VIETHAMVUI

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


    Tân lộc đỉnh ký

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:40 pm

    First topic message reminder :

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 235 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    bái đường.
    Chuông trống lại nổi lên. Ngao Bưu qua mượn tấm khăn đội trên đầu tân
    nương giả quàng vào đầu A Kha. Gã lại cởi trói cho cô.
    A Kha vừa cử động được đã vung quyền đánh "chát" một tiếng trúng vào
    ngực Ngao Bưu. May mà cô ít nội lực, nên tuy hắn bị trúng đòn mà không đau
    lắm.
    Ngao Bưu cầm cương đao kề vào cổ A Kha.
    Ngô Lập Thân hô :
    - Tân lang, tân nương làm lễ bái thiên !
    A Kha cảm thấy sau cổ mát rượi và hơi đau. Cô không làm sao được đành
    cùng Vi Tiểu Bảo sóng vai quì xuống nhìn ra ngoài dập đầu lạy.
    Ngô Lập Thân lại xướng :
    - Tân lang cùng tân nương làm lễ bái địa.
    Ngao Bưu xoay mình hai người cho quay vào trong quỳ lại.
    Nghe tiếng hô "Phu thê giao bái", hai người đối diện nhau quì lạy mấy lạy.
    Ngô Lập Thân cười ha hả hô :
    - Cặp vợ chồng mới tạ ông mai đi.
    A Kha tức qua vung cước đá vào bụng dưới lão.
    Phát đá này khá nặng, Ngô Lập Thân "ối" lên một tiếng, lùi lại ba bước. Lão
    ho mấy tiếng rồi cười nói :
    - Dữ quá ! Dữ quá !
    Giữa lúc ấy bỗng nghe ngoài từ đường có tiếng còi liên hồi thét lên lanh
    lảnh. Cả bốn mặt đông, tây, nam, bắc đều có tiếng bước chân lạo xạo, ít ra
    cũng có đến bốn, năm chục người .
    Ngô Lập Thân ngừng tiếng cười khi khẽ hô :
    - Tắt đèn lửa đi !
    Trong từ đường tối om. Vi Tiểu Bảo vội đến bên A Kha cầm tay cô khẽ
    nói :
    - Bên ngoài có địch nhân đến.
    A Kha đau khổ vô cùng, nghẹn ngào đáp :
    - Ta.... ta đã cùng ngươi làm lễ bái thiên địa rồi...
    Vi Tiểu Bảo khẽ nói :
    - Đó là một điều mà tiểu đệ mong mỏi bấy lây nay. Đáng tiếc việc tế cáo
    thiên địa bữa nay thực hành một cách đột ngột và lật đật quá chừng !
    A Kha tức giận hỏi :
    - Vụ này rồi bỏ đi không đáng kể. Ngươi tưởng là chuyện thật chăng ?
    Vi Tiểu Bảo đáp
    - Không thật thì còn giả sao được ? Cái đó kêu bằng gạo đã thổi xôi, ván
    đã đóng... gì gì đó.
    A Kha nói :
    - Ván đã đóng thuyền chứ còn đóng gì nữa ?
    Vi Tiểu Bảo nói ngay :
    - Phải rồi ! Phải rồi ! Ván đã đóng thuyền. Học vấn của nương tử khá lắm.
    Từ nay chịu khó dạy cho "tướng công" hiểu biết nhiều vào.
    A Kha thấy gã mặt dầy kêu mình bằng nương tử và tự xưng là tướng công
    thì trong lòng nóng nẩy bồn chồn, bất giác khóc oà lên.
    Bỗng nghe ngoài từ đường có mấy chục tiếng người gọi nhau ơi ới, la ó
    om sòm, tựa hồ tiếng trâu rống, thú gầm. Hai người chỉ thấy lý la lý lố không
    hiểu họ kêu gọi gì.
    A Kha trong lòng khiếp sợ, bất giác ngồi tựa vào Vi Tiểu Bảo .
    Vi Tiểu Bảo quàng tay ôm lấy cô khẽ an ủi :
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 9:55 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 160 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    bất luận đưa cho vị nào cũng
    vậy.
    Cửu Nạn liền trích lấy phần không cần đến nội lực về môn "Thần hành bách
    biến" đem ra truyền dạy cho Vi Tiểu Bảo một ít thân pháp và bộ pháp. Bà nói sơ
    lược về yếu quyết cho gã nghe.
    Lạ thay! Vi Tiểu Bảo rất biếng nhác về những môn quyền pháp, chưởng pháp,
    gã chỉ học sơ qua rồi bỏ lửng, chứ không chịu dụng tâm nghiên cứu, rèn luyện.Thế
    mà môn chạy trốn này thì gã lại rất lấy làm hứng thú, gã học một cách say sưa mài
    miệt, hễ rảnh lúc nào là rèn luyện lúc ấy. Nhiều lúc gã có ý định luyện thành một
    tay khinh công trác tuyệt, gã liền chạy trước và bảo một tay khinh công cao thâm
    là Từ Thiên Xuyên rượt theo.
    Từ Thiên Xuyên thấy Vi Tiểu Bảo chợt lướt bên này, chợt qua bên kia, thân
    pháp rất kỳ diệu, lão sinh lòng kính phục vô cùng!
    Ban đầu Từ Thiên Xuyên còn đuổi kịp gã mấy lần. Nhưng sau Cửu Nạn tiếp
    tục truyền thụ thêm những yếu quyết mới mẻ. Khi đoàn người tới Trực Lệ thì Từ
    Thiên Xuyên ra sức đuổi theo cũng không kịp được nữa.
    Cửu Nạn thấy Vi Tiểu Bảo có duyên phận với môn khinh công "Thần hành
    bách biến" ra ngoài sự tiên liệu của mình, bà vui mừng nói:
    -Xem chừng số trời đã định cho ngươi làm thân phận chuột chù chỉ tài lẩn
    tránh.
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    -Đệ tử đã không luyện nổi "Thần hành bách biến" thì cũng phải học cho bằng
    được môn "Thần hành bôi mỡ vào chân". Như thế không thể bảo là hạng vô dụng,
    ăn hại cơm trời, uống cạn nước sông.
    Gã pha một bình trà mới bưng đến trước mặt Cửu Nạn và hỏi bà:
    -Thưa sư phụ! Sư tổ là Mộc Tang đạo trưởng đã qua đời thì trong thiên hạ
    hiện nay, lão nhân gia là người võ công đệ nhất phải không?
    Cửu Nạn lắc đầu đáp:
    -Không phải đâu. Bảy chữ "Thiên hạ võ công đệ nhất nhân" há phải chuyện
    thường ai muốn xưng càn cũng được?
    Bà đưa mắt nhìn ra ngòai cửa sổ, vẻ mặt buồn rầu nói tiếp:
    -Ta biết một người đáng gọi là "Thiên hạ võ công đệ nhất nhân".
    Vi Tiểu Bảo hỏi ngay:
    -Người đó là ai? Đệ tử nhất định tìm tới nơi bái kiến.
    Cửu Nạn ngập ngừng:
    -Y ... y ...
    Đột nhiên vành mắt đỏ hoe, bà lẳng lặng không nói nữa.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi:
    -Vị tiền bối đó danh hiệu là gì? Đệ tử muốn biết để ngày sau mà có cơ
    duyên hội ngộ sẽ kính cẩn dập đầu phục lạy.
    Cửu Nạn xua tay bảo gã lui ra.
    Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ, chậm chạp cất bước ra ngoài. Gã tự hỏi:
    -Vẻ mặt sư phụ ta đột nhiên biến thành quái dị, chẳng lẽ thiên hạ võ công
    đệ nhất nhân là người tình của lão nhân gia?
    Gã đoán như vậy là đã trúng được phần nửa.
    Lúc này Cửu Nạn đang nghĩ đến con người ở hải ngoại, cách xa hàng vạn dặm
    là Viên Thừa Chí, nhưng lão ta lại chung tình với người khác mất rồi. Hơn hai chục
    năm nay bà chôn sâu mối tình xuống tận đáy lòng, bây giờ lại bị Vi Tiểu Bảo nhắc
    tới, khiến bà không khỏi bâng khuâng trong dạ.
    Sáng hôm sau Vi Tiểu Bảo trở dậy vào phòng Cửu Nạn để vấn an thì bà đã
    không từ biệt mà bỏ đi rồi. Bà để lại một mảnh giấy có viết chữ.
    Vi Tiểu Bảo cầm mảnh giấy đem cho Từ Thiên Xuyên đọc thì trên mảnh giấy
    này vỏn vẹn chỉ có tám chữ:
    -"Liệu đấy mà làm có ngày tái hội"
    Vi Tiểu Bảo bồi hồi trong dạ, miệng lẩm bẩm:
    -Hôm qua ta hỏi sư phụ ai là người võ công đệ nhất thiên hạ? Phải chăng câu
    này là đắc tội với lão nhân gia?
    Chẳng bao lâu đoàn người về tới Bắc Kinh. Kiến Ninh công chúa và Vi Tiểu
    Bảo cùng nhau vào bái yết Hoàng đế.
    Vua Khang Hy đã tiếp được bản tâu và phúc chỉ chuẩn cho Ngô ứng Hùng lai
    kinh hoàn hôn. Bây giờ nhà vua thấy mặt em gái và Vi Tiểu Bảo, long tâm rất lấy
    làm hoan hỷ.
    Kiến Ninh công chúa nhảy xổ vào ôm lấy Hoàng đế khóc rống lên. Nàng vừa
    khóc vừa nói:
    -Thằng lỏi Ngô ứng Hùng khinh khi tiểu muội thái quá!
    Vua Khang Hy cười hỏi:
    -Gã tiểu tử đó lớn mật như vậy ư? Để trẫm đét vào đít gã cho. Làm sao gã
    dám khinh khi Hoàng muội?
    Công chúa xụt xùi đáp:
    -Hoàng đế ca ca hỏi lại Tiểu Quế Tử sẽ rõ. Hắn khinh nhờn tiểu muội. Nhất
    định Hoàng đế ca ca phải làm chủ việc này mới xong.
    Nàng vừa khóc vừa dậm chân bình bịch.
    Vua Khang Hy cười nói:
    -Được rồi! Hoàng muội hãy về phòng an nghỉ, để ta hỏi Tiểu Quế Tử.

    Trang 161 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Hồi 162 : Vi Tiểu Bảo tâu trình sứ mạng
    Nguyên Kiến Ninh công chúa đã bàn định mọi việc với Vi Tiểu Bảo, để khi
    vào bái kiến Vua Khang Hy sẽ tâu bày trường hợp vô lễ của Ngô ứng
    Hùng.
    Vi Tiểu Bảo chờ công chúa ra rồi liền thuật lại vụ đó một cách tường tận.
    Vua Khang Hy chau mày không nói gì. Ngài nghe xong trầm ngâm một lúc rồi
    phán:
    -Tiểu Quế Tử! Ngươi thật là lớn mật.
    Vi Tiểu Bảo giật nẩy mình lên, sợ hãi đáp:
    -Nô tài không dám...
    Vua Khang Hy ngắt lời:
    -Ngươi toa rập với Công chúa, dám lừa gạt cả ta.
    Vi Tiểu Bảo ấp úng:
    -Không... không có chuyện đó. Khi nào nô tài dám... lừa gạt Hoàng thượng?
    Vua Khang Hy nói:
    -Ngô ứng Hùng vô lễ với Công chúa, dĩ nhiên ngươi không trông thấy, sao
    ngươi dám nghe lời một bên Công chúa mà tâu bậy với ta?
    Vi Tiểu Bảo than thầm:
    -Chết cha rồi! Ông Vua con này ghê quá, đã nhìn thấy chỗ sơ hở.
    Gã vội quỳ xuống
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 9:56 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 162 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    dập đầu tâu:
    -Hoàng thượng sáng soi muôn dặm. Ngô ứng Hùng vô lễ với Công chúa trong
    trường hợp nào, quả nhiên nô tài không được mắt thấy. Nhưng lúc đó nhiều người
    ở ngoài cửa sổ đều nghe rõ hết.
    Vua Khang Hy nói:
    -Nếu vậy lại càng hồ đồ hơn nữa. Ta đã gặp mặt Ngô ứng Hùng hai lần, nhận
    thấy gã là con người tinh minh mẫn cán. Gã lại không còn nhỏ tuổi nữa thì trong
    phòng gã thiếu gì cơ thiếp xinh đẹp? Khi nào gã dám lớn mật càn rỡ, cử động vô
    lễ với Công chúa? Hừ! Tính khí Công chúa chẳng lẽ ta còn chưa hiểu hay sao?
    Nhất định là Công chúa gây lộn với Ngô ứng Hùng rồi... cắt con mẹ nó cái đó đi.
    Nhà Vua nói tới đây không nhịn được, nổi lên tràng cười ha hả.
    Vi Tiểu Bảo cũng phì cười. Gã đứng dậy tâu:
    -Sự tình này Công chúa không tiện nói ra, dĩ nhiên nô tài cũng không dám hỏi
    nhiều. Công chúa bảo sao nô tài tâu trình làm vậy.
    Vua Khang Hy gật đầu phán:
    -Thế thì phải rồi. Gã tiểu tử Ngô ứng Hùng phải chịu oan khuất trong vụ này.
    Ngươi truyền chỉ ra cho chúng ở lại Kinh thành chọn ngày làm lễ thành hôn. Sau
    một tháng sẽ trở về Vân Nam.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    -Tâu Hoàng thượng việc hoàn hôn thì không sao. Nhưng Ngô Tam Quế sắp làm
    phản, không thể để Công chúa về Vân Nam được.
    Vua Khang Hy thản nhiên gật đầu nói:
    -Ngô Tam Quế quả nhiên muốn làm phản. Ngươi thấy thế nào?
    Vi Tiểu Bảo liền đem vụ Ngô Tam Quế câu kết với xứ Tây Tạng, xứ Mông Cổ,
    nước La Sát, Thần Long giáo, tình hình thế nào, nhất nhất thuật lại.
    Khi gã kể đến vụ bắt sứ giả xứ Mông Cổ, gã liền đem việc mình giả trang làm
    con nhỏ của Ngô Tam Quế để hiểu rõ chân tướng. Bộ hạ của gã hóa trang làm gia
    tướng ở Bình Tây Vương phủ vào kỹ viện tranh gái, nổi cơn ghen đánh lộn để giết
    chết Hãn Thiếp Ma giả, gã không bỏ sót một chi tiết. Gã hớn hở ra chiều đắc ý.
    Vua Khang Hy lắng tai nghe rồi phán:
    -Vụ này khá hay đấy.
    Ngài nói tiếp:
    -Ngô Tam Quế là người thế nào ta chưa thấy qua. Ngày trước trong cung loan
    tin làm lễ tế hiếu Phụ vương, Ngô Tam Quế có đem trọng binh đến kinh thành tế
    bái. Ta muốn gặp hắn một lần, nhưng mấy vị Cố mệnh đại thần phòng ngừa hắn dẫn
    binh vào thành lỡ xảy biến một cách đột ngột thì trở tay không kịp, nên bảo hắn
    ở ngoài thành dựng rạp tế vọng chứ không được vào thành.
    Nhà Vua nói tới đây đứng dậy phê phán:
    -Ngao Bái thật là ngu xuẩn. Nếu sợ Ngô Tam Quế vào thành mà xảy ra biến
    loạn, sao không hạ chỉ cho cha con hắn nhập thành tế bái, còn đại quân đóng ở
    ngoài thành thì hắn còn làm gì được?
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 9:57 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 163 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Nếu hắn không dám vào thành một mình là tự
    hắn khiếm khuyết lễ số. Mình không cho hắn vào thì có khác gì bảo hắn: "Bọn ta
    sợ đại quân của ngươi tạo phản, vậy ngươi phải ở ngoài không được vào".
    Nhà Vua cười khành khạch nói tiếp:
    -Một đằng mình tỏ ra khiếp nhược, một mặt Ngô Tam Quế lại cho là triều đình
    có lòng nghi kỵ hắn. Triều đình vừa sợ vừa nghi kỵ hắn thì dĩ nhiên hắn nảy lòng
    tạo phản. Ta e rằng nguyên nhân mưu phản của Ngô Tam Quế đã chớm nở ngay từ
    hồi ấy.
    Vi Tiểu Bảo nghe nhà Vua phân tích như vậy càng sinh lòng khâm phục. Gã
    nói:
    -Giả tỷ ngày ấy Ngô Tam Quế gặp Hoàng thượng. Hoàng thượng dẫn dụ cho
    hắn một phen, có khi hắn không dám nghĩ đến chuyện làm phản.
    Vua Khang Hy lắc đầu đáp:
    -Hồi đó ta còn nhỏ tuổi quá, không hiểu gì về quân quốc đại sự. Có khi gặp
    hắn cũng không biết điều gì lợi hại mà nói. Không chừng gã khinh thường ta nhỏ
    bé chẳng coi vào đâu, lại càng làm phản mau chóng.
    Rồi nhà Vua hỏi đến tướng mạo cùng hành vi của Ngô Tam Quế. Vi Tiểu Bảo
    nhất nhất tâu trình.
    Nhà Vua lại hỏi:
    -Trong thư phòng của Ngô Tam Quế có tấm da con bạch hổ như thế nào?
    Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ liền mô tả tấm da con bạch hổ đó rồi nói:
    -Cả việc nhỏ nhặt này Hoàng thượng cũng biết mới thật tài tình.
    Vua Khang Hy mỉm cười không đáp. Ngài lại hỏi tới cách bố trí binh mã của
    Ngô Tam Quế cùng con rể hắn là Hạ Quốc Tương và mười tên đại tổng binh dưới
    trướng tính tình ra sao, tài cán thế nào?
    Cứ những lời phỏng vấn của Vua Khang Hy cũng đủ biết ngài hiểu tường tận
    về mọi tình trạng ở nơi Ngô Tam Quế. Tư cách, tài năng của các đại tướng dưới
    trướng hắn, cùng binh mã tại Bình Tây Vương phủ nhiều hay ít nhà vua đều rõ hết.
    Tên nào tham tiền, tên nào hiếu sắc, tên nào hồ đồ, tên nào úy tử tham sanh cũng
    không qua được tai mắt của ngài.
    Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi lại vừa khâm phục. Gã nói:
    -Tâu Hoàng thượng! Hoàng thượng không tới Vân Nam mà tình trạng ở Bình Tây
    Vương phủ, trong cũng như ngoài, còn biết rõ hơn nô tài nhiều lắm.
    Đột nhiên gã tỉnh ngộ nói tiếp:
    -à phải rồi! Hoàng thượng đã phải người tới Côn Minh do thám.
    Vua Khang Hy cười đáp:
    -Thế mới gọi là tri kỷ tri bỉ, bách chiến bách thắng. Hắn định tạo phản, chẳng
    lẽ chúng ta để mặc kệ hắn? Tiểu Quế Tử! Chuyến này công lao của ngươi lớn lắm
    vì ngươi đã thám thính được Ngô Tam Quế câu kết với xứ Tây Tạng, xứ Mông Cổ
    và nước La Sát. Vụ này rất kỳ bí bọn thám tử của ta không điều tra được. Chúng
    chỉ có thể dò la những chuyện nhỏ nhặt, chứ không thám
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 9:57 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 164 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    thính nổi việc lớn nhà
    nước.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng tâu:
    -Đây hoàn toàn trông vào hồng phúc tầy trời của đức Hoàng thượng.
    Nhà Vua phán:
    -Ngươi đem Hãn Thiếp Ma vào cung để ta thân hành thẩm vấn.
    Vi Tiểu Bảo vâng dạ lui ra rồi dẫn mười tên ngự tiền thị vệ giải Hãn Thiếp Ma
    vào ngự thư phòng.
    Vua Khang Hy vừa nhìn thấy Hãn Thiếp Ma đã dùng tiếng Mông Cổ để mở
    cuộc thẩm vấn.
    Hãn Thiếp Ma thấy nhà Vua nói tiếng Mông Cổ rất lấy làm kinh dị, nhưng cũng
    có phần thân thiết. Hắn nhìn thấy khí thế trong Hoàng cung không dám giấu diếm
    gì nữa, đem hết sự thật trình bày với nhà Vua.
    Vua Khang Hy thẩm vấn một hồi liền đến mấy giờ đồng hồ. Ngoài vụ xứ Mông
    Cổ câu kết với Ngô Tam Quế trong trường hợp nào, nhà vua còn hỏi đến binh lực
    cùng các bộ thự ở xứ Mông Cổ. Ngài hỏi cả địa thế núi sông, nhân tình phong
    thổ, cùng các bậc vương công ai thân với ai, ai thù ghét ai.
    Nói tóm lại nhà Vua không bỏ sót một chi tiết nào có ảnh hưởng đến việc lợi
    dụng nhân vật ở xứ này.
    Vi Tiểu Bảo đứng bên chầu chực, gã ngẩn mặt ra mà nghe hai người lý la lý lố
    không ngớt. Gã chẳng hiểu gì nhưng cũng nhận được vẻ mặt Hãn Thiếp Ma có lúc
    khâm phục nhà Vua trẻ tuổi, có lúc ra chiều sợ hãi vô cùng. Sau rốt thấy hắn dập
    đầu lia lịa dường như để cảm tạ ơn đức của nhà Vua.
    Vua Khang Hy thẩm vấn xong, sai bọn Ngự tiền thị vệ đưa Hãn Thiếp Ma
    xuống nhà giam.
    Một tên tiểu thái giám bưng bát sâm thang vào dâng lên.
    Nhà Vua đón lấy uống rồi bảo tiểu thái giám:
    -Ngươi đi lấy cho Vi tổng quản một chén.
    Tiểu thái giám vâng lời chạy đi lấy đưa vào. Vi Tiểu Bảo dập đầu tạ ơn bưng
    lấy sâm thang uống.
    Bỗng nghe ngoài thư phòng có tiếng bước chân vang lên. Một tên tiểu thái
    giám chạy vào tâu:
    -Khải bẩm Hoàng thượng! Nam Hoài Nhân và Thang Nhược Vọng xin vào bệ
    kiến.
    Vua Khang Hy gật đầu.
    -Tiểu thái giám truyền lệnh ra ngoài. Hai người ngoại quốc thân thể cao lớn
    lật đật tiến vào quỳ xuống dập đầu trước mặt nhà Vua.
    Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ nghĩ bụng:
    -Sao lại có hai tên quỷ sứ ngoại quốc đến đây làm chi? Thế này thì thật là
    khó hiểu.
    Hai người ngoại quốc khấu đầu xong, rút trong bọc ra một cuốn sách đặt lên
    án.
    Người ít tuổi tên gọi Nam Hoài Nhân lên tiếng:
    -Tâu Hoàng thượng! Bữa nay bọn nô tài lại trình bày về cách phát xạ súng
    lớn.
    Vi Tiểu Bảo nghe hắn nói tiếng kinh rất rõ ràng lưu loát, bất giác •ủa• lên
    một tiếng, ra chiều kinh hãi, lẩm bẩm:
    -Ly kỳ! Thật là ly kỳ! Tên quỷ này lại không phun tiếng ngoại quốc ra.
    Vua Khang Hy nhìn gã mỉm cười rồi cúi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 9:58 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 165 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    xuống ngó cuốn sách.
    Nam Hoài Nhân đứng một bên vừa trỏ tay vào sách vừa giải thích cho Vua
    nghe.
    Vua Khang Hy hễ thấy chỗ nào chưa hiểu liền hỏi lại.
    Nam Hoài Nhân giảng chừng nửa giờ thì người ngoại quốc kia tuổi già râu bạc
    tên gọi Thang Nhược Vọng tiếp tục giảng giải về thiên văn lịch pháp. Lão này cũng
    giảng chừng nửa giờ. Rồi cả hai người lạy tạ lui ra.
    Vua Khang Hy cười hỏi:
    -Người ngoại quốc nói được tiếng Trung Quốc chắc ngươi nghe lấy làm lạ lắm
    phải không?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    -Ban đầu nô tài rất lấy làm kỳ, nhưng sau nghĩ lại cũng chẳng có chi là lạ.
    Thánh thiên tử được bách thần phù hộ. Nước La Sát mưu đồ chuyện bất chính nên
    đức Thượng đế phái hai con quỷ Tây Dương biết nói tiếng Trung Quốc đến phò
    tá thánh triều, chế tạo súng ống để bình định La Sát.
    Vua Khang Hy nói:
    -Tâm tư ngươi quả là thông minh. Nhưng hai tên Dương quỷ này không phải
    trời sinh ra liền biết nói tiếng Trung Quốc. Lão già đã đến Trung Quốc từ thời
    Thiên Khải nhà Minh. Lão là người Nhật Nhĩ Man. Còn tên trẻ tuổi là người Tỷ Lợi
    Thì đến đây vào triều Thuận Trị. Cả hai đều là giáo sĩ đạo Gia Tô. Chúng đến
    Trung Quốc truyền giáo. Muốn truyền giáo phải học tiếng Trung Quốc.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Té ra là thế. Nô tài vẫn lo ngay ngáy về súng ống của nước La Sát vô cùng
    lợi hại. Bữa nay được nghe người ngoại quốc giảng giải về súng lớn súng nhỏ, trình
    bày trước Hoàng Thượng đâu ra đấy. Bây giờ nô tài mới vững dạ.
    Vua Khang Hy thả bước trong ngự thư phòng thủng thẳng nói:
    -Người La Sát cũng là người, chúng ta cũng là người. Họ chế tạo được súng
    ống thì chúng ta cũng chế tạo được súng ống, có điều chúng ta chưa hiểu phương
    pháp mà thôi. Ngày trước chúng ta đánh nhau với triều Minh, quân Minh có súng
    lớn đã làm cho chúng ta thất điên bát đảo. Đức Thái Tổ Hoàng đế trúng đạn bị
    thương rồi băng, mà giang sơn nhà Minh cũng mất về tay chúng ta. Như vậy đủ
    chứng tỏ súng ống là để cho người sử dụng. Nếu người sử dụng thiếu chí khí phấn
    đấu thì dù súng ống lợi hại đến đâu cũng bằng vô dụng.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Thế ra triều nhà Minh đã có súng lớn. Không hiểu những khẩu súng đó hiện
    để ở đâu? Chúng ta lấy đem đi bắn lão tiểu tử Ngô Tam Quế cho cả lò cả lũ nhà
    hắn bay tung lên trời.
    Vua Khang Hy mỉm cười đáp:
    -Triều nhà Minh chỉ có mấy khẩu súng lớn mua của người Hồng Mao. Nhưng chỉ
    hòng mua của bọn Dương quỷ vẫn không ăn thua, vì khi mình đã đánh nhau với họ,
    tất họ không chịu bán nữa. Như vậy há chẳng hỏng bét? Chúng ta phải tự chế tạo
    lấy thì mới không sợ người khác đưa mình vào chỗ chết.
    Vi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 9:59 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 166 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Tiểu Bảo nói:
    -Đúng lắm! Đúng lắm! Hoàng thượng còn lo bọn giáo sĩ Gia Tô lừa gạt, nên
    phải tự mình điều tra cho biết rõ. Từ nay trở đi, bất luận bọn Dương quỷ nói thiên
    hô bách sát thế nào cũng không lừa gạt được Hoàng thượng nữa.
    Vua Khang Hy đáp:
    -Thế là ngươi đã hiểu tâm ý của ta rồi. Có điều cách chế tạo súng ống còn
    vấp phải nhiều chuyện khó khăn. Ngay một việc luyện thép đã không phải chuyện
    dễ dàng.
    Vi Tiểu Bảo phấn khởi tinh thần nói:
    -Tâu Hoàng thượng! Nô tài xin ra ngoài kêu hết thợ sắt trong thành Bắc Kinh
    vào đây đắp lò luyện thép suốt ngày đêm lấy mấy trăm vạn cân thượng hảo.
    Vua Khang Hy đáp:
    -Khi ngươi đi Vân Nam, bọn ta đã luyện được mấy vạn cân thép nguyên chất
    rồi. Thang Nhược Vọng và Nam Hoài Nhân hiện đang giám đốc công cuộc chế tạo
    súng lớn. Lát nữa ngươi theo ta đi coi.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng nói:
    -Thế thì hay lắm!
    Đột nhiên gã nghĩ ra điều gì liền nói tiếp:
    -Tâu Hoàng thượng! Bọn quỷ ngoại quốc thường ôm mối bất lương. Chúng ta
    phải đề phòng mới được. Nơi chế luyện súng ống lại có hỏa dược cùng sắt thép.
    Hoàng thượng không nên đi, để nô tài giám sát bọn chúng.
    Vua Khang Hy đáp:
    -Cái đó ngươi bất tất phải quan tâm. Vụ này quan hệ đến khí vận Quốc gia
    mà chính mắt ta không nhìn tới thì không thể yên lòng được. Nam Hoài Nhân trung
    thành ngay thẳng. Còn Thang Nhược Vọng đã được ta cứu mạng, lão cảm kích vô
    cùng. Quyết hai người này không nẩy dị tâm.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Hoàng thượng cứu mạng cho cả lão quỷ nước ngoài thì thật là kỳ.
    Vua Khang Hy mỉm cười đáp:
    -Năm Khang Hy thứ ba, Thang Nhược Vọng nói là tòa Khâm thiên giám tính lầm
    ngày nhật thực rồi hai bên tranh biện rất kịch liệt.
    Nhà Vua ngừng lại một chút rồi tiếp:
    -Dương Quang Tiên tại Hán cung trong tòa Khâm thiên giám không biện minh
    được, liền tìm cách trả oán. Hắn làm bản tâu nói là Thang Nhược Vọng chế ra bộ
    Đại Thanh thời hiến lịch và suy đoán chỉ có hai trăm năm. Nhưng nhà Đại Thanh
    được Thượng đế bảo hựu, thánh tộ vô cương, hưởng phúc vô cùng, gây dựng ra
    giang sơn hàng vạn năm. Thang Nhược Vọng chỉ dâng cuốn lịch hai trăm năm tức là
    nguyền rủa nhà Đại Thanh chỉ trị vì thiên hạ được hai trăm năm.
    Vi Tiểu Bảo thè lưỡi ra nói:
    -Lợi hại! Thật là lợi hại! Lão quỷ nước ngoài kia chỉ biết tính thiên văn địa lý,
    mà lại không hiểu thủ đoạn làm quan.
    Vua Khang Hy nói:
    -Khi ấy Ngao Bái cầm quyền chính trong triều. Thằng cha này xử sự hồ đồ.
    Hắn nói là Thang Nhược Vọng nguyền rủa triều đình, đáng xử tội lăng trì. Hắn đưa
    chỉ dụ cho ta coi, nhưng ta phát
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:00 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 167 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    giác ra một chỗ sơ hở.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Năm Khang Hy thứ ba Hoàng thượng mới mười tuổi đã khám phá ra chỗ trá
    ngụy thì thật là thánh thiên tử thông tuệ khác đời, cổ kim hiếm có.
    Vua Khang Hy cười đáp:
    -Ngươi đừng xu nịnh ta nữa. Thực ra vụ này rất nông cạn. Ta hỏi Ngao Bái: Bộ
    "Đại Thanh thời hiến lịch" bao giờ làm xong thì hắn trả lời không biết... Hắn đi
    điều tra rồi tâu lại là lịch làm xong năm Thuận Trị thứ mười. Ngày ấy đức Tiên đế
    đã hạ chỉ ban khen và phong cho tên hiệu là "Thông Huyền giáo sư"...
    Nhà Vua liếc mắt nhìn Vi Tiểu Bảo nói tiếp:
    Ta liền bảo Ngao Bái: "Phải rồi! Khi lên sáu, lên bảy ta đã trông thấy cuốn
    Đại Thanh thời hiến lịch. Thế là bộ sách này làm xong ngót mười năm rồi. Sao ngay
    hồi đó triều đình không làm tội y? Bây giờ mới đem ra xử án là bất công".
    Nhà Vua nói tiếp:
    Ngao Bái ngẫm nghĩ cho là ta nói phải nên không hạ sát Thang Nhược Vọng,
    đem giam vào nhà tù. Sau ta cũng quên mất vụ này. Mới đây Nam Hoài Nhân nhắc
    tới, ta liền hạ chỉ buông tha y ra.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    -Nô tài đi bảo Thang Nhược Vọng để tâm nghiên cứu làm một pho "Đại Thanh
    vạn niên lịch".
    Vua Khang Hy bật cười mấy tiếng rồi nghiêm nghị đáp:
    -Ta đã đọc lịch sử các tiền triều thì Vua chúa đời nào thương yêu trăm họ
    đều trị nước lâu dài. Nếu không thế thì dù tạo ra bao điềm lành cũng bằng vô
    dụng. Từ xưa đến nay ai ai cũng xưng hô Hoàng đế bằng đức Vạn tuế mà thực ra
    chưa ông nào hưởng thọ được trăm năm, chứ đừng nói đến Vạn tuế. Những câu
    "Thọ tỷ nam sơn", "Vạn thọ vô cương" gì gì đều là những láo khoét để lừa gạt
    người đời. Phụ hoàng lúc nào cũng căn dặn câu "Vĩnh bất gia phú" và bảo ta phải
    tuân hành lời huấn dụ này. Ta đã nghĩ kỹ thì chỉ có bốn chữ đó đúng là phương
    châm giữ vững giang sơn bền như sắt đá. Tiểu Bảo! Những súng ống của người Tây
    dương hay binh cường mã tráng của Ngô Tam Quế ta cũng chẳng quan tâm.
    Vi Tiểu Bảo chẳng hiểu gì về đạo lý an bang trị quốc, gã chỉ vâng dạ liên
    thanh.
    Vi Tiểu Bảo lấy pho Tứ Thập Nhị Chương Kinh mà gã đã đánh cắp được ở nơi
    Ngô Tam Quế hai tay cầm dâng lên nói:
    Tâu Hoàng thượng! Pho sách này quả nhiên đã bị lão tiểu tử Ngô Tam Quế
    nuốt mất. Nô tài vào trong thư phòng của hắn ngó thấy liền đánh cắp. Thế là vật
    về với chủ cũ.
    Vua Khang Hy cả mừng nói:
    -Hay lắm! Hay lắm! Mẫu hậu thường hay lo nghĩ về vụ này. Ta đem dâng cho
    lão nhân gia để đưa vào nhà Thái miếu đốt đi là xong. Bất luận trong sách có
    những điều gì bí ẩn, từ nay chẳng một ai hay biết nữa.
    Vi Tiểu Bảo bụng bảo dạ:
    -Hoàng đế đốt sách
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:00 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 168 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    này đi càng hay. Cái đó kêu bằng "hủy thi diệt tích". Vụ
    ta lấy cắp những mảnh giấy vụn bên trong vĩnh viễn không còn ai phát giác ra
    được nữa.
    Gã trở về Tử tước phủ của mình chờ đến đêm, đóng cửa cài then lại. Gã lấy
    gói giấy vụn ra và gọi Song Nhi lại bảo:
    -Ta có việc rất tốn công. Cô hãy làm giúp ta.
    Gã dặn thị ngồi tỷ mỷ giáp hàng mấy ngàn mảnh giấy vụn vào đúng chỗ của
    nó cho thành một bức đồ hình.
    Song Nhi vâng lời để tâm nhìn kỹ những mảnh giấy. Thị cắm cúi ngắm nghía
    những vết cắt ở cạnh từng mảnh để lẫn lộn vào với nhau vào một chỗ khó khăn vô
    cùng!
    Vi Tiểu Bảo ban đầu ngồi bên bàn chú ý nhìn nhặt mỗi nơi một mảnh giáp lại
    để đỡ phần nào công việc của Song Nhi. Nhưng gã lần mò hàng giờ muốn giáp hai
    mảnh cho ăn khớp cũng không tìm ra được. Gã đâm ra chán nản đành bỏ đó. Tự
    mình vào phòng nằm ngủ.
    Sáng hôm sau gã tỉnh dậy thấy phòng ngoài hãy còn thắp đèn lửa. Song Nhi
    tay vần một mảnh giấy vụn, ngẩn ngơ suy nghĩ.
    Vi Tiểu Bảo đi tới sau lưng thị "ồ" lên một tiếng thật to.
    Song Nhi giật mình kinh hãi, nẩy bắn người lên. Thị cười hỏi:
    -Tướng công đã tỉnh giấc rồi ư?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Đám giấy vụn này làm cho người ta mất công nhiều lắm! Ta có bảo phải làm
    gấp đâu mà cô ngồi thức suốt đêm cặm cụi? Cô hãy đi ngủ đi!
    Song Nhi đáp:
    -Dạ! Để nô tỳ thu xếp lại đã.
    Vi Tiểu Bảo ngó thấy trên bàn đặt một tờ giấy trắng lớn. Song Nhi đã dùng
    kim thêu cắm mười bảy, mười tám mảnh giấy vụn vào và ăn khớp với nhau. Gã cả
    mừng nói:
    -Cô đã tìm ra được bấy nhiêu rồi ư?
    Song Nhi đáp:
    -Lúc ban đầu thật khó khăn vô cùng! Bây giờ nô tỳ đã hiểu được một chút
    đạo lý. Sau này có thể làm lẹ hơn nữa.
    Thị thận trọng sắp đặt và gói những mảnh giấy vụn rồi gấp cả tờ giấy trắng
    lớn cất vào trong hộp khóa lại.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Những mảnh giấy này rất cần cho ta, chớ để người khác đánh cắp mất.
    Song Nhi đáp:
    -Suốt ngày nô tỳ ở đây canh giữ, không dám rời xa nửa bước. Chỉ sợ ngủ đi
    xảy chuyện bất ngờ.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Không sao đâu! Ta kêu một tiểu đội Kiêu Kỵ doanh binh đến đây canh gác
    và "bảo giá" cho cô.
    Song Nhi mỉm cười đáp:
    -Có như thế nô tỳ mới vững dạ.
    Vi Tiểu Bảo thấy cặp mắt của thị ẩn hiện những tia đỏ, tỏ ra thị đã mỏi mệt
    quá. Gã nảy lòng lân tích bảo:
    -Cô đi ngủ lẹ lên! Ta bồng cô đặt cô vào giường.
    Song Nhi mặt thẹn đỏ bừng, xua tay lia lịa, đáp:
    -Không, không, không được...
    Vi Tiểu Bảo cười hỏi:
    -Có gì mà không được? Cô giúp ta làm việc vất vả suốt đêm. Ta bồng cô lên
    giường một chút đã ăn thua gì?
    Gã nói rồi vươn tay ra ôm lấy.
    Song Nhi bật lên tiếng cười hì hì, luồn xuống dưới hai tay gã chui ra ngoài.
    Vi Tiểu Bảo chực ôm thị mấy lần mà lần nào cũng vồ sểnh.
    Gã tự biết khinh công của mình còn kém Song Nhi xa nên trong lòng cảm
    thấy chán nản. Gã buông tiếng thở dài, ngồi phệt xuống ghế.
    Song Nhi cười khúc khích tiến lại gần nói:
    -Nô tỳ xin phục thị tướng công gội rửa và ăn lót dạ xong sẽ đi ngủ.
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu không nói gì.
    Song Nhi thấy gã không vui, trong lòng hồi hộp khẽ hỏi:
    -Tướng công! Tướng công... tức giận rồi ư?
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:01 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 169 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Hồi 163 : Núi Lộc Đỉnh bên dòng sông Hắc
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Ta có bực mình gì đâu. Khinh công ta kém quá. Sư phụ dạy ta rất
    nhiều môn pháp mà ta học không nổi. Đến việc muốn bắt một cô bé cũng không
    xong thì làm đếch gì được?
    Song Nhi mỉm cười nói:
    -Tướng công muốn ôm lấy tiểu tỳ thì dĩ nhiên tiểu tỳ phải cố chết né tránh.
    Vi Tiểu Bảo đột nhiên nhảy vọt lên la:
    -Ta nhất định phải bắt cô cho bằng được mới nghe.
    Gã giang hai tay nhảy xổ lại.
    Song Nhi cười khanh khách, né mình tránh khỏi.
    Vi Tiểu Bảo giả vờ xô về mé tả, chờ cho Song Nhi đánh quá mé hữu, gã
    vươn tay ra nắm trúng được vạt áo thị.
    Song Nhi la lên một tiếng, nhưng sợ rách áo không dám cựa mạnh.
    Vi Tiểu Bảo liền đưa tay ôm lấy lưng thị, thị vẫn cười hì hì.
    Vi Tiểu Bảo hạ tay mặt xuống khuỷu chân Song Nhi, bồng thị lên đặt vào
    giường của gã.
    Song Nhi thẹn quá mặt đỏ như đóa hoa hồng, không ngớt la lên:
    -Tướng công!... Tướng công...
    Vi Tiểu Bảo vừa cười vừa hỏi lại:
    -Tướng công làm sao?
    Gã kéo chăn đắp lên mình thị rồi cúi xuống khẽ hôn vào má thị một cái và
    cười nói:
    -Mau nhắm mắt lại, ngủ đi!
    Gã trở gót ra khỏi phòng, khép cửa lại, bụng bảo dạ:
    -Con nha đầu này sợ ta nổi nóng, cố ý để cho ta ôm lấy.
    Vi Tiểu Bảo ra ngoài sảnh đường, bảo tên thân binh truyền lệnh cho một đội
    quân sĩ Kiêu Kỵ doanh phải đến canh gác phòng mình ngay lập tức.
    Mấy ngày liền, gã bận công việc lấy tiền bạc cùng lễ vật ở Vân Nam đem về
    đưa tặng cho các phi tần trong cung, các vương công đại thần, cùng tướng lãnh,
    thị vệ. Gã nghĩ bụng:
    -Nếu ta nói tiền bạc lễ vật này của Ngô Tam Quế gửi tặng thì họ sẽ ơn hắn.
    Chi bằng lão gia tự lãnh lấy món nhân tình này.
    Thế là mấy chục vạn lạng vàng bạc biến thành lễ vật của Khâm sai đại thần,
    Kiêu Kỵ doanh phó Đô thống Vi Tiểu Bảo. Những người thu lễ vật dĩ nhiên hết
    sức tâng bốc quan Đô thống nhỏ tuổi. Trong cung vi cũng như ở triều đình, mọi
    người đều nói đức Hoàng thượng thánh
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:02 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 170 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    minh sử dụng nhân tài rất đúng chỗ. Cả
    một chàng thiếu niên bé nhỏ cũng được đề bạt làm quan lớn rất đắc thể, quả
    nhiên chàng là một nhân vật tinh minh mẫn cán.
    Hàng ngày Song Nhi vẫn tiếp tục giáp những mảnh giấy vụn. Hễ tìm được mảnh
    nào ăn khớp thị lại dùng kim cắm vào tờ giấy trắng.
    Vi Tiểu Bảo cứ đến tối là vào coi lại thì thấy tấm đồ hình mỗi ngày một lớn.
    Trong đồ hình vẽ đủ địa thế núi sông và chua bằng chữ ngoằn ngoèo.
    Song Nhi nói:
    -Đây là chữ ngoại quốc, tiểu tỳ cũng không hiểu.
    Vi Tiểu Bảo ở trong cung đã lâu. Tuy gã biết đây là chữ Mãn Châu, nhưng dù
    là chữ Hán gã cũng mù tịt. Bất luận trên đồ hình chua bằng văn tự nào, gã cũng
    chẳng để tâm.
    Đến tối ngày thứ mười tám, Vi Tiểu Bảo về nhà thấy mặt mũi Song Nhi hớn hở
    tươi cười, gã đưa tay ra sờ cằm thị hỏi:
    -Có chuyện gì mà vui thế?
    Song Nhi đáp:
    -Tướng công thử đoán coi.
    Đêm hôm qua lúc đi ngủ, Vi Tiểu Bảo thấy bức địa đồ còn hơn hai trăm mảnh
    chưa giáp xong.
    Việc giáp đồ hình, cứ giáp xong một mảnh thì phần còn lại ít đi một mảnh và
    lại dễ thêm một phần. Một vài ngày đầu công việc thật gian nan, hàng giờ chưa tìm
    được hai mảnh ăn khớp, càng về sau càng mau lẹ hơn.
    Vi Tiểu Bảo đã nghĩ đến chắc Song Nhi giáp xong bản đồ nên mới vui vẻ
    như vậy. Gã cười hỏi:
    -Phải chăng cô đã làm được mấy tấm bánh chưng Triều Châu cho ta ăn?
    Song Nhi lắc đầu đáp:
    -Không phải.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Thế thì cô lượm được một món bảo bối gì phải không?
    Song Nhi đáp:
    -Không phải.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Hay là nghĩa huynh cô ở Quảng Đông đã gửi gì đến cho cô?
    Song Nhi đáp:
    -Không phải. Đường sá xa xôi như vậy, làm sao mà gửi đồ tới được?
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Thế thì thiếu nhưng nhưng ở Trang gia đưa tin đến rồi.
    Song Nhi lại lắc đầu, cặp lông mày nhíu lại, thị khẽ đáp:
    -Thiếu nhưng nhưng ở Trang gia chẳng hiểu có bình yên không? Trong lòng
    tiểu tỳ thường thường nhớ tới y.
    Vi Tiểu Bảo reo lên:
    -à! Ta biết rồi. Bữa nay là sinh nhật của cô.
    Song Nhi mỉm cười đáp:
    -Không phải đâu! Sinh nhật của tiểu tỳ không phải là bữa nay.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Vậy sinh nhật cô vào hôm nào?
    Song Nhi đáp:
    -Vào tháng 9...
    Đột nhiên thị đỏ mặt lên nói:
    -Tiểu tỳ quên rồi.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Cô gạt ta. Có lý nào lại quên cả ngày sinh nhật của mình?
    Rồi gã nói tiếp:
    -Phải rồi! Phải rồi! Nhất định là ông sư già ở chùa Thiếu Lâm là bạn hữu của
    cô đã đến viếng.
    Song Nhi cười khúc khích, lắc đầu lia lịa đáp:
    -Tướng công thật khéo nói giỡn. Làm gì có ông sư nào bạn hữu
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:03 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 171 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    với tiểu tỳ?
    Tướng công mới có bạn làm hòa thượng.
    Vi Tiểu Bảo gãi đầu gãi tai trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
    -Đoán thế này không phải, thế kia cũng không phải. Chà chà! Thật khó quá!
    Ban đầu ta đóan không biết có phải vì cô đã giáp xong đồ hình? Nhưng tối hôm
    qua ta thấy còn hai, ba trăm mảnh vụn thì dù nhanh đến đâu cũng phải mất năm,
    sáu bữa nữa.
    Cặp mắt Song Nhi chiếu ra những tia thần quang lộ vẻ vui mừng, thị mỉm cười
    hỏi lại:
    -Thế mà tiểu tỳ bữa nay đã giáp xong rồi thì tướng công bảo sao?
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
    -Cô muốn gạt ta ta cũng không tin.
    Song Nhi nói:
    -Tướng công! Tướng công lại đây mà coi xem cái này là cái gì?
    Vi Tiểu Bảo theo thị đến bên bàn thì thấy trên bàn đã trải một mảnh vải
    trắng lớn. Trên mảnh vải có mấy ngàn mũi kim cắm những mảnh giấy vụn vào thành
    một bức đại địa đồ rất hoàn chỉnh. Một điểm đặc biệt là mấy nghìn mảnh giấy vụn
    giáp vào nhau mà không có lấy một mảnh thừa hay một mảnh thiếu.
    Vi Tiểu Bảo reo to một tiếng, xoay tay ôm cứng lấy Song Nhi, hô lớn:
    -Việc lớn xong rồi phải hôn một cái.
    Gã nói rồi hôn vào môi thị.
    Song Nhi thẹn quá, mặt đỏ như gấc chín, thị ngảnh đầu đi, môi Vi Tiểu Bảo
    hôn vào trái tai thị.
    Song Nhi bị nhột, toàn thân nhủn ra. Thị kinh hãi la lên:
    -Không... không...
    Vi Tiểu Bảo cười khanh khách buông thị ra. Gã cầm tay thị đứng sóng vai nhìn
    bức đồ hình, miệng tấm tắc không ngớt tán dương:
    -Song Nhi! Nếu không có cô làm giúp ta việc này thì ta phải mất đến ba năm
    sáu tháng mà chưa chắc đã giáp xong.
    Song Nhi đáp:
    -Tướng công còn bận trăm ngàn quốc gia đại sự, thì giờ đâu mà ngó đến cái
    việc vụng về này?
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Trời ơi! Cái này mà bảo là việc vụng về ư? Đây là một công trình đòi hỏi
    nhiều thông minh nhất thiên hạ.
    Song Nhi nghe gã tán tụng rất lấy làm khoan khoái.
    Vi Tiểu Bảo trỏ vào bức đồ hình nói:
    -Chỗ này là núi cao. Chỗ kia là sông lớn.
    Gã lại trỏ vào con sông lớn uốn khúc có khuyên tám vòng tròn đủ màu sắc,
    hỏi tiếp:
    -Toàn thể bức địa đồ dều vẽ bằng mực đen. Tám vòng tròn này, cái thì màu
    đỏ, cái thì màu trắng, cái thì màu vàng, cái thì màu lam... à phải rồi! Đây là tám màu
    sắc về Bát Kỳ của người Mãn Châu. Vậy tám cái vòng nhỏ này nhất định có điều
    rất cổ quái, nhưng chưa biết núi đó là núi gì, sông kia là sông nào?
    Song Nhi lấy ra một tập giấy mỏng đến mấy chục tờ. Tờ nào cũng viết những
    văn tự Mãn Châu ngoằn nghèo. Thị đưa tập giấy cho Vi Tiểu Bảo.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:03 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 172 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Cái này là cái gì? Ai đã viết ra đây?
    Song Nhi đáp:
    -Tiểu tỳ viết ra đó.
    Vi Tiểu Bảo vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói:
    -Té ra cô biết văn tự Mãn Châu? Thế mà mấy bữa trước cô gạt ta.
    Gã vừa nói vừa giang hai tay ra như muốn ôm lấy thị.
    Song Nhi vội né tránh cười đáp:
    -Tiểu tỳ không gạt tướng công đâu, tiểu tỳ không biết chữ Mãn Châu thật,
    phải lấy giấy mỏng in lên đồ hình rồi cầm bút phóng lại.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Diệu kế chân diệu kế! Ta kêu một vị sư gia ở Mãn Châu đến coi rồi chua
    bằng chữ Trung Quốc của chúng ta vào là ai coi cũng biết trên đồ hình ghi chú
    những điều gì.
    Gã thích quá reo lên:
    -Hảo Song Nhi! Bảo bối Song Nhi! Ngươi thật là người tâm cơ vi diệu. Cô biết
    bức đồ này quan hệ trọng đại, nên chia những chỗ chua chữ Mãn Châu thành mấy
    chục mảnh. Ta cũng chia ra để hỏi nhiều người cho khỏi tiết lộ cơ mật.
    Song Nhi mỉm cười đáp:
    -Hảo tướng công! Thông minh tướng công! Tướng công vừa ngó qua đã đoán
    ra chỗ dụng ý của tiểu tỳ.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    -Việc lớn xong rồi phải hôn một cái.
    Song Nhi nghe gã nói vậy xoay mình nhảy vọt đi trốn ra phòng ngoài.
    Vi Tiểu Bảo ra ngoài sảnh đường sai thân binh đi kêu một tên chuyên viết
    bút thiếp người Mãn Châu ở Kiêu Kỵ doanh đến.
    Gã lấy ra một tờ giấy mỏng hỏi cho biết ý nghĩa của những chữ Mãn Châu
    trên tờ giấy này.
    Tên bút thiếp đáp:
    -Phúc trình Đô thống đại nhân! Đó là Ngạch nhĩ cổ lạp hà, Tinh kỳ lý giang,
    Hô mã nhĩ oa tập sơn. Toàn những địa danh ngoài quan ải đất Mãn Châu của chúng
    ta.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Cái gì mà ô lý ô lố giang, hô con mẹ nó sơn? Những tên rắc rối khó nghe
    quá.
    Tên bút thiếp đáp:
    -Bẩm Đô thống đại nhân! Ngạch nhĩ cổ lạp hà, Tinh kỳ lý giang, Hô mã nhĩ oa
    tập sơn đều là núi cao sông lớn của Mãn Châu.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Đây là địa phương nào?
    Tên bút thiếp đáp:
    -Bẩm Đô thống đại nhân! Đó là nơi cực bắc sông Hắc Long Giang.
    Vi Tiểu Bảo mừng thầm nghĩ bụng:
    -Phải rồi! Quả nhiên là chỗ giấu báu vật của người Mãn Châu. Bọn chúng
    đem vàng bạc châu báu ra ngoài quan ải giấu ở những nơi càng xa càng tốt.
    Rồi gã bảo:
    -Ngươi đem ô lý ô lố giang, Hô con mẹ nó sơn chua bằng chữ Hán vào bên
    cho ta.
    Tên bút thiếp theo lời Vi Tiểu Bảo viết chữ Hán vào.
    Vi Tiểu Bảo lại lấy một mảnh giấy khác ra hỏi:
    -Cái này là núi nào? Sông gì?
    Tên bút thiếp đáp:
    -Bẩm Đô thống đại nhân! Đây là Tây Lý Mộc Hà, A Mộc Nhĩ Sơn, A Mộc Công
    Hà.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Con mẹ nó! Mỗi lúc
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:04 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 173 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    một thêm rắc rối. Có phải ngươi nói nhăng nói càn
    không? Thiếu gì tên hay không lấy mà lại phải Tây con mẹ nó Hà, A tổ bà nó Sơn?
    Tên bút thiếp lộ vẻ sợ sệt đưa lời vấn an rồi đáp:
    -Ty chức không dám nói nhăng nói càn. Tiếng Mãn Châu có ý nghĩa riêng của
    nó.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Thôi được! Ngươi đem Con mẹ nó Hà, Tổ bà nó Sơn chua bằng chữ Hán vào
    cho ta. Để rồi ta đi hỏi người khác coi ngươi nói đúng hay là láo khoét?
    Tên bút thiếp run sợ đáp:
    -Dạ dạ! Ty chức dù lớn mật đến đâu cũng không dám nói nhăng nói càn với
    Đô thống đại nhân.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Mật ngươi lớn lắm ư?
    Tên bút thiếp đáp:
    -Không không! Ty chức mật nhỏ như mật con chuột nhắt.
    Vi Tiểu Bảo cười ha hả hô:
    -Người nhà đâu! Lấy năm chục lạng bạc thưởng cho ông bạn mật nhỏ như
    chuột nhắt. Này này! Ta bảo cho ngươi hay: ngươi mà đem Tây con mẹ nó Hà, A tổ
    cha nó Sơn nói với người khác mà ta biết ra là lập tức đòi bạc lại, cả vốn lẫn lãi
    cộng thành một trăm năm mươi lạng.
    Tên bút thiếp mừng rỡ không bút nào tả xiết. Lương bổng của gã mỗi tháng
    có mười hai lạng bạc mà Đô thống đại nhân thưởng cho năm chục lạng, gã cảm tạ
    rối rít rồi nói:
    -Ty chức chẳng bao giờ dám bạ đâu nói đấy.
    Gã nghĩ bụng:
    -Tiền vốn năm chục lạng mà tính lãi một trăm lạng thì thật nặng quá. Y có giết
    mình cũng đành chịu, làm gì có tiền mà trả?
    Mấy ngày liền, Vi Tiểu Bảo đã hỏi rõ được bảy, tám chục địa danh rồi mở bản
    đồ ra coi thì chỗ có tám vòng tròn nhỏ khác màu sắc ở về phía bắc sông Hắc
    Long giang, giữa chỗ hợp lưu sông A Mục Nhĩ hà và Hắc Long giang, mà cũng là
    phía chính bắc núi Ô Mã Nhĩ Oa Tập, phía tây bắc núi A Mục Nhĩ. Giữa tám cái
    khuyên tròn có viết chữ Mãn Châu màu vàng, dịch ra Hán tự là ba chữ "Lộc Đỉnh
    sơn".
    Vi Tiểu Bảo nhớ kỹ vào lòng địa thế trên bản đồ. Đồng thời gã bảo Song
    Nhi cũng học cho thuộc.
    Gã tự nhủ:
    -Những mảnh giấy vụn này mà để người ta lấy mất, tất không khỏi tiết lộ bí
    mật.
    Gã liền cuốn tấm đồ hình bỏ vào lò lửa đốt đi.
    Vi Tiểu Bảo nhìn lửa cháy bùng bùng, trong lòng rất khoan khoái miệng lẩm
    bẩm:
    -Sư phụ bảo ta đem giấy vụn gói thành nhiều gói và chôn ở nhiều chỗ khác
    nhau, nhưng cũng có thể bị người khác lấy cắp mất. Bây giờ ta đã giấu vào trong
    óc thì dù kẻ muốn lấy cắp có bổ óc ta ra cũng chẳng tìm thấy bức địa đồ này.
    Gã quay đầu nhìn lại thấy ánh lửa chiếu vào mặt Song Nhi. Má thị ửng hồng
    càng tăng thêm vẻ kiều diễm. Gã mỉm cười, nhìn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:05 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 174 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    thị chằm chặp không chớp mắt.
    Song Nhi bị gã dòm ngó dữ quá không khỏi thẹn tùng cúi đầu xuống.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    -Hảo Song Nhi! Chúng ta giáp xong bản địa đồ, địa danh cũng tra cứu được
    hết. Con mẹ nó Hà, Tổ cha nó Sơn, đều đã ghi nhớ vào lòng. Có phải là "Đại
    công cáo thành" rồi không?
    Song Nhi nghe gã nói đến bốn chữ "Đại công cáo thành" biết là gã sắp trêu
    cợt, vội nhảy ra ngoài cửa đáp:
    -Không, không, không có...
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Sao lại không có?
    Song Nhi vừa cười vừa chạy ra xa đáp:
    -Nô tỳ không biết.
    Vi Tiểu Bảo xổ ra cửa rượt theo, cười nói:
    -Cô không biết nhưng ta biết.
    Bỗng thấy một tên thân binh lật đật chạy tới nói:
    -Khải bẩm Đô thống! Hoàng thượng có lệnh triệu. Mời Đô thống đi chầu
    ngay.
    Vi Tiểu Bảo nhăn mặt nhát Song Nhi rồi ra đi vào cung.
    Gã thấy trước cửa cung đã sắp hàng nghi trượng, gã quỳ xuống bên đường
    dập đầu.
    Nhà Vua cười nói:
    -Tiểu Quế Tử! Ngươi hãy theo trẫm đi coi người ngoại quốc thử súng.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng đáp:
    -Hay lắm! Họ đúc súng thật là mau lẹ.
    Đoàn người do cửa Tả An vào xưởng đúc súng Long Đàm.
    Nam Hoài Nhân và Thang Nhược Vọng quỳ ở đằng xa để ngênh tiếp thánh giá.
    Vua Khang Hy hỏi:
    -Dậy đi! Dậy đi! Đại pháo đặt ở đâu?
    Nam Hoài Nhân đáp:
    -Tâu thánh thượng! Đại pháo đặt ở ngoài thành. Cung thỉnh xa giá thánh
    thượng ra đó ngự lãm.
    Vua Khang Hy đáp:
    -Hay lắm!
    Nhà Vua ở trong xe bước ra. Đoàn thị vệ tiền hô hậu ủng đưa tới ngoài cửa
    Tả An đã ngó (???) ba khẩu súng lớn bày hàng tại đó.
    Vua Khang Hy lại gần coi thấy ba khẩu súng này phát ra ánh thanh quang lấp
    loáng. Thân súng lớn, bánh xe cùng trục chỗ nào cũng kiên cố thì long tâm vui
    mừng, phán bảo:
    -Hay lắm! Chúng ta thử bắn mấy phát coi.
    Nam Hoài Nhân lấy một viên đạn đặt vào nòng súng, đổ hỏa dược vào dùng
    chày sắt lèn thật chặt rồi quay lại nói:
    -Tâu Hoàng thượng! Khẩu súng này có thể bắn xa được một dặm rưỡi. Những
    đích bắn đã đặt ở phía bên kia.
    Vua Khang Hy nhìn theo tay hắn trỏ thì thấy ngoài xa chừng dặm rưỡi có
    dựng mười mô đất, liền gật đầu phán:
    -Được rồi! Khanh bắn thử đi coi!
    Nam Hoài Nhân nói:
    -Cung thỉnh Hoàng thượng di giá ra xa ngoài mười trượng cho được an toàn.
    Vua Khang Hy mỉm cười lùi lại.
    Vi Tiểu Bảo hăng hái tiến ra nói:
    -Xin cho nô tài khai hỏa phát đầu tiên.
    Nhà Vua gật đầu.
    Vi Tiểu Bảo đến bên khẩu súng lớn nhìn Nam Hoài Nhân nói:
    -Ngoại quốc lão huynh! Lão huynh nhằm dùm cho thật trúng đích, để tiểu đệ
    khai hỏa.
    Nam Hoài Nhân đã nhắm miệng súng từ trước,
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:05 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 174 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    thị chằm chặp không chớp mắt.
    Song Nhi bị gã dòm ngó dữ quá không khỏi thẹn tùng cúi đầu xuống.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    -Hảo Song Nhi! Chúng ta giáp xong bản địa đồ, địa danh cũng tra cứu được
    hết. Con mẹ nó Hà, Tổ cha nó Sơn, đều đã ghi nhớ vào lòng. Có phải là "Đại
    công cáo thành" rồi không?
    Song Nhi nghe gã nói đến bốn chữ "Đại công cáo thành" biết là gã sắp trêu
    cợt, vội nhảy ra ngoài cửa đáp:
    -Không, không, không có...
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Sao lại không có?
    Song Nhi vừa cười vừa chạy ra xa đáp:
    -Nô tỳ không biết.
    Vi Tiểu Bảo xổ ra cửa rượt theo, cười nói:
    -Cô không biết nhưng ta biết.
    Bỗng thấy một tên thân binh lật đật chạy tới nói:
    -Khải bẩm Đô thống! Hoàng thượng có lệnh triệu. Mời Đô thống đi chầu
    ngay.
    Vi Tiểu Bảo nhăn mặt nhát Song Nhi rồi ra đi vào cung.
    Gã thấy trước cửa cung đã sắp hàng nghi trượng, gã quỳ xuống bên đường
    dập đầu.
    Nhà Vua cười nói:
    -Tiểu Quế Tử! Ngươi hãy theo trẫm đi coi người ngoại quốc thử súng.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng đáp:
    -Hay lắm! Họ đúc súng thật là mau lẹ.
    Đoàn người do cửa Tả An vào xưởng đúc súng Long Đàm.
    Nam Hoài Nhân và Thang Nhược Vọng quỳ ở đằng xa để ngênh tiếp thánh giá.
    Vua Khang Hy hỏi:
    -Dậy đi! Dậy đi! Đại pháo đặt ở đâu?
    Nam Hoài Nhân đáp:
    -Tâu thánh thượng! Đại pháo đặt ở ngoài thành. Cung thỉnh xa giá thánh
    thượng ra đó ngự lãm.
    Vua Khang Hy đáp:
    -Hay lắm!
    Nhà Vua ở trong xe bước ra. Đoàn thị vệ tiền hô hậu ủng đưa tới ngoài cửa
    Tả An đã ngó (???) ba khẩu súng lớn bày hàng tại đó.
    Vua Khang Hy lại gần coi thấy ba khẩu súng này phát ra ánh thanh quang lấp
    loáng. Thân súng lớn, bánh xe cùng trục chỗ nào cũng kiên cố thì long tâm vui
    mừng, phán bảo:
    -Hay lắm! Chúng ta thử bắn mấy phát coi.
    Nam Hoài Nhân lấy một viên đạn đặt vào nòng súng, đổ hỏa dược vào dùng
    chày sắt lèn thật chặt rồi quay lại nói:
    -Tâu Hoàng thượng! Khẩu súng này có thể bắn xa được một dặm rưỡi. Những
    đích bắn đã đặt ở phía bên kia.
    Vua Khang Hy nhìn theo tay hắn trỏ thì thấy ngoài xa chừng dặm rưỡi có
    dựng mười mô đất, liền gật đầu phán:
    -Được rồi! Khanh bắn thử đi coi!
    Nam Hoài Nhân nói:
    -Cung thỉnh Hoàng thượng di giá ra xa ngoài mười trượng cho được an toàn.
    Vua Khang Hy mỉm cười lùi lại.
    Vi Tiểu Bảo hăng hái tiến ra nói:
    -Xin cho nô tài khai hỏa phát đầu tiên.
    Nhà Vua gật đầu.
    Vi Tiểu Bảo đến bên khẩu súng lớn nhìn Nam Hoài Nhân nói:
    -Ngoại quốc lão huynh! Lão huynh nhằm dùm cho thật trúng đích, để tiểu đệ
    khai hỏa.
    Nam Hoài Nhân đã nhắm miệng súng từ trước,
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:06 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 176 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Bảo đáp:
    -Đúng thế!
    Vua Khang Hy nói:
    -Nếu không bắt tên phản nghịch này xử ngàn đao phân thây thì sao trả được
    mối thù mụ đã giam cầm và làm nhục Thái hậu?
    Nhà Vua nói tới đây bất giác nghiến răng nghiến lợi, ra chiều phẫn nộ vô
    cùng!
    Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
    -Nhà Vua nói câu này là muốn ta đi bắt mụ điếm già. Mụ vẫn đi liền với Cao
    Tôn giả, hiện giờ không biết ở đâu? Muốn bắt mụ thật không phải chuyện dễ
    dàng.
    Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, gã ngần ngừ không dám tiếp lời. Quả nhiên
    Vua Khang Hy phán:
    -Tiểu Quế Tử! Vụ này rất là cơ mật! Ngoài ngươi ta không thể phái người khác
    làm được.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    -Dạ dạ! Nhưng không hiểu mụ điếm già trốn đi đâu? Tên gian phu của mụ
    người tròn ủng như trái banh thịt mà xem chừng lại có yêu pháp.
    Vua Khang Hy nói:
    -Mụ điếm già mà trốn đến hoang sơn dã lĩnh thì việc tìm kiếm mụ quả nhiên
    rất khó khăn, nhưng cũng có manh mối để dò la. Ngươi dẫn quân đến tiêu diệt
    Thần Long tà giáo rồi bắt dư đảng của chúng tra khảo thì có thể điều tra được mụ
    điếm già lạc lõng nơi đâu.
    Vua Khang Hy thấy Vi Tiểu Bảo lộ vẻ ngần ngại liền nói tiếp:
    -Trẫm cũng biết việc này chẳng khác mò kim đáy biển thật khó khăn vô cùng!
    Nhưng một là ngươi mẫn cán, hai là ngươi có phúc tướng rất lớn. Những việc kẻ
    khác làm chật vật vô cùng mà giao vào tay ngươi là mã đáo thành công. Trẫm
    không ra thời hạn để tùy ngươi làm đến bao giờ xong cũng được. Ngươi ra ngoài
    quan ải có thể điều động nhân mã ở Phụng Tiên, chờ cơ hội đi công phá đảo
    Thần Long.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    -Phúc khí nô tài đều là Hoàng thượng ban cho. Hoàng thượng đã đem lòng
    đặc biệt tin cậy, dĩ nhiên phúc phận của nô tài to lớn vô cùng! Nô tài chỉ mong
    nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng mà chuyến này ra đi bắt ngay được mụ
    điếm già đem về.
    Nhà Vua thấy gã chịu đi, trong lòng mừng rỡ khôn xiết, ngài vỗ vai gã nói:
    -Báo thù rửa hận tuy là việc lớn, nhưng so với sự yên nguy xã tắc thì lại chưa
    vào đâu. Ngươi bắt được mụ điếm già dĩ nhiên là hay quá! Nhưng việc trọng yếu là
    đánh phá đảo Thần Long. Tiểu Quế Tử! Ngoài quan ải là nơi phát tích gây dựng
    nghiệp rồng của nhà Đại Thanh ta. Thế mà đảo Thần Long ở ngay bên vẫn dòm
    dỏ. Nếu chúng liên thủ với quân La Sát chiếm cứ đất quan ngoại thì nhà Đại Thanh
    mất gốc. Ngươi phá được đảo Thần Long thì không khác gì chém được năm ngón
    tay của nước La Sát.
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    -Đúng thế!
    Đột nhiên gã cất tiếng hô lớn:
    -A la ô!
    Gã giơ tay mặt vung
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:07 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 177 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    loạn lên không ngớt.
    Nhà Vua cười hỏi:
    -Ngươi làm gì vậy?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Nước La Sát bị chặt đứt năm ngón tay, dĩ nhiên đau quá phải la lớn bằng
    tiếng La Sát.
    Vua Khang Hy cười ha hả nói:
    -Trẫm thăng cho ngươi lên Nhất đẳng Tử tước, chính Bạch kỳ Mãn Châu Đô
    thống Kiêu Kỵ doanh, lại thưởng cho ngươi ngoại hiệu là Ba đồ lỗ. Ngươi điều
    động đại quân trú phòng ở Phụng Thiên để trừ diệt bọn phản tặc ở ngoài đảo
    Thần Long.
    Vi Tiểu Bảo quỳ xuống tạ ơn nói:
    -Nô tài càng làm quan to, phúc phận càng lớn.
    Vua Khang Hy nói:
    -Vụ này không nên khua chuông gióng trống để đề phòng bọn Ngô Tam
    Quế, Thượng Khả Hỷ. Chúng hay tin chẳng thể ngồi yên tất dấy quân tạo phản
    sớm hơn. Vì thế mà phải hành động thần không hay quỷ không biết, để diệt trừ
    đảo Thần Long một cách đột ngột. Ngày mai trẫm lại phái ngươi làm khâm sai đại
    thần lên núi Trường Bạch tế cáo thiên địa. Núi Trường Bạch là thánh địa giáng sinh
    ra ái Tân Giác La già của nhà trẫm. Trẫm phái ngươi vào việc tế tự là không ai nghi
    ngờ gì nữa.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Hoàng thượng thần cơ diệu toán thì giáo chủ Thần Long giáo sẽ thọ dữ
    trùng tề".
    Người ta thường nói "thọ dữ thiên tề", Vi Tiểu Bảo đổi là "thọ dữ trùng tề"
    để nguyền rủa Thần Long giáo chủ.
    Vua Khang Hy hỏi:
    -Thọ dữ trùng tề là nghĩa làm sao?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Nô tài muốn nói thọ mạng của giáo chủ chỉ như loài sâu bọ, chẳng sống được
    bao lâu.
    Gã ở trước mặt nhà Vua, đánh bạo lãnh lấy sứ mạng này, nhưng rồi gã nghĩ tới
    võ công trác tuyệt của Thần Long Hồng giáo chủ. Ngoài ra cao thủ trong giáo
    phái đông như kiến. Gã mà dẫn một toán binh mã chỉ biết múa kiếm bắn tên đến
    tấn công đảo Thần Long thì cái mạng nhỏ xíu của gã mười phần có đến tám, chín
    không giữ vững được.
    Vi Tiểu Bảo ở trong cung ra trong lòng hồi hộp lo âu. Bỗng gã xoay chuyển
    ý nghĩ, miệng lẩm bẩm:
    -Lão gia nhất quyết không ra đảo Thần Long. Dù tiểu Hoàng đế đối đãi với
    lão gia tử tế đến đâu, lão gia cũng chẳng tội gì mà liều chết cho y. Lão gia làm
    quan đến thế này là lớn quá rồi. Chi bằng sau khi ra ngoài quan ải, lão gia thừa
    cơ đến núi Lộc Đỉnh ở phía bắc Hắc Long giang, đào hầm lấy bảo tàng là một
    phen đại phát tài. Kế đó lão gia lén lút xuống Vân Nam lấy cho bằng được A Kha
    rồi đi ẩn lánh, hàng ngày chỉ đánh bạc nghe hát, há chẳng tiêu dao khoái lạc ư?
    Gã nghĩ tới đây trong lòng bớt phần phiền não rồi tự nhủ:
    -Lâm trận mà bỏ trốn tuy là một việc mất thể diện, lại phụ lời trọng thác của
    tiểu Hoàng đế, nhưng tính mạng của mình là việc quan hệ há phải trò đùa? Sau khi
    ta đào được bảo tàng là thôi, chứ chẳng chặt đứt long mạch của nhà Mãn Thanh
    cũng là tử tế với Hoàng đế lắm rồi.
    Hôm sau Vua Khang Hy lâm triều, quả nhiên thăng quan cho Vi Tiểu Bảo và
    phái gã lên núi Trường Bạch tế trời.
    Sau khi tan triều, các vương công đại thần tới tấp đến Tử tước phủ chúc
    mừng.
    Sách Ngạch Đồ thấy Vi Tiểu Bảo có ý không vui liền nói:
    -Lên núi Trường Bạch tế trời, dĩ nhiên chẳng có gì béo bở, so với cuộc đến
    Vân Nam xoa đầu Bình Tây Vương, thật khác nhau một trời một vực, trách nào Vi
    huynh đệ chẳng mất hứng.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Chẳng giấu gì Sách đại ca, tiểu đệ là người miền nam, bình sinh rất sợ rét.
    Hễ nghĩ đến trời băng đất tuyết ở ngoài quan ải là lại phát run. Bữa nay đã phải
    sưởi ấm đến nửa ngày rồi.
    Sách Ngạch Đồ cười khanh khách, tìm lời an ủi:
    -Vi huynh đệ bất tất phải quan tâm. Sách mỗ quay về lấy tấm áo hỏa điêu để
    huynh đệ chống rét. Ngồi trong kiệu mà có chút lửa thì không thấy rét nữa.
    Chuyến đi quan ngoại này huynh đệ lúc trở về cũng có quà quý chứ chẳng không.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:08 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 178 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Hồi 164 : Để phụ nhân xen vào quốc sự
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Nếu tới đất Liêu Đông rét như cắt thịt mà cũng có thể phát tài thì
    tiểu đệ phải thỉnh giáo đại ca một bài học.
    Sách Ngạch Đồ đáp:
    -Miền Liêu Đông của bọn tiểu huynh có ba thứ bảo bối...
    Vi Tiểu Bảo ngắt lời:
    -Hay quá nhỉ? Trong ba thứ bảo bối, chỉ cần lấy được một thứ cũng tha hồ
    tiêu xài rồi.
    Sách Ngạch Đồ cười đáp:
    -Đất Liêu Đông có câu phương ngôn, Vi huynh đệ đã nghe ai nói đến bao
    giờ chưa? Câu đó là "Quan Đông có ba bảo vật: Nhân sâm, da điêu và Ô lạp
    thảo".
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Tiểu đệ chưa từng nghe ai nói tới câu đó. Nhân sâm và da điêu là của quý
    đã đành. Còn Ô lạp thảo, một thứ cỏ, sao cũng gọi là bảo bối?
    Sách Ngạch Đồ đáp:
    -Vậy mà Ô lạp thảo cũng là bảo bối mới kỳ. Ha ha! Vùng Quan Đông cứ đến
    mùa đông là trời rét kinh khủng, mặt đất đóng thành băng. Những người nghèo
    không được mặc áo da điêu, ngồi kiệu ấm mà trời rét quá hai chân tê buốt, lấy ai
    khiêng kiệu cho Vi huynh đệ? Ô lạp thảo là thứ cỏ mọc khắp miền Quan Đông.
    Chỉ cần nhổ lấy một nắm phơi khô bỏ vào trong đế giày là thấy ấm áp ngay. Người
    cùng nghèo chẳng có áo cừu, không đắp chăn bông, lấy Ô lạp thảo may thành áo
    thành chăn cũng đủ ngự hàn.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Té ra là thế. Nhưng món bảo bối Ô lạp thảo chúng ta không cần dùng đến.
    Còn nhân sâm thì phải lấy vài chục gánh, da điêu
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:09 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 179 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    cũng phải mấy trăm tấn đem về
    mới đủ chia cho những bằng hữu rất thân ái.
    Sách Ngạch Đồ nổi lên tràng cười ha hả.
    Lão toan nói thì có tên thân binh vào báo là quan thủy sư đề đốc Thi Lang
    đến bái kiến.
    Vi Tiểu Bảo vừa nghe thấy hai chữ "Thi Lang" bất giác sắc mặt biến đổi. Gã
    nghĩ tới bữa trước đem Trịnh Khắc Sảng giam vào trong quan tài. Sư phụ gã là
    Trần Cận Nam bảo phải tha Trịnh Khắc Sảng ra, nhưng vừa mở quan tài thì bên
    trong không còn Trịnh Khắc Sảng, sau chỉ thấy thi hài của Quan An Cơ, một người
    anh em trong Thanh Mộc đường. Ngoài ra còn mảnh giấy để lại viết hàng chữ: "Thi
    Lang gửi đến cố nhân".
    Lúc ấy Trần Cận Nam còn nói cho gã nghe là võ công Thi Lang rất cao cường,
    mưu trí cũng hơn đời. Ngày trước Quốc tính gia đã bị thua về tay hắn.
    Vi Tiểu Bảo cho là Thi Lang đến để tầm cừu. Gã không biết làm thế nào vội
    bảo một tên thân binh:
    -Ngươi mau đi kêu A Tam, A Lục hai người vào đây cho ta.
    Sách Ngạch Đồ cười hỏi:
    -Mối giao tình giữa Thi Tĩnh Hải và Vi huynh đệ thế nào?
    Vi Tiểu Bảo tâm thần hồi hộp hỏi lại:
    -Thi...Thi Tĩnh cái gì?
    Sách Ngạch Đồ đáp:
    -Vị Đề đốc này được phong tước Tĩnh Hải tướng quân. Vi huynh đệ chưa
    từng quen biết y hay sao?
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu:
    -Tiểu đệ chưa từng gặp y lần nào.
    Gã quay lại bảo tên thân binh:
    -Y đến đây làm chi? Ta không muốn tiếp.
    Tên thân binh dạ một tiếng rồi trở ra kiếm lời từ khước.
    ủy Tôn giả và Lục Cao Hiên lật đật chạy vào đứng ở đằng sau Vi Tiểu Bảo.
    A Tam, A Lục là tên giả của hai người này.
    Vi Tiểu Bảo thấy bên mình đã có hai tay cao thủ hộ vệ gã mới yên lòng hơn
    một chút.
    Lát sau, tên thân binh kia lại vào hoa sảnh, hai tay bưng một cái khay đưa lên
    nói:
    -Đây là lễ vật của Thi tướng quân đem đến tỏ lòng hiếu kính Đô thống đại
    nhân.
    Vi Tiểu Bảo thấy trên khay để một cái hộp bằng pha lê. Trong đặt một cái
    bát bằng bạch ngọc. Lòng bát khắc mấy hàng chữ.
    Cái bát bạch ngọc này trong sáng rất đẹp. Đúng là thứ mỹ ngọc thượng hảo.
    Công trình điêu khắc cũng cực kỳ tinh xảo.
    Sách Ngạch Đồ cười nói:
    -Món lễ vật này không phải tầm thường. Lão Thi thật đã phí nhiều tâm huyết.
    Vi Tiểu Bảo không hiểu hỏi:
    -Sách đại ca bảo sao?
    Sách Ngạch Đồ đáp:
    -Trong bát đã khắc danh húy của lão đệ lại còn thêm bốn chữ "Gia quan tấn
    tước". Phía dưới khắc "Quyến đệ Thi Lang kính tặng".
    Vi Tiểu Bảo trầm ngâm một lúc rồi nói:
    -Tiểu đệ chưa từng quen biết người này mà họ khách sáo như vậy, chắc có
    dụng ý gì không tốt.
    Sách Ngạch Đồ cười đáp:
    -Chỗ dụng ý của lão Thi đã rõ quá rồi. Y nhất tâm muốn đánh Đài Loan để
    báo
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:09 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 180 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    thù cho cha mẹ, vợ con. Mấy năm nay y ở trong kinh lẩn quẩn với bọn ta, định
    nhờ bọn ta tâu Hoàng thượng về vụ này. Y đã phí tiền đến hai, ba chục vạn lạng.
    Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
    -Nay y biết lão đệ là nhân vật kề cận trước giá Hoàng thượng, dĩ nhiên phải
    tìm đường vành cạnh đến lão đệ.
    Bây giờ Vi Tiểu Bảo mới vững dạ. Gã lại hỏi:
    -Té ra là thế. Vì lẽ gì y cố tình muốn đánh Đài Loan?
    Sách Ngạch Đồ đáp:
    -Lão Thi nguyên trước là một viên đại tướng dưới trướng Trịnh Thành Công.
    Sau Trịnh Thành Công hoài nghi y có lòng phản bội, toan bắt y, nhưng y chạy trốn
    được. Trịnh Thành Công tức quá liền đem cha mẹ vợ con y...
    Sách Ngạch Đồ vừa nói vừa huy động hai tay làm kiểu chém đầu mọi người.
    Vi Tiểu Bảo lè lưỡi ra nói:
    -Một bậc anh hùng như Trịnh Thành Công mà còn bị thua về tay Thi tướng
    quân thì y đúng là một cao nhân hiếm có. Tiểu đệ phải tiếp kiến y mới được.
    Đoạn gã bảo tên thân binh:
    -Ngươi ra coi nếu Thi tướng quân còn ở đó thì bảo hãy chờ ta một chút.
    Gã nhìn Sách Ngạch Đồ nói:
    -Sách đại ca! Chúng ta cùng ra gặp y.
    Tuy gã có ủy Tôn giả và Lục Cao Hiên bảo vệ, nhưng vẫn còn úy kỵ Thi Lang.
    Gã nghĩ rằng: Sách Ngạch Đồ là một vị đại thần nhất phẩm ở triều đình mà cùng đi
    với gã thì chắc chắn Thi Lang không dám động võ.
    Sách Ngạch Đồ mỉm cười gật đầu.
    Hai người liền dắt tay nhau đi ra nhà đại sảnh.
    Thi Lang đang ngồi trên ghế chỗ thấp nhất nghe tiếng giày lẹp kẹp, vội vàng
    đứng dậy. Hắn thấy hai người từ trong nội đường tiến ra liền bước lên mấy bước
    thi lễ, miệng dõng dạc hô:
    -Sách đại nhân! Vi đại nhân! Ty chức là Thi Lang xin tham kiến hai vị đại nhân.
    Vi Tiểu Bảo chắp tay đáp lễ cười nói:
    -Không dám! Quan hàm của Thi tướng quân còn lớn hơn tại hạ. Sao tướng
    quân lại khách sáo như vậy? Mời tướng quân ngồi chơi. Chúng ta không nên khách
    sáo nữa.
    Thi Lang kính cẩn đáp:
    -Vi đại nhân khiêm nhường như vậy khiến cho ai cũng phải khâm phục. Đại
    nhân còn nhỏ tuổi đã sớm hiển đạt. Việc phong công phong hầu đối với đại nhân
    chỉ là vấn đề hàng ngày. Trong vòng mười năm nữa là cùng, Vi đại nhân nhất định
    sẽ được phong vương. Ty chức bất quá là một tên tiểu tướng quân, phỏng chi
    đáng kể?
    Vi Tiểu Bảo cười ha hả nói:
    -Nếu tại hạ có ngày như vậy thì rất lấy làm đa tạ lời vàng ngọc của tướng
    quân.
    Sách Ngạch Đồ cười nói:
    -Lão Thi! Lão ở Bắc Kinh mấy năm đã học được kiểu ăn nói hoạt bát, khác hẳn
    ngày mới tới kinh thành, động một tí là đắc tội với người ta.
    Thi Lang đáp:
    -Ty chức là kẻ võ phu thô lỗ, không hiểu lễ nghĩa,
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:10 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 181 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    hoàn toàn trông vào các
    vị đại nhân lượng cả bao dung. Hiện nay ty chức đã hết sức thay đổi lỗi lầm ngày
    trước.
    Sách Ngạch Đồ cười nói:
    -Lão Thi điều gì cũng khôn ngoan, biết cả Vi đại nhân là một vị mạnh quan thứ
    nhất được kề cận trước giá đức Hoàng thượng. Lão tìm đến cửa này thì còn hơn là
    đi cầu khẩn hàng trăm vị vương công đại thần khác.
    Thi Lang lại kính cẩn dâng lời thỉnh an hai người rồi nói:
    -Ty chức hoàn toàn trông vào hai vị đại nhân có dạ tài bồi, vĩnh viễn không
    bao giờ dám quên ơn đức.
    Vi Tiểu Bảo ngắm nghía Thi Lang thấy hắn vào cỡ năm chục tuổi. Cặp mắt lấp
    loáng lộ vẻ tinh anh cường kiện, nhưng dong nhan tiều tụy ra dáng phong trần đã
    lắm.
    Gã nghĩ bụng:
    -Té ra kẻ đã gia hại Quan phu tử là thằng cha này. Hắn cứu Trịnh Khắc Sảng
    ra khỏi quan tài. Chẳng hiểu hắn không biết thân thế ta thật hay hắn giả vờ? Âu là
    ta thử thám thính xem sao?
    Gã liền nói:
    -Thi tướng quân cho tại hạ cái bát ngọc kia trân quý quá chừng là một điều
    không hay đâu.
    Thi Lang sợ hãi đứng lên hỏi:
    -Ty chức là kẻ hồ đồ, không hiểu cái bát ngọc đó có vấn vết gì? Xin đại
    nhân chỉ điểm.
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    -Vấn vết thì không có, nhưng nó là vật báu lúc dùng để ăn cơm cứ phải hồi
    hộp, vì sợ mình không cẩn thận đánh rớt bể bát. Ha ha!
    Sách Ngạch Đồ cũng nổi lên tràng cười khanh khách. Thi Lang bật lên tiếng
    cười xã giao.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi:
    -Thi tướng quân đến Bắc Kinh từ bao giờ?
    Thi Lang đáp:
    -Ty chức đến Bắc Kinh đã được ba năm.
    Vi Tiểu Bảo lấy làm kỳ hỏi:
    -Thi tướng quân làm Thủy sư đề đốc ở Phúc Kiến sao không về đó cầm quân
    mà lại tới Bắc Kinh ngao du? à! Tại hạ biết rồi. Nhất định Thi tướng quân có người
    yêu ở Bắc Kinh, chẳng thể dứt áo ra về được.
    Thi Lang đáp:
    -Vi đại nhân nói giỡn rồi. Hoàng thượng triệu ty chức (???) kinh để hỏi về
    phương lược bình trị đảo Đài Loan. Chắc là ty chức đưa ra kế hoạch hồ đồ, ứng
    đối không hợp thánh ý nên chưa thấy đức Hoàng thượng ban dụ xuống. Ty chức ở
    kinh thành kính cẩn chờ đợi chỉ ý của Hoàng thượng.
    Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
    -Tiểu Hoàng đế là người rất tinh minh. Bao giờ ngài cũng lo việc đại sự. Ngoài
    việc bình trị Tam Phiên, đến việc công phá Đài Loan phải làm thế nào? Dù Thi
    Lang đưa ra kế hoạch không hợp ý, nhưng đó chỉ là biện pháp của cá nhân hắn,
    Hoàng thượng tất nguyên lượng cho. Hoàng thượng chưa hạ chỉ thì nhất định trong
    vụ này có nguyên nhân nào khác.
    Vi Tiểu Bảo nhớ tới những lời của Sách Ngạch Đồ, lại nghĩ tiếp:
    -Hắn đã lập được nhiều công lao, hẳn có ý kiêu ngạo. Hoàng thượng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:11 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 182 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    tuyên
    triệu hắn lai kinh, chắc hắn không thèm cầu cạnh một ai rồi đắc tội với những nhân
    vật quyền hành nên người ta cố ý làm khó dễ với hắn.
    Gã liền cười nói:
    -Đức Hoàng thượng là bậc thánh minh, ngài muốn Thi tướng quân ở lại đợi chỉ
    thì nhất định có thâm ý gì. Tướng quân bất tất phải nóng nẩy. Việc phải tới sẽ tới,
    có bồn chồn cũng bằng vô dụng.
    Thi Lang đứng dậy nói:
    -Bữa nay ty chức nhờ Vi đại nhân chỉ điểm mới sáng mắt ra. Ba năm trời lúc
    nào ty chức trong lòng cũng xao xuyến, chỉ sợ mình có điều ngỗ ngược mạo phạm
    Hoàng thượng. Theo lời Vi đại nhân thì đây là Hoàng thượng có thâm ý gì khác,
    nếu vậy ty chức vững dạ được nhiều. ¥n đức của Vi đại nhân mở đường cho thật
    cao cả không biết đến đâu mà lường!
    Vi Tiểu Bảo giỏi nghề nịnh bợ, nhưng nghe người ta tâng bốc mình trong lòng
    cũng khoan khoái. Gã cười nói:
    -Hoàng thượng từng nói: con người kiêu ngạo quá chừng, không thể trọng
    dụng. Cần phải làm cho y nhụt nhuệ khí. Đừng nói đến chuyện Hoàng thượng
    giáng cấp, dù ngài bắt đi sung quân hay giam vào ngục thì đó cũng là mỹ ý của
    ngài muốn tài bồi cho tướng quân đó.
    Thi Lang luôn miệng khen phải mà lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh. Hắn nghĩ
    thầm:
    -Dù Hoàng thượng có thật tình muốn tài bồi cho mình bằng cách này thì cũng
    không thể nuốt được.
    Sách Ngạch Đồ vuốt râu nói:
    -Phải lắm! Vi huynh đệ nói vậy thật đúng quá. Viên ngọc không mài giũa cũng
    là đồ bỏ. Ngay như cái bát ngọc này nếu không mài giũa cũng chỉ là cục đá chẳng
    dùng làm gì được.
    Thi Lang vội đáp:
    -Dạ dạ!
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Thi tướng quân! Mời tướng quân ngồi xuống nói chuyện. Tại hạ nghe nói
    trước kia tướng quân là bộ hạ của Trịnh Thành Công. Tại sao lại xảy chuyện xích
    mích với lão?
    Thi Lang đáp:
    -Phúc bẩm đại nhân! Ty chức nguyên là bộ hạ của Trinh Chi Long, phụ thân
    của Trịnh Thành Công, sau được chia về phục vụ dưới trướng Trịnh Thành Công.
    Trịnh Thành Công hưng binh tạo phản, ty chức chẳng hiểu nếp tẻ gì, chỉ tuân theo
    lệnh y mà hành động một cách hồ đồ.
    Vi Tiểu Bảo ngắt lời:
    -ủa! Té ra tướng quân phản Thanh...
    Gã toan nói: "Té ra là tướng quân phản Thanh phục Minh thì đó là một việc
    rất nên làm". Bình thời gã ngồi với anh em Thiên Địa Hội thường nói đến chuyện
    "phản Thanh phục Minh", xuýt nữa gã buột miệng tuôn ra. May mà gã hãm lại kịp
    thời, đổi giọng:
    -Rồi sau sao nữa?
    Thi Lang đáp:
    -Năm ấy Trịnh Thành Công dẫn quân đi đánh Phúc Kiến. Căn cứ địa của y ở
    Hạ Môn. Không ngờ nhà Đại Thanh đem kỳ binh đánh úp lấy Hạ Môn khiến cho
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:12 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 183 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Trịnh Thành Công hết đường tiến thoái, lâm vào tình trạng cực kỳ khốn đốn. Ty
    chức thật tội đáng muôn thác. Đáng lý mình phải tận trung với vương sư, lại đem
    binh đoạt lại Hạ Môn ở trong tay Thanh binh.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Thế là Thi tướng quân đã lập được công lớn với Trịnh Thành Công rồi còn
    gì?
    Thi Lang đáp:
    -Khi ấy Trịnh Thành Công thăng quan cho ty chức và ban thưởng nhiều lắm.
    Nhưng sau vì một việc nhỏ mà gây nên chuyện động trời.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Việc gì vậy?
    Thi Lang đáp:
    -Ty chức phái một tên tiểu hiệu đi do thám quân tình, nhưng gã lại sợ chết,
    lén vào rừng sâu nằm mấy ngày rồi trở về báo cáo một cách hàm hồ. Ty chức thấy
    gã nói có chỗ không đúng liền hỏi vặn rồi tra ra sự thực. Ty chức liền truyền giam
    gã lại để hôm sau đem ra chém đầu.
    Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
    -Không ngờ tên tiểu hiệu đó thần thông quảng đại. Nửa đêm gã trốn ra được
    trở về phủ Trịnh Thành Công, gã khóc lóc cáo tố ty chức xử gã oan uổng với
    Đổng phu nhân của Trịnh Thành Công. Đổng phu nhân nghe gã năn nỉ không khỏi
    mềm lòng, liền phái người đến yêu cầu ty chức tha cho tên tiểu hiệu kia. Sứ giả
    đến nói những gì trong lúc dùng người, không nên tàn sát bộ thuộc để sĩ tốt phải
    hoang mang...
    Vi Tiểu Bảo nghe nói đến Đổng phu nhân liền nhớ tới sư phụ gã là Trần Cận
    Nam đã cho hay: Đổng phu nhân rất cưng thằng cháu thứ nhì là Trịnh Khắc Sảng.
    Mụ mấy phen muốn lập hắn lên làm thế tử. Bất giác gã nổi giận đùng đùng, lớn
    tiếng thóa mạ:
    -Mụ điếm già đó thật khả ố! Mụ là đàn bà thì còn hiểu gì đến việc quân cơ
    mà can thiệp vào? Tổ bà nó! Quốc gia đại sự thường hư hỏng về tay mụ điếm già.
    Để bộ tướng phạm pháp mà không xử trảm thì còn cầm quân đánh giặc được sao?
    Mụ điếm già ngu muội đến tột độ, chỉ thiên ái những thằng lỏi mặt trắng.
    Thi Lang không ngờ Vi Tiểu Bảo nghe hắn kể chuyện này lại sinh lòng khẳng
    khái đến thế! Hắn liền cảm thấy giữa hai người có mối tình tri kỷ, bất giác vỗ đùi
    đánh "đét" một cái đáp:
    -Vi đại nhân làm việc đúng luật hết chỗ nói. Đại nhân đã từng cầm quân, biết
    rõ quân pháp có nghiêm mình mới khắc địch chế thắng được. Quân pháp mà lỏng
    lẻo thì hỏng việc lớn.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Chắc Thi tướng quân không chịu nghe lời mụ điếm già, đem tên tiểu hiệu lão
    hiệu gì đó chém đầu làm lệnh?
    Thi Lang đáp:
    -Lúc đó ty chức cũng nghĩ như Vi đại nhân, liền bảo sứ giả của Đổng phu
    nhân: "Thi mỗ là bộ tướng của Quốc tính gia chỉ biết tuân theo tướng lệnh của
    Quốc tính gia..."
    Hắn thở phào nói
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:12 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 184 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    tiếp:
    -Ty chức nói vậy là có ý bảo cho hắn biết: Thi mỗ không phải là bộ tướng
    của Đổng phu nhân thì không cần vâng theo lệnh của phu nhân.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Phải lắm! Kẻ nào mà làm bộ tướng cho mụ điếm già là nhà nó hết phước rồi.
    Sách Ngạch Đồ và Thi Lang nghe Vi Tiểu Bảo thóa mạ Đổng phu nhân lại kêu
    bằng mụ điếm già không nhịn được phải phì cười. Họ có biết đâu gã có tư tâm
    khác mà tuôn ra những lời thô tục.
    Thi Lang nói:
    -Mụ... Đổng phu nhân nghe phúc trình về những lời của ty chức chắc là giận
    lắm. Phu nhân cho ngay tên tiểu hiệu đó làm thân binh ở trong phủ, lại sai người
    đến bảo ty chức có giỏi thì vào phủ mà bắt tên tiểu hiệu đó giết đi. Ty chức
    nhân lúc nóng giận nhất thời không nhịn được thân hành vào tìm tên tiểu hiệu kia
    chém một đao cho gã rơi đầu.
    Vi Tiểu Bảo vỗ tay reo:
    -Giết là hay lắm! Giết là tuyệt diệu! Có giết mau lẹ như vậy mới làm cho
    người ta khoan khoái trong lòng.
    Thi Lang lại nói:
    -Ty chức giết xong tên tiểu hiện đó tự biết ngay là gây nên đại họa rồi. Ty
    chức liền đến trước mặt Trịnh Thành Công tạ tội. Ty chức nghĩ rằng mình đã lập
    được công lớn thì hạ sát một tên thuộc hạ chiếu theo quân pháp cũng chẳng có
    tội lỗi gì, mà chỉ vô lễ với Đổng phu nhân, chẳng lấy chi làm nặng lắm. Không ngờ
    Trịnh Thành Công nghe lời phu nhân khép ty chức vào tội phạm thượng, đại bất
    kính và hạ lệnh bắt giam.
    Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
    -Ty chức nghĩ rằng Quốc tính gia là một nhân vật anh hùng khẳng khái, vì nóng
    nẩy trong lúc nhất thời có bắt giam ty chức mấy ngày rồi cũng buông tha. Ngờ đâu
    chẳng bao lâu ty chức được tin gia phụ, gia đệ cùng thê tử đều bị bắt tống lao.
    Bấy giờ ty chức mới hay đại sự nguy rồi. Trịnh Thành Công sắp giết mình đến nơi.
    Ty chức liền nhân lúc tên giám ngục sơ hở một chút trốn đi ngay. Kế đó ít ngày,
    ty chức lại được tin Trịnh Thành Công đem toàn gia ty chức xử trảm, không để
    sống sót một người nào.
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu buông tiếng thở dài.
    Thi Lang nghiến răng nghiến lợi nói tiếp:
    -Giữa họ Trịnh và ty chức đã trở thành mối thù chẳng đội trời chung. Đáng
    tiếc Trịnh Thành Công chết sớm mất rồi khiến cho ty chức chưa trả được mối thù
    này. Ty chức đã lập lời trọng thệ phải có một ngày kia giết hết cả nhà họ Trịnh
    cho sạch sành sanh.
    Vi Tiểu Bảo đã biết Trịnh Thành Công làm Vua ở hải ngoại là một vị đại anh
    hùng, nhưng gã nghe Thi Lang nói muốn giết cả nhà họ Trịnh dĩ nhiên kẻ đại đối
    đầu của gã là Trịnh Khắc Sảng cũng ở trong đó nên gã cảm thấy chí đồng đạo
    hợp với Thi Lang. Gã gật đầu lia lịa nói:
    -Giết là
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:13 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 185 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    phải! Giết là phải! Thi tướng quân không trả được mối thù này thì
    chẳng phải là anh hùng hảo hán.
    Sách Ngạch Đồ cũng nói theo:
    -Thi tướng quân! Trịnh Thành Công tru lục toàn gia tướng quân quả là một
    điều cay đắng, nhưng cũng có cái may là tướng quân nhân họa thành phúc, bỏ chỗ
    tối đi theo chỗ sáng. Nếu không xảy vụ này thì e rằng hiện nay tướng quân vẫn
    còn ở Đài Loan chống cự vương sư làm điều phản nghịch.
    Thi Lang đáp:
    -Sách đại nhân dạy phải lắm.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Trịnh Thành Công hạ sát toàn gia tướng quân rồi, tướng quân căm phẫn đến
    đầu hàng nhà Đại Thanh ư?
    Thi Lang đáp:
    -Dạ! Đức tiên đế ơn nặng tầy non. Ty chức khởi nghĩa quy thuận triều đình
    liền được tiên đế phái đến làm việc ở Phúc Kiến. Ty chức cảm ơn thâm trọng chỉ
    mong báo đáp, quên mình phấn đấu, lập được chút công lao nhỏ mọn rồi được
    thăng làm Đồng An phó tướng thuộc tỉnh Phúc Kiến. May gặp lúc Trịnh Thành
    Công đem quân đến đánh, ty chức liều mạng với y, nhờ hồng phúc của đức tiên
    đế toàn thắng một trận. Đức tiên đế thăng cho ty chức lên làm Đồng An tổng
    binh. Sau ty chức lấy lại được Hạ Môn, Kim Môn và Ngô Tự rồi liên lạc với toàn
    quân Hồng mao ngồi trên thuyền bắn súng đánh cho Trịnh Thành Công một trận
    tan tành. Y nhảy xuống bể chạy trốn. Đức tiên đế thăng cho ty chức làm thủy sư
    đề đốc ở Phúc Kiến lại thêm quan hàm Tĩnh Hải tướng quân. Thực ra ty chức
    chẳng có công lao gì đáng kể. Một là trông vào hồng phúc của Đức Hoàng thượng
    nhà Đại Thanh ta, hai là nhờ ơn đức của các vị đại nhân chốn triều đình tuyên
    dương công trạng. Nếu nói về công lao thì Sách đại nhân và Vi đại nhân có công
    nhiều hơn.
    Vi Tiểu Bảo cười hì hì nghĩ bụng:
    -Lúc ngươi đánh Hạ Môn, Kim Môn, ta còn chạy nhảy ở kỹ viện thành Dương
    Châu mà công lao đã to hơn ngươi rồi.
    Ngoài miệng gã hỏi:
    -Trước kia tướng quân ở dưới trướng Trịnh Thành Công, sau lại mấy phen
    cùng y giáp chiến thì tình hình ở Đài Loan dĩ nhiên tướng quân hiểu rõ lắm. Hoàng
    thượng triệu tướng quân lai kinh để phán hỏi về phương lược tấn công Đài Loan,
    tướng quân đã tâu trình thế nào?
    Thi Lang đáp:
    -Ty chức khải tâu chúa thượng: Đài Loan là một hải đảo cô độc, giữ dễ mà
    đánh khó. Các tướng sĩ ở Đài Loan lại toàn là những tinh binh dũng tướng từng
    theo Trịnh Thành Công đánh quen trăm trận. Nếu muốn tấn công Đài Loan thì quan
    thống binh cần được đầy đủ quyền hành tự mình cử sự, không bị hạn chế điều gì,
    mới thành công được.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Tướng quân muốn tự mình hành động hết cả mọi mặt và chính mình ban bố
    hiệu lệnh nữa chăng?
    Thi Lang vội đáp:
    -Ty chức không dám có ý cuồng vọng như vậy. Có điều riêng về việc tấn
    công Đài Loan phải nhằm vào lúc bên địch sơ hở, không kịp đề phòng mới mong
    thắng lợi. Từ Kinh sư đến Phúc Kiến đường xa đến mấy ngàn dặm mà khi gặp được
    thời cơ tấn công Đài Loan còn phải tâu về triều đình để xin chỉ thị thì e rằng lúc
    lệnh ban ra đã lỡ mất thời cơ. Những tướng khác ở Đài Loan thì chưa đáng kể,
    nhưng Trần Vĩnh Hoa là người túc trí đa mưu lại thêm Lưu Quốc Hiên kiêu dũng,
    thiện chiến. Thật là hai tay kình địch. Nếu ra quân một cách mạo muội thì khó lòng
    nắm được phần thắng.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:14 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 186 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    Hồi 165 : Tiểu Hoàng đế mưu lược cao thâm
    Vi Tiểu Bảo gật đầu hỏi:
    -Tướng quân nói thế là phải. Đức Hoàng thượng cực kỳ anh minh,
    không hiểu ngài chê trách tướng quân về chỗ nào? Tướng quân còn tâu những gì
    nữa?
    Thi Lang đáp:
    -Hoàng thượng phán hỏi phương lược tấn công Đài Loan, ty chức tâu rằng:
    Binh tướng ở Đài Loan tuy rất tinh nhuệ nhưng chỉ còn số ít. Nhà Đại Thanh muốn
    tấn công Đài Loan nên thi hành hai phương lược. Một mặt dùng kế phản gián, khiến
    nội bộ bọn chúng sinh mối bất hòa. Trước hết phao ngôn Trần Vĩnh Hoa có ý phế
    chủ tự lập, hắn cùng Lưu Quốc Hiên hợp tác, mưu đồ thoán vị. Trịnh Kinh là người
    xét việc bất minh, hắn sinh lòng ngờ vực không chừng hạ sát cả hai lão Trần, Lưu.
    Dù hắn không giết chúng cũng quyết chẳng trọng dụng và tước bớt quyền bính.
    Hai là họ Trần, họ Lưu một người tướng văn, một người tướng võ, là hai cây cột trụ
    của Đài Loan. Bên ta làm cho cả hai tên phải bỏ đi là tốt nhất, hay bớt được một
    tên cũng thành thế một cây cột khó bề chống đỡ cả tòa nhà.
    Vi Tiểu Bảo ngấm ngầm kinh hãi, mắng thầm:
    -Con mẹ nó! Mi định hại sư phụ ta.
    Gã lại tự nhủ:
    -Thằng cha này nói rõ cho ta hay ý muốn gia hại sư phụ ta, thì ra hôm ấy hắn
    cứu Trịnh Khắc Sảng không nhìn thấy ta và dĩ nhiên không biết mối liên quan giữa
    ta và Thiên Địa Hội.
    Gã yên tâm hỏi tiếp:
    -Lại còn Nhất kiếm vô huyết Phùng Tích Phạm, tướng quân có biết không?
    Thi Lang rất lấy làm kinh dị, hỏi:
    -Vi đại nhân cũng biết cả Phùng Tích Phạm ư?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Tại hạ được nghe Hoàng thượng nhắc đến. Nội tình ở Đài Loan Hoàng thượng
    trông rõ như bàn tay để trước mặt. Ngài còn nói: Đổng phu nhân chỉ cưng thằng
    cháu nhỏ là Trịnh Khắc Sảng, chứ không ưa thế tử Trịnh Khắc Tang. Mụ muốn cho
    con thay đổi lại ngôi thế tử, nhưng Trịnh Kinh không chịu. Vụ này có đúng không?
    Thi Lang càng kinh hãi lại càng bội phục, đáp:
    -Thánh
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:15 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 187 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    thiên tử thông tuệ phi thường, cổ kim hiếm có. Ngài ở chốn thâm cung
    mà mắt thấy xa ngoài muôn dặm. Hoàng thượng nói vậy thật là đúng quá! Chẳng
    giấu gì hai vị đại nhân: mới đây Trịnh Khắc Sảng đến Bắc Kinh, ty chức đã gặp gã
    rồi.
    Sách Ngạch Đồ và Vi Tiểu Bảo đồng thanh hỏi:
    -Có chuyện đó ư?
    Hai người hỏi câu này với vẻ kinh dị lộ ra ngoài mặt. Dĩ nhiên một người lấy
    làm lạ thật sự, còn một người giả vờ.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Nếu vậy thì Thi tướng quân nên khuyên hắn trở về hạ ca ca hắn, tự lập làm
    Vua. Đồng thời khuyên hắn trước hết là giết Trần Vĩnh Hoa và Lưu Quốc Hiên đi.
    Thi Lang vỗ đùi luôn mấy cái rồi đứng lên đáp:
    -Vi đại nhân định đoạt công việc một cách rất mau lẹ và sáng suốt, thật
    khiến cho ty chức phải phục sát đất. Thực tình ty chức vẫn khuyên Trịnh Khắc
    Sảng như vậy và hắn đã chịu nghe lời.
    Thi Lang ngừng lại một chút rồi tiếp:
    -Trần Vĩnh Hoa còn có tên nữa là Trần Cận Nam. Ngày trước Trịnh Thành Công
    dẫn dắt một lũ chó điên ở Giang Nam phản kháng nhà Đại Thanh. Sau khi thất bại,
    lão trốn ra Đài Loan nhưng có đến hơn mười vạn bộ thuộc cũ không theo đi
    được, còn tản mát khắp nơi. Trần Vĩnh Hoa vâng lịnh Trịnh Thành Công tổ chức
    một tà hội làm điều đại nghịch vô đạo mà lại kêu bằng •Thiên Địa Hội•. Lão thu
    thập bọn thuộc hạ cũ, vẫn âm mưu tạo phản chứ chưa chịu nằm chết một xó. Trần
    Vĩnh Hoa thường thường bí mật rời Đài Loan vào nội địa ngấm ngầm bày đặt kế
    hoạch, mưu đồ đại nghịch. Lần trước lão cùng đi với Trịnh Khắc Sảng mà không
    hiểu tại sao lại sinh lòng gia hại họ Trịnh. Xem chừng lão thực sự muốn tự lập mình
    làm chúa ở Đài Loan chứ không phải ty chức nói vu cho lão.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -Sao Thi tướng quân lại biết rõ những vụ này? Chẳng lẽ tướng quân ngấm
    ngầm phái người lui tới Đài Loan để dò la tin tức?
    Thi Lang đáp:
    -Lúc nào ty chức cũng nghĩ đến chuyện tấn công Đài Loan. Năm trước ở Hạ
    Môn, Kim Môn, ty chức đã phái rất nhiều người trà trộn đến Đài Loan làm gián
    điệp.
    Thi Lang thở phào nói tiếp:
    -Lần này Trịnh Khắc Sảng vào nội địa đem theo bọn vệ sĩ dưới trướng. Ty
    chức cũng cho người trà trộn vào trong bọn thủ hạ của hắn. Vì thế bọn chúng
    đến Bắc Kinh là ty chức nhận được tin ngay. Ty chức nhận thấy đây là cơ hội ngàn
    năm một thuở, có thể quăng một mẻ lưới quét hết Trần Vĩnh Hoa và thủ hạ, một
    bọn phản tặc cực kỳ lợi hại!
    Bỗng hắn thở dài nói tiếp:
    -Hỡi ơi! Thật là đáng tiếc! Ty chức làm thủy sư đề đốc ở Phúc Kiến, nhưng
    đến Bắc Kinh chẳng có một chút chức quyền gì để điều động binh mã. Ngay hôm
    ty chức nhận được tin, lập tức đến Binh bộ báo cáo. Đáng trách
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:16 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 188 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    là ba năm nay ty
    chức thường đến Binh bộ luôn chỉ để xin về nhiệm sở ở Phúc Kiến. Ai thấy ty
    chức vào cũng chán ngấy. Lần này dĩ nhiên ty chức không được ra mắt quan
    Thượng thơ cùng quan Thị lang. Thậm chí những lang trung, viên ngoại lang ở ty Võ
    tuyền, ty Xa giá, hễ nghe ty chức báo danh là lập tức bị khước từ. Họ bảo không
    được rảnh để cho vào tiếp kiến.
    Sách Ngạch Đồ và Vi Tiểu Bảo đều rũ ra mà cười.
    Vi Tiểu Bảo tuy miệng cười mà trong lòng hồi hộp nghĩ thầm:
    -Hú vía! Thật là hú vía! Hôm ấy hắn đến báo cáo mà Binh bộ phái đại đội
    nhân mã đi tróc nã phản tặc thì cái đầu của lão gia này đã bay về nhà bà ngoại
    rồi.
    Thi Lang thấy hai người cười rộ, hắn rất lấy làm hổ thẹn, nhìn ra chỗ khác,
    tuyệt không để ý gì đến vẻ mặt của Vi Tiểu Bảo nên không hiểu gã có ý sợ sệt.
    Từ ngày Thi Lang được Vua Khang Hy tuyên triệu đến Bắc Kinh, hắn chỉ được
    ra mắt Hoàng đế một lần, rồi từ đó ăn đợi nằm chờ chẳng có việc gì. Hắn vẫn là
    thủy sư đề đốc ở Phúc Kiến, hàm vẫn nguyên Tĩnh Hải tướng quân, nhưng ở Bắc
    Kinh chỉ lĩnh lương ăn chứ chẳng có quyền chức gì, so với một tên tiểu công sai ở
    Thiên phủ nha môn cũng còn kém uy thế. Hắn là một hán tử hùng tâm tráng chí lâm
    vào tình trạng bị khốn trong thành sầu, ruột nóng như kiến bò trên nồi rang. Vì
    thế trong ba năm trời, cứ vài ngày là hắn lại đến Binh bộ để hỏi tin tức. Hắn phải
    vung tiền hoặc mua quà tặng cho những người trong bộ thành ra mười năm làm
    quan gom góp được bao nhiêu đều bỏ vào túi không đáy của bọn quan trường ở
    Bắc Kinh. Hoàng đế không tuyên triệu, hắn chẳng có cơ hội giãi bày, mà ngồi chờ
    thượng dụ thì không biết đến năm nào tháng nào mới được. Về sau Binh bộ nha
    môn nghe đến cái tên Thi Lang là phải nhức đầu. Trong tay hắn hết tiền, không lấy
    gì đút lót nên chẳng ai muốn tiếp kiến.
    Vi Tiểu Bảo định thần hỏi:
    -Bọn người ở Binh bộ nha môn thế là đã làm lỡ quốc gia đại sự. Tội này
    không nhỏ đâu.
    Thi Lang vội gạt đi:
    -Không không! Xin Vi đại nhân đừng phiền trách đến Binh bộ. Đó là họ
    không hiểu có việc khẩn cấp báo cáo mà chỉ tưởng ty chức đến quấy rầy xin về
    nhiệm sở. Noi cho cùng thì cũng không phải là quyền của họ thỏa mãn ty chức
    được. Vậy họ chán ngấy ty chức là điều không nên trách cứ.
    Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
    -Khi ấy ty chức rất nóng lòng tự nghĩ: Mình đã biết bọn Trần Vĩnh Hoa, Trịnh
    Khắc Sảng đến Bắc Kinh, chẳng lẽ để chúng bình yên vô sự trở về? Ty chức liền
    một mình hành động, lần mò đến trụ sở của bọn Thiên Địa Hội để dò la tin tức. Ty
    chức do viện sau tiến vào. Vừa đến bên cổng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:16 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 189 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    hậu đã nghe tiếng khí giới chạm
    nhau chát chúa. Có người đánh nhau rồi.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    -ủa! Té ra bọn Thiên Địa Hội đã xảy cuộc xích mích nội bộ. Ai đánh nhau với
    ai?
    Trong lòng hồi hộp vô cùng, gã không hiểu Thi Lang có nhìn thấy mặt Sách
    Ngạch Đồ không. Hắn mà nhận diện được Sách Ngạch Đồ thì rồi cũng nhận ra
    được gã.
    Thi Lang đáp:
    -Ty chức chỉ có một mình cô độc, mạo hiểm vào hang cọp, dĩ nhiên không
    dám lỗ mãng, phải lén lút ẩn vào sau đống củi ngồi lắng tai nghe một lúc thì ra một
    bên là Trịnh Khắc Sảng và Phùng Tích Phạm hai người đánh nhau với Trần Vĩnh
    Hoa.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Tướng quân càng nói tại hạ càng lấy làm kỳ. Không chừng lúc đó Thi tướng
    quân đầu óc hoang mang, lòng dạ hồi hộp mà nghe lộn chăng?
    Thi Lang lắc đầu đáp:
    -Ty chức không nghe lộn đâu. Ba người đánh nhau một lúc thì Trần Vĩnh Hoa
    kém thế. Ty chức đã mừng thầm trong bụng vì chuyến này mà hai người kia giết
    được Trần Vĩnh Hoa là đại sự ổn định. Nhưng không hiểu sau Trần Vĩnh Hoa dùng
    ngụy kế gì, đột nhiên chuyển bại thành thắng. Lão chém thương một cánh tay
    Phùng Tích Phạm. Bọn người Thiên Địa Hội lại đến giúp sức bắt sống Trịnh Khắc
    Sảng giam vào trong một cỗ quan tài bỏ không.
    Vi Tiểu Bảo cười ha hả nói:
    -Nhảm quá! Nhảm quá! Tại hạ quyết không tin chuyện này. Thi tướng quân thật
    khéo nói giỡn.
    Sách Ngạch Đồ cũng lắc đầu nói:
    -Sách mỗ cũng chưa từng nghe thấy chuyện kỳ dị như vậy bao giờ.
    Thi Lang nói bằng một giọng kiên quyết:
    -Ty chức mà tai không nghe thấy...
    Vi Tiểu Bảo ngắt lời:
    -Tướng quân chỉ tai nghe thôi ư? Chẳng lẽ lại mắt không trông thấy?
    Thi Lang giương mắt lên chăm chú nhìn vào mặt Vi Tiểu Bảo một lúc rồi đáp:
    -Khi đó ty chức ẩn ở phía sau đống cỏ nên chỉ nghe chứ không nhìn thấy.
    Vi Tiểu Bảo thở phào một cái hỏi:
    -Rồi sau sao nữa?
    Thi Lang đáp:
    -Sau một lúc bọn Trần Vĩnh Hoa bỏ đi, ty chức vội chạy đến mở quan tài để
    cứu Trịnh Khắc Sảng ra.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Tại hạ còn có điều chưa hiểu.
    Thi Lang hỏi:
    -Xin hỏi Vi đại nhân có điều chi không hiểu?
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Thi tướng quân ở trong phòng chứa củi thì lấy đâu ra được bút mực và giấy
    để giết một lô?
    Thi Lang giật mình kinh hãi hỏi:
    -Có lô... gì đâu?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    -Sau khi Thi tướng quân cứu Trịnh Khắc Sảng ra rồi chẳng đã để lại trong
    quan tài một... một phong thư dài gửi cho Trần Vĩnh Hoa. Dường như trong thư
    viết nhiều chữ lắm để thương lượng một việc lớn với Thiên Địa Hội.
    Thi Lang sắc mặt tái mét ấp úng hỏi:
    -Cái... cái đó sao... sao Vi đại nhân cũng biết?
    Vi Tiểu Bảo tủm tỉm cười đáp:
    -Cái đó là tại
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Jan 13, 2014 10:17 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 190 - Hồi 141 - 170
    trên 1915

    hạ đoán mò thôi, không phải chuyện thật đâu. Nếu Thi tướng
    quân không viết bức thư nào để lại thì cứ coi như là tại hạ nói nhăng nói càn, bất
    tất phải hoang mang.
    Nguyên Vi Tiểu Bảo tuy nghe Thi Lang nói là hôm ấy chưa nhìn thấy gã, nhưng
    gã vẫn hoài nghi không thể xác định, gã liền nghĩ cách kiềm chế hắn trước, để hắn
    sinh lòng úy kỵ. Gã đã biết Thi Lang chỉ để lại trong quan tài mảnh giấy viết mấy
    chữ, mà nói trẹo đi là lưu lại một phong thư dài.
    Trịnh Khắc Sảng và Trần Vĩnh Hoa đều là những nhân vật đứng đầu trong bọn
    phản nghịch. Thế mà Thi Lang giải cứu Trịnh Khắc Sảng là mang một phần trách
    nhiệm cực kỳ trọng đại, có thể nói là hắn câu kết với Trần Vĩnh Hoa thì viết một
    phong thư dài sẽ đưa đến sự việc không phải tầm thường.
    Trong lúc nhất thời, Thi Lang tâm thần hoảng hốt. Tuy hắn là người trí dũng
    song toàn mà cũng không khoi chân tay luống cuống. Hắn vội giải thích:
    Hôm ấy ty chức đã viết một cánh thiếp từ trước, lúc ở nhà trọ...
    Vi Tiểu Bảo ngắt lời:
    -Quả nhiên là một phong thư mà Thi tướng quân đã viết cẩn thận từ trước...
    Thi Lang vội cãi:
    -Không, không phải thơ, chỉ có một tấm thiếp...
    Vi Tiểu Bảo nói:
    Trên tấm thiếp cũng có thể viết được nhiều chữ.
    Thi Lang đáp:
    -Ty chức chỉ biết có sáu chữ "Thi Lang bái thượng cố nhân". Ty chức giải cứu
    Trịnh Khắc Sảng rồi toan rút lui thì một tên phỉ đồ trong Thiên Địa Hội đi tuần
    qua đó. Ty chức liều phóng chưởng đánh chết rồi bỏ xác vào quan tài cùng một
    lúc với cánh thiếp.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -ủa! Té ra là thế!
    Gã quay lại hỏi Sách Ngạch Đồ:
    -Sách đại ca! Cố nhân là thế nào? Phải chăng chữ "cố" trỏ vào người đã
    chết rồi?
    Sách Ngạch Đồ đáp:
    -Cố nhân là người bạn kết giao từ trước.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    -Vậy ra Thi tướng quân và Trần Vĩnh Hoa là chỗ bạn thân đã lâu. Thảo nào...
    thảo nào người ta nói vắng mặt nhiều chuyện lắm.
    Thi Lang trán toát mồ hôi, năn nỉ:
    -Xin hai vị đại nhân minh xét. Những lời gièm pha của người ngoài tưởng hai vị
    đại nhân không nên để vào tai.
    Vi Tiểu Bảo gật đầu đáp:
    -Phải rồi! Những lời đồn đại căn cứ vào đâu mà mỗi lúc dám đưa đến tai
    Hoàng thượng? Thi tướng quân! Tướng quân bảo muốn đánh Đài Loan phải dùng
    hai cách. Một mặt thiết kế gia hại Trần Vĩnh Hoa và Lưu Quốc Hiên. Còn cách nữa
    thế nào?
    Thi Lang đáp:
    -Cách nữa là dùng thủy binh tấn công. Nhưng đánh một nơi khó thành công
    được, nên giáp công ba đường. Mặt bắc đánh Văn cảng, giữa đánh vào Đài Loan
    cảng, mé nam đánh vào Cầu cảng. Chỉ cần một nơi thành công để lấy chỗ đổ bộ
    là người Đài

    Sponsored content


     Tân lộc đỉnh ký - Page 9 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun Nov 17, 2024 7:02 pm