi Tiểu Bảo lại trỏ vào Hồng phu nhân nói :
    - Phu nhân đây là thượng cấp của ta nhưng các ngươi cũng khóa tay lại.
    Chúng tướng lại một phen kinh dị, nhưng cũng vâng lệnh khóa tay Hồng phu
    nhân.Hồng phu nhân tuy bản lãnh cao cường nhưng đã bị Song Nhi điểm huyệt, nửa
    người tê dại, không thể phản kháng được.
    Bây giờ Song Nhi và Tăng Nhu mới lồm cồm bò dậy. Các cô nghĩ đến những
    chuyện xảy ra đêm qua vừa thẹn đỏ mặt lên lại vừa tức cười.
    Vi Tiểu Bảo trỏ vào Phương Di nói :
    - Cô này là đại tiểu lão bà của ta.
    Đoạn gã trỏ vào Mộc Kiếm Bình nói tiếp :
    - Y là tiểu tiểu của lão bà ta. Đại tiểu lão bà phải khóa tay lại, còn tiểu lão
    bà thì không cần.
    Chúng tướng liền khóa tay Phương Di. Khâm sai đại nhân không ngớt thốt ra
    những điều quái dị, họ nghe nhiều quá rồi bây giờ cũng không lấy thế làm kỳ nữa.
    Hiện tại chỉ còn một mình A Kha ngồi dưới đất. Cô đầu tóc rũ rượi, quần áo
    lôi thôi, lốc thốc mà lại mặc y phục đàn ông, nhưng tướng mạo xinh đẹp vô cùng.
    Các binh tướng vừa ngó thấy cô đều nghĩ bụng :
    - Trong các bà vợ lớn, vợ nhỏ của khâm sai đại nhân thì bà này đẹp nhất.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi tiếp :
    - Cô là nguyên phối phu nhân của ta có mai mối chính thức đàng hoàng. Để
    ta lại đỡ cô dậy.
    Gã tiến lại gần hai bước nói :
    - Xin nương tử dậy đi.
    Gã vừa nói vừa đưa tay toan đỡ cô.
    Bỗng nghe đánh "bốp" một tiếng! Khâm sai đại nhân bị A Kha đánh một cái
    bạt tai thật mạnh. Cô tát gã rồi cúi đầu xuống vừa khóc vừa nói :
    - Ngươi khinh miệt ta thế này thì thà giết ta đi còn hơn. Ta ... ta chẳng thà
    chịu chết, chứ nhất quyết không lấy ngươi.
    Các tướng ngơ ngác nhìn nhau, chẳng ai là không ngạc nhiên. Khâm sai đại
    nhân phải ăn đòn trước mặt mọi người là các quan tướng bảo vệ bất lực,
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:10 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 178 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    hết thẩyđều khiếm khuyết chức vụ. Khốn nỗi kẻ ra tay đánh khâm sai lại là
    nguyên phối phu nhân của y, không ai dám bước vào can ngăn. Chúng chỉ đứng
    ngoài quát tháo mấy tiếng tỏ ra hành động của A Kha chẳng chòn thể thống gì
    nữa, chứ chẳng biết làm thể nào.
    Vi Tiểu Bảo vừa đưa tay lên xoa xuýt bên má bị đánh, vừa cười nói :
    - Ta giết nương tử thế nào được? Nương tử bất tất phải nóng nẩy, ta chỉ cần
    hạ sát Trịnh công tử là xong.
    Rồi gã lớn tiếng hỏi :
    - Gã con trai bị bắt ở Lệ Xuân viện để đâu rồi?
    Một tên tá lính đáp :
    - Trình đô thống! Bọn tiểu tướng đã khóa chân tay thằng lỏi đó lại và giao
    cho người canh giữ.
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Được lắm! Nếu hắn trốn chạy thì các ngươi chặt chân trái hắn đi, sau đó sẽ
    chặt nốt chân phải.
    A Kha kinh hãi la lên :
    - Đừng... đừng chặt chân y... Y không trốn đâu.
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Nương tử mà chạy trốn ta sẽ chặt đứt hai tay Trịnh công tử .
    Gã đảo mắt nhìn bọn Phương Di, Mộc Kiếm Bình nói tiếp :
    - Đại tiểu lão bà, tiểu tiểu lão bà trốn chạy, ta cắt đến tai mũi Trịnh công tử.
    A Kha hỏi :
    - Những cô này... có liên can gì đến Trịnh công tử? Tại sao ngươi cũng đổ tội
    lên đầu y?
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Liên can lắm chứ! Những cô vợ ta đây đều nguyệt thẹn hoa nhường mà Trịnh
    công tử là con quỷ háo sắc. Hắn ngó thấy mặt tất nhiên nỗi lòng hươu dạ vượn.A Kha bụng bảo dạ :
    - Những cái đó đâu phải là lý do chính đáng để buộc tội người ta.
    Nhưng cô thấy Vi Tiểu Bảo chẳng đếm xỉa gì đến đạo lý, cô nói nữa chẳng
    bằng vô dụng. Trong dạ bồn chồn cô lại khóc òa lên.
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Những người đàn bà bị khoá tay hãy đem ra ngoài kia và phải canh giữ cẩn
    thận. Muốn chắc hơn nữa khóa cả chân họ lại.
    Gã sai trù phòng bày tiệc và bảo mấy cô :
    - Những cô không bị khoá tay ở lại đây bồi tiệc cùng ta.
    A Kha vội nói :
    - Ta...ta không thèm bồi rượu ngươi. Ngươi bảo chúng khóa tay ta lại.
    Tăng nhu không nói nửa lời, cúi đầu đi ra.
    Vi Tiểu Bảo vội hỏi :
    - Ô hay! Cô đi đâu đấy?
    Tăng Nhu không nhịn được, quay lại đáp :
    - Ngươi... ngươi là kẻ mặt dày, ta không muốn nhìn mặt nữa.

    Trang 179 - Hồi 171 - 210
    trên 1915
    Hồi 193 : MỤC VÕ QUÂN THƯỢNG, ĐẠI NGHỊCH BẤT ĐẠO
    Vi Tiểu Bảo sửng sốt hỏi :
    - Tại sao vậy?
    Tăng Nhu đáp :
    - Ngươi...ngươi còn hỏi tại sao ư? Người ta không chịu lấy, ngươi dùng thủ
    đoạn cưỡng bức. Ngươi tưởng mình làm quan lớn rồi muốn hà hiếp bách tính thế
    nào cũng được chăng? Trước kia ta tưởng ngươi là đấng anh hùng. Nào ngờ...nào
    ngờ...
    Vi Tiểu Bảo hỏi :
    - Nào ngờ làm sao?
    Tăng Nhu bỗng oẹ một tiếng rồi khóc òa lên. Cô bưng mặt nói :
    - Ta không biết. Ngươi... là hạng tồi bại, chứ chẳng phải con người tử tế.
    Cô còn tiếp tục cất bước ra khỏi đại sảnh.
    Hai tên quan quân giơ đao ra cản lại quát :
    - Cô vũ mạ Khâm sai, không thể bỏ đi được, phải ở lại chờ đại nhân phát lạc.
    Vi Tiểu Bảo bị Tăng Nhu mạt sát, trong lòng đang khoan khoái vô cùng, lập
    tức bị cụt hứng. Gã cảm thấy cô nói có lý và tự trách mình đã làm quan lớn ở triều
    đình Thát Đát, lại ỷ thế hiếp người, đúng như thầy đồ thường nói là bọn gian thần
    ác bá.
    Bất giác gã lẩm bẩm :
    - Chẳng làm được anh hùng thì thôi, nhưng mang tiếng gian thần, thật là một
    điều không hay.
    Gã thở dài sườn sượt nói
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:11 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 180 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    - Tăng cô nương! Cô hãy quay trở lại đã. Ta có chuyện cần nói với cô.
    Tăng Nhu quay lại, hiên ngang đáp :
    - Ta đắc tội với ngươi. Ngươi giết ta đi cũng được.
    Song nhi rất thân với cô, vội tìm lời khuyên giải:
    - Tăng tỷ tỷ! Tỷ tỷ bất tất phải nóng nẩy. Tướng công không giết tỷ đâu.
    Vi Tiểu Bảo buồn rầu nói :
    - Cô nói đúng lắm! Nếu ta cưỡng bách bọn họ để lấy làm vợ thì đúng là gian
    thần cưỡng hiếp dân gian phụ nữ, chẳng khác gì Đường Bá Hổ trong truyện Tam
    Tiếu nhân duyên.
    Gã trỏ A Kha bảo tên tá lãnh:
    - Ngươi đưa cô nương này ra đi, đồng thời buông tha cả gã trai họ Trịnh để
    chúng lấy nhau làm vợ chồng.
    Gã lại trỏ Phương Di nói tiếp :
    - Mở khoá cho cô này và buông tha cô. Hỡi ơi! Nguyên phối phu nhân của ta
    có ngoại tình, đại tiểu lão bà của ta cũng làm gái điếm. Con mẹ nó! Ta còn làm
    Khâm sai đại nhân, đô thống đại nhân, gì được nữa? Ta chỉ là Song tiền ô qui đại
    nhân.
    Tên tá lãnh thấy gã phát cáu, sợ quá cúi đầu không dám lên tiếng. Hắn cũng
    không hiểu gã nói thế là chân hay giả.
    Vi Tiểu Bảo thấy tá lãnh đứng yên liền giục :
    - Ngươi đưa hai cô gái đó ra ngay đi!
    Tên tá lãnh dạ một tiếng rồi dẫn A Kha và Phương Di ra ngoài.
    Vi Tiểu Bảo nhìn bóng sau lưng hai cô mà lòng tơ còn vướng vít.
    Phương Di và A Kha dông tuốt một lèo không ngoảnh cổ lại. Các cô đã chẳng
    một lời tạ ơn cũng không đưa mắt tỏ lòng cung kính.
    Tăng Nhu tiến lại hai bước khẽ nói :
    - Khâm sai là người tốt. Tiện nữ ... tiện nữu vui lòng chịu phạt.Vi Tiểu Bảo nghe cô nói câu này phấn khởi tinh thần, bụng bảo dạ :
    - Trên đời thiếu gì mỹ nữ? Hai con đượi non không chịu lấy ta, chẳng lẽ bao
    nhiêu cô nương trên thế gian chết sạch cả rồi?
    Gã hớn hở tươi cười đáp :
    - Phải lắm! Ta muốn phạt cô thật.
    Rồi gã bảo ba người :
    - Song Nhi! Tiểu quận chúa! Tăng cô nương! Cả ba cô vào trong này nói
    chuyện.
    Gã toan đưa ba cô nương vào nội đường để ân ái một phen, bỗng thấy một
    tên quan quân từ ngoài cửa chạy vào nói :
    - Khải bẩm đô thống đại nhân! Ngoài kia có người nói là vâng lệnh Hồng giáo
    chủ xin vào ra mắt.
    Vi Tiểu Bảo giật bắn người lên vội đáp :
    - Hồng giáo chủ hay Lục giáo chủ gì gì ta cũng không tiếp. Ngươi bảo họ cút
    đi!
    Tên quan quân khom lưng dạ một tiếng, lùi lại một bước, nói tiếp :
    - Người đó nói là trong tay họ có hai người đàn ông, xin điều đình với đô
    thống đại nhân cho đánh đổi hai người đàn bà.
    Vi Tiểu Bảo hỏi :
    - Đánh đổi hai người đàn bà ư?
    Gã đảo mắt nhìn Hồng phu nhân và Mao Đông Châu lắc
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:11 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 181 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    đầu nói tiếp :
    - Thế thì thú thật! Của tốt thế này khi nào ta chịu đánh đổi?
    Tên quan quân đáp :
    - Dạ! Tiểu nhân xin ra bảo về đi.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi :
    - Hắn đem những người đàn ông nào đến đánh đổi? Con mẹ nó! Đàn ông thì
    còn thú gì? Đổi đàn bà lấy đàn ông thì ra mình lỗ to.Tên quan quân đáp :
    - Người đó nói nhăng nói càn. Hắn bảo một tên Lạt Ma và một tên Vương tử
    gì gì đó là anh em kết nghĩa với Đô thống đại nhân mới thật láo khoét.
    Vi Tiểu Bảo ồ một tiếng rồi nghĩ bụng :
    - Té ra Tang Kết Lạt Ma và Cát Nhĩ Đan Vương tử đã bị Hồng giáo chủ bắt
    sống rồi.
    Đoạn hắn bật lên tràng cười ha hả nói :
    - Hết Lạt Ma lại đến Vương tử. Ta lấy họ về làm gì? Ngươi ra bảo hắn hai
    người đàn bà này dù có đem hai vạn đàn ông đến đánh đổi ta cũng không chịu.
    Tên quan quân vâng dạ luôn miệng, khom lưng thi lễ, sắp trở gót bước đi.
    Vi Tiểu Bảo chợt ngó thấy Tăng Nhu, bụng bảo dạ :
    - Cô này lúc trước bảo ta là kẻ đồi bại, chẳng phải hảo nhân, rồi từ lúc ta
    buông tha cô vợ để thị đi kiếm tình lang, cô lại cho là người tử tế. Hừ! Muốn làm
    hảo nhân phải lỗ vốn nhiều, Tang Kết và Cát Nhĩ Đan đã bái kết huynh đệ với ta.
    Nếu ta không đánh đổi họ về, nhất định sẽ bị Hồng giáo chủ giết chết. Ta giữ
    Hồng phu nhân lại có được lợi gì không? Mụ không chịu lấy ta làm chồng mà con
    mẹ nó, vẫn mang tiếng là kẻ trọng sắc khinh bạn, chẳng phải là anh hùng hảo hán.
    Gã nghĩ thế rồi gọi giựt lại :
    - Hãy khoan!
    Tên quan quân dạ một tiếng, khom lưng chờ lệnh.
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Ngươi ra bảo hắn về nói với giáo chủ buông tha hai người kia rồi ta đưa trả
    Hồng phu nhân về cho y. Vị phu nhân này hoa dung nguyệt mạo là của báu trên
    thế gian mà ta chịu đánh đổi lấy hai người đàn ông là y lợi nhiều lắm rồi. Còn một
    người đàn bà nữa thì ta không thể buông tha được.
    Tên quan quân vâng dạ lui ra.
    Hồng phu nhân thay đổi hẳn thái độ. Mụ tươi cười nói :
    - Khâm sai đại nhân! Đại nhân thật khéo khoa trương cho người.Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Đã là hảo nhân thì việc gì cũng phải cho đến nơi đến chốn. Bọn tại hạ đã
    chịu lỗ vốn thì cho lỗ luôn thể. Giao hàng trước rồi mới thu tiền sau. Quân bay
    đâu! Mau mở khóa cho thượng cấp của ta.
    Đoạn gã đón lấy chìa khóa, chính mình mở khóa cho Hồng phu nhân và đưa
    mụ ra cổng.
    Vi Tiểu Bảo ra tới nhà đại sảnh đã thấy tên quan quân kia đang nối chuyện
    với Lục Cao Hiên.
    Vi Tiểu Bảo nói :
    - Lục tiên sinh! Giáo chủ phu nhân đây, tiên sinh đưa về mà lãnh đại công.
    Thưa phu nhân! Thuộc hạ kính cẩn nghinh tiếp lão nhân gia đắc thắng hồi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:12 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 182 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    triều,
    đồng thời cầu nguyện giáo chủ cùng phu nhân vĩnh hưởng tiên phúc, thọ dữ thiên
    tề.
    Hồng phu nhân cười khanh khách đáp :
    - Ta cũng xin cầu nguyện cho Khâm sai đại nhân thăng quan phát tài, thọ
    sánh non Nam, vợ xinh hầu đẹp, vạn đại công hầu.
    Vi Tiểu Bảo thở dài nói :
    - Thăng quan phát tài là việc dễ, nhưng vợ đẹp hầu xinh thì khó lắm.
    Gã lên tiếng hô :
    - Chuẩn bị kiệu hoa và tấu nhạc để tiễn khách.
    Gã thân hành đưa Hồng phu nhân ra tận cổng ngoài và trông coi cho mụ lên
    kiệu.
    Hồng phu nhân lên kiệu đi rồi, Vi Tiểu Bảo toan quay gót trở vào bỗng
    thấy một cỗ kiệu lớn đi tới. Chính là kiệu của quan tri phủ Dương Châu đến bái
    yết.
    Vi Tiểu Bảo trong lòng bực bõ, không muốn cho ai vào, liền đứng lại ngoài
    cổng chau mày hỏi :
    - Phủ đài đến có chuyện gì?Tri phủ là Ngô Chi Vinh đưa lời thỉnh an, thi lễ đáp :
    - Ty chức đến báo việc quân cơ thần mật.
    Vi Tiểu Bảo nghe nói đến chuyện quân tình cơ mật mới cho hắn theo vào.
    Gã lẩm bẩm :
    - Nếu không có cơ mật đại sự ta sẽ đét vào đít hắn.
    Về đến thư phòng Vi Tiểu Bảo ngồi xuống trước, không thèm mời Ngô Chi
    Vinh an tọa, gã hỏi ngay :
    - Việc chi cơ mật quân tình?
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Xin đại nhân truyền tả hữu lui ra.
    Vi Tiểu Bảo vẫy tay cho bọn thân binh rút lui.
    Ngô Chi Vinh đến bên gã khẽ nói :
    - Khâm sai đại nhân! Chuyện này không phải tầm thường. Đại nhân tâu về
    Hoàng thượng thì chẳng những đại nhân được cao thăng ngay, mà cả ty chức cũng
    nhờ phúc ấm của đại nhân có thể lãnh thu ơn điển của triều đình.
    Vi Tiểu Bảo chau mày hỏi :
    - Chuyện gì mà quan trọng thế?
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Bẩm đại nhân! Hoàng thượng hồng phúc tầy trời, phước khí của đại nhân
    cũng cao cả mới xui nên ty chức thám thính được tin tức rất quan trọng.
    Vi Tiểu Bảo hắng dặng một tiếng rồi nói :
    - Phước khí của Ngô đại nhân cũng không phải tầm thường.
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Không dám! Không dám! Theo qui củ thì ty chức phải báo tin này lên tuần
    phủ đại nhân và tổng đốc đại nhân để các vị sớ về Hoàng thượng. Nhưng làm như
    vậy e rằng trung gian sẽ bị tiết lộ mà lầm lỡ đại sự. Hơn nữa ty chức được Khâm
    sai đại nhân đem lòng quyến cố tài bồi rất lấy làm cảm kích, chỉ mong báo đáp ântình, nên đem cuộc vinh hoa phú quý này trao vào tay đại nhân. Ty chức không
    muốn để các vị tổng đốc, tuần phủ ngồi rưng ăn phần.
    Vi Tiểu Bảo thấy hắn nói một cách trịnh trọng, liền hỏi :
    - Việc chi mà khẩn cấp đến vậy?
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Bẩm đại quan! ở phương nam có viên đại tướng nắm giữ trọng binh sắp dấy
    quân tạo phản một ngày gần đây. Nhân vật này cơ tâm khôn lường, hắn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:13 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 183 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    điều binh
    khiển tướng cùng ngươi mưu toan chuyện đại nghịch vô đạo.
    Vi Tiểu Bảo sửng sốt một chút rồi nổi lên tràng cười ha hả nghĩ bụng :
    - Ta tưởng chuyện gì cơ mật đại sự. Té ra lại là chuyện Ngô Tam Quế tạo
    phản.
    Gã liền hỏi :
    - Phải chăng vị tướng quân đó là người đồng tông với Ngô đại nhân.
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Đúng rồi! Chuyện này thật đích xác, quyết không phải giả dối.
    Vi Tiểu Bảo cười nói :
    - Nguồn tin của Ngô đại nhân thật là bén nhạy. Xin lỗi nhé! Xin lỗi nhé!
    Ngô Chi Vinh thấy thái độ của Vi Tiểu Bảo đầy vẻ ỡm ờ, giọng nói pha trò
    hài hước thì trong lòng xao xuyến, vội giải thích :
    - Khâm sai đại nhân! Vụ này không phải tầm thường. Nếu triều đình chẳng đàn
    áp trước đi, để phản tặc động thủ thì nửa bức dư đồ phương nam....sẽ phải... sẽ
    phải...
    Vi Tiểu Bảo hờ hững ngắt lời :
    - Đức hoàng thượng thần cơ diệu toán, nhất thiết ngài đều tiên liệu cả rồi,
    chúng ta bất tất phải quan tâm.
    Ngô Chi Vinh vội đáp :
    - Dạ dạ!Vi Tiểu Bảo hỏi :
    - Phủ đài lấy đâu được nguồn tin này?
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Ty chức đội ơn sâu của Hoàng thượng, lượng cả của Khâm sai đại nhân cất
    nhắc, ngày cũng như đêm chỉ mong có cơ hội đền đáp.
    Hắn dừng lại một chút rồi tiếp :
    - Hôm trước ty chức bồi tiếp đại nhân thưởng ngoạn thược dược ở ngoài
    chùa Thiền Trí, sau ty chức nghĩ đến phong độ cùng những lời bình luận của đại
    nhân, trong lòng rất lấy làm khâm phục và ngưỡng mộ, những mong từ nay trở đi
    hàng ngày được làm đương sai cho đại nhân để thời thường có thể nghe lời chỉ
    giáo.
    Vi Tiểu Bảo đáp :
    - Thế thì hay lắm! Huynh đài bất tất phải làm chức tri phủ này nữa. Bản chức
    thấy huynh đài là người thông minh lanh lợi, sao bằng... sao bằng...
    Ngô Chi Vinh cả mừng, vội đưa lời thỉnh an nói :
    - Cảm tạ đại nhân có lượng tài bồi.
    Vi Tiểu Bảo mỉm cười nói :
    - Sao bằng... đến làm người gác cửa phòng cho bản chức. Nếu không thế thì
    làm phu khiêng kiệu cũng được. Như vậy bần chức hàng ngày ra khỏi cửa phòng
    huynh đệ sẽ được nhìn thấy mặt luôn luôn. Ha ha.
    Ngô Chi Vinh biết gã nói giỡn, không khỏi bực bội trong lòng, nhưng ngoài
    mặt cũng tươi cười nói :
    - Thế thì hay lắm! Làm kẻ gác phòng cho đại nhân cũng còn hơn làm tri phủ ở
    Dương Châu.
    Hắn dừng lại một chút rồi tiếp :
    - Bình thời ty chức phái nhiều người đi thám thính các nơi. Hễ kẻ nào mang
    lòng phản nghịch, phỉ báng hoàng thượng, khinh miệt đại thần là ty chức biết ngay.Những lời yêu ngôn hoặc chúng, làm lệc lạc tư tưởng muôn dân, ty chức nhất định
    nghiêm trị.
    Vi Tiểu Bảo "ủa" một tiếng nghĩ bụng :
    Thằng cha này thật róc tổ! Hắn lướt qua câu chuyện làm lính
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:14 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 184 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    gác cửa và phu
    kiệu để chuyển sang chuyện khác. Quả nhiên là tay lão luyện trong nghề làm
    quan.
    Ngô Chi Vinh lại hỏi :
    - Nếu chỉ là tên vô danh tiểu tốt, những kẻ quê mùa dốt nát thì có nói năng
    nói càn, mối hại cũng không đáng kể, nhưng phải đề phòng đám nhân sĩ có học
    vấn. Bọn này thường làm thơ đem sự tích đơn xưa để chê bai việc triều chính.
    Những người tầm thường thì không nghĩ tới chỗ dụng tâm ác độc của họ.
    Vi Tiểu Bảo hỏi :
    - Người thường coi đã không hiểu thì còn tai hại ở chỗ nào?
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Dạ dạ! Dù sao thì những người có bụng dạ như vậy cũng đáng giết ngay đi.
    Nay là thời điểm thánh thiên tử trị vì, những loại văn thơ đại nghịch vô đạo không
    nên để lưu truyền độc tố trong thiên hạ.
    Hắn nói rồi lấy trong tay áo ra một cuốn sách hai tay cầm dâng lên, nói tiếp:
    - Xin đại nhân coi đây. Tập thơ này ty chức mới bắt được tối hôm qua.
    Giả tỷ Ngô Chi Vinh lấy trong tay áo ra một tập ngân phiếu thì lập tức Vi
    Tiểu Bảo coi hắn bằng con mắt khác. Gã vừa thấy cuốn sách trong lòng đã thất
    vọng, lại nghe nói là một thi tập, gã càng ngán ngẩm hơn, bất giác mở miệng ngáp
    dài, bất giác mở miệng ngáp dài. Cả chẳng buồn thò tay ra đón lấy, ngoảnh mặt
    trông đi, không lý gì đến.
    Ngô Chi Vinh cực kỳ bẽn lẽn từ từ rụt tay về, nói :
    - Hôm qua trên tiệc, cô ả ca sĩ hát bài thơ mới mô tả phụ nữ thôn quê ở
    Dương Châu. Ty chức cầm lấy hộp thơ của y coi, liền phát giác ra trong đó có
    nhiều câu phạm tội đại nghịch.Vi Tiểu Bảo hỏi :
    - Thế ư?
    Ngô Chi Vinh mở cuốn sách trỏ vào một bài thơ nói :
    - Xin đại nhân coi đây : Bài thơ này nhan đề là "Hồng Vũ cổ pháo ca". bài
    thơ này của Tra Thận Hành nói về Chu Nguyên Chương triều đại trước sử dụng
    một cỗ súng cổ.
    Vi Tiểu Bảo nghe nói đến súng cũng hơi thích thú liền hỏi :
    - Chu Nguyên Chương cũng bắn súng ư?
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Dạ! Hiện nay đã thay đổi triều đại mà họ Tra còn ca tụng cỗ súng đổ của
    Chu Nguyên Chương, tức là cố ý hướng dẫn người ta tưởng nhớ tiền triều. Bài thơ
    này chỉ phô trương oai phong của Chu Nguyên Chương đã là quá rồi, huống chi
    bốn câu sau lại càng tệ hại hơn nữa.
    Hắn liền đọc bốn câu thơ :
    Thấy ngươi nằm giữa đám chông gai,
    Nghĩ đến non sông dạ ái hoài.
    Dâu biển gây nên trò biến ảo,
    Châu tuôn tầm tã sót thương ai?
    Rồi hắn nói tiếp :
    - Người này hoài bão ý chí phản nghịch thực đã hiển nhiên. Nhà Đại Thanh ta
    vâng mệnh trời đứng ra mở nước; diện trừ họ Chu ở triều nhà Minh. Trăm họ hân
    hoan cổ võ còn chưa đủ. Sao hắn thấy cỗ đại pháo của Chu Nguyên Chương lại
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Fri Jan 17, 2014 11:14 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 185 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    dám làm thơ để khóc giang sơn đến tuôn đôi hàng lệ?
    Vi Tiểu Bảo hỏi :- Cỗ súng cổ đó ở đâu? Bản chức muốn đi coi xem còn bắn được không?
    Hoàng thượng rất thích những súng lớn.
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Theo lời ghi trong thi tập thì cỗ súng này hiện ở Kinh Châu.
    Vi Tiểu Bảo dựng mặt lên hỏi :
    - Nó không ở Dương Châu thì các hạ rắc rối làm chi? Các hạ làm tri phủ ở
    Dương Châu chứ không phải ở Kinh Châu. Các hạ hãy chờ bao giờ làm tri huyện
    Kinh Châu hãy đều tra về cỗ súng cổ đó.
    Ngô Chi Vinh giật mình kinh hãi nghĩ thầm :
    - Đi làm Tri huyện Kinh Châu thì ra phải giáng cấp. Việc này không nên nhắc
    tới nữa.
    Hắn thu tập thơ cất vào tay áo, lấy ra hai bộ sách khác, nói :
    - Khâm sai đại nhân! Lời thơ của Tra Thận Hành, bất quá chỉ có vài chỗ không
    ổn, đại nhân độ lượng rộng rãi bỏ qua đi không tra cứu cũng chẳng sao, nhưng hai
    cuốn sách này thì không nên bỏ qua.
    Vi Tiểu Bảo chau mày hỏi :
    - Những sách gì vậy?
    Ngô Chi Vinh đáp :
    - Một bộ "Quốc thọ lục" tác giả là Tra Y Hoàng. Văn tự trong sách hoàn toàn
    tán dương những kẻ phản nghịch Đại Thanh. Còn bộ này là thi tập của Cố Viêm
    Võ càng tỏ ra mục vô quân thượng, đại nghịch bất đạo.
    Vi Tiểu Bảo nghe nói đến danh tự Cố Viêm Võ, không khỏi ngấm ngầm kinh
    hãi, tự hỏi :
    - Cuộc sát quy đại hội ở phủ Hà Giang ngày trước quần hùng đã đề cử Cố
    Viêm Võ tiên sinh làm tổng quân sư. Sao tập thơ của tiên sinh lại lọt vào tay tên
    quan ôn này? Chẳng hiểu trong đó có nói gì đến Thiên Địa Hội của bọn mình
    không?
    Gã liền hỏi :- Trong sách kia viết những gì? Ngô đại nhân thử nói rõ cho nghe.
    Ngô Chi Vinh thấy Vi Tiểu Bảo chú ý đến vụ này liền phấn khởi tinh thần, tiện
    tay mở cuốn "Quốc thọ lục" ra nói :
    - Bẩm đại nhân! Trong sách, bao nhiêu kẻ phản nghịch nhà Đại Thanh đều
    được gọi là trung thần nghĩa sĩ. Trong thiên "Binh bộ chủ sự tặng cho giám sát ngự
    xử Tra Tử Truyền" do người đường huynh đệ của ý là Tra Mỹ Kê viết về những
    công việc phản kháng nhà đạt Thanh đã thuật lại vụ câu kết những đồ trên chốn
    giang hồ để kháng cự vương sư.
    Hắn dùng ngón tay chỉ trỏ vào sách đọc lên :
    "Ngày 17 tháng tư, quân Thanh tấn công Viên Hoa Tập phải lui binh. Mỹ Kế
    giám đốc các đội nghĩa binh Lăng, Dương, Chu, Vương, tụ tập năm trăm chiến
    thuyền, hơn năm ngàn binh sĩ rượt theo, chém địch dư trăm thủ cấp. Trận này bên
    ta toàn thắng, quân giặc phải rút chạy lên bờ...".
    Hắn đọc tới đây rồi nói :
    Đại nhân coi đó : Tra Y Hoàng gọi bọn phản nghịch bằng nghĩa binh, lại kêu
    Vương sư của nhà Đại Thanh ta là quân giặc. Như vậy thật đáng tội chết rồi.
    Vi Tiểu Bảo lờ đi, hỏi đến tập thơ :
    - Trong sách của Cố Viêm Võ đã viết những gì?
    Ngô Chi Vinh đặt cuốn Quốc thọ lục xuống, cầm lấy tập thơ của Cố Viêm
    Võ. Hắn gục gặc cái đầu đáp :
    - Tác giả tập thơ đây, chẳng bài nào không đầy tư tưởng phản nghịch. Bài thơ
    này nhan đề là "Rợ Khương Hồ". Nguyên một cái nhan đề hiển nhiên đã phỉ báng
    nhà Đại Thanh.
    Hắn trỏ tay vào sách đọc :
    Non nước nhà ta vốn vững vàng,
    Vì quân Di Địch phải tang hoang.
    Kiến Châu bắt lính cùng thu thóc,
    Tây Thục còn lo nạn thồ quan.Thần chân phần nửa giặc
    Vào Tề, Lỗ bốn lần.
    Phá làng cùng giết gióc,
    Mổ bụng lại moi gan.
    Thây chết đầy ngòi lạch,
    Thảm trạng cực nhân hoàn.
    ở tù còn có phước,
    Hơn theo gót quân Hồ.
    Phải cưa răng thứa lợi,
    Học tiếng nói bi bô.
    Trong cờ địch hề thành quách mất,
    Ôm thiếu nữ hề đẹp như hoa.
    Man rợ hung tàn là thế thế!
    Mà mong trời giúp dựng cơ đồ?
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu gạt đi :
    Thôi đừng đọc nữa! Bản chức chẳng hiểu chi hết.
    Ngô Chi Vinh liền giải thích :
    - Bẩm đại nhân! Những bài thơ đó kêu người Mãn Châu ta là man rợ, lại thuật
    việc chiến binh giữa người Kiến Châu về triều nhà Minh với người Mãn Châu. Bọn
    thổ y bắt lính, thu thóc làm cho thiên hạ đại loạn. Hắn còn mạt sát người Mãn Châu
    cướp thành, giết người, móc ruột moi gan và cưỡng đoạt mỹ nữ...
    Vi Tiểu Bảo nói :- Té ra là thế! Việc cưỡng đoạt mỹ nữ trong cơn binh hỏa là chuyện thường
    tình. Quân Thanh phá Dương Châu quả đã sát hại bách tính rất nhiều. Không thế
    thì tại sao Hoàng thượng lại vì vụ này mà miễn khỏn lương tiền trong ba năm cho
    nhân dân ở đây? Hừ Cố Viêm Võ làm thơ để phản ảnh trung thực những việc đã
    xảy ra.

    Trang 186 - Hồi 171 - 210
    trên 1915

    Hồi 194 : MUốN LàM NÊN Sự NGHIệP OAI HùNG
    Ngô Chi Vinh nghe Vi Tiểu Bảo nói mấy câu này, không khỏi giật mình kinh
    hãi, nghĩ thầm :
    - Tên tiểu tử này còn nhỏ tuổi quá quả nhiên không biết trọng khinh. Những
    câu này từ miệng gã thốt ra đành phải chịu. Giả tỷ là người khác mà ta bẩm lên
    quan trên thì khó lòng giữ vững được cái đầu.
    Hắn biết Vi Tiểu Bảo được nhà vua sủng ái, nên dù lớn mật đến hắn cũng
    không dám chống đối Khâm sai đại thần. Hắn chỉ vâng dạ mấy tiếng rồi tươi cười
    nói :
    - Đại nhân quả là cao minh, có nghe lời đại nhân giảng giải, ty chức mới được
    mở mang ngu tối. Còn bài thơ "Tinh trung tâm sử ca" này, mong được đại nhân chỉ
    điểm. Lời tựa bài thơ này rất dài thật là cuồng ngạo vô cùng!
    Hắn cầm cuốn sách lên gục gặc cái đầu, cất tiếng đọc :
    - "Năm Sùng Trinh thứ II về mùa đông, vì trời đại

    Sponsored content


     Tân lộc đỉnh ký - Page 16 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun Nov 17, 2024 6:46 pm