VIETHAMVUI

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


    Tân lộc đỉnh ký

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:40 pm

    First topic message reminder :

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 235 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    bái đường.
    Chuông trống lại nổi lên. Ngao Bưu qua mượn tấm khăn đội trên đầu tân
    nương giả quàng vào đầu A Kha. Gã lại cởi trói cho cô.
    A Kha vừa cử động được đã vung quyền đánh "chát" một tiếng trúng vào
    ngực Ngao Bưu. May mà cô ít nội lực, nên tuy hắn bị trúng đòn mà không đau
    lắm.
    Ngao Bưu cầm cương đao kề vào cổ A Kha.
    Ngô Lập Thân hô :
    - Tân lang, tân nương làm lễ bái thiên !
    A Kha cảm thấy sau cổ mát rượi và hơi đau. Cô không làm sao được đành
    cùng Vi Tiểu Bảo sóng vai quì xuống nhìn ra ngoài dập đầu lạy.
    Ngô Lập Thân lại xướng :
    - Tân lang cùng tân nương làm lễ bái địa.
    Ngao Bưu xoay mình hai người cho quay vào trong quỳ lại.
    Nghe tiếng hô "Phu thê giao bái", hai người đối diện nhau quì lạy mấy lạy.
    Ngô Lập Thân cười ha hả hô :
    - Cặp vợ chồng mới tạ ông mai đi.
    A Kha tức qua vung cước đá vào bụng dưới lão.
    Phát đá này khá nặng, Ngô Lập Thân "ối" lên một tiếng, lùi lại ba bước. Lão
    ho mấy tiếng rồi cười nói :
    - Dữ quá ! Dữ quá !
    Giữa lúc ấy bỗng nghe ngoài từ đường có tiếng còi liên hồi thét lên lanh
    lảnh. Cả bốn mặt đông, tây, nam, bắc đều có tiếng bước chân lạo xạo, ít ra
    cũng có đến bốn, năm chục người .
    Ngô Lập Thân ngừng tiếng cười khi khẽ hô :
    - Tắt đèn lửa đi !
    Trong từ đường tối om. Vi Tiểu Bảo vội đến bên A Kha cầm tay cô khẽ
    nói :
    - Bên ngoài có địch nhân đến.
    A Kha đau khổ vô cùng, nghẹn ngào đáp :
    - Ta.... ta đã cùng ngươi làm lễ bái thiên địa rồi...
    Vi Tiểu Bảo khẽ nói :
    - Đó là một điều mà tiểu đệ mong mỏi bấy lây nay. Đáng tiếc việc tế cáo
    thiên địa bữa nay thực hành một cách đột ngột và lật đật quá chừng !
    A Kha tức giận hỏi :
    - Vụ này rồi bỏ đi không đáng kể. Ngươi tưởng là chuyện thật chăng ?
    Vi Tiểu Bảo đáp
    - Không thật thì còn giả sao được ? Cái đó kêu bằng gạo đã thổi xôi, ván
    đã đóng... gì gì đó.
    A Kha nói :
    - Ván đã đóng thuyền chứ còn đóng gì nữa ?
    Vi Tiểu Bảo nói ngay :
    - Phải rồi ! Phải rồi ! Ván đã đóng thuyền. Học vấn của nương tử khá lắm.
    Từ nay chịu khó dạy cho "tướng công" hiểu biết nhiều vào.
    A Kha thấy gã mặt dầy kêu mình bằng nương tử và tự xưng là tướng công
    thì trong lòng nóng nẩy bồn chồn, bất giác khóc oà lên.
    Bỗng nghe ngoài từ đường có mấy chục tiếng người gọi nhau ơi ới, la ó
    om sòm, tựa hồ tiếng trâu rống, thú gầm. Hai người chỉ thấy lý la lý lố không
    hiểu họ kêu gọi gì.
    A Kha trong lòng khiếp sợ, bất giác ngồi tựa vào Vi Tiểu Bảo .
    Vi Tiểu Bảo quàng tay ôm lấy cô khẽ an ủi :
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:08 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 265 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Thái hậu chú ý nhìn Vi Tiểu Bảo nói:
    - Ngươi còn nhỏ tuổi mà đã lập được rất nhiều công trạng. Thật là hiếm
    có.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Đây là hồng phúc của Thái hậu cùng Hoàng thượng. Nô tài hận mình
    không làm hết phận sự kẻ tôi trung để khám phá ra gian mưu của chúng sớm
    hơn, khiến Thái hậu phải cực khổ bấy nhiêu năm.
    Thái hậu nghe nói lòng như se lại, hai hàng châu lệ trào ra. Bà nhìn nhà
    Vua nói:
    - Hoàng nhi nên phong thưởng xứng đáng cho thằng nhỏ này.
    Vua Khang Hy tâu:
    - Dạ dạ.
    Rồi ngài bảo Vi Tiểu Bảo:
    - Chức quan của ngươi khá lớn rồi. Bữa nay trẫm phong tước cho. Nhà Đại
    Thanh ta phân tước ra làm năm bậc: Công, Hầu, Bá, Tử, Nam. Trẫm phong ngươi
    đệ nhất đẳng Tử tước.
    Vi Tiểu Bảo dập đầu tạ ơn, miệng hô:
    - Đa tạ hồng ân của Thái hậu... Đa tạ lòng ưu ái của Thánh hoàng.
    Nhưng gã nghĩ thầm trong bụng:
    - Tước tử hay tước gì gì đối với ta đều vô dụng.
    Gã thấy nhà Vua vẫy tay liền khép nép lui ra.
    Gã tính thầm trong bụng:
    - Mụ điếm già trốn ra khỏi Hoàng cung mà tên gian phu của mụ võ công
    rất ghê gớm, biết đâu hắn không trở lại báo thù.
    Gã liền đi tìm Đa Long để báo tin và dặn lão phân phái thị vệ phòng gian
    bảo mật cho Hoàng thượng cùng Thái hậu đặng ngăn ngửa địch nhân vào cung
    hành thích.
    Rồi gã tự nhủ:
    - Nếu mụ điếm già về đảo Thần Long báo cáo với Hồng giáo chủ thì e
    rằng bất lợi cho ta. Vậy ta phải hạ thủ trước là hơn. Bây giờ ta lấy hết những
    địa đồ trong kinh sách ra rồi đưa kinh đến đảo Thần Long cho giáo chủ, tất lão
    sẽ gửi thuốc giải cho ta. Còn lão không tìm thấy địa đồ lại là chuyện khác,
    chẳng liên can gì đến ta.
    Quyết định chủ ý rồi, Vi Tiểu Bảo ra khỏi cung Từ Ninh đi hội kiến với
    bọn Mã Ngạn Siêu, Tiểu Lão Bản.
    Quần hùng trong Thiên Địa Hội thấy gã đến đều mừng rỡ, mở tiệc khoản
    đãi.
    Chiều hôm ấy, Vi Tiểu Bảo kéo Mã Ngạn Siêu ra một chỗ nói:
    - Mã đại ca! Nhờ đại ca kiếm dùm cho tại hạ một cái búa, một câu thiết
    truỳ và một lưỡi đục.
    Mã Ngạn Siêu vâng lời đi lấy ngay cho Vi Tiểu Bảo.
    Vi Tiểu Bảo lại sai Mã Ngạn Siêu đem những thứ đó vào trong căn nhà
    tường đất có đặt cỗ quan tài ở ngoài vườn.
    Gã nói:
    - Tại hạ muốn mở cỗ quan tài đặt mấy thứ vào.
    Mã Ngạn Siêu dạ một tiếng. Trong lòng hắn lấy làm kỳ, nhưng không thấy
    hương chủ nói ra hắn cũng không dám hỏi vặn.
    Vi Tiểu Bảo biết ý liền giải thích:
    - Đêm hôm kia người chết ở đây báo mộng cho tại hạ là cần mấy thứ này.
    Tại hạ nghĩ tình quyến cố cần phải cúng đường cho hồn.
    Mã Ngạn Siêu càng lấy làm kỳ, đành vâng dạ làm theo.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:09 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 266 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo lại dặn:
    - Mã đại ca gác cửa dùm cho. Bất luận ai đến cũng không được vào.
    Vi Tiểu Bảo dặn xong mở cửa lẻn vào cài then lại.
    Gã thấy trên mặt quan tài đầy bụi bặm, đúng là không ai đụng đến.
    Gã liền thò lưỡi đục lấy búa đóng để cạy nắp quan tài mở lên. Gã thò tay
    vào trong lấy sáu bộ Tứ thập nhị chương kinh gói bằng giấy dầu ra rồi toan
    đậy nắp quan tài lại như cũ thì bất thình lình nghe tiếng Mã Ngạn Siêu quát hỏi:
    - Ai đó?
    Tiếp theo có người quát hỏi lại:
    - Trần Cận Nam ở đâu?
    Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi lẩm bẩm:
    - Không hiểu ai hỏi sư phụ mình?
    Có điều gã phảng phất nghe thấy khẩu âm quen quen.
    Mã Ngạn Siêu lại lớn tiếng hỏi:
    - Các hạ là ai?
    Một người khác cất tiếng lạnh lùng nói:
    - Bất luận y ẩn nấp ở đâu cũng phải lôi ra.
    Thanh âm người này Vi Tiểu Bảo nghe rất quen tai. Gã biết ngay là Trịnh
    Khắc Sảng. Trong lòng cực kỳ kinh hãi, gã tự hỏi:
    - Sao thằng lỏi thối tha này lại tới đây?
    Rồi gã nghĩ ngay đến người nói trước đúng là Nhất kiếm vô huyết Phùng
    Tích Phạm.
    Lại nghe khí giới đụng nhau bật lên hai tiếng choang choảng. Tiếp theo là
    tiếng rú của Mã Ngạn Siêu rồi y té huỵnh xuống đất.
    Lúc này Vi Tiểu Bảo càng kinh hãi hơn. Gã không kịp nghĩ gì nữa chuồn
    ngay vào trong quan tài.
    Lại nghe Trịnh Khắc Sảng nói:
    - Nhất định tên phản tặc đó ẩn trong nhà này.
    Vi Tiểu Bảo xiết bao nỗi kinh hoàng, kéo nắp quan tài đậy lại.
    Bỗng nghe đánh sầm một tiếng. Cánh cửa đã bị đá gẫy. Trịnh Khắc Sảng
    và Phùng Tích Phạm tiến vào trong nhà.
    Vi Tiểu Bảo nằm trong quan tài còn thấy một tia sáng lọt vào biết là mình
    hoảng hốt chưa đậy nắp quan tài kín hết. Gã than thầm:
    - Hỏng bét! Hỏng bét! Bọn chúng kiếm sư phụ không thấy, lại thấy đồ đệ.
    Bỗng nghe ngoài cửa có tiếng người chậm rãi hỏi:
    - Công tử muốn kiếm tại hạ ư? Có chuyện gì vậy?
    Đúng là thanh âm của Trần Cận Nam.
    Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi vừa mừng thầm tự nhủ:
    - Sư phụ ta tới rồi.
    Bỗng nghe Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Trần Vĩnh Hoa! Ngươi có coi ta vào đâu không?
    Giọng nói đầy vẻ phẫn nộ.
    Trần Cận Nam nói:
    - Sao nhị công tử lại nói vậy? Hôm kia thuộc hạ mới được tin công tử đến
    Bắc Kinh, liền đi suốt ngày đêm từ Thiên Tân tới đây. Không ngờ nhị công tử
    đại giá lại đến trước, thuộc hạ không kịp nghinh tiếp. Mong nhị công tử tha tội
    cho.
    Vi Tiểu Bảo thấy sư phụ mình nói với Trịnh Khắc Sảng cực kỳ cung kính
    không khỏi tức mình lẩm bẩm:
    - Nhị công tử thì đã làm cái con chó gì mà hách thế?
    Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Phụ vương sai ta đi công cán ở Trung Nguyên, ngươi biết rồi chứ?
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:10 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 267 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Trần Cận Nam đáp:
    - Dạ.
    Trịnh Khắc Sảng hỏi lại:
    - Ngươi đã biết mà sao không tuỳ tùng để bảo vệ?
    Trần Cận Nam đáp:
    - Thuộc hạ phụ trách công việc trọng đại và khẩn cấp, chưa thể phân thân
    để đi tuỳ tùng, xin nhị công thử lượng thứ cho. Thuộc hạ lại được biết đã có
    Phùng đại ca theo hầu nhị công tử mà thần công của y đã thành vô địch khiến
    bọn chuột nhắt phải khiếp sợ. Dĩ nhiên y có thể bảo vệ nhị công tử đặng bình
    yên vô sự.
    Trịnh Khắc Sảng hừ một tiếng ra chiều tức giận hỏi:
    - Ta đến Thiên Địa Hội mà sao bọn thủ hạ của ngươi như đàn chó đàn hổ
    mà dám đối đãi vô lễ với ta như vậy?
    Trần Cận Nam nói:
    - Đó chắc là vì bọn chúng chưa nhận biết nhị công tử. Nhất là ở thành Bắc
    Kinh này, nhóm Thiên Địa Hội của bọn thuộc hạ lại hành động phản nghịch với
    bọn Thát Đát, ai nấy đều phải thận mật mà thành ra khiếm lễ với nhị công tử.
    Thuộc hạ xin có lời tạ lỗi.
    Vi Tiểu Bảo càng nghe càng tức giận, gã tự hỏi:
    - Tại sao sư phụ ta lại phải kính cẩn thằng lỏi thối tha này như vậy?
    Lại nghe Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Ngươi chối tuột đi như thế là hết, thì ra lầm lỗi ở nơi ta chăng?
    Trần Cận Nam đáp:
    - Không dám.
    Trịnh Khắc Sảng nói:
    - Đây là chỉ dụ của Phụ vương ta, ngươi cầm lấy mà coi.
    Vi Tiểu Bảo nghe tiếng tờ giấy động lạt sạt.
    Rồi tiếng Trần Cận Nam đáp:
    - Dạ! Thuộc hạ đọc xong rồi.
    Trịnh Khắc Sảng nói:
    - Ngươi đọc lại nghe coi.
    Trần Cận Nam đáp:
    - Dạ! Trong chỉ dụ của Vương gia viết: •Diên Bình Quận Vương nhà Đại
    Minh ra lệnh: Phái Trịnh Khắc Sảng vào công cán ở Trung Nguyên. Hễ thấy việc
    có lợi cho nhà nước là nhất thiết được tuỳ nghi hành sự.•
    Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Tuỳ nghi hành sự là thế nào?
    Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:
    - Tuỳ nghi là đừng để thua lễ, khó đếch gì mà phải giải thích? Lão già nhà
    gã bảo gã hễ có thể chiếm được cái gì là chiếm lấy không nể nang ai cả.
    Không ngờ Trần Cận Nam lại đáp:
    - Thế là Vương gia chỉ thị cho nhị công tử hễ thấy việc gì có lợi cho quốc
    gia, công tử cứ việc tự quyết định mà làm, bất tất phải trở về xin mệnh lệnh
    của Vương gia nữa.
    Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Ngươi có vâng tướng lệnh của phụ vương ta không?
    Trần Cận Nam đáp:
    - Dĩ nhiên thuộc hạ phải kính cẩn tuân theo tướng lệnh của Vương gia.
    Trịnh Khắc Sảng nói:
    - Hay lắm! Vậy ngươi tự chặt đi một cánh ta.
    Trần Cận Nam kinh hãi hỏi:
    - Tại sao vậy?
    Trịnh Khắc Sảng lạnh lùng đáp:
    - Ngươi không kính trọng ta, tức là không kính trọng phụ vương, không biết
    đến bậc trưởng thượng. Hơn nữa ta coi hànhv i của ngươi hiển nhiên ra dạ bất
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:10 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 268 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    thần. Hừ! Ngươi hết mình bồi dưỡng thế lực ở Trung Nguyên, mở mang Thiên Địa
    Hội thì còn coi nhà họ Trịnh tại đảo Đài Loan vào đâu nữa?
    Trần Cận Nam run lên đáp:
    - Thuộc hạ quyết không có ý như vậy.
    Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Quyết không có ý như vậy ư? Trong cuộc đại hội ở Hà Gian mới đây,
    quần hào suy tôn ta làm minh chủ tỉnh Phúc Kiến, ngươi đã biết chưa?
    Trần Cận Nam đáp:
    - Dạ! Đó là anh hùng thiên hạ đều kính trọng tấc dạ trung trinh của Vương
    gia đã hết lòng vì nước.
    Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Bọn Thiên Địa Hội các ngươi được làm minh chủ ở mấy tỉnh?
    Trần Cận Nam lẳng lặng nghĩ thầm:
    - Té ra y nổi nóng căm hận Thiên Địa Hội áp đáo y.
    Trịnh Khắc Sảng không thấy Trần Cận Nam đáp liền hỏi tiếp:
    - Thiên Địa Hội các ngươi làm minh chủ những bốn tỉnh mà ta chỉ có một
    tỉnh. Nếu đem họ Trịnh so sánh với Thiên Địa Hội thì ra nhà ta không vào đâu
    hay sao?
    Trần Cận Nam đáp:
    - Xin nhị công tử minh xét cho. Thiên Địa Hội của bọn thuộc hạ là vâng
    tướng lệnh của Quốc tính gia lập ra chỉ vì mục đích phản Thanh phục Minh diệt
    trừ Thát Đát. Vậy Thiên Địa Hội và vương gia vốn là một nhà, làm gì có chuyện
    riêng tư?
    Trịnh Khắc Sảng cười lạt hỏi:
    - Bọn Thiên Địa Hội chỉ biết có Trần Cận Nam, họ chẳng biết đến Trịnh
    gia ở Đài Loan là gì? Trường hợp mà Thiên Địa Hội làm nên đại sự diệt xong
    bọn Thát Đát thì giang sơn này cũng là của Trần Cận Nam chứ đâu phải của nhà
    họ Trịnh chúng ta?
    Trần Cận Nam đáp:
    - Nhị công tử nói thế là sai. Sau khi diệt trừ bọn Thát Đát, chúng ta cùng
    thờ hật duệ nhà họ Chu lên Hoàng đế nhà Đại Minh.
    Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Ngươi nói câu này nghe đẹp đẽ lắm! Nhưng hiện giờ ngươi đã coi họ
    Trịnh ta không vào đâu thì rồi đây ngươi còn biết đến nhà họ Chu là gì nữa?
    Gã dừng lại một chút rồi tiếp:
    - Ta bảo ngươi tự chặt tay, ngươi không tuân lệnh, mà hiện giờ thế lực của
    ngươi ở Trung Nguyên rất lớn, vậy ngươi giết quách ta đi!
    Hồi 135
    Quan tài còn đó người đâu mất
    Trần Cận Nam cất giọng thê thảm nói:
    - Nhị công tử bức bách thuộc hạ như vậy, thuộc hạ không thể
    phân trần được nữa, đành trở về Đài Loan ra mắt Vương gia để Vương gia phát
    lạc. Nếu Vương gia muốn hạ sát, thuộc hạ cũng không dám chống đối.
    Trịnh Khắc Sảng hừ một tiếng, không biết nói thế nào.
    Phùng Tích Phạm cất giọng lạnh lùng xen vào.
    - Tại hạ e rắng Trần tiên sinh dời khỏi nơi đây rồi, nếu không đến đầu
    hàng bọn Thát Đát, bán đứng nhị công tử, thì cũng dựng riêng một ngọn cờ, tự
    lập mình lên làm vua, chứ chẳng chịu trở về Đài Loan.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:11 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 269 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Trần Cận Nam nổi giận đùng đùng quát hỏi:
    - Vương gia phái ngươi đến tróc nã ta chăng?
    Phùng Tích Phạm đáp:
    - Vương gia ban tướng lệnh đặc uỷ nhị công tử tuỳ nghi hành sự ở Trung
    Nguyên. Ngươi không nghe mệnh lệnh nhị công tử tức là sinh lòng phản nghịch.
    Vậy bất cứ ai cũng có quyền giết đi.
    Trần Cận Nam nói:
    - Một mình nhị công tử thì chẳng có chuyện gì. Mọi sự đều do ngươi mà ra
    để mưu đồ ly gián hàng ngũ trung lươnmg. Ta e rằng quốc tính gia phải bao
    nhiêu gian khổ đã gây dựng nên cơ sở ở Đài Loan sẽ bị kẻ tiểu nhân gian trá
    làm cho tan nát. Họ Phùng kia! Võ công ngươi dù đã nổi tiếng thiên hạ vô địch,
    ta cũng không sợ đâu.
    Phùng Tích Phạm vẫn lạnh lùng lên tiếng:
    - Ngươi nói thế thì ra đã công nhiên phản nghịch Diên Bình Vương phủ rồi
    còn gì nữa?
    Trần Cận Nam đáp:
    - Trần Vĩnh Hoa này đã tỏ tấc dạ son sắt đối với Vương gia. Ngươi đừng
    hòng đổ tội phản nghịch lên đầu ta.
    Trịnh Khắc Sảng hô lớn:
    - Trần Vĩnh Hoa tạo phản rồi! Bắt lấy hắn cho ta!
    Phùng Tích Phạm đáp:
    - Xin tuân lệnh.
    Mấy tiếng soạt soạt vang lên. Cả ba người cùng rút binh khí ra.
    Tiếp theo là tiếng khí giới chạm nhau choang choảng. Cuộc động thủ đã
    khai diễn.
    Lại nghe Trần Cận Nam lớn tiếng hô:
    - Nhị công tử! Xin công tử tránh sang một bên. Thuộc hạ không dám động
    thủ với công tử.
    Trịnh Khắc Sảng hỏi luôn hai câu:
    - Ngươi không động thủ với ta ư? Ngươi không động thủ với ta ư?
    Miệng gã hỏi mà tay gã vẫn vung đao chém tới Trần Cận Nam.
    Vi Tiểu Bảo trong lòng nóng nẩy, khẽ đẩy nắp quan tài cao hơn chút nữa
    để nhìn ra ngoài thì thấy Trịnh Khắc Sảng và Phùng Tích Phạm hai người hợp
    sức đánh Trần Cận Nam. Phùng Tích Phạm ra chiêu cực kỳ mau lẹ.
    Trần Cận Nam không dám đón đỡ mà chỉ né tránh, thành thế chịu đựng chứ
    không phản kích.
    - Bọn Phong Tế Trung, Tiền Lão Bản đi đâu cả rồi? Sao không một người
    nào vào cứu viện? Nếu cuộc đấu cứ thế này mà tiếp diễn thì sư phụ ta tất bị
    chúng hạ sát, không thể thoát được.
    Bỗng thấy Phùng Tích Phạm phóng kiếm đâm tới, luồng kình lực rất mãnh
    liệt. Trần Cận Nam vung kiếm lên gạt. Hai thanh kiếm lập tức quấn lấy nhau.
    Trịnh Khắc Sảng liền thừa cơ vung đao chém séo tới. Trần Cận Nam
    nghiêng mình tránh khỏi.
    Thanh đơn đao của Trịnh Khắc Sảng biến thế quét ngang.
    Xẹt một tiếng vang lên. Lưỡi đao rạch trúng đùi Trần Cận Nam thành một
    vệt.
    Trần Cận Nam "ối!" lên một tiếng. Thanh trường kiếm của ông cũng bị hất
    ra.
    Phùng Tích Phạm tiện đà vung kiếm chém xuống trúng vào vai bên hữu
    Trần Cận Nam.
    Vi Tiểu Bảo thấy sư phụ máu chảy đầm đìa, chiến đấu một cách cực nhọc,
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:12 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 270 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    dần dần không chống nỗi mà bản lãnh gã lại quá kém cỏi, tự biết chẳng thể
    giúp được gì cho sư phụ. Gã bồn chồn trong dạ, chờ đợi người Thiên Địa Hội
    đến tiếp viện.
    Bốn bề yên lặng như tờ. Trong nhà tiếng khí giới đụng chạm chát chúa mà
    bên ngoài vẫn bằn bặt như chẳng nghe thấy gì.
    Trần Cận Nam lại rú lên một tiếng. Cánh tay mặt ông cũng bị trúng kiếm.
    Ông cầm kiếm sang tay trái vừa chống đỡ vừa lùi về phía cửa ra vào.
    Phùng Tích Phạm hiểu ý Trần Cận Nam muốn ra cửa chạy trốn, liền vọt tới
    cản lối cười lạt hỏi:
    - Tên phản tặc kia! Bữa nay ngươi còn hòng thoát thân được chăng?
    Vi Tiểu Bảo chỉ mong Phùng Tích Phạm lần đến gần quan tài để gã phóng
    truỷ thủ đâm ra.
    Bữa trước gã ở trong khách điếm cầm trủy thủ đâm qua vách làn để hạ sát
    mấy tên Đạt Ma.
    Gã coi chiêu "Cách bản thích nhân" này là một tuyệt kỹ bình sinh của gã.
    Nó cao thâm hơn quyền thuật "Cách sơn đã ngưu" nhiều.
    Nhưng Phùng Tích Phạm lại mỗi lúc một xa ra thì còn đâm thế nào được?
    Trịnh Khắc Sảng hô:
    - Tên phản tặc kia! Sao không bỏ kiếm chịu chết đi?
    Vi Tiểu Bảo thấy tình thế mỗi lúc một thêm nguy cấp, gã lẩm bẩm:
    - Bữa nay mà ta không liều mạng cứu sư phụ, thì còn chi là nghĩa khí giang
    hồ?
    Gã liền nắm lấy cổ họng rít lên hai tiếng chí choé.
    Ba người đang đánh nhau bên ngoài nghe thấy đều giật mình kinh hãi.
    Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Cái gì thế?
    Phùng Tích Phạm lắc đầu. Tay hắn ra chiêu vẫn không chậm lại chút nào.
    Vi Tiểu Bảo kêu thêm ba tiếng ú ớ.
    Trịnh Khắc Sảng sợ quỉ, người run bần bật.
    Đột nhiên nắp quan tài mở ra, một đám phấn trắng tung bay tới tấp.
    Ba người lập tức mắt đau như bị kim đâm, miệng ho không ngớt.
    Nguyên Vi Tiểu Bảo sợ ướt kinh sách, đã lót rất nhiều vôi bột dưới đáy
    quan tài. Bây giờ gã bốc lấy liệng ra,
    Phùng Tích Phạm biết rõ không phải là ma quủ liền nhảy vọt về phía quan
    tài vung kiếm chém xuống.
    Lão nhắm mắt phóng kiếm đâm bừa. "Sột" một tiếng vang lên. Mũi kiếm đã
    cắm vào đáy quan tài.
    Lão toan rút kiếm ra đâm nữa thì đột nhiên cảm thấy mé bên phải trước
    ngực đau nhói lên, biết là mình đã bị ám toán. Lão vội tung mình nhảy lùi lại.
    Sau lưng đập vào vách từơng đánh binh một cái.
    Phùng Tích Phạm võ công tinh thâm không lường. Tay trái lão giữ vết
    thương trước ngực, tay mặt cầm kiếm múa tít. Làn kiếm quang dầy đặc tưởng
    chừng mưa gió cũng không lọt vào được.
    Vi Tiểu Bảo thu mình trong quan tài đâm một nhát trúng đích. Gã nắm chặt
    thanh đao truỷ thủ nhảy ra ngoài thì thấy Phùng Tích Phạm, Trần Cận Nam và
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:13 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 271 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Trịnh Khắc Sảng cả ba người đều nhắm chặt hai mắt lại. Ai nấy đều cầm đao
    kiếm vung múa loạn lên.
    Gã ngó lại Phùng Tích Phạm thấy lão tuy bị trúng một nhát truỷ thủ, nhưng
    chưa phải là vết thương trí mạng. Gã muốn sấn lại gần để bồi thêm một nhát
    dao nữa, nhưng thấy lão đứng gần sư phụ mà cả hai người múa đao kiếm loang
    loáng, nên không dám mạo hiểm tiến vào.
    Lúc này thời cơ rất cấp bách. Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
    - Lát nữa mà họ lau hết bột dính vào mắt để mở ra coi thấy mọi sự vật thì
    thật là hỏng bét!
    Trong lòng rất đỗi hoang mang, gã không biết làm thế nào, liền chụp lấy
    một nắm vôi bột cầm s½n trong tay đứng chờ, hễ thấy Phùng Tích Phạm hay
    Trịnh Khắc Sảng giơ tay lên dụi mắt là liệng tới.
    Vi Tiểu Bảo liệng vôi bột mấy lần, Phùng Tích Phạm phát giác ra vôi bột
    từ phương nào ném tới, lão liền thi triển thân pháp... (thiếu một dòng).
    Vi Tiểu Bảo sợ chẳng còn hồn vía nào nữa, hốt hoảng ngồi phệt xuống.
    "Sột" một tiếng! Mũi kiếm lại đâm vào trong quan tài.
    Vi Tiểu Bảo không dám trả đòn. Gã vừa bò vừa lăn ra ngoài cửa. Phùng
    Tích Phạm tiếp tục cầm kiếm đâm, chém xuống quan tài lia lịa không ngớt. Lão
    yên trí địch nhân vẫn còn ngồi trong đó.
    Tai mắt Phùng Tích Phạm vốn cực kỳ linh mẫn mà Vi Tiểu Bảo trốn lánh cực
    nhọc vất cả như vậy, đáng lý lão phát giác ra lập tức, nhưng vì mắt lão chẳng
    nhìn thấy gì, trước ngực lại bị trúng đao thương, nên trong lúc nhất thời tâm
    thần cực kỳ rối loạn. Huống chi Trần Cận Nam cũng vào hàng võ công trác
    tuyệt chẳng kém gì lão đang đứng ở bên cạnh, tình thế nguy hiểm vô cùng!
    Trong lúc hoang mang, lão không nghĩ tới mắt ông hiện giờ cũng chẳng nhìn thấy
    sự vật. Lão chỉ mong hạ sát thủ trừ được kẻ ám toán mình là lập tức trốn đi,
    nên Tiểu Bảo mới ra thoát.
    Phùng Tích Phạm đâm liền mấy nhát không thấy trúng người liền ra chiêu
    "Thiên nham cạnh tú". Thanh kiếm vọt ra những điểm hàn tinh hộ vệ quanh mình.
    Đồng thời lão lắng tai nghe không thấy tiếng binh khí ở mé tả, liền nhảy sang
    mé đó. Bỗng thấy đầu vai đụng tường, lão liền đứng tựa lưng vào. Tư thế này
    khiến cho lão có thể phát huy toàn lực để đối phó với địch nhân. Trước ngực
    lão máu tươi vẫn tiếp tục chảy ra không ngớt.
    Lão hé mặt nhìn thì lập tức lại bị vôi bột liệng vào làm cho lão đau nhức
    cơ hồ không chịu nổi. Lão còn sợ nhân vụ này mà bị đui mù nên không dám mở
    mắt ra nữa.
    Phùng Tích Phạm tựa lưng vào tường nhích đi từng bước một. Lúc này lão
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:14 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 272 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    không phân biệt được phương hướng, chẳng biết cửa nhà ở chỗ nào. Lão tự
    nhủ:
    - Ta cứ tựa lưng vào tường và lê chân đi thế này thì rồi cũng tìm thấy cửa
    nhà. Hễ ra ngoài được, địa thế rộng rãi, là thoát hiểm như chơi.
    Vi Tiểu Bảo đứng ở trước cửa thấy Phùng Tích Phạm tiếp tục nhích mình
    đi liền đoán ra tâm ý của lão. Gã định bụng:
    - Ta chờ hắn khi lần tới cửa sẽ đâm cho một nhát là xong.
    Nhưng rồi gã lại nghĩ:
    - Thằng cha này võ công ghê gớm vô cùng! Dù ta có phóng trủy thủ đâm
    trúng thì lúc lâm tử hắn vẫn còn có thể xoay tay vung kiếm chém mình. Cái
    mạng nhỏ xíu này cũng không khỏi đi đời nhà ma.
    Gã liền khẽ lùa lưỡi truỷ thủ vào khe cửa chừng hai tấc đứng chờ.
    Gã thấy Phùng Tích Phạm nhích dần chỉ còn cách cửa không đầy hai
    thước, đột nhiên gã la lớn:
    - Ta ở chỗ...
    Tiếng "này" chưa kịp nói ra, Phùng Tích Phạm ra chiêu cực kỳ mau lẹ đã
    vung kiếm chém tới.
    Một tiếng xẹt khẽ vang lên. Cẳng tay mặt Phùng Tích Phạm lướt qua lưỡi
    truỷ thủ liền bị đứt thành hai đoạn.
    Vi Tiểu Bảo vội ẩn vào bên căn nhà đất, trống ngực đánh thình thịch.
    Lại nghe Phùng Tích Phạm gầm thét xông ra ngoài.
    Vi Tiểu Bảo không dám cản trở để mặc lão chạy đi. Gã trở về đến cửa
    nhìn vào thì thấy Trần Cận Nam và Trịnh Khắc Sảng vẫn tiếp tục vung đao múa
    kiếm.
    Phùng Tích Phạm đi rồi, còn lại một mình Trịnh Khắc Sảng, Vi Tiểu Bảo
    không coi vào đâu. Gã lớn tiếng hô:
    - Sư phụ! Lão Nhất kiếm vô huyết đã bị đệ tử chém cho thành ra đầy mình
    những máu và chạy trốn rồi. Mời sư phụ ra đây.
    Trần Cận Nam sửng sốt hỏi:
    - Ai đó?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Tiểu Quế Tử!
    Trần Cận Nam cả mừng cầm ngang thanh kiếm để trước ngực không múa
    nữa.
    Vi Tiểu Bảo lại cất tiếng hô:
    - Trương đại ca! Lý nhị ca! Vương tam ca! Các vị đến cả rồi. Hay lắm! Hay
    lắm! Thằng lỏi thối tha họ Trịnh kia vẫn chưa chịu buông khí giới đầu hàng. Các
    vị xông vào cả đi, băm vằm gã ra.
    Trịnh Khắc Sảng chẳng còn hồn vía nào nữa. Gã có biết đâu Vi Tiểu Bảo
    hô hoán như vậy chỉ là hư trương thanh thế. Gã liền lớn tiếng gọi:
    - Sư phụ! Sư phụ!...
    Gã không nghe thấy tiếng Phùng Tích Phạm trả lời, ngần ngừ một chút rồi
    liệng thanh đơn đao ở trong tay đi.
    Vi Tiểu Bảo quát:
    - Qùi xuống!
    Trịnh Khắc Sảng co đầu gối lại quì ngay xuống đất.
    Vi Tiểu Bảo nổi lên tràng cười khanh khách. Gã lượm thanh trường kiếm
    của Phùng Tích Phạm chỉ vào cổ Trịnh Khắc Sảng, quát:
    - Đứng dậy! Quay về mé hữu, bước đi ba bước rồi cúi xuống mà chuồn
    vào.
    Vi Tiểu Bảo hô một câu là Trịnh Khắc Sảng lại run bần bật, y lệnh thi hành.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:15 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 273 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Hắn chui ngay vào trong quan tài.
    Vi Tiểu Bảo nổi lên tràng cười khanh khách. Gã chạy tới lượm lấy bọc kinh
    sách đeo vào làn vai rồi đậy nắp quan tài lại. Đoạn gã nói:
    - Sư phụ! Chúng ta hãy đi rửa mắt đã.
    Gã dắt Trần Cận Nam ra khỏi căn nhà tường đất. Mới đi được bảy, tám
    bước liền ngó thấy Mã Ngạn Siêu nằm lăn ra bên giàn hoa. Gã giật mình kinh
    hãi, chạy lại đỡ dậy.
    Mã Ngạn Siêu nói:
    - Xin hương chủ hãy cứu viện Tổng đà chúa là việc khẩn yếu. Còn thuộc
    hạ chỉ bị thương phong tỏa huyệt đạo chứ không có gì đáng ngại.
    Trần Cận Nam cúi xuống nắn bóp sau lưng y mấy cái để giải khai huyệt
    đạo.
    Mã Ngạn Siêu được khai thông huyệt đạo rồi ngửng lên nhìn Trần Cận Nam
    hỏi:
    - Mắt Tổng đà chúa làm sao thế?
    Trần Cận Nam chau mày đáp:
    - Trúng phải vôi bột liệng vào.
    Mã Ngạn Siêu nói:
    - Thế thì phải rửa bằng dầu thơm chứ đừng dùng nước.
    Y nắm tay Trần Cận Nam dắt đi.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Mã đại ca chiếu cố cho ân sư. Tiểu đệ có chút việc rồi trở lại ngay.
    Gã chạy về căn nhà đất cầm búa và lấy bảy, tám cái đinh đóng nắp quan
    tài lại rồi bảo Trịnh Khắc Sảng:
    - Trịnh công tử! Công tử hãy nằm nghỉ đây mấy bữa. Thế này là may cho
    công tử lắm rồi. Công tử còn thiếu tại hạ một vạn lang bạc. Món nợ đó tại hạ
    vui lòng xoá bỏ cho công tử, bất tất phải trả nữa.
    Gã lại nổi lên tràng cười khoan khoái rồi trở ra đại sảnh.
    Mã Ngạn Siêu đã lấy dầu thơm rửa mắt cho Trần Cận Nam rồi. Trần gia
    đang giải khai huyệt đạo cho bọn Tiền lão bản, Phong Tế Trung, Huyền Trinh
    đạo nhân đang nằm ngổn ngang dưới đất.
    Nguyên Phùng Tích Phạm đến tập kích một cách đột ngột. Bản lãnh lão
    rất tinh thâm lại tấn công bất thình lình khiến mọi người trở tay không kịp.
    Bọn Phong Tế Trung lại không ở với nhau một chỗ. Khi nghe tiếng hô
    hoán mới chạy đến ứng chiến, nên lục tục bị Phùng Tích Phạm điểm huyệt hết.
    Quần hùng phẫn nộ không biết đến thế nào mà kể, nhưng vì ở trước mặt
    Tổng đà chúa, không ai dám lớn tiếng thoá mạ.
    Lúc Vi Tiểu Bảo dùng ngụy kế chặt đứt tay Phùng Tích Phạm, Mã Ngạn
    Siêu đã nhìn rõ liền kể lại cho mọi người nghe.
    Quần hùng sung sướng, lớn tiếng hoan hô. Ai cũng bảo Phùng Tích Phạm
    gian ác như vậy mà chỉ bị chặt mất một tay là phúc đức cho lão.
    Trần Cận Nam cặp mắt sưng vù, không ngớt ứa lệ. Ông cất giọng trịnh
    trọng nói:
    - Tiền huynh đệ! Mã huynh đệ! Các vị hãy rửa mắt cho nhị công tử và mời
    y ra đây.
    Tiền, Mã hai người vâng dạ đi ngay.
    Bỗng Vi Tiểu Bảo rú lên một tiếng giả vờ ngã lăn đùng. Hai mắt gã nhắm
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:16 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 274 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    nghiền.
    Trần Cận Nam đưa tay trái ra nắm lấy cánh tay gã hỏi:
    - Ngươi làm sao thế? Ngươi làm sao thế?...
    Hồi lâu Vi Tiểu Bảo mới ú ớ đáp:
    - Đệ tử... vừa rồi... đệ tử khiếp quá, chỉ lo bọn chúng sát hại sư phụ... Bây
    giờ... chân tay bải hoải không còn chút khí lực nào nữa...
    Trần Cận Nam bồng gã đặt lên ghế và bảo:
    - Ngươi hãy ngồi nghỉ một lúc.
    Nguyên Vi Tiểu Bảo tự biết liệng vôi bột vào mắt người ta là một hành vi
    đê tiện. Ngày trước gã đã bị Mao Thập Bát đánh cho một trận nhừ đòn về cử
    động này. Gã nghĩ tới sư phụ mình là bậc đại anh hùng, đại hào kiệt, danh vọng
    tôn cao gấp mười Mao Thập Bát. Nhất định ông không dung tha hành động bỉ
    ổi, thế nào gã cũng bị trọng trách nên giả vờ ngất xỉu để đón đầu.
    Gã tưởng làm như vậy là khiến cho sư phụ thương tình không nỡ hạ thủ.
    Hoặc ông có đánh cũng nhẹ đòn thôi.
    Tiền lão bản và Mã Ngạn Siêu lật đật chạy ra nhà đại sảnh báo cáo:
    - Thưa Tổng đà chúa! Bọn thuộc hạ tìm không thấy nhị công tử đâu, chắc là
    y bỏ đi rồi.
    Trần Cận Nam chau mày hỏi:
    - Đi rồi à? Y không có ở trong quan tài ư?
    Tiền, Mã hai người ngơ ngác nhìn nhau, ngập ngừng đáp:
    - Trong căn nhà tường đất có đặt cỗ quan tài, nhưng chẳng lẽ nhị công tử
    lại chui vào trong đó?
    Trần Cận Nam nói:
    - Chúng ta hãy đi coi.
    Rồi ông dẫn mọi người vào trong căn nhà tường đất.
    Vi Tiểu Bảo trong lòng hồi hộp, không biết làm thế nào, đành lẽo đẽo
    theo sau. Gã vừa thoa bóp mông đít vừa lẩm bẩm:
    - Đít ơi là đít! Sư phụ khám phá ra ta nhốt thằng lỏi thối tha kia ở trong
    quan tài thì thế nào lão huynh cũng phải chịu đòn. Lòng ta rất áy náy cho lão
    huynh.
    Mọi người vào đến căn nhà đất thấy một cánh tay của Phùng Tích Phạm
    rớt ở bên cửa. Ngoài ra chỉ còn vôi bột lẫn máu tươi đầy mặt đất. Quả nhiên
    không thấy Trịnh Khắc Sảng đâu.
    Trần Cận Nam lúc trước đã nghe rõ Vi Tiểu Bảo bức bách Trịnh Khắc Sảng
    chui vào trong quan tài. Bây giờ ông lại thấy nắp quan tài đậy lại và đóng đinh
    thật chặt, liền sinh lòng ngờ vực hỏi:
    - Tiểu Bảo! Ngươi giam nhị công tử vào quan tài và đóng đinh lại rồi ư?
    Vi Tiểu Bảo thấy nét mặt nghiêm khắc của sư phụ, liền cãi:
    - Không phải đệ tử. Có lẽ y sợ sư phụ hạ sát rồi tự mình đậy nắp quan tài
    và đóng đinh lại.
    Trần Cận Nam nghe gã nói vô lý liền x½ng giọng:
    - Nói bậy! Mau mở ra đi! Đừng để y chết ngạt. Lẹ lên! Lẹ lên.
    Tiền lão bản và Mã Ngạn Siêu liền lấy đục và búa nạy nắp quan tài lên.
    Quan tài vừa mở quả thấy có một người nằm bên trong.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:17 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 275 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Trần Cận Nam hô:
    - Nhị công tử!
    Ông đỡ người đó ngồi dậy. Mọi người vừa nhìn thấy đều bật tiếng la
    hoảng: "úi chao!"
    Trần Cận Nam buông tay ra lùi lại hai bước, người kia lại té xuống trong
    quan tài.
    Quần hùng đồng thanh la hoảng:
    - Quan nhị ca đây mà!
    Trong khoảng thời gian chớp nhoáng này, quần hùng đã nhìn rõ mặt người
    trong quan tài chính là Quan An Cơ.
    Trần Cận Nam lại tiến lại gần và đỡ dậy thì thấy Quan An Cơ, cặp mắt tròn
    xoe lồi trô trố, tắt thở chết rồi. Người y hãy còn nóng tỏ ra mới bị uổng mạng.
    Mọi người vừa kinh hãi vừa đau xót.
    Bọng Phong Tề Trung, Huyền Trinh đạo nhân nhảy ra ngoài tường quan sát
    nhưng chẳng thấy tung tích địch nhân đâu cả.
    Trần Cận Nam cởi áo Quan An Cơ ra coi thì thấy trước ngực y còn in một
    vết bàn tay đỏ như máu. Ông bật tiếng la thất thanh:
    - Thủ phạm là Thi Lang.
    Ông lại lục túi áo Quan An Cơ quả thấy một mảnh giấy viết mấy chữ:
    "Ngu đệ là Thi Lang bái phỏng cố nhân".
    Trần Cận Nam cả giận không nhịn được, đập tay xuống nắp quan tài đánh
    binh một tiếng. Những mảnh gỗ gẫy ra tung bay tới tấp. Miệng ông quát lớn:
    - Trần mỗ mà không giết được tên gian tặc này thì thề chẳng làm người
    nữa.
    Quần hùng cũng tức giận nói theo:
    - Tên gian tặc họ Thi đã đầu hàng bọn Thát Đát, Bữa nay hắn lại hạ sát
    Quan nhị ca. Chúng ta thề chẳng đội trời chung với hắn.
    Vi Tiểu Bảo kéo áo Mã Ngạn Siêu hỏi:
    - Thi Lang là người như thế nào?
    Mã Ngạn Siêu đáp:
    - Tên gian tặc này nguyên trước làm đại tướng ở dưới trướng Quốc tính
    gia rồi bán chúa cầu vinh, đến đầu hàng nhà Mãn Thanh.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Té ra là thế. Nếu vậy Trịnh công tử chắc chắn bị hắn bắt đem đi rồi.
    Trần Cận Nam nói:
    - Đúng hắn. Chúng ta phải tìm cách nào đi cứu viện ngay mới được.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Nhị công tử cũng chẳng phải là hạng người tử tế. Để bọn chúng dĩ độc
    công độc, tàn hại lẫn nhau.
    Trần Cận Nam quát:
    - Nói quàng! Nhị công tử là con cưng của Vương gia, nay bị lọt vào tay
    gian tặc, không đi giải cứu sao được?
    Mã Ngạn Siêu nói:
    - Thưa Tổng đà chúa! Xin miễn cho thuộc hạ đa ngôn. Nhị công tử nghe lời
    xúc xiểm của Phùng Tích Phạm mưu đồ gia hại Tổng đà chúa mà còn cứu y thì
    e rằng mối hậu hoạn này ghê gớm vô cùng!
    Trần Cận Nam thở dài đáp:
    - Mã huynh đệ nói đúng đó. Vừa rồi không nhờ Tiểu Bảo lanh trí... (thiếu
    một dòng)
    Huyền Trinh đạo nhân nói:
    - Y võ đoán là Thiên Địa Hội chúng ta không chịu tuân theo hiệu lệnh của
    Đài Loan. ở Trung Nguyên mà đã dựng đứng lên như vậy thì khi tới Đài Loan
    còn làm sao cãi lại với hắn được? Thưa Tổng đà chúa! Chúng ta chẳng phải là
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:17 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 276 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    hạng gian thần như Tần Cối, nhưng cũng chẳng theo gương trung liệt một cách
    mù quáng như Nhạc Phi.
    Tiền lão bản nói theo:
    - Tổng đà chúa dốc dạ trung thành đem hết tâm lực giúp nhà họ Trịnh.
    Thế mà xuýt nữa bị nhị công tử sát hại. Mối hận này bất luận trường hợp nào
    cũng không nuốt trôi được.
    Trần Cận Nam lại thở dài đáp:
    - Bậc đại trượng phu làm việc cốt sao khỏi hổ với trời đất, không thẹn với
    lương tâm. Còn ai nói ngả nói nghiên mặc họ. Chúng ta một là phải cứu nhị công
    tử, hai là phải giết Thi Lang để báo cừu huyết hận cho Quan nhị ca. Vậy cần
    phải nghĩ ngay một kế hoạch hoàn thiện.
    Vi Tiểu Bảo xen vào:
    - Việc khẩn yếu trước mắt là chúng ta hãy rời khỏi nơi đây.
    Trần Cận Nam đáp:
    - Phải rồi! Trong lúc tâm thần hoảng hốt, ta cơ hồ quên mất điểm này. E
    rằng Thi Lang chỉ trong nháy mắt sẽ điều động binh mã tới đây bắt người.
    Quần hào lật đật khoét một cái huyệt trong vườn hoa để mai táng thi hài
    Quan An Cơ, nhưng sợ quân Thanh quật mã, nên không đắp thành phần mộ.
    Mọi người sa lệ quì lạy người đã chết rồi đem thoe đồ vật tùy thân lập
    tức ra đi.
    May ở chỗ quần hùng trong Thiên Địa Hội lúc đến kinh thành đã thay đổi
    một trú sở khác và là một nhà thông thường, ăn uống cả ở đó.
    Vi Tiểu Bảo rất sợ sư phụ hỏi đến võ công. Gã liền tìm cơ hội từ biệt để
    vào cung.
    Gã về đến chỗ ở riêng của mình đóng cửa phòng lại, mở sáu bộ kinh sách
    ra. Quả nhiên bộ nào cũng đóng giấy bìa hai lần, bên trong đặt những mảnh da
    dê mỏng và nhỏ bé. Gã lấy hết ra gói thành một gói cất giấu trong mình, rồi
    khâu lại như trước.
    Vi Tiểu Bảo mới khâu xong hai bộ thì đã thấy một tên tiểu thái giám của
    Vua Khang Hy phái tới tuyên triệu. Gã liền đi theo tiểu thái giám vào thẳng tẩm
    điện của nhà Vua.
    Vua Khang Hy phán:
    - Sáng mai sẽ có chỉ của triều đình phái ngươi đưa Kiến Ninh công chúa
    đến Vân Nam, để kết hôn cùng tên khốn khiếp con họ Ngô.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Dạ! Có điều đáng tiếc là nô tài chưa được chầu hầu Thánh thượng mấy
    bữa đã phải dời xa.
    Vua Khang Hy khẽ nói:
    - Thái hậu đã cho trẫm hay một câu chuyện trọng đại. Chuyến này ngươi đi
    Vân Nam nhân tiện làm việc đó.
    Vi Tiểu Bảo dạ lên một tiếng để đáp lại.
    Nhà Vua lại nói:
    - Con ác phụ kia giả làm Thái hậu là vì một âm mưu trọng đại. Mụ muốn
    điều tra long mạch nhà trẫm ở đâu để phá hoại. Thái hậu phải ngậm đắng nuốt
    cay thà chết không chịu nói ra khiến gian kế của ác phụ không thực hành được.
    Nhờ Hoàng thiên phù hộ, Thái hậu được bình yên cho đến ngày nay hoàn toàn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:18 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 277 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    trông cậy vào sự nhẫn nhục không chịu cung xưng vụ bí mật này.
    Hồi 136
    Tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả
    Hôm trước Vi Tiểu Bảo núp ở phía sau giường Thái hậu đã được nghe
    giả Thái hậu nhắc tới nội vụ với Cửu Nạn, gã biết cả rồi, liền nói:
    - Tâu Hoàng thượng! Vụ cơ mật tày đình này Hoàng thượng không nên nói cho
    nô tài nghe, vì thêm một người biết là thêm một phần nguy hiểm cho việc cơ mật
    bị tiết lộ.
    Nhà Vua khen ngợi:
    - Trẫm nhận thấy nhà ngươi mỗi ngày một thêm già dặn, hiểu cả những điều
    phải thận trọng. Nhưng từ ngày ngươi phục vụ trẫm tới nay chưa hề tiết lộ một
    chuyện gì. Đến ngươi mà cũng không tin thì trẫm không còn một người nào ở
    quanh mình có thể tín nhiệm được.
    Vi Tiểu Bảo trong lòng khoan khoái, quì xuống dập đầu tâu:
    - Hoàng thượng đã tín nhiệm nô tài như vậy thì dù có bị cắt lưỡi cũng không
    dám tiết lộ nửa lời về công việc mà Hoàng thượng đã căn dặn.
    Vua Khang Hy lẩm nhẩm gật đầu tỏ vẻ hài lòng nói:
    - Những điều bí mật về long mạch của nhà Đại Thanh ta đều cất dấu ở trong
    tám pho Tứ thập nhị chương kinh.
    Vi Tiểu Bảo tuy đã biết rồi, nhưng vẫn làm ra vẻ kinh ngạc.
    Nhà Vua nói tiếp:
    - Ngày trước Nhiếp Chính Vương gia là Đa Nhĩ Cổn, sau khi tiến vào quan ải,
    đã đem tám pho kinh sách này chia cho tám bị kì chủ của tám đạo cờ cất giữ.
    Trong tám màu cờ thì ba màu là của Thiên tử, nên ba pho kinh để ở Hoàng cung.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Nô tài còn nhớ hôm Hoàng thượng chỉ cho đi lục soát nhà Ngao Bái, mụ
    điếm già sai nô tài lấy hai pho kinh sách ở trong phủ Ngao Bái đem về cho mụ thì
    chắc là vụ đó rồi.
    Vua Khang Hy nói:
    - Chính phải! Trong cung có ba bộ. Ngao Bái lấy đem về nhà hai bộ, còn một
    bộ phụ hoàng đem lên Ngũ Đài Sơn: bộ này phụ hoàng đã giao ngươi đưa về nơi
    trẫm. Tất cả sáu bộ lọt vào tay mụ điếm già...
    Nhà Vua thở dài nói tiếp:
    - Hỡi ơi! Trẫm không ngờ mấy bộ kinh Phật lại chứa đựng những điều hệ trọng
    như vậy. Bởi trẫm không hiểu nên mụ điếm già yêu cầu trẫm liền để cho mụ giữ.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Bây giờ nên đến cung Từ Ninh lục tìm ngay. Mụ điếm già người không trốn
    khỏi Hoàng cung, chẳng đem theo được một cái gì, dĩ nhiên kinh sách còn để lại...
    Gã nói tới đây, trống ngực đánh thình thình, nghĩ bụng:
    - Giả tỷ bây giờ Hoàng thượng đến nhà mình mở cuộc điều tra thì dù Tiểu
    Quế Tử có một trăm cái đầu cũng bị chém hết.
    Vua Khang Hy lắc đầu đáp:
    - Trẫm đã xục tìm rất kỹ mà chẳng thấy đâu, chỉ điều tra được một cái tăng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:19 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 278 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    bào. Té ra nhân tình của mụ điếm già là một nhà sư.
    Vi Tiểu Bảo bật lên tiếng cười khanh khách. Song gã mới cười hai tiếng liền
    nhận ra thái độ này rất vô lễ với Hoàng thượng. Gã vội bịt miệng.
    Vua Khang Hy cũng không nhịn được phì cười nói:
    - Nhà sư kia đã lùn tịt lại mập thù lù. Nực cười cho mụ điếm già thiếu gì hảo
    hán không ưa, lại đi mê một trái dưa.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - "Trái dưa" này võ công rất cao thâm mới có đủ bản lãnh lẻn vào hoàng
    cung!
    Vua Khang Hy cười đáp:
    - Có lẽ thế thật.
    Nhà Vua dừng một chút rồi tiếp:
    - Còn hai bộ nữa thì chia cho hai đạo quân cờ Hồng và cờ Lam. Kỳ chủ đạo
    cờ Hồng hiện nay la Khang Thân Vương Kiệt Thư. Trẫm đã sai y đi lấy kinh sách
    đem đến đây.
    Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
    - Pho kinh sách ở phủ Khang Thân Vương đêm hôm ấy bị Tề Nguyên Khải lấy
    cắp và hiện lọt vào tay ta. Bây giờ Khang Thân Vương tìm đâu ra sách đưa vào
    cung nộp. Phen này lão Khang tất nguy mất.
    Vua Khang Hy lại nói:
    - Kỳ chủ màu cờ Lam là Phủ Đăng hãy còn nhỏ tuổi. Trẫm vừa hỏi y thì y bảo
    Kỳ chủ trước kia là Gia Khôn đi đánh Vân Nam rồi chết trận. Hết thảy mọi việc
    đều giao cho Ngô Tam Quế xử lý. Ngô Tam Quế chỉ giao cho y một quả thạch ấn,
    một lá quân kỳ và mấy vạn lạng bạc, ngoài ra không có gì nữa.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Thế thì bộ kinh sách đó nhất định bị Ngô Tam Quế nuốt rồi.
    Vua Khang Hy đáp:
    - Đúng thế! Vì vậy mà ngươi đến phủ Ngô Tam Quế để dò la vụ này cũng
    nghĩ cách lấy cho bằng được pho kinh sách kia về.
    Nhà Vua lại dặn:
    - Ngô Tam Quế là tay xảo quyệt vô cùng. Khi ngươi đến đó phải hết sức
    thận trọng, chớ để cho hắn biết nội tình.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Dạ! Nô tài sẽ tùy cơ ứng biến để lừa bịp hắn lấy sách về. Có điều mụ điếm
    già còn giữ sáu pho, không biết đi đâu mà tìm cho thấy? Vụ này mới thật khiến
    cho người ta phải điên đầu.
    Vua Khang Hy chau mày đáp:
    - Lai lịch mụ điếm già thế nào, hiện nay chưa tìm được chút manh mối gì. Mụ
    làm việc lớn này tất có kẻ đồng mưu. Sau khi lấy được kinh sách chắc mụ lục tục
    chuyển lén ra ngoài Hoàng cung. Muốn thu về hết sáu pho kinh sách này là việc
    khó khăn vô cùng!
    Nhà Vua ngẫm nghĩ một chút rồi tiếp:
    - Thái hậu đã cho biết: muốn tìm ra long mạch nhà Đại Thanh phải có đủ tám
    bộ kinh sách. Dù ai thu được bảy, chỉ thiếu một cũng bằng vô dụng. Vậy chỉ cần
    lấy hai pho ở nơi Khang Thân Vương và Ngô Tam Quế đem về hủy đi là bình yên
    vô sự. May ở chỗ chúng ta không phải tìm kiếm long mạch, chỉ cần cho người ngoài
    không tìm thấy là xong.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:19 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 279 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Thực ra Vua Khang Hy kể cho Vi Tiểu Bảo nghe câu chuyện bí mật đã rút
    ngắn lại một phần. Thái hậu còn cho nhà Vua hay trong tám pho kinh sách không
    những cất dấu địa đồ chỉ rõ long mạch nhà Đại Thanh mà còn một kho tàng rất
    lớn.
    Ngày quân Thanh tiến qua quan ải vào Trung Nguyên đã cướp bóc kim ngân
    tài bảo khắp nơi đem về dấu trong bảo khố. Vì bảo khố này là của chung cả tám
    đạo quân kỳ, nên những địa đồ dấu báu vật cũng chia hết cho cả Bát Kỳ cùng giữ
    để khỏi xảy ra chuyện một màu cờ nuốt hết.
    Nên biết những bậc vương, công, đại tướng mỗi đạo quân đều có nhiều thế
    lực. Vua Thái Tổ Đại Thanh mở nước là Lỗ Nhĩ Cáp Xích qua đời, Vua Thái Tôn,
    con thứ tám của đức Thái Tổ sở dĩ được lên kế nghiệp là nhờ ở các vị vương
    công tám đạo quân lỳ hết sức ủng hộ. Đến những năm cuối cùng đời Khanh Hy,
    thế lực của các vương công trong Bát Kỳ mới bị nhà Vua tước giảm.
    Thái hậu còn chuyển lời lưu ngôn của Vua Thuận Trị nói là phía trong quan ải
    số người Hán đông gấp trăm lần người Mãn. Nếu xảy ra cuộc tạo phản thì khó mà
    bình định được. Gặp trường hợp này, điều hay hơn hết là người Mãn rút về bên
    kia quan ải, mở bảo khố lấy của chia đều cho Bát Kỳ thì từ đó về sau cũng đủ
    sống cuộc đời phong lưu.
    Vua Khang Hy nhớ lại lời huấn dụ của phụ hoàng dặn dò Vi Tiểu Bảo chuyến
    đi Ngũ Đài Sơn trở về có câu: việc thiên hạ nên thuận theo tự nhiên, đừng có
    miễn cưỡng. Nếu tạo được phúc đức được cho lê dân ở Trung Nguyên là điều hay
    nhất. Bằng trăm họ trong thiên hạ đều muốn chúng ta đi thì chúng ta trước ở đâu
    đến nay lại về chỗ ấy. Lúc ấy ngài cho là Vua cha đã xuất gia đầu Phật nên theo
    lời nói từ bi của họ Thích. Bây giờ ngài mới biết lời dặn "ở đâu về lại đó" còn có
    ngụ ý xâu xa khác nữa.
    Nên biết nhà Mãn Thanh lấy được thiên hạ là một sự may mắn phi thường. Tám
    đạo quân kỳ thời bấy giờ ai cũng không dám nghĩ đến chuyện thừa hưởng lâu dài,
    trong lòng vốn nảy ra tiềm thức được ngày nào hay ngày đấy.
    Nhưng Vua Khang Hy là một vị Hoàng đế trẻ tuổi hùng tài đa lược, không
    bao giờ nghĩ đến chuyện rút về phía bên kia quan ải, hay là chuyện chia của cho
    tám đạo quân kỳ.
    Ngài nhủ thầm:
    - Vụ này nhất định không nên để bọn người Mãn Châu hay biết, bằng không
    sẽ khiến họ nảy lòng thoái bộ. Như vậy người Hán tạo phản gặp tình thế gian
    nguy, họ không còn hăng hái chiến đấu.
    Nhà Vua tìm lấy kinh sách, chẳng phải quyết ý bảo vệ Long mạch hay khai
    quật kho tàng, mà là để pha huỷ những địa đồ trong sách đi. Ngài cho là thiên hạ
    của nhà Đại Thanh là cơ nghiệp muôn đời không thể lung lay được, sao lại nghĩ
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:20 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 280 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    đến chuyện thoái bộ?
    Về chi tiết trong kinh sách có cất dấu địa đồ kho tàng thì giả Thái hậu
    không hay biết.
    Giả Thái hậu vâng mệnh của Thần Long giáo chủ giả làm cung nữ là để do
    thám những việc bí mật trong Hoàng cung. Sau mụ gặp cơ duyên mới làm Thái hậu.
    Khi Hồng giáo chủ phái mụ vào cung cũng chưa nghĩ đến chuyện mụ giả làm
    Thái hậu có thể xảy ra.
    Giáo chủ sai mụ đi lấy kinh sách, mụ hết sức làm cho nên việc và cũng chỉ
    biết những pho kinh sách này có liên quan đến long mạch của nhà Đại Thanh, còn
    những sự thật về vụ bí mật ra sao thì mười mấy năm mụ cật vấn chân Thái hậu bắt
    buộc bà phải thố lộ chân tình mà thuỷ chung vẫn chưa thành công.
    Vi Tiểu Bảo thấy Vua Khang Hy bước lui rồi lại bước lại tới ra chiều suy nghĩ
    về kẻ đồng mưu với giả Thái hậu, đột nhiên gã động tâm cơ, nảy ra một ý nghĩ,
    liền nói:
    - Tâu Hoàng thượng! Trường hợp mà mụ điếm già do Ngô Tam Quế phái trà
    trộn vào cung thì... trong tay hắn có đến bảy bộ kinh sách rồi!
    Vua Khang Hy giật mình kinh hãi nghĩ bụng:
    - Vụ này có thể như vậy.
    Ngài liền hô:
    - Đòi thái giám vào
    Lát sau, một tên thái giám chạy vào thư phòng dập đầu. Lão là tổng quản
    thái giám coi về y phục.
    Nhà Vua phán hỏi:
    - Ngươi tra ra rồi chứ ?
    Lão thái giám nói:
    - Tâu Hoàng thượng! Nô tài đã mở cuộc điều tra rất kỹ thì tài liệu để may bộ
    tăng bào đã chế tại ở Bắc Kinh.
    Vua Khang Hy ồ lên một tiếng. Vi Tiểu Bảo chợt hiểu, bụng bảo dạ:
    - Té ra Hoàng thượng muốn điều tra lai lịch của tên hoà thượng thấp lùn mập
    ú. Tài liệu chế tạo tăng bào ở ngay Bắc Kinh thì cuộc điều tra không đem lại ích
    lợi gì.
    Lão thái giám lại tâu:
    - Nhưng quần và áo lót của gã đàn ông đó làm bằng tơ tằm ở Liêu Đông
    thuộc về giải Cẩm Châu.
    Vua Khang Hy lộ vẻ vui mừng gật đầu nói:
    - Ngươi hãy lui ra.
    Lão thái giám gật đầu rồi rút lui.
    Vua Khang Hy nói:
    - Không chừng ngươi đoán trúng đó. Có thể "trái dưa" kia liên quan đến Ngô
    Tam Quế.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Nô tài không hiểu rõ.
    Vua Khang Hy nói:
    - Trước kia Ngô Tam Quế làm trấn thủ Sơn Hải Quan. Cẩm Châu là thuộc hạt
    của hắn. Hoặc giả "trái dưa" đó là cựu bộ hạ.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng đáp:
    - Đúng thế! Hoàng thượng quả là anh minh, xét việc không lầm.
    Vua Khang Hy trầm ngâm rồi nói:
    - Nếu mụ điếm già trốn về Vân Nam thì thêm phần nguy hiểm cho ngươi. Ngươi
    phải đem theo đoàn thị vệ và ba ngàn quân sĩ ở Kiêu Kỵ Doanh.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Dạ! Xin Hoàng thượng an tâm. Hay hơn hết là nô tài có thể bắt được mụ
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:21 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 281 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    điếm già và "trái dưa lùn" đem về băm vằm chúng ra cho Thái hậu được hả giận.
    Vua Khang Hy vỗ vai Vi Tiểu Bảo mỉm cười phán:
    - Nếu ngươi lập được công lớn như vậy để rửa hận cho Thái hậu thì... hà hà..
    tuổi còn nhỏ mà chức lại lớn quá. Cái đó mới thật là rầy rà cho trẫm. Có điều
    chúng ta là tiểu Hoàng đế và tiểu đại thần mà làm nên việc lớn, khiến cho bọn lão
    quan phải khiếp sợ đến trợn mắt há miệng, kể ra cũng thú.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Hoàng thượng nhỏ tuổi đã trở nên một bậc anh quân khác thường, bọn già
    nua khâm phục từ lâu rồi...
    Gã ngừng lại một chút rồi nói:
    - Nếu chuyến này thu thập xong Ngô Tam Quế thì thật là "Tiền vô lai giả, hậu
    vô cổ nhân"
    Vua Khang Hy cười ha hả nói:
    - Con mẹ nó! Người ta nói "Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả" là để ca tụng một
    nhân vật siêu phàm, ý nói đời xưa chưa từng có người nào được đến thế, đời sau
    cũng chẳng bì kịp. Vậy mà ngươi lại nói ngược thành "Tiền vô vô lai giả, hậu vô cổ
    nhân", thành ra vô nghĩa. Đáng tiếc ngươi rất mực thông minh lanh lợi mà còn khiếm
    khuyết một điều không chịu đọc sách, cho nên có câu "Bất học vô thuật".
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Dạ dạ! Khi nào nô tài có thì giờ nhàn rỗi, phải đọc sách mấy ngày mới
    được.
    Thật ra Vi Tiểu Bảo dốt nát thô bỉ càng làm cho nhà Vua khoan khoái! Bên
    mình ngài thiếu gì thần tử văn học uyên thâm, ngài muốn lấy bao nhiêu người chẳng
    được? Nhưng hàng ngày phải nghe những lời dẫn chứng như "Kinh Thi có câu", "Đức
    Thánh dạy rằng" đã nhàm tai, không thấy hứng thú gì nữa. Ngài trò chuyện cùng Vi
    Tiểu Bảo nghe gã ăn nói quê kệch tục tằn lại thấy tâm thần khoan khoái.
    Vi Tiểu Bảo cáo từ nhà Vua lui ra. Gã vừa tới cửa thư phòng đã thấy một
    tên thị vệ chạy lại đón tiếp, dâng lời thỉnh an rồi thì thầm vào tai gã:
    - Thưa Vi tổng quản! Khang Thân Vương muốn gặp Tổng quản đại nhân nhưng
    chưa hiểu đại nhân có được rảnh không?
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Khang Thân ở đâu?
    Thị vệ đáp:
    - Vương gia đang chờ hồi âm của đại nhân ở phòng thị vệ.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Thân Vương thân hành tới đây sao?
    Thị vệ đáp:
    - Dạ dạ! Thân vương muốn mời Tổng quản đại nhân đi uống rượu nghe hát mà
    chỉ e Hoàng thượng có đại sự khẩn yếu giao cho Tổng quản thi hành gấp rút thì
    lão nhân gia chẳng thể phân thân được.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Con mẹ nó! Ta có phải lão nhân gia mốc gì đâu?
    Gã đi tới phòng thị vệ thấy Khanh Thân Vương tay cầm chung trà đang ngồi
    ngơ ngẩm xuất thần. Cặp lông mày xoăn tít lại ra chiều lo lắng.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:22 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 282 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Thân Vương vừa ngó thấy Vi Tiểu Bảo vội đặt chung xuống chạy ra nắm lấy
    tay gã nói:
    - Huynh đệ! Lâu nay không gặp, nhớ huynh đệ đến chết người.
    Vi Tiểu Bảo đã biết Khang Thân Vương vì vụ mất kinh sách mà cầu cứu nơi
    mình. Nhưng gã thấy lão thân thiết như vậy, trong lòng cũng khoan khoái.
    Gã liền đáp:
    - Vương gia có việc gì thì chỉ sai người đến kêu một tiếng là được ngay,
    Vương gia lại cho ăn cho uống thì nhất định tại hạ lóc cóc bò đến. Sao Vương gia
    còn trịnh trọng thân hành đến kiếm tại hạ ?
    Khang Thân Vương đáp:
    - Tiểu huynh chuẩn bị một ban hát, chỉ sợ huynh đệ mắc bận nhiều quá,
    không rảnh để mà thưởng thức. Bây giờ về bên tệ phủ ngồi chơi một lúc được
    chăng ?
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Được lắm! Vương gia cho ăn uống thì dù Hoàng thượng có sai đi làm việc gì
    khẩn cấp, hay tại hạ có song thân tạ thế cũng hoãn lại để đến với Vương gia đã.
    Hai người dắt tay nhau ra khỏi Hoàng cung lên ngựa về Vương phủ.
    Khang Thân Vương lần này khoản đãi Vi Tiểu Bảo rất trân trọng.
    Ngoài gã ra không còn tân khách nào khác.
    ¡n cơm xong, Khang Thânh Vương mời Vi Tiểu Bảo vào thư phòng, nói
    chuyện xã giao một hồi. Lão tán dương gã thay thế đức Hoàng thượng lên xuất
    gia ở chùa Thiếu Lâm làm nên vô số công đức thiện quả. Lão lại khen gã tuổi nhỏ
    tài cao, làm đến Ngự tiền thị vệ phó tổng quản, Kiêu Kỵ Doanh phó đô thống.
    Bước tiền trình viễn đại không biết đến đâu mà lường.
    Vi Tiểu Bảo khiêm tốn một hồi. Gã còn nói:
    - Từ nay phải trông vào Vương gia giúp đỡ, tài bồi cho.
    Khang Thân Vương thở dài đáp:
    - Huynh đệ ơi! Ta cùng huynh đệ như người một nhà, không muốn dấu huynh
    đệ bất cứ việc gì. Tiểu huynh bị đại họa đến nơi rồi, e rằng khó bảo toàn được
    tính mạng.
    Vi Tiểu Bảo giả vờ thất kinh hỏi:
    - Vương gia là Tôn thất lại được Hoàng thượng tín nhiệm thì làm gì có đại họa
    xảy đến?
    Khang Thân Vương đáp:
    - Hiền đệ ơi! Hiền đệ có điều chưa hiểu. Ngày trước sau khi người Mãn Châu
    chúng ta tiến vào quan ải, đức Tiên hoàng ban cho kỳ chủ mỗi màu cờ một bộ
    kinh Phật. Tiểu huynh là kỳ chủ màu hồng cũng được một bộ. Bữa nay Hoàng
    thượng tuyên triệu tiểu huynh bảo phải đưa trình bộ Kinh phật đó cho ngài coi.
    Nhưng không hiểu... pho kinh sách này đã bị ai đánh cắp.
    Vi Tiểu Bảo ngơ ngác hỏi:
    - Nếu vậy thì kỳ thiệt! Kẻ trộm lấy cắp tiền bạc châu báu đã đành, chứ lấy
    cắp sách về làm gì? Phải chăng pho sách này đúc bằng vàng? Hay trong sách giắt
    đầy châu ngọc cùng phỉ thuý bán được nhiều tiền? Có thế thì kẻ trộm mới nổi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:25 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 283 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    tham tâm.
    Khang Thân Vương đáp:
    - Không phải đâu. Pho kinh này cũng là một pho kinh tầm thường thôi. Nhưng
    tiểu huynh không bảo tồn được đồ vật của đức Tiên hoàng ban cho, là phạm tội
    đại bất kính. Đột nhiên Hoàng thượng bắt đem kinh sách vào trình, tiểu huynh sợ
    ngài đã biết vụ mất trộm sách này nên muốn truy cứu. Huynh đệ có cách nào cứu
    giúp tiểu huynh được chăng?
    Khang Thân Vương nói xong đứng dậy khúm núm thi lễ rồi ngồi xuống dưới.
    Vi Tiểu Bảo vội vàn đáp lễ, hỏi:
    - Vương gia khách khí như thế e chẳng làm cho tại hạ phải tổn thọ ư ?
    Khang Thân Vương đáp:
    - Huynh đệ ơi! Vụ này mà huynh đệ không nghĩ cách cứu được tiểu huynh thì
    tiểu huynh...đành phải tự tử.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Vương gia nói vậy thì ra việc này quan trọng lắm hay sao? Vương huynh hà
    tất phải lo âu. Sáng mai tại hạ sẽ đem sự việc tâu bày rõ cùng Hoàng thượng. Tại
    hạ tưởng nhiều lắm là ngài phạt Vương gia mấy tháng nguyệt bổng, hoặc giao sang
    phủ nhân Tôn Bình Nghị là cùng. Làm gì mà phải quan hệ tính mạng?
    Khang Thân Vương lắc đầu đáp:
    - Tiểu huynh chỉ mong sao bảo toàn tính mạng, còn chức Thân Vương này có
    bị cách bỏ, cho xuống làm kẻ thứ dân, tiểu huynh cũng tạ ơn Trời Phật và lấy làm
    mãn nguyện lắm rồi.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Pho kinh sách này quan hệ đến thế thật ư? à phải rồi! Ngày trước tại hạ
    vào lục soát nhà Ngao Bái, Thái hậu có sai tại hạ đến nhà hắn để kiếm hai pho
    sách Tam thập nhị chương kinh hay Tứ thập nhị chương kinh gì gì đó. Dường như
    Vương gia cũng biết vụ đó. Phải chăng là loại sách này?
    Khang Thân Vương đáp:
    - Đúng là bộ đó và kêu bằng Tứ thập nhị chương kinh. Huynh đệ xục tìm nhà
    Ngao Bái. Thái hậu không đòi gì cả mà chỉ cần lấy lại hai pho kinh sách này thì đủ
    biết nó quan hệ phi thường. Huynh đệ có tìm được không?
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Tại hạ tìm thấy rồi. Ngao Bái dấu nó ở dưới gầm giường trong phòng ngủ.
    Tiểu đệ xục tìm đến toát mồ hôi mới thấy. Chẳng hiểu kinh sách đó có điều chi
    quí báu? Bây giờ tiểu đệ có thể đi các chùa lấy về cho Vương gia bảy tám bộ.
    Vương gia lo gì không có sách dâng nạp Hoàng thượng?
    Khang Thân Vương đáp:
    - Kinh sách của Tiên hoàng ban cho khác hẳn những pho kinh sách thông
    thường thì mập mờ làm sao được?
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Nếu vậy quả là hơi rắc rối. Vương gia muốn tại hạ giúp việc gì?
    Khang Thân Vương thở dài đáp:
    - Vụ này tiểu huynh khó bề mở miệng. Chẳng lẽ tiểu huynh lại bảo huynh đệ
    làm việc khi quân?
    Vi Tiểu Bảo vỗ ngực đáp:
    - Xin Vương gia cứ nói ra đừng có ngại ngùng gì. Vương gia đã coi Tiểu Bảo
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:26 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 284 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    là bằn hữu, thì tại hạ có phải vì Vương gia mà mất đầu cũng là một trường nghĩa khí.
    Được rồi! Bây giờ Vương gia vào tâu Hoàng thượng nói là pho sách đó đã cho Vi
    Tiểu Bảo mượn coi vì gã không cẩn thận đã để lạc mất rồi. Mấy bữa nay đức
    Hoàng thượng rất hài lòng về tại hạ. Cùng lắm là ngài đánh đòn, chưa chắc bị tội
    chém đầu.
    Khang Thân Vương nói:
    - Đa tạ tấm lòng khảng khái của huynh đệ, nhưng tiểu huynh e đường lối đó
    không ổn, vì Hoàng thượng chắc chẳng tin huynh đệ có thì giờ rảnh mượn kinh
    sách để coi.
    Vi Tiểu Bảo gật đầu đáp:
    - Vương gia nói đúng lắm. Tại hạ quên mất mình chẳng biết chữ nào thì mượn
    kinh sách coi cái gì? Nhất định Hoàng thượng không tin. Chúng ta đành tìm biện
    pháp khác vậy.
    Khang Thân Vương nói:
    - Tiểu huynh đã nghĩ ra cách này xin huynh đệ...xin huynh đệ...xin huynh đệ...
    Lão nói ba câu "xin huynh đệ" rồi dừng lại, đưa mắt nhìn Vi Tiểu Bảo để coi
    thái độ gã có lộ vẻ gì không.
    Vi Tiểu Bảo giục:
    - Vương gia cứ nói huỵch toẹt ra, bất tất phải ngần ngại. Cái mạng nhỏ xíu
    của tiểu đệ này...
    Tay trái gã nắm lấy bím tóc, tay mặt chém vào cổ. Rồi làm bộ hai tay bưng
    cái đầu đưa cho Khang Thân Vương. Gã nói tiếp:
    - ... xin trao lại cho Vương gia. Miễn là việc không nguy hại đến Hoàng đế thì
    bất cứ việc gì tiểu đệ cũng nghe theo.
    Khang Thân Vương cả mừng đáp:
    - Huynh đệ nghĩa khí thâm trọng như vậy, tiểu huynh chẳng nói nhiều lời làm
    chi nữa. Xin huynh đệ đánh cắp một pho kinh sách của Thái hậu hoặc của Hoàng
    thượng đem ra đây. Tiểu huynh đã kêu mấy chục tay thợ khéo chờ s½n để họ suốt
    đêm ngày khắc một pho sách khác đưa trình Hoàng thượng thì vụ này mới thoát
    được.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    Liệu có thể làm cho thật giống được không?
    Khang Thân Vương đáp:
    - Được, được! Nhất định là giống hệt, chẳng có chỗ nào sơ hở. Khi làm xong
    sách lại nhờ huynh đệ đem nguyên bản trở về chốn cũ. Tiểu huynh quyết không
    làm suy suyển chút nào.
    Thực ra lão cũng biết làm sách giả tạo trong lúc thảng thốt mà muốn cho
    giống hệt, tuyệt không có chỗ sơ hở là một điều rất khó. Chủ tâm của lão là làm
    kinh sách giả trả về chỗ cũ, còn pho sách thật đem trình nhà Vua.
    Lão định làm như vậy vì chắc rằng Vi Tiểu Bảo đã không biết chữ thì khó
    lòng khám phá ra được sách chân hay sách giả. Sau này công việc không bị phát
    giác ra là tốt nhất. Dù có phát giác, tội cũng không trút lên đầu lão được. Có
    điều chỗ dụng ý của lão không thể nói thẳng với Vi Tiểu Bảo lúc này.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:26 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 285 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Vậy thì được rồi! Việc này không nên chậm trễ. Tiểu đệ muốn đi lấy cắp
    sách ngay bây giờ. Vương gia ngồi đây đợi hồi âm.
    Khang Thân Vương trong lòng khoan khoái không biết đến thế nào mà kể.
    Lão thiên ơn vạn tạ Vi Tiểu Bảo. Lúc đưa chân gã ra ngoài cửa lão còn căn dặn gã hết lòng thận trọng cho.
    Hồi 137
    Cuộc tứ hôn đưa đến Vân Nam
    Vi Tiểu Bảo về phòng mình lấy những mảnh da dê nát vụn ở trong các
    pho Tứ thập nhị chương kinh đem ra định ráp lại với nhau cho thành
    bản đồ.
    Gã nghĩ thầm:
    - Tất cả tám pho kinh sách, ta đã lấy được bảy, chỉ còn thiếu một chút thì ta
    cũng có thể đoán ra đại khái được.
    Ngờ đâu gã cặm cụi mất hết nửa giờ mà chưa ráp xong được một góc địa đồ.
    Gã là con người hiếu động, thiếu nhẫn nại, đâm ra chán nản, không ngồi ráp nữa.
    Gã lại lấy tấm giấy dầu gói hàng ngàn mảnh da vụn cất cẩn thận vào trong mình.
    Sáng sớm hôm sau, gã khâu nốt mấy bộ bìa sách lại như cũ rồi bụng bảo dạ:
    - Lão Khang là kỳ chủ đạo quân Hồng, vậy pho kinh sách của lão dĩ nhiên
    gáy màu đỏ. Ta lấy bộ sách gáy vàng đem đến cho lão.
    Gã liền chuồn pho kinh sách gáy vàng vào bọc rồi đến phủ Khang Thân
    Vương.
    Khang Thân Vương nghe Vi Tiểu Bảo tới, liền ba chân bốn cẳng chạy ra
    nghênh tiếp. Lão nắm lấy tay Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Thế nào? Thế nào?
    Vi Tiểu Bảo mặt buồn rười rười, lắc đầu không ngớt.
    Khang Thân Vương thấy vậy ngỡ là không thành sự, trái tim chìm hẳn xuống,
    nhưng ngoài miệng vẫn ai ủi gã:
    -Vụ này thật là khó khăn! Song bữa nay chưa thành công thì...
    Vi Tiểu Bảo nói khẽ ngắt lời:
    - Cái đó thì lấy được rồi. Nhưng sợ trong vòng mười ngày hay nửa tháng giả
    tạo kinh sách không kịp, biết làm thế nào?
    Khang Thân Vương mừng quýnh ôm choàng lấy Vi Tiểu Bảo chạy vào thư
    phòng.
    Bọn thị vệ thấy Vương gia cử động như vậy không khỏi cười thầm.
    Vi Tiểu Bảo lấy kinh sách trong bọc ra, hai tay cầm đưa lại hỏi:
    - Có phải cái này không?
    Khang Thân Vương vồ ngay lấy, toàn thân run bần bật, mở bao sách ra coi
    rồi mừng rỡ đáp:
    - Chính thị! Chính thị! Pho kinh này ở trong đại nội nên gáy sách màu vàng.
    Bây giờ chúng ta lập tức khởi công viết chữ và làm bản khắc. Huynh đệ ơi! Huynh
    đệ dạy ta dùng cách nào trì hoãn mấy bữa rồi sẽ vào chầu.
    Lão ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - à! Ta giả vờ ngã ngựa cho vỡ đầu chảy máu, hôn mê bất tỉnh, bao giờ chế
    tạo kinh sách xong sẽ vào triều. Huynh đệ tính thế có ổn không?
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
    - Hoàng thượng là người rất anh minh. Vương gia giở trò này e rằng ngài

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:27 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 286 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    không khỏi sinh lòng ngờ vực. Ngài đã có ý hoài nghi thì dâng kinh sách giả lên,
    ngài sẽ khám phá ra ngay.
    Gã ngừng lại một chút rồi hỏi:
    - Bộ này so với bộ Vương gia đánh mất, ngài điểm gáy sách khác màu, còn
    chỗ nào không giống nữa chăng?
    Khang Thân Vương đáp:
    - Chỉ có gáy sách khác màu, còn thì giống hệt.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Thế thì dễ lắm! Vương gia chỉ cần thay gáy sách màu đỏ vào rồi đưa trình
    Hoàng thượng ngay bữa nay là xong.
    Khang Thân Vương vừa kinh ngạc vừa mừng thầm, cất giọng run run:
    - Cái này... cái này... trong cung bỗng nhiên mất kinh sách, tất mở cuộc điều
    tra, e làm liên lụy đến huynh đệ.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Đêm hôm qua tại hạ lén lút lấy được kinh sách này, chẳng một ai hay. Tại hạ
    chắc bọn mặt dơi tai chuột trong cung không dám đả động gì đến tại hạ đâu mà
    ngại. Tại hạ xin bảo đảm vụ này với Vương gia là xong.
    Khang Thân Vương trong lòng cảm kích không lúc nào tả xiết. Lão cảm động
    cơ hồ sa lệ nắm chặt lấy hai tay Vi Tiểu Bảo rồi không thốt nên lời.
    Vi Tiểu Bảo trở vào cung lấy bốn bộ kinh sách khác đi kiếm ủy Tôn Giả và
    Lục Cao Thăng.
    ủy, Lục hai lão trông chờ gã đã mòn con mắt. Nay thấy gã đột nhiên tới nơi
    lại lấy được bốn bộ kinh sách cho giáo chủ thì mừng rỡ không biết đến thế nào
    mà kể.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Lục tiên sinh! Tiên sinh cấp tốc đem kinh sách về trình giáo chủ. Đồng thời
    tiên sinh bẩm cùng lão nhân gia và phu nhân là tại hạ đã nghe tin tức về bốn pho
    kia. Kết quả cuộc điều tra cho hay là chỉ có Ngô Tam Quế biết được những pho
    đó hiện giờ lạc lõng ở đâu. Bản sứ xin hết lòng tận trung phục vụ cho giáo chủ
    lão nhân gia cùng phu nhân, dù phải ức lần chết, triệu lần nguy hiểm cũng không
    lùi bước. Vì vậy bản sứ chuyến này đi Vân Nam chẳng khác gì dấn thân vào dầu
    sôi lửa bỏng, cũng tận tâm kiệt lực để tìm ra kinh sách.
    Gã lại bảo ủy Tôn Giả:
    - Còn ủy Tôn Giả ở lại hộ vệ bản sứ giả đi lập công cho giáo chủ.
    ủy, Lục hai lão vâng dạ luôn miệng.
    ủy Tôn Giả nói:
    - Lục huynh! Bạch Long sứ lập nên công lớn này, anh em mình cũng có phận
    nhờ. Giáo chủ có ban thuốc giải Độc long dịch cân hoàn thì Lục huynh sai người
    đem đến Vân Nam mau lẹ dùm cho.
    Lục Cao Hiên liền ưng lời ngay. Lão nghĩ bụng:
    - Bạch Long sứ hãy còn nhỏ tuổi mà tài ba quả nhiên không phải tầm thường.
    Nếu sau này giáo chủ không thọ ngang thượng đế thì ngôi cao kia tất nhiên truyền
    cho gã. Ta không nhân cơ hội này cầu cạnh gã đi thì còn đợi đến bao giờ?
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:28 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 287 - Hồi 101 - 140
    trên 1915
    Lão nghĩ vậy liền nói:
    - Thư thuốc giải này quan hệ không phải tầm thường. Thuộc hạ chẳng thể yên
    tâm mà giao cho người khác được, nhất định phải thân hành đưa tới.
    Lão ngừng một chút rồi tiếp:
    - Thưa Bạch Long sứ! Kẻ thuộc hạ xin dốc dạ trung thành với Tôn sứ. Thuộc
    hạ phải chờ tôn sứ uống thuốc giải trước rồi mới cùng ủy huynh uống sau. Nếu
    không thế thì dù Độc long dịch cân hoàn có phát tác mà thuộc hạ tay cầm thuốc
    giải cũng giải quyết không uống trước.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Hay lắm! Hay lắm! Lục tiên sinh dốc dạ trung thành với bản sứ giả như vậy,
    bản sứ giả vĩnh viễn chẳng bao giờ quên được tấm lòng chung thuỷ của tiên sinh.
    Lục Cao Hiên cả mừng, khom lưng nói:
    - Thuộc hạ kính chúc Bạch Long sứ phước như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.
    Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
    - Ta còn kém giáo chủ một bậc, vậy y chúc ta thọ tỷ Nam Sơn là đúng điệu
    rồi.
    Gã về cung chưa được mấy chốc đã thấy thái giám đến tuyên đọc sắc chỉ
    của triều đình phong cho gã Nhất đẳng Tử tước và làm Tứ hôn sứ để hộ tống Kiến
    Ninh công chúa đi Vân Nam vì Hoàng thượng ngự tứ cho nàng kết hôn cùng Bình
    Tây Vương thế tử là Ngô ứng Hùng.
    Sắc chỉ còn gia phong cho Ngô ứng Hùng làm đệ tam đẳng Ni Cáp Phiên
    tinh kỳ, kiêm Thái tử thái bảo.
    Vi Tiểu Bảo lấy tiền thưởng cho tên thái giám.
    Gã nghĩ thầm trong bụng:
    - Thế này thì thật phước lớn cho tên Ngô ứng Hùng quá đổi. Gã được lấy
    nàng công chúa xinh đẹp lại được phong làm quan lớn. Ta từng nghe thầy đồ nói
    chuyện Nhạc Phi gia gia phong quan đến Thiếu bảo. Thằng lỏi thối tha Ngô ứng
    Hùng đã làm công trạng gì cho đất nước mà được phong tước ngang với Nhạc Phi
    gia gia?
    Sau gã lại tự nhủ:
    - Nhưng Hoàng thượng cố ý phong chức quan to là để cho Ngô Tam Quế
    khỏi sinh lòng ngờ vực. Thực ra chẳng sớm thì muộn cha con gã sẽ bị mất đầu.
    Gã nghĩ tới đây lại thấy hả dạ.
    Vi Tiểu Bảo vào cung tạ ơn Vua Khang Hy. Gã tâu:
    - Tâu Hoàng thượng! Chuyến này nô tài đi công cán ở Vân Nam, Hoàng thượng
    có cẩm nang diệu kế gì xin nói cho nô tài hay.
    Vua Khang Hy cười ha hả đáp:
    - Tiểu Quế Tử đã không học vấn, mà cẩm nang diệu kế phải gói trong túi
    gấm, chẳng thể tiết lộ thiên cơ được. Có lý đâu cẩm nang diệu kế lại nói cho
    ngươi hay?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Té ra là thế. Đáng tiếc nô tài không biết chữ. Vậy Hoàng thượng có cẩm
    nang diệu kế gì thì vẽ tranh cũng được. ái chà! Lần trước Hoàng thượng sai nô tài
    lên làm trụ trì chùa Thanh Lương đã ban thánh chỉ bằng bức vẽ rất đẹp.
    Vua Khang Hy cười nói:
    - Tự cổ chí kim, chưa có bao giờ thánh chỉ mà không dùng văn tự mà lại dùng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:29 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 288 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    tranh vẽ. Trẫm e rằng chỉ có Vua tôi nhà mình là mở đầu vụ này.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Thế mới gọi là "Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả"
    Nhà Vua tươi cười khen ngợi:
    - Hay lắm! Ký ức của ngươi khá đấy! Thành ngữ này ta mới dạy ngươi có một
    lần mà đã nhớ được ngay.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Chỉ có Hoàng thượng giáo huấn là điều gì nô tài cũng ghi nhớ vào lòng
    được ngay, còn người khác dạy dỗ, nô tài lại quên sạch, mà không hiểu vì lẽ gì. Tỷ
    như câu "Nhất ngôn ký xuất...gì mã nan truy" nô tài không nhớ được là con ngựa
    gì?
    Gã nói tới đây thì một tên thái giám vào báo có Kiến Ninh công chúa xin
    đến cáo biệt nhà vua để ra đi.
    Vua Khang Hy đưa mắt cho Vi Tiểu Bảo rồi gọi công chúa vào.
    Kiến Ninh công chúa vào thư phòng, nhảy xổ vào lòng Hoàng đế khóc oà
    lên nói:
    - Hoàng đế ca ca! Tiểu muội... tiểu muội... không muốn lấy chồng Vân Nam.
    Xin Hoàng đế ca ca thu hồi đạo thánh chỉ đó.
    Nguyên trước kia nhà Vua rất ưa thích cô em này từ thuở nhỏ, nhưng sau khi
    ngài biết những hành vi tàn ác của Thái hậu, ngài thù hận bà mẹ đâm ra chán ghét
    cả cô con. Nhà Vua gả công chúa cho Ngô ứng Hùng là cố ý hãm hại. Nhưng bây
    giờ ngài thấy cô khóc lóc tội nghiệp, trong lòng bất nhẫn. Có điều thánh chỉ đã
    ban ra khó nổi thu về. Ngài liền vỗ vai cô nói:
    - Con gái lớn khôn thì phải lấy chồng. Ta đã kén cho muội muội một người
    trượng phu rất xứng đáng.
    Nhà Vua quay lại hỏi Vi Tiểu Bảo:
    - Tiểu Quế Tử! Có phải tướng mạo Ngô ứng Hùng cực kỳ anh tuấn không?
    Ngươi hãy nói cho công chúa nghe đi.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Đúng thế! Thưa công chúa! Vị phò mã kia là một chàng trai bảnh nổi tiếng ở
    Vân Nam. Chuyến đi trước y lai kinh mà ngoài cửa xảy chuyện mấy chục cô nương
    đánh nhau và ba cô bị uổng mạng.
    Kiến Ninh công chúa sửng sốt hỏi:
    - Tại sao vậy?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Nguyên thế tử Bình Tây Vương nổi tiếng khắp thiên hạ là người đẹp chẳng
    kém gì Phan An, Tống Ngọc. Hôm y đến Bắc Kinh, hàng ngàn hàng vạn cô nương
    cùng thái thái chen chúc đi coi mặt. Mười mấy cô chen lấn nhau rồi xẩy cuộc ẩu
    đả gây thành án mạng.
    Kiến Ninh công chúa đang nước mắt chan hoà nghe gã nói không khỏi phì
    cười, hỏi lại:
    - Ngươi chỉ khéo bịa chuyện, làm gì có vụ đó?
    Vi Tiểu Bảo hỏi lại:
    - Thưa công chúa! Công chúa thử đoán coi vì lẽ gì mà Hoàng thượng phái nô
    tài đi hộ tống công chúa đến Vân Nam? Sao Hoàng thượng lại dặn nô tài phải dẫn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:30 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 289 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    binh hùng tướng mạnh để bảo vệ cho ổn thoả?
    Công chúa đáp:
    - Đó là Hoàng đế ca ca hết dạ thương yêu ta nên đề phòng cẩn thận để
    khỏi xảy ra chuyện bất trắc, có chi là lạ?
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Đúng thế! Đức Hoàng thượng là bậc anh minh nghĩ sâu lo xa. Công chúa thử
    tưởng tượng coi: Phò mã đã là một nhân vật thiếu niên anh tuấn thì trong thiên hạ
    biết bao vị cô nương mơ mộng được lấy y làm chồng. Nay y đột nhiên bị công
    chúa chiếm mất thì trong thiên hạ biết bao nhiêu chum giấm, bình giấm, hũ giấm bị
    tan tành. Những cô võ nghệ cao cường mà nổi cơn tam bành biết đâu chẳng đến
    làm khó dễ với công chúa? Chuyến này nô tài đưa công chúa xuống Vân Nam
    trách nhiệm rất nặng nề vì việc đối phó với cánh quân nương tử ăn phải giấm chua
    thật khó khăn vô cùng! Công chúa nghĩ thế có đúng không?
    Kiến Ninh công chúa cười nói:
    - Người toàn nói chuyện bày trò. Làm gì có đạo quân nương tử ăn phải giấm
    chua?
    Mặt đẹp như hoa, trên má hãy còn đọng mấy giọt nước mắt trong như hạt
    châu, công chúa nhìn Vua Khang Hy nói tiếp:
    - Hoàng đế ca ca! Tiểu Quế Tử đưa tiểu muội đến Vân Nam rồi ca ca bắt y ở
    lại bầu bạn với tiểu muội để giải những cơn phiền muộn. Không thế thì tiểu muội
    không đi đâu.
    Vua Khang Hy cười đáp:
    - Được rồi! Để gã ở lại với muội muội cho có bạn trong một thời gian. Khi
    nào Hoàng muội quen nếp sống ở Vân Nam rồi gã sẽ trở lại kinh.
    Kiến Ninh công chúa nói:
    - Tiểu muội yêu cầu Hoàng đế ca ca bắt gã vĩnh viễn ở lại Vân Nam đừng cho
    gã trở về nữa.
    Vi Tiểu Bảo thè lưỡi ra nói:
    - Như vậy không được, phò mã gia tất sinh lòng chán ghét nô tài. Y mà nổi
    nóng lên chém một dao, Tiểu Quế Tử bay đầu thì còn lấy gì mà trở về Bắc Kinh?
    Công chúa bĩu môi nói:
    - Hừ! Chẳng đời nào y làm thế!
    Vi Tiểu Bảo vừa ở trong ngự thư phòng đi ra liền gặp bọn thị vệ, thái giám
    tới tấp chạy đến dâng lời chúc hạ. Tên thị vệ nào cũng muốn tâng công để được
    gã cho đi Vân Nam. Chúng biết Ngô Tam Quế phú xưng địch quốc, chuyến này đi
    Vân Nam nhất định đại phát tài.
    Chiều hôm ấy, Khang Thân Vương vào cung rồi trở ra bảo gã:
    - Huynh đệ ơi! Tiểu huynh đã đưa kinh sách trình Hoàng thượng. Ngài coi rồi
    ban khen mấy câu.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Thế là may lắm!
    Khang Thân Vương nói:
    - Bất nhật huynh đệ sẽ lên đường đi Vân Nam. Vậy bữa nay ca ca thết tiệc
    một là để khánh hạ huynh đệ được phong tước tử, hai là để tiễn hành huynh đệ
    đăng trình.
    Lão dắt tay Vi Tiểu Bảo ra khỏi Hoàng cung nhưng không đưa về phủ Thân
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:31 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 290 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vương mà lại dắt đến một toà phủ đệ rất sang trọng ở phía đông thành.
    Tòa nhà này tuy không rộng lớn bằng phủ Khang Thân Vương nhúng chạm trổ
    rất tinh vi, bên ngoài lại đủ cả vườn hoa cây cảnh cùng núi đá. Cách kiến trúc cực
    kỳ xa hoa.
    Khang Thân Vương hỏi:
    - Huynh đệ coi nhà cửa phòng ốc ở nơi đây thế nào?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Đẹp lắm! Thật là tuyệt mỹ! Vương gia quả nhiên là nhân vật am hiểu về cung
    cách hưởng thụ. Phải chăng Vương gia dùng nơi đây làm chỗ di dưỡng tinh thần?
    Khang Thân Vương chỉ mỉm cười mà không đáp. Lão đưa Vi Tiểu Bảo vào
    trong nhà đại sảnh.
    Trong nhà đại sảnh đã có rất đông quan khách chờ s½n. Bọn Sách Ngạch
    Đồ, Đa Long hối hả chạy ra nghênh tiếp. Những câu •cung hỷ• vang lên không
    ngớt.
    Khang Thân Vương tươi cười nói:
    - Bữa nay là tiệc mừng Vi đại nhân cao thăng quan tước. Theo lẽ y đáng ngồi
    vào thủ tịch nhưng y là chủ nhân toà nhà này thì phải ngồi vào địa vị chủ nhân.
    Vi Tiểu Bảo lấy làm kỳ hỏi:
    - Sao lại là chủ nhân toà nhà này?
    Khang Thân Vương cười đáp:
    - Toà nhà này là Tử tước phủ của Vi đại nhân.Tiểu huynh đã chuẩn bị đầy đủ
    cho hết cả: phu xe, nhà bếp, nô bộc, nữ tỳ không thiếu thứ gì. Có điều sắp đặt
    một cách vội vàng, e rằng không được chu toàn. Vậy nếu huynh đệ thấy còn
    khiếm khuyết gì thì sai người qua bên nhà tiểu huynh mà lấy. Ha ha! Ha ha!
    Vi Tiểu Bảo vừa kinh ngạc vừa vui mừng, gã giúp Khang Thân Vương xong
    xuôi được việc lớn mà chẳng mất mát một đồng một chữ, lại không nguy hiểm gì.
    Tuy gã biết thế nào lão cũng tạ ơn, nhưng không ngờ lão cư xử trọng hậu thế này.
    Trong lúc nhất thời gã ngập ngừng không nói nên lời, chỉ ngập ngừng:
    - Cái này...cái này....sao lại thế được?
    Khang Thân Vương nắm lấy tay gã nói:
    - Chúng ta đã kết giao sinh tử có nhau, làm gì còn có chuyện riêng tư. Vào
    đây! Vào đây! Chúng ta uống một bữa cho thỏa thích. Bữa nay mà vị nào không
    say lúy túy thì không được về.
    Tiệc rượu này ai nấy đều vui vẻ, say sưa rồi giải tán.
    Vi Tiểu Bảo bây giờ đã được phong tước Tử, công việc ở ngự thiện phòng
    trao lại cho người khác rồi, gã cũng không cần trở về nội cung làm thái giám nữa.
    Đêm hôm ấy gã ngủ trong một toà nhà cực kỳ hoa lệ. Chỗ nào không bày đồ
    nạm vàng giát bạc, thì cũng trướng rủ màn che, gấm vóc lụa là. Bỗng gã lẩm bẩm:
    - Tổ bà nó! Giả tỷ ta mở kỹ viện trong Tử tước phủ này thì đến mười cái Lệ
    Xuân Viện cũng không bì kịp.
    Sáng sớn hôm sau Vi Tiểu Bảo đến bái kiến Cừu Nạn báo tin cho bà hay gã
    được Hoàng đế phái đi tống hôn đến Vân Nam.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:32 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 291 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Cừu Nạn nói:
    - Vậy thì hay lắm! Ta cùng đi với ngươi một chuyến.
    Vi Tiểu Bảo mừng rỡ vô cùng, quay lại ngó A Kha.
    Cừu Nạn nói:
    - Cả A Kha cũng đi.
    Vi Tiểu Bảo càng khoan khoái hơn. Đây là nỗi vui mừng gấp trăm lần được
    Hoàng đế phong cho tước Tử.
    Vi Tiểu Bảo cáo biệt Cừu Nạn rồi đến trụ sở Thiên Địa Hội.
    Trần Cận Nam nghe gã thuật chuyện sắp phải đi Vân Nam. Ông trầm ngâm rồi
    nói:
    - Hoàng đế mà sủng ái Ngô Tam Quế như vậy thì trong lúc nhất thời khó lòng
    lật hắn được. Nhưng đây cũng là một cơ hội rất tốt. Tiểu Bảo! Tên gian tặc Ngô
    Tam Quế không muốn tạo phản thì chúng ta cũng kích thích cho hắn tạo phản. Nếu
    khiêu khích không thành công vu oan cho hắn có ý phản nghịch. Đáng lẽ ta cùng
    đi với ngươi, nhưng nhị công tử lọt vào tay Thi Lang, ta phải ở lại tìm cách cứu y.
    Còn ngoài ra trong đám anh em ngươi đưa đi hết cả Vân Nam cũng được.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Thưa sư phụ! Nhị công tử là người tồi bại, sư phụ không nên cứu y vì y thoát
    nạn rồi lại thành mối hậu hoạn rất lớn.
    Trần Cận Nam thở dài đáp:
    - Ngươi nói rất có lý, nhưng Quốc tính gia và Vương gia đồi với ta ơn nghĩa
    rất thâm trọng, dù tan xương nát thịt cũng không đủ báo đền. Nhị công tử là con
    yêu của Vương gia, ta chẳng thể không cứu được.
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Thi Lang là con người khả ố như vậy, đệ tử sẽ đưa hơi cho Hoàng đế Thát
    Đát lấy mấy câu là hắn mất đầu.
    Trần Cận Nam đứng dậy dõng dạc nói:
    - Bất tất phải thế. Thằng cha Thi Lang này tự phụ vô cùng. Ta đối với hắn khi
    nào chịu khiếp nhược. Phen này quyết cùng hắn tỷ đấu một phen. Nếu mượn tay
    Thát Đát giết hắn thì không phải là anh hùng hảo hán.
    Ông nói rồi ngửng đầu trông ra ngoài, thái độ rất hiên ngang.
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Dạ! Đã thế thì các huynh đệ nên ở lại hết để giúp đỡ sư phụ. Bằng không
    đệ tử chẳng yên lòng chút nào.
    Trần Cận Nam vỗ vai gã, ngọt ngào đáp:
    - Ngươi có lòng kính hiếu như vậy là hay lắm! Nhưng việc giải cứu nhị công tử
    ta đã có kế hoạch, không cần phải dùng nhiều người. Việc trừ Hán gian Ngô Tam
    Quế là một đại sự quan trọng bậc nhất hiện nay, chúng ta nên dồn hết lực lượng
    vào đó để làm cho thành công. Sau khi giải cứu nhị công tử ra rồi ta cũng đến
    Vân Nam ngay. Chúng ta không thể để cho họ Mộc tranh tiên trong vụ này được.
    Vi Tiểu Bảo gật đầu đáp:
    - Đúng thế! Nếu để Mộc vương phủ hạ thủ trước thì rồi đây Thiên Địa Hội
    chúng ta phải tuân theo hiệu lệnh của họ là nhục lắm.
    Trần Cận Nam đưa tay ra cầm mạch Vi Tiểu Bảo, lại bảo gã thè lưỡi ra coi.
    Ông lộ vẻ lo âu nói:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:32 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 292 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Chất độc trong mình ngươi không hiểu sao lại biến tính. Còn may là ở chỗ
    nó chưa phát tác trong thời gian ngắn. Những nội công ta truyền dạy cho ngươi
    tạm thời phải dừng lại, không nên tiếp tục rèn luyện nữa để đề phòng chất độc
    xâm nhập vào các kinh mạch thì rồi đây khó khu trục ra ngoài.
    Vi Tiểu Bảo cả mừng tự nhủ:
    - Sư phụ bảo ta nghĩ luyện công là một điều mong còn chưa được. Nay lão
    nhân gia tự mình ra lệnh dĩ nhiên sau này người không thể phiền trách ta được.
    Sau mấy ngày chuẩn bị đầy đủ, Vi Tiểu Bảo thống lĩnh một toán ngự tiền thị
    vệ, một đội Kiêu Kỵ doanh binh, quần hùng trong Thiên Địa Hội và ủy Tôn Giả ở
    Thần Long Giáo. Gã từ biệt Vua Khang Hy cùng Thái hậu rồi ra đi hộ tống Kiến
    Ninh công chúa tới Vân Nam.
    Cừu Nạn và A Kha hoá trang làm cung nữ trà trộn vào đám đông.
    Quần hùng Thiên Địa Hội và ủy Tôn Giả cũng thay hình đổi dạng làm kẻ tùy
    tùng Vi Tiểu Bảo.
    Vi Tiểu Bảo cưỡi con ngựa Ngọc Thông của Khang Thân Vương tặng cho, gã
    được tiền hô hậu ủng lên đường, vẻ mặt nhơn nhơn tự đắc, nhằm hướng Nam mà
    tiến.
    Dọc đường, Vi Tiểu Bảo được các quan địa phương long trọng đón tiếp. Dĩ
    nhiên ai cũng hết lòng tâng bốc "Tứ hôn sứ đại nhân". Họ xu phụ luồn cúi Vi Tiểu
    Bảo chẳng khác gì quan Khâm sai đại thần.
    Vi Tiểu Bảo nức lòng hả dạ. Từ ngày gã làm đương sai cho triều đình chưa
    bao giờ gã lại tỏ ra khoan khoái như lần này.
    Bất giác gã lẩm bẩm:
    - Con mẹ nó! Mụ điếm già kém bề cạnh tranh, chỉ sinh hạ được một cô con
    gái. Giả tỷ mụ đẻ liên hồi mười bảy, mười tám cô để lão gia chuyên nghề "Tống
    hôn đại thần" đưa đi gả chồng từng cô một thì có phải lão gia được bao nhiêu
    người hoan hô, cung phụng. Vàng bạc châu báu cùng vật quí giá tha hồ mà lấy, bất
    cứ việc gì cũng không bằng.
    Một hôm đoàn người ngựa đến Trịnh Châu. Viên tri phủ ra đón tiếp cả phái
    đoàn vào nghỉ đêm trong vườn hoa nhà họ Trịnh, một tay đại phú gia ở địa
    phương này. Nơi đây mở yến tiệc thết đãi cực kỳ trọng hậu.
    Tiệc tan, Kiến Ninh công chúa lại triệu Vi Tiểu Bảo đi đến một chỗ nói
    chuyện phiếm.
    Từ ngày ra khỏi kinh thành, ngày nào cũng như ngày ấy, ngoài những lúc đi
    đường cùng yến tiệc, công chúa cũng tìm một nơi trò chuyện với Vi Tiểu Bảo.
    Vi Tiểu Bảo vẫn còn sợ công chúa ngứa chân ngứa tay vung lên đấm đá nên
    lần nào gã cũng dẫn Mã Ngạn Siêu và Tiền Lão Bản đi theo. Dù công chúa năn nỉ
    cũng thế mà nổi giận cũng thế, chẳng khi nào gã chịu rời bỏ hai người để ngồi một
    mình.
    Đêm hôm ấy cả ba người cùng đến nhà tiểu sảnh, ngoài phòng ngủ công
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:33 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 293 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    chúa.
    Công chúa bảo Vi Tiểu Bảo ngồi xuống nói chuyện. Tiền Lão Bản va Mã
    Ngạn Siêu đứng đằng sau gã.
    Lúc này đang tiết mùa hạ, khí trời nóng nực. Công chúa mặc phong phanh
    một tấm áo mỏng.
    Nét mặt công chúa hồng hào, trên môi đọng những hạt mồ hôi lấm tấm. Nhan
    sắc cô đã xinh đẹp, lúc này lại thêm phần kiều diễm.
    Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:
    - Kiến Ninh công chúa tuy nhan sắc còn thua cô vợ mình nhưng cũng là nhân
    tài vào bậc nhất rồi. Thằng lỏi Ngô ứng Hùng lấy được cô vợ này thật là diễm phúc
    nhà gã tày đình.
    Công chúa bỗng ngoảnh đầu trông ra hỏi:
    - Tiểu Quế Tử ! Ngươi có thấy bữa nay trời nóng nực lắm không?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Nô tài vẫn dễ chịu không lấy gì làm nóng nực lắm.
    Công chúa lại hỏi:
    - Ngươi không nóng mà sao trán ngươi cũng toát mồ hôi nhiều thế?
    Vi Tiểu Bảo đưa tay áo lên lau mồ hôi rồi mỉm cười nhưng không trả lời.
    Lúc này một tên cung nữ bưng một cái liễn màu ngũ sắc vào. Thị đặt liễn
    trên bàn nói:
    - Khải bẩm công chúa! Đây là Toan mai thang ướp lạnh của Mạnh tri phủ cung
    tiến để công chúa dùng cho mát.
    Công chúa cả mừng đáp:
    - Tốt lắm! Ngươi múc ra một chén để ta nếm thử coi.
    Hồi 138
    Tứ hôn sứ mắc mưu công chúa
    Một tên cung nữ liền lấy chén Thanh hoa rót Toan mai thang vào, hai
    tay bưng lên trước mặt công chúa.
    Công chúa múc một thìa uống nếm. Cô thở phào một cái ra chiều khoan
    khoái nói:
    - Không ngờ thành Trịnh châu nhỏ bé này mà cũng làm được nước đá.
    Toan mai thang ngon ngọt lại có mùi hoa quế thơm tho tỏa ra khắp gian
    phòng.
    Công chúa cầm lấy thìa quấy, thìa chạm vào những miếng băng nhỏ bật thành
    tiếng lách cách. Vi Tiểu Bảo cùng Tiền Lão Bản và Mã Ngạn Siêu thèm quá cơ hồ
    chảy nước miếng.
    Công chúa nói:
    - Các vị ở đây vì trời nóng nhiệt đều khát nước. Vậy mỗi vị rót lấy một chén
    lớn mà uống.
    Vi Tiểu Bảo cùng Tiền, Mã tạ ơn công chúa rót Toan mai thang ra uống.
    Toan mai thang vừa ngon ngọt vừa mát lạnh uống vào rất khoan khoái. Chỉ
    trong khoảnh khắc, cả ba người đều uống cạn chén.
    Công chúa nói:
    - Dạo này trời nóng đi đường rất nhọc mệt. Vậy từ ngày mai mỗi ngày chúng
    ta chỉ đi bốn chục dặm. Sáng sớm thượng lộ, mặt trời lên cao là nghỉ ngơi.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Công chúa thể tình cho thuộc hạ, ai cũng đội ơn, nhưng sợ chậm trễ hành
    trình.
    Công chúa cười nói:
    - Sợ cái gì? Cần gì ta phải lật đật? Ta còn không vội thì ngươi việc gì phải
    gấp chứ? Cứ để yên cho tên tiểu tử Ngô ứng Hùng chờ đợi thì đã sao?
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:34 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 294 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo mỉm cười toan trả lời, đột nhiên đầu váng mắt hoa, người lảo
    đảo.
    Công chúa hỏi:
    - Ngươi làm sao thế? Hay là bị trúng thử?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Có lẽ nô tài uống rượu nhiều quá. Thưa công chúa điện hạ, nô tài xin cáo
    từ.
    Tiền Lão Bản va Mã Ngạn Siêu cũng cảm thấy nhức đầu hoa mắt, miệng khát
    nước. Tay chúng còn cầm chén sứ. Đột nhiên chúng thấy trời đất quay cuồng, ngã
    lăn ra. Hai chén sứ đập xuống vỡ tan tành.
    Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi, bổng thấy mắt nảy đom đóm. Gã toan rót một
    chén Toan mai thang nữa còn cầm tay chưa kịp uống thì bị đổ hết vào người. Chỉ
    trong nháy mắt gã mê man không còn biết gì nữa.
    Không hiểu thời gian trôi qua đã bao lâu, Vi Tiểu Bảo đang lúc mê man ly bì,
    tưởng chừng như mưa tưới vào đầu. Gã mơ màng toan mở mắt ra thì lại thấy có trận
    mưa rào đổ xuống.
    Sau một lúc, đầu óc đã hơi tỉnh táo, Vi Tiểu Bảo cảm thấy toàn thân mát
    lạnh.
    Bỗng nghe tiếng cười khanh khách, Vi Tiểu Bảo mở mắt ra thì thấy công chúa
    vừa cười ha hả vừa nhìn gã.
    Vi Tiểu Bảo la lên một tiếng "Ô hay!"
    Gã phát giác mình nằm dưới đất, hốt hoảng bò dậy, ngờ đâu tay chân đều
    bị cột chặt.
    Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi, dãy dụa mấy cái mà không cử động được.
    Gã lại thấy mình nằm trong phòng công chúa, toàn thân ướt đầm những nước.
    Đột nhiên gã phát giác mình trần như nhộng, quần áo bị lột sạch chẳng còn
    tí gì để che thân. Gã sợ quá chẳng còn hồn vía nào nữa, tưởng chừng trời đất tối
    sầm lại, bật tiếng la:
    - Trời ơi! Sao... sao lại thế này?
    Dưới ánh đèn nến, gã thấy trong phòng chỉ có một mình công chúa. Còn
    bọn cung nữ và Tiền, Mã hai người không biết đâu rồi. Gã thất kinh, miệng ấp úng:
    - Nô tài... nô tài....
    Công chúa hỏi:
    - Ngươi... ngươi làm sao? Đối với ta dám vô lễ thế này ư?
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Bọn họ đi đâu cả rồi?
    Công chúa sa sầm nét mặt đáp:
    - Hai tên theo ngươi, ta coi đã chán ngấy nên chém đầu chúng rồi.
    Vi Tiểu Bảo không hiểu cô nói thật hay nói dối, vì gã biết cô hành động
    không theo lẽ thường mà phỏng đoán được. Tiền Lão Bản và Mã Ngạn Siêu bị cô
    giết thực sự cũng chẳng có chi là lạ.
    Vi Tiểu Bảo nghĩ lạo đoán ra là cô đã bỏ thuốc mê vào Toan mai thang.
    Gã liền hỏi:
    - Phải chăng trong Toan mai thang có mông hãn dược?
    Công chúa cười ha hả đáp:
    - Ngươi quả thật thông minh nhưng đáng tiếc ngươi biết thì đã muộn mất rồi.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Phải chăng thứ mông hãn dược này công chúa đã lấy nơi bọn thị vệ?

    Sponsored content


     Tân lộc đỉnh ký - Page 2 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun Nov 17, 2024 4:29 pm