VIETHAMVUI

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


    Tân lộc đỉnh ký

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Mon Dec 16, 2013 10:46 pm

    First topic message reminder :

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915


     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 8z066e

    Câu chuyện xoay quanh một nhân vật chính thủ đoạn, gian manh vô học thức và lười biếng tên gọi Vi Tiểu Bảo. Bảo là con của Vi Xuân Phương kỹ nữ tại Lệ Xuân Viện, một nhà chứa tại Dương Châu. Ngay cả Vi Xuân Phương cũng không biết cha của gã là ai, chỉ đặt tên gã là Tiểu Bảo, sau này có người hỏi tới thì gã lấy họ mẹ. Thông qua hàng loạt cuộc phiêu lưu mạo hiểm, rủi ro, gã thiếu niên họ Vi làm cuộc hành trình từ thành Dương Châu ở miền Nam đến tận Bắc Kinh, thủ đô của triều đình phong kiến Mãn Châu. Tại đó, gã bị bắt cóc và đưa vào Tử Cấm Thành rồi đội lốt làm một thái giám sau khi giết chết tên thái giám Tiểu Quế Tử. Ngày nọ, Tiểu Bảo tình cờ gặp gỡ hoàng đế trẻ tuổi Khang Hy và cả hai trở thành một đôi bạn thân thiết. Bằng may mắn tuyệt vời và trí thông minh cùng những chiến lược nham hiểm, lén lút, gã đạt được rất nhiều thành tựu tiến chức thăng quan quá sức tưởng tượng của mình.



    Trang 1 - Hồi 1 - 10
    trên 1915

    Chốn Phồn Hoa Bạo Khách Lần Vào

    Từ đời xưa , thành Dương Châu đã nổi tiếng là một nơi phồn hoa đô hội . Người ta đã có câu :
    Lưng đeo mười vạn quan tiền . Phen này quyết cưỡi hạc lên miền Dương Châu .
    Sau khi Tùy Dạng Ðế khơi sông Vận Hà , muốn đi miền Biện , Triết đều do đường thủy đạo này . Thành Dương Châu ở khoảng giữa sông Vận Hà nên càng náo nhiệt .
    Ðời Minh, Thanh , nơi đây qui tụ những nhà buôn bán lớn và trở thành một thị trấn phồn thịnh vào bậc nhất thiên hạ .
    Về triều Khang Hy nhà Mãn Thanh , phường Minh Ngọc trên bờ Tây Hồ đất Dương Châu còn là nơi tụ hội những danh kỹ lầu xanh .
    Một hôm gặp tiết cuối xuân , đèn còn thắp sáng tỏ , những tiếng đờn , sáo , tiếng cười đùa , xen lẫn những tiếng sai quyền hành lệnh , cùng tiếng hát hãm rượu nổi lên tưng bừng náo nhiệt trong ngỏ tại phường Minh Ngọc . Thật là chốn âu ca , trong cảnh tượng thanh bình .
    Ðột nhiên năm , sáu người lớn tiếng quát từ phía Nam và mé Bắc phường Minh Ngọc vọng vào :
    -Những quân đê tiện , chó chết, cùng phường làng chơi kỹ nữ hãy nghe đây : Bọn ta đến đây tra xét một tên can phạm , không quan hệ gì đến người ngoài . Vậy ai nấy im miệng , không được la ó om xòm hoặc làm nhốn nháo . Kẻ nào không tuân lịnh hãy giử vững cái đầu .
    Sau tiếng quát phường Minh Ngọc lập tức im lặng . Nhưng chỉ trong khoãnh khắc , tiếng đàn bà con gái la hoảng xen lẫn tiếng đàn ông dức lát náo loạn cả lên .
    Trong viện Lệ Xuân , phường Minh Ngọc đang bày yến tiệc . Mười tay đại điếm thương ngồi ở ba bàn . Mỗi người cặp kè một ả kỹ nữ .
    Vừa nghe tiếng quát , ai nấy sắc mặt tái mét, xôn xao hỏi :
    -Chuyện chi vậy ?
    -Phải chăng quan phủ đến tra án ?
    Ðột nhiên có tiếng đập cửa ầm ầm như trống thúc . Bọn nô tỳ sợ hãi cuống quít , chẳng hiễu có nên mở cửa hay không ?
    Tiếp theo nghe đánh "sầm" một tiếng , cỗng lớn đã bị đạp mở toang ra . Mười bãy, mười tám tên đại hán ùa vào . Tên nào cũng nai nịt gọn gàng , đầu bịt vải trắng , lưng thắt đai xanh . Tay chúng đều cầm binh khí , hoặc cương đao , hoặc thiết xích , hoặc thiết côn sáng loáng .
    Bọn điếm thương vừa thấy những đại hán này , đã nhận ra ngay là những tay anh chị trong nghề buôn hàng lậu thuế .
    Nên biết thời bấy giờ , buôn bán phải chịu thuế má rất nặng . Người nào chạy hàng lậu trốn thuế liền được một dịp phát tài lớn .
    Thành Dưong Châu là nơi chứa hàng để tản đi các mặt trong miền Giang Bắc . Nhưng đây cũng là nơi tụ tập của phường Vong Mạng . Chúng kết thành đoàn để hành nghề . Bọn này rất hung hăng . Khi gặp đại đội quan quân chúng liền chạy tán loạn . Còn tiểu đội quan binh mà ra giọng phách lối là chúng rút binh khí để chống cự ngay . Quan địa phương cũng làm ngơ không muốn can thiệp vào .
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:10 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 172 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Hừ! Ngươi có đi đầu thai mấy kiếp sau cũng không thắng được đâu. Ngươi
    chỉ thắng được một tên Lạt Ma là ta suốt đời khâm phục ngươi.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Khâm phục hay không cũng chẳng làm gì, nếu tại hạ thắng một tên Lạt Ma
    thì cô nương chịu lấy tại hạ làm chồng chứ?
    A Kha tức giận đáp:
    - Ngươi đừng nói nhăng nói càn. Đã làm tiểu hoà thượng, lại làm tiểu thái
    giám thì làm sao... làm sao...
    Vi Tiểu Bảo ngắt lời:
    - Làm tiểu hoà thượng rồi hoàn tục thì đã sao? Trước làm tiểu thái giám rồi
    sau không làm nữa cũng chẳng chết ai. Nói lui nói tới chẳng qua là tại hạ phải
    lấy cho bằng được cô nương mới nghe.
    A Kha tức quá vội la lên:
    - Sư phụ! Sư phụ nghe đó. Trong lúc này mà gã còn thốt ra những lời thô
    tục khó nghe.
    Bạch Y ni thở dài nghĩ bụng:
    - Đúng là "rồng hãm ao tù tôm giỡn mặt, cọp xuống bình nguyên bị chó
    nhờn!". Đến lúc tình thế nguy cấp, ta chỉ còn đường tự chấn động cho đứt kinh
    mạch mà chết để khỏi bị bọn Lạt Ma làm nhục.
    Bà khẽ gọi:
    - Tiểu Bảo! Ngươi đưa tay vào trong này.
    Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi thò tay trái vào trong đống rơm. Gã thấy
    Bạch Y ni đặt vào tay mình một gói giấy nhỏ, lại nghe bà nói:
    - Đây là những mảnh địa đồ dấu trong kinh sách, ngươi giữ lấy rồi tự ý
    trốn đi, đừng nghĩ gì đến ta nữa. Sau này nếu ngươi tìm được cả bảy pho kinh
    sách thì hy vọng khôi phục giang sơn nhà Đại Hán có cơ thành tựu. Việc đó
    quan trọng hơn mạng sống của cá nhân ta nhiều.
    Vi Tiểu Bảo thấy Bạch Y ni coi trọng mình như vậy, không giao vật khẩn
    yếu cho đồ đệ mà lại giao cho gã, khiến gã phấn khởi tinh thần.
    Trong lúc khẩn trương gã nghĩ ra một quyết định, không cần suy nghĩ gì
    nữa liền lớn tiếng:
    - Sư phụ ta là một cao nhân đương thời không thèm động thủ với các
    ngươi. Các ngươi hãy phái một tên vào đây tỉ thí với ta. Nếu tên đó thắng thì
    sư tỷ ta mới ra tay. Chà chà! Ta thấy các ngươi không dám cho người ra đơn đả
    độc đấu với ta. Các ngươi biết điều thì cúp đuôi chạy đi cho rồi.
    Gã vừa nói vừa chuồn gói giấy vào trong bọc.
    Năm tên Lạt Ma đều nổi lên tràng cười rộ. Bọn chúng có sợ là sợ Bạch Y
    ni, còn thằng trẻ nít này thì chẳng coi vào đâu.
    Một tên Lạt Ma vừa cười vừa đáp:
    - Ta chỉ đánh một quyền là ngươi phải lăn lộn bảy tám vòng rồi té đái vãi
    phân.
    Vi Tiểu Bảo tiến ra một bước, dõng dạc hô:
    - Hay lắm! Ngươi hãy cùng ta tỷ đấu.
    Gã quay lại nói với A Kha:
    - Tại hạ đánh thắng hắn là cô nương sẽ thành ái thê của tại hạ đó. Cô nhớ
    kỹ lấy đừng chối cãi.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:11 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 173 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    A Kha chối bai bải:
    - Không được, không được. Chẳng khi nào ngươi lại thủ thắng.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Một người liều mạng, muôn người khôn địch. Nay tại hạ muốn lấy người làm
    vợ nên phải liều mạng.
    Tên Lạt Ma kia tiến ra mấy bước cười hỏi:
    - Ngươi dám tỷ đấu với ta thật chăng?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Không thật thì còn giả sao được? Cuộc đấu này lấy một chọi một giữa ta
    và nguơi. Sư phụ ta quyết không ra tay viện trợ. Còn bốn tên sư huynh sư đệ
    của ngươi liệu có khỏi xông vào đánh hôi không?
    Tang Kết cười ha hả nói:
    - Dĩ nhiên bọn ta không trợ thủ cho y.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi:
    - Giả tỷ ta vung một quyền đấm chết hắn, các ngươi có ỷ đông người
    xông vào để thủ thắng không? Ta cần phải hỏi trước: trường hợp mà các ngươi
    xúm lại đánh hôi thì một mình ta không địch nổi đâu. Khi đó sư phụ và sư tỷ
    của ta dĩ nhiên phải ra tay.
    Tang Kết trong lòng vẫn uý kỵ Bạch Y ni động thủ. Hắn nghĩ tới mấy sư đệ
    đều uổng mạng một cách mờ ám, chẳng hiểu Bạch Y ni đã sử dụng môn võ
    công gì. Hắn tự nhủ:
    - Để một tên sư đệ đấu với thằng lỏi kia, mình ở ngoài coi cho biết võ
    công gia số của ni cô là một điều rất bổ ích.
    Hắn nghĩ vậy liền đáp:
    - Hai người lấy một chọi một, sống chết đều do thiên mệnh. Cả hai bên
    không ai được ra trợ thủ.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Kẻ nào ra giúp sức là con rùa cái, là quân khốn kiếp.
    Tang Kết đáp:
    - Phải rồi! Kẻ nào ra giúp sức là con rùa cái, là quân khốn kiếp.
    Tang Kết bản lãnh đã cao cường, tâm tư lại càng thông tuệ. Hắn thấy bên
    đối phương ngoài Vi Tiểu Bảo còn Bạch Y ni và A Kha đều là nữ nhân nên cũng
    nói theo: •Kẻ nào ra giúp sức là con rùa cái, là quân khốn kiếp• để hai
    người này khỏi viện thủ cho gã.
    Vi Tiểu Bảo lại cười nói:
    - Hay lắm! Đại Lạt Ma quả là người tinh minh, thẳng thắn, tại hạ rất lấy làm
    bội phục.
    Tang Kết nói:
    - Ngươi hãy tiến ra thêm mấy bước nữa.
    Hắn sợ Vi Tiểu Bảo đứng gần đống rơm, Bạch Y ni có thể đưa tay ra đặt
    lên lưng gã để ngấm ngầm truyền công lực viện trợ thì sư đệ hắn không chịu
    nổi.
    Vi Tiểu Bảo hiểu ý liền đáp:
    - Bọn người Hán bên tại hạ bao giờ cũng hành động quang minh lỗi lạc,
    thắng phải cho vẻ vang, bại cũng giữ gìn tư cách, chẳng khi nào làm điều ám
    muội.
    Bạch Y ni khẽ dặn gã:
    - Tiểu Bảo! Ngươi không thắng được họ đâu. Cứ giả vờ tỷ võ rồi lên ngựa
    dông tuốt là hơn.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Dạ! Tiểu tử hiểu rồi!
    Gã tiến thêm về phía trước ba bước, đứng cách đống rơm chừng hơn một
    trượng. Bây giờ Bạch Y ni có muốn trợ lực cho gã cũng không với tới được.
    Tên Lạt Ma kia tiến lên mấy bước, đứng đối diện với Vi Tiểu Bảo, cười hỏi:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:11 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 174 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Ngươi muốn tỷ đấu bằng cách nào?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Cái đó còn tuỳ ở nơi Lạt Ma, còn với tại hạ thì văn tỷ cũng được mà võ
    tỷ cũng được.
    Lạt Ma cười lên hô hố hỏi:
    - Văn tỷ là làm sao? Võ tỷ thì thế nào?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Văn tỷ là đại Lạt Ma đánh tại hạ một quyền rồi tại hạ đánh trả một
    quyền. Hai bên cứ ăn miếng trả miếng như vậy kỳ cho đến khi một người té
    xuống thì thôi.
    Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Khi đại Lạt Ma đánh tại hạ hay ngược lại, chúng ta phải đứng yên chịu
    đòn, không ai được né tránh mà cũng không được vung tay đỡ gạt. Nói tóm lại
    chỉ có thể vận nội công để chịu đựng thoi quyền của đối phương.
    Lạt Ma hỏi:
    - Được lắm! Còn võ tỷthì sao?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Võ tỷ càng dễ hơn, tuỳ tiện đánh bằng khí giới hay bằng quyền cước,
    đối phương mặc sức né tránh, đỡ gặt hay chạy nhảy thả cửa không cấm kỵ điều
    gì.
    Tang Kết bụng bảo dạ:
    - Xem chừng thẳng lỏi này thân pháp linh diệu nhẹ nhàng. Nếu để gã chạy
    nhảy, e rằng sư đệ ta không hạ được gã ngay. Chắc gã còn nhiều quỷ kế, tỷ
    như chạy đến bên đống rơm, dẫn dụ cho sư đệ rượt theo rồi Bạch Y ni thừa
    cơ ám toán. Như vậy thì tỷ văn vẫn có lợi cho bên mình hơn. Vì nắm tay nhỏ xíu
    của gã có đánh sư đệ ta đến mười quyền cũng chỉ như gãi ngứa cho y.
    Hắn liền dùng Tạng ngữ dặn sư đệ:
    - Sư đệ bảo gã tỷ văn và đừng đánh chết hoặc đả thương gã. Cuộc tỷ
    đấu lâu chừng nào hay chừng nấy, vì mục đích của ta là muốn coi cho biết rõ
    gia số cùng võ công của mụ ni cô kia.
    Vi Tiểu Bảo nghe Tang Kết nói Tạng ngữ liền hỏi:
    - Lệnh sư huynh sợ đánh tại hạ không nổi nên bảo đại Lạt Ma đầu hàng
    cho êm chuyện phải không?
    Lạt Ma cười ha hả đáp:
    - Tên tiểu quỷ kia! Đừng nói nhăng nói càn. Sư ca ta nhân đức, dặn ta
    đừng phóng quyền đánh chết ngươi tội nghiệp. Ngươi còn là đứa con nít dĩ
    nhiên công phu về khí giới cũng như về quyền cước còn non nớt, ta không
    muốn chiếm phần tiện nghi. Vậy chúng ta tỷ văn quách.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Giỏi lắm!
    Gã đứng phưỡn bụng, hai tay chống nạnh vừa cười vừa nói tiếp:
    - Đại Lạt Ma phóng quyền đánh tại hạ trước đi. Nếu tại hạ né tránh hay đỡ
    gạt thì không phải là anh hùng hảo hán.
    Tên Lạt Ma kia cười đáp:
    - Ngươi còn là đứa con nít, dĩ nhiên ta để ngươi đánh trước.
    Hắn nói rồi bắt chước Vi Tiểu Bảo cũng chắp hai tay để sau lưng, cũng
    phưỡn ngực ra.
    Hắn cao hơn Vi Tiểu Bảo một cái đầu, đứng cười hề hề như người làm trò
    chơi với trẻ nít.
    Vi Tiểu Bảo giơ quyền bên trái ra chỉ đến bụng dưới hắn.
    Năm tên Lạt Ma thấy nắm tay gã quá nhỏ bé đều nổi lên tràng cười hô hố.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:12 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 175 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo hô:
    - Coi chừng! Tại hạ xuất quyền đây!
    Tên Lạt Ma kia dù sao cũng không dám khinh địch thái quá vì sợ gã được
    dị nhân truyền thụ võ công, hoặc giả nội lực có chỗ độc đáo. Hắn liền vận nội
    lực lên bụng để đón đỡ.
    Vi Tiểu Bảo lấy tay áo phủ lên đầu thoi quyền bên hữu, đột nhiên đánh
    tới. Bọn Tang Kết thấy thoi quyền của gã chẳng có chút khí lực nào đều cười
    rộ.
    Tiếng cười chưa dứt bỗng thấy tên Lạt Ma kia lảo đảo người đi.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Bây giờ đến lượt đại Lạt Ma trả miếng.
    Không ngờ Lạt Ma đột nhiên té xuống, nằm phục dưới đất không nhúc
    nhích.
    Bọn Tang Kết giật mình kinh hãi vội chạy lại coi.
    Vi Tiểu Bảo đứng lùi về phía đống rơm la lên:
    - Đứng lại! Kẻ nào xông tới là con rùa, là quân khốn kiếp.
    Bốn tên Lạt Ma lập tức dừng bước. Chúng thấy đồng bọn vẫn nằm yên,
    nếu không phải hắn bị trọng thương thì là đã chết rồi.
    Cả bốn người kinh hãi quá đều há hốc miệng ra không thốt nên lời.
    Vi Tiểu Bảo giơ song quyền lên cao trên đỉnh đầu lớn tiếng nói:
    - Gia sư đã truyền cho tại hạ môn võ công này gọi là Cách sơn đả ngưu
    thần quyền. Đến con trâu mộng trúng phải thoi quyền này cũng chết huống chi
    là một tên tiểu Lạt Ma. Kẻ nào không phục thì ra đây tỉ thí cho biết mùi.
    Gã quay lại khẽ hỏi:
    - A Kha hiền thê ơi! Bây giờ nàng còn từ chối được nữa không?
    Hồi 123
    Tiểu Bảo dùng mưu dối Lạt Ma
    Kha thấy Vi Tiểu Bảo đánh hời hợt một quyền mà làm cho tên Lạt
    Ma thân hình cao lớn bản lãnh tinh thâm phải té úp sấp xuống đất
    không dậy được nữa, nên nghe gã kêu mình bằng hiền thê vẫn đứng ngẩn ra
    quên cả chối cãi.
    Vi Tiểu Bảo cười rộ nói:
    - Ha ha! Cô nương ưng chịu rồi. Hiền thê ngoan ngoãn của ta ơi!
    A Kha tức giận lớn tiếng:
    - Không phải! Không phải! Ngươi chỉ nói láo...
    Vi Tiểu Bảo ngắt lời:
    - Cô nương lại chối cãi ư? Như vậy há phải là anh hùng hảo hán?
    A Kha nói:
    - Không hảo hán thì đừng hảo hán, chẳng anh hùng thì đừng anh hùng. Ta
    nhất quyết không chịu thì ngươi làm gì ta?
    Bạch Y ni thấy Vi Tiểu Bảo đánh một quyền rồi trước ngực Lạt Ma có máu
    thấm ra ngoài. Hắn lảo đảo mấy cái rồi ngã gục xuống. Bà ngưng thần suy nghĩ
    biết là Vi Tiểu Bảo giấu truỷ thủ trong tay áo. Đây không phải là gã đánh một
    quyền mà là gã đã phóng đao đâm vào tâm tạng đối phương.
    Lưỡi đao truỷ thủ này sắc bén phi thường, đừng nói đâm vào tâm tạng con
    người, mà có phóng vào gang thép cũng xuyên qua được.
    Trước khi đâm bằng tay mặt, Vi Tiểu Bảo đã đánh dứ một quyền bằng tay
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:13 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 176 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    trái, khiến mọi người để ý nhìn vào tay quyền của gã, tiếp theo gã phóng truỷ
    thủ đâm tới, nên chẳng ai nghi ngờ gì nữa.
    Tang Kết gọi luôn mấy tiếng không thấy tên Lạt Ma kia thưa. Trong lúc nhất
    thời hắn rất đỗi kinh nghi không biết làm thế nào.
    Một tên Lạt Ma thân thể gầy còm rút lưỡi đao ra hô lớn:
    - Tên tiểu quỷ kia! Dù quyền pháp của ngươi có cao minh cũng chẳng làm
    gì. Bây giờ phật gia đến tỷ đao pháp với ngươi.
    Hắn nghĩ thầm trong bụng:
    - Thằng lỏi này được cao nhân truyền thụ nội công, quyền kình của gã quả
    nhiên không phải tầm thường. Nhưng ta tỷ đấu khí giới với gã thì quyền kình
    mạnh đến mấy cũng bằng vô dụng.
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Tỷ đao pháp cũng được. Mời Lạt Ma ra đây.
    Tên Lạt Ma kia không dám tiến lại, lên giọng thách thức:
    - Ngươi có giỏi thì lại đây!
    Vi Tiểu Bảo lập lại:
    - Lạt Ma có giỏi thì ra đây!
    Tên Lạt Ma hô:
    - Một, hai, ba. Chúng ta cùng tiến ra ba bước.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Được rồi!
    Gã tiến lại ba bước.
    Tên Lạt Ma vừa múa giới đao thành một luồng bạch quang hộ vệ thượng
    bàn vừa tiến lại. Hắn sợ đối phương sử Cách sơn đả ngưu thần quyền đánh ra
    một cách đột ngột.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Lạt Ma bất tất phải khiếp sợ. Tại hạ không sử thần quyền đánh tới đâu.
    Tên Lạt Ma không tin vẫn múa đao vù vù, la lên:
    - Rút đao ra mau!
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Tại hạ đã luyện thành môn Kim cương bất hoại thể thần công. Lạt Ma thử
    chém một đao xuống đầu tại hạ xem sao. Nhưng Lạt Ma phải coi chừng thanh
    đại đao hất ngược trở lại chém vào cái đầu trọc. Tại hạ cần nói rõ trước để Lạt
    Ma biết mà đề phòng.
    Tên Lạt Ma kia bán tín bán nghi. Hắn thấy Vi Tiểu Bảo một quyền đánh
    chết sư huynh thì chắc chắn võ công gã đã tới chỗ cao thâm khôn lường.
    Trong lúc nhất thời Lạt Ma không dám mạo hiểm tiến lên, dĩ nhiên không
    dám vung đao chém tới đầu gã.
    Vi Tiểu Bảo lại càng làm già:
    - Võ công Lạt Ma còn kém lắm, tại hạ không muốn động thủ. Cứ vung đao
    chém xuống đầu tại hạ đi, tại hạ quyết không phản kích. Nhưng Lạt Ma nhớ kỹ,
    chỉ chém xuống đầu thôi, không được chém trước ngực. Vì tại hạ còn nhỏ tuổi,
    hộ thể thần công ở nơi ngực chưa luyện thành, nếu bị Lạt Ma chém vào nhất
    định phải chết oan.
    Lạt Ma liếc nhìn Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Đầu ngươi không sợ đao chém thật ư?
    Vi Tiểu Bảo lột mũ đội trên đầu ra nói:
    - Lạt Ma coi đây! Bím tóc của tại hạ vì luyện thần công bị ngắn cụt đi chỉ
    còn bấy nhiêu. Tóc càng ngắn, thần công càng lên cao. Khi nào trên đầu trụi
    hết chẳng còn một sợi tóc thì bấy giờ Lạt Ma có chém vào ngực, tại hạ cũng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:13 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 177 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    không sợ nữa.
    Vi Tiểu Bảo đã xuất gia ở chùa Thiếu Lâm rồi lên trụ trì chùa Thanh Lương,
    đầu gã cạo trọc lóc. Hiện giờ tóc gã mới mọc cao hơn một tấc.
    Thời bấy giờ ngoại trừ các nhà sư là cạo trọc đầu, còn nam nhân đều để
    bím tóc dài, tuyệt không ai có mái tóc ngắn ngủn như gã.
    Lạt Ma thấy vậy càng tin hơn mấy phần. Hắn lẩm bẩm:
    - Tên tiểu quỷ này đã sát hại sư huynh ta thì ta cần gì phải lịch sự với gã?
    Hắn liền đáp:
    - Ta chẳng thể tin được cái đầu của ngươi lại không sợ đao chém.
    Vi Tiểu Bảo ỡm ờ:
    - Tại hạ khuyên Lạt Ma đừng thử nữa hay hơn, vì thanh đao của Lạt Ma mà
    hất ngược lại thì chẳng còn có chỗ để ăn cơm.
    Lạt Ma nói:
    - Ta nhất quyết không tin. Ngươi hãy đứng yên đừng nhúc nhích. Ta sắp
    chém ngươi đó.
    Vi Tiểu Bảo thấy đao quang lấp loáng, trong lòng khiếp sợ không bút nào
    tả xiết, vì nhát đao kia chém xuống thật sự thì chẳng những cái đầu gã bị phân
    làm hai mảnh, mà cả con người gã cũng bị chẻ làm đôi.
    Sở dĩ gã không chịu động thủ tỷ đấu với Lạt Ma là vì ngoài cách loè bịp,
    gã chẳng còn biện pháp nào để thoát thân. Vả lại gã vốn tính máu mê cờ bạc,
    côi đây là một cuộc thách đố, mong cho Lạt Ma khiếp sợ không dám chém
    xuống đầu xuống cổ gã.
    Thế là gã đánh một canh bạc cực lớn, đem sinh mạng ra để đặt cửa.
    Lúc này Vi Tiểu Bảo sống hay chết là ở một ý niệm của Lạt Ma, mà được
    hay thua chẳng khác gì gieo thò lò xuống đĩa để quyết định. Cuộc đánh bạc
    hào hứng này không đặt ra không xong, vì gã không dùng kế lừa bịp, cứ để Lạt
    Ma vung đao chém loạn lên thì gã và Bạch Y ni cùng A Kha cả ba người đều
    chết.
    Vi Tiểu Bảo chơợ nghĩ tới hiện giờ tiểu mỹ nhân đang nhìn mình chằm chặp,
    gã không nhịn được bất giác đưa mắt ngó Trịnh Khắc Sảng nằm thẳng cẳng dưới
    đất, bụng bảo dạ:
    - Giữa một chàng công tử nơi vương phủ và một thằng lỏi con mụ điếm, ai
    anh hùng hơn ai? Con mẹ nó! Ngươi có dám hiên ngang đứng đây chờ người ta
    vung đao bổ xuống đầu hay không.
    Tang Kết dùng Tạng ngữ la lên:
    - Gã tiểu quỷ này tà công rất ghê gớm, đừng có chém vào đầu vào cổ gã.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Đại sư ca của Lạt Ma nói gì vậy? Phải chăng y hô Lạt Ma đừng chém
    xuống đầu tại hạ mà chết? Các vị thật là nham hiểm xảo quyệt, nói lời rồi
    chẳng giữ lời là không được đâu.
    Lạt Ma liến thoắng cãi:
    - Không phải thế! Không phải thế! Đại sư huynh ta bảo ta đừng tin những
    lời khoác lác của ngươi. Cứ vung đao chém thẳng xuống đầu ngươi cho đứt làm
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:14 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 178 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    hai mảnh.
    Hắn dứt lời, thanh giới đao liền từ trên không bổ xuống.
    Vi Tiểu Bảo khiếp sợ chẳng còn hồn vía nào nữa. Những khí phách anh
    hùng của gã lúc này không biết bay đi đâu hết sạch. Gã vội cúi xuống miệng la
    thầm:
    - Đời ta đến đây là hết!
    Không ngờ nhát đao của Lạt Ma chém xuống đỉnh đầu của Vi Tiểu Bảo
    còn cách ba thước đã biến thế chuyển đi nửa vòng, hoá thành chiêu Hoài trung
    bá nguyệt chém xuống lưng gã đánh chát một tiếng.
    Kình lực của chiêu đao này rất mạnh làm cho nơi lưng của Vi Tiểu Bảo đau
    đớn kịch liệt. Chân đứng không vững, người gã ngã chúi vào lòng Lạt Ma.
    Lập tức tay mặt gã cầm đao truỷ thủ phóng ra đâm vào ngực vào bụng Lạt
    Ma ba nhát liền.
    Đoạn gã cúi xuống luồn qua đít Lạt Ma chuồn ra, miệng la lớn:
    - Trời ơi! Té ra Lạt Ma nói lời mà chẳng giữ lời.
    Vi Tiểu Bảo chuồn thẳng vào trong đống rơm.
    Tên Lạt Ma kia thét lên be be. Thanh giới đao của gã bất giác hất ngược
    lại chém vào mặt mình. Hắn ngã lăn ra, người co rúm lại, giẫy đành đạch mấy cái
    rồi nằm yên không cục cựa.
    Nguyên Vi Tiểu Bảo chỉ mong đối phương chém vào trước ngực vì gã ỷ
    mình có bảo y hộ thân, không đến nỗi uổng mạng, đồng thời khiến cho bốn tên
    Lạt Ma kia khiếp sợ rồi chạy trốn đi là yên.
    Ngờ đâu tên Lạt Ma lại không chém vào trước ngực mà chém tới sau lưng
    đẩy gã vào lòng hắn.
    Vi Tiểu Bảo liền thừa cơ phóng truỷ thủ đâm Lạt Ma liền mấy nhát.
    Có điều gã phải luồn qua mông đối phương để chuồn ra, trông thật thảm
    hại.
    Trong lúc nguy hiểm tới tính mạng, gã nào còn nghĩ đến chuyện là anh
    hùng hay là con chó nữa.
    Vi Tiểu Bảo vừa chuồn vào đống rơm vừa lớn tiếng la:
    - Sư phụ! Thần công ở nơi lưng đệ tử đã luyện thành rồi. Sư phụ hãy coi
    kìa! Hừ hừ... nhát đao đó quả nhiên hất ngược lại giết chết Lạt Ma rồi. Tuyệt
    diệu, thật là tuyệt diệu!
    Thực ra thanh giới đao hất ngược lại chỉ làm cho Lạt Ma bị thương nhẹ ở
    mặt. Mấy nhát truỷ thủ của Vi Tiểu Bảo đâm vào bụng, vào ngực hắn mới là
    những vết thương trí mạng.
    Bọn Tang Kết không hiểu rõ nội vụ, cho là chuyện chính thanh giới đao đã
    giết Lạt Ma là sự thật, sợ quá sắc mặt lợt lạt, nhảy lùi xa mấy trượng, lớn tiếng
    hô hoán tên Lạt Ma kia, nhưng hắn chết rồi thì còn phản ứng gì nữa.
    Bạch Y ni đã biết Vi Tiểu Bảo mặc bảo y hộ thân. Cả hai lần A Kha chém
    gã không bị thương nên lần này cô cũng chẳng lấy chi làm lạ. Có điều gã dám
    đưa đầu ra để thử đao, khiến cô phải bội phục gã là con người gan dạ phi
    thường.
    Sự thật Vi Tiểu Bảo lúc vừa rồi cũng sợ hết hồn, sợ đến són đái vãi phân.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:15 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 179 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Đũng quần gã ướt đầm đìa, nhưng ngoài gã chẳng một ai hay.
    Tên Lạt Ma kia chém nhát đao này đã vận kình lực rất trầm trọng, phang
    xuống lưng gã, xuýt làm gãy đứt mấy rẻ xương sườn.
    Bây giờ Vi Tiểu Bảo hãy còn đau đớn kịch liệt. Gã không nhịn được, ngồi
    tựa vào đống rơm mà rên hừ hừ.
    Bạch Y ni móc lấy một viên Tuyết Sâm ngọc thiềm hoàn đưa cho A Kha và
    bảo cô:
    - Ngươi mau cho gã uống viên thuốc này đi.
    A Kha cầm viên thuốc đưa lại cho gã.
    Vi Tiểu Bảo vừa rên vừa nói:
    - Tại hạ không nhúc nhích được nữa rồi.
    A Kha không biết làm thế nào đành cầm viên thuốc nhét vào miệng gã.
    Vi Tiểu Bảo nhìn thấy bàn tay nhỏ nhắn trắng như tuyết đưa tới, gã nuốt
    vội viên thuốc xuống rồi lập tức đưa môi ra để hôn một cái.
    A Kha vội rụt tay về, nhưng cũng bị gã hôn vào lưng bàn tay. Cô không
    nhịn được bật tiếng la.
    - Ô hay!
    Vi Tiểu Bảo lại lớn tiếng:
    - Sư phụ ơi! Mấy tên Lạt Ma kia miệng vẫn nói như người ta phóng trung
    tiện. Chúng bảo chém xuống đầu đệ tử mà lại bổ vào sau lưng. Bây giờ còn ba
    tên nữa, đệ tử muốn dùng Cách sơn đả ngưu thần quyền đấm chết chúng
    quách đi cho rồi.
    Bọn Tang Kết nghe tiếng lại lùi thêm mấy bước.
    Ba tên Lạt Ma bàn nhỏ với nhau mấy câu rồi đột nhiên bật lửa đốt vào
    mấy túp cỏ. Chúng cầm những túp cỏ đang cháy liệng về phía đống rơm có
    bọn Bạch Y ni đang ẩn núp.
    Ban đầu ba túp cỏ liệng không trúng. Tang Kết liền đốt một túp nữa chạy
    lại gần thêm mấy trượng ném ra thật mạnh.
    Đồng thời hắn vận nội lực vào song chưởng đánh ra để hộ thân, vì hắn sợ
    Vi Tiểu Bảo sử dụng thần quyền đánh ra đột ngột.
    Đoạn hắn tung mình nhảy lùi lại.
    Đống rơm gặp lửa cháy bừng lên. Vi Tiểu Bảo dắt Bạch Y ni từ trong
    đống rơm chuồn ra. Gã đảo mắt nhìn quanh thấy mé tây núi đá dường như có
    một huyệt động. Gã không kịp xem xét kỹ càng, vội nói:
    - A Kha! Cô nương mau dìu sư phụ tới sơn động kia ẩn lánh. Tại hạ ngăn
    cản bọn Lạt Ma cho.
    Gã nói rồi tiến về phía Tang Kết hai bước, la lên:
    - Tang Kết! Bọn ngươi thật là lớn mật, không sợ những môn Cách sơn đả
    ngưu thần quyền, Kim cương hộ thể thần công của thiếu gia, vậy ngươi là trưởng
    toán hãy lại đây nếm vài đường quyền của thiếu gia.
    Tang Kết thấy gã hư trương thanh thế, trong lòng ngần ngại không dám
    xông vào. Nhưng hắn nghĩ tới việc đoạt kinh sách là khẩn yếu, lại mười tên sư
    đệ đã bị uổng mạng, nếu rút lui thì còn chi là oai danh một đời.
    Hắn đưa mắt thấy Bạch Y ni cất bước chậm chạp, lại phải do một tiểu cô
    nương dìu dắt mới đi được, liền biết bà đã bị trọng thương hay đang mang
    bệnh.
    Hắn tự nhủ:
    - Đây là một cơ hội rất may mắn, chẳng lẽ chỉ có một thằng nhỏ mà mình
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:15 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 180 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    đánh không lại?
    Nhưng gã nghĩ tới võ công quái dị của Vi Tiểu Bảo hễ đánh trúng ai là
    người đó phải chết ngay lập tức, trong lòng lại phân vân không dám cả quyết.
    Vi Tiểu Bảo quay đầu nhìn lại thấy Bạch Y ni và A Kha đã đi gần tới sơn
    động, gã liền quay ra lớn tiếng hỏi:
    - Tang Kết! Ngươi không dám cùng lão gia tỷ võ thì lão gia cũng xông ra
    để giết bọn ngươi, sao còn đứng đó mà không trốn chạy?
    Gã nói câu này là lòi nhược điểm của mình ra.
    Tang Kết bụng bảo dạ:
    - Nếu gã có bản lãnh giết được ta sao không dám xông ra? Gã hô ta chạy
    trốn là trong lòng có ý khiếp sợ ta rồi.
    Hắn nghĩ tới đây, nổi lên tràng cười hung ác, vung hai tay làm cho những
    khớp xương trong mình bật tiếng răng rắc rồi tiến vào thêm hai bước.
    Vi Tiểu Bảo la thầm:
    - Hỏng hết! Phen này ta biết dùng cách gì để giết hắn?
    Hiện giờ đống rơm đã cháy lớn, lửa sắp bén đến tà áo Vi Tiểu Bảo mà gã
    chẳng nghĩ ra được nguỵ kế gì để hăm doạ đối phương.
    Gã lẩm bẩm:
    - Lão gia đành ẩn vào trong sơn động rồi từ từ tính kế.
    Nghĩ tới việc chuồn vào trong động, gã mừng thầm trong bụng, lại mong
    cho sơn động tối tăm không thấy gì, để gã tiện sờ soạng A Kha.
    Vi Tiểu Bảo tính toán xong cúi xuống lượm lấy bàn tay của Hồ Ba Âm hiện
    ở trong tay của một tên Lạt Ma đã chết, đút vào trong bọc.
    Gã thấy Tang Kết tiến lại gần mấy bước, liền lớn tiếng hô:
    - Chỗ này nóng quá! Lão gia không phát huy thần công đến tột độ được.
    Tang Kết! Ngươi có giỏi thì qua bên kia tỷ đấu với lão gia. Lão gia quyết với
    ngươi một trận sống chết.
    Dứt lời, gã không chờ Tang Kết trả lời đã xoay mình chạy về phía sơn
    động, chuồn vào ẩn lánh.
    Vi Tiểu Bảo thấy Bạch Y ni và A Kha đang ngồi dưới đất. Sơn động này
    thực ra chỉ là chỗ vách núi lõm vào một chút, không phải là nơi ẩn lánh kín đáo.
    Sơn động nông choèn nên chẳng tối tăm chi hết, vẫn sáng sủa như bên
    ngoài. A Kha ngồi sát bên cạnh Bạch Y ni, dù gã muốn đụng tay đụng chân
    cũng không thể được. Trước hiện trạng này gã không khỏi thất vọng về cả mọi
    mặt.
    Tang Kết và hai tên Lạt Ma từ từ tiến đến trước sơn động, còn cách chừng
    ba trượng thì dừng lại.
    Bỗng nghe Tang Kết hô:
    - Bọn chúng đã đi vào tuyệt lộ, không còn đường nào trốn thoát nữa. Anh
    em chuẩn bị phóng hoả đi.
    Hai tên Lạt Ma liền lượm lấy mấy túp rơm đưa cho Tang Kết.
    Vi Tiểu Bảo la lên:
    - Hay lắm! Ta thử coi ngươi có đốt chết được chúng ta không? Ta e rằng
    chúng ta chưa chết thì pho Tứ thập nhị chương kinh này đã ra tro trước.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:16 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 181 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Tang Kết cầm túp rơm đang cháy giơ lên toan liệng vào động, chợt nghe
    Vi Tiểu Bảo la lối như vậy bụng bảo dạ:
    - Gã nói thế là phải. Mình đốt chết ba người chẳng có gì là khó khăn,
    nhưng bộ kinh sách kia bị huỷ diệt thì làm sao?
    Hắn liền liệng túp rơm cháy đi, lớn tiếng hô:
    - Mau giao bộ kinh sách ra đi, phật gia vẫn lấy từ bi làm gốc, mở đường
    sinh lộ cho các ngươi.
    Vi Tiểu Bảo cười lớn:
    - Ngươi dập đầu binh binh lạy sư phụ ta mười tám lạy. Lão nhân gia hoài
    bão tấm lòng từ bi hỉ xả sẽ mở đường sinh lộ cho các ngươi.
    Tang Kết cả giận lại lượm nắm rơm cháy quăng vào trước cửa động. Một
    làn khói đen dày đặc lùa vào trong động làm cho Vi Tiểu Bảo và A Kha chảy
    nước mắt, nổi cơn ho sù sụ. Bạch Y ni hô hấp yếu ớt nên không bị nghẹt thở.
    Hai tên Lạt Ma kia thấy biện pháp này đem lại hiệu quả, liền tới tấp liệng
    thêm rơm vào làm cho làn khói càng thêm dày đặc.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Sư thái! Bộ kinh sách kia đã chẳng dùng được việc gì nữa thì đưa cho
    chúng quách để làm kế hoãn... hoãn tướng.
    A Kha thấy gã nói trật chữ thì sửa lại:
    - Làm kế hoãn binh.
    Vi Tiểu Bảo cãi:
    - Bọn chúng có quân đâu mà bảo là hoãn binh?
    A Kha lại nổi cơn ho sù sụ, không tranh biện được nữa.
    Bạch Y ni đáp:
    - Cho chúng cũng được.
    Bà đưa kinh sách cho gã.
    Vi Tiểu Bảo lớn tiếng hô:
    - Trong nay có một bộ kinh sách, ta liệng vào đống lửa cho cháy phứt đi,
    để xem các ngươi còn đòi cái gì?
    Tang Kết nghe nói kinh sách quăng ra thì mừng thầm trong bụng. Hắn sợ
    gã vứt sách vào đống lửa cháy mất, vội lượm hòn đá lớn liệng vào đống lửa.
    Kình lực của Tang Kết rất mạnh và gieo đá rất chuẩn đích. Đống lửa lập
    tức bị tảng đá lớn đè lên tắt ngấm.
    Vi Tiểu Bảo thấy Tang Kết liệng hòn đá tới với kình lực rất mạnh, không
    khỏi táng đởm kinh hồn nghĩ thầm:
    - Nếu hắn ta liệng tảng đá lớn vào sơn động thì ba người bọn ta phải chết
    hết. Ta không thể để hắn nảy ra ý đó được.
    Gã lớn tiếng hô:
    - Sư phụ ơi! Đệ tử khuân những tảng đá lớn này ném chết ba tên Lạt Ma
    khả ố kia, nên chăng?
    Sau một lúc làm như gã đã nghe rõ câu trả lời của Bạch Y ni, liền nói:
    - Lão nhân gia bảo đệ tử không được giết chết họ ư? Hỡi ơi! Lão nhân gia
    là người tu hành, lòng từ bi thật là hiếm có. Bạch sư phụ! Lão nhân gia trách
    mắng đệ tử giết người nhiều quá. Vậy đệ tử xin nghe lời giáo huấn, không dám
    động thủ một cách bừa bãi nữa.
    Tang Kết không hiểu gã hư trương thanh thế, bụng bảo dạ:
    - Bọn tăng ni ở Trung thổ chủ thuyết từ bi một cách giả dối, họ chuyên
    giảng giải những điều giới tửu, giới sát gì gì, toàn là luận điệu cổ hủ.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:17 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 182 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Hắn lớn tiếng giục:
    - Ngươi liệng kinh sách ra đây mau đi!
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Được lắm! Gia sư bảo các vị đã thích đọc kinh sách thì đúng là đệ tử
    của nhà Phật nên truyền cho tại hạ không được sát hại các vị.
    Gã vừa nói vừa lấy đao truỷ thủ cắt bàn tay của Hồ Ba Âm thành mấy
    miếng bỏ vào trong kinh sách, rồi móc trong bọc ra chiếc bình đựng Hoá thi
    phấn đổ một chút lên miếng bàn tay.
    Vi Tiểu Bảo quay mình lại không để Bạch Y ni và A Kha nhìn thấy cử động
    của mình. Gã nói tiếp:
    - Gia sư bảo pho Tứ thập nhị chương kinh này lấy được ở trong hoàng
    cung ở Bắc Kinh, trân quý vô cùng...
    Gã ngưng lại một chút rồi nói tiếp:
    - Nghe nói trong kinh sách ẩn dấu những điều bí mật rất trọng đại. Sau khi
    nghiên cứu đến nơi đến chốn, người ta có thể khuyếch trương phật giáo ngày
    thêm hưng thịnh. Nó còn màu nhiệm ở chỗ khiến cho mọi người khắp thiên hạ
    đều tin tưởng vào Bồ Tát. Đàn ông sẽ làm hoà thượng hết, đàn bà cũng đều
    thành ni cô. Những trẻ nít trai làm tiểu hoà thượng hết, gái thì làm tiểu ni cô.
    Trong khi gã giải thích, những mảnh bàn tay dần dần hoá thành nước làm
    ướt cả kinh sách.
    Tang Kết nghe nói pho kinh này lấy được từ hoàng cung, bên trong ẩn
    chứa những điều rất trọng đại thì vui sướng không bút nào tả xiết. Hắn biết
    luận điệu chấn hưng Phật pháp không phải là sự thực, mà chỉ sợ Vi Tiểu Bảo
    nói nhăng nói càn để kéo dài thời gian, chứ không chịu liệng kinh ra, hắn liền
    đáp:
    - Nếu trong kinh có những điều làm cho Phật pháp hưng thịnh, khuyếch
    trương bản giáo thì còn gì hay bằng?
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Gia sư đã suy nghĩ mấy ngày mà không tìm ra được những điều huyền
    diệu. Bây giờ lão nhân gia bảo giao kinh sách này cho đại Lạt Ma nghiên cứu.
    Nếu tìm ra được những điều bí ẩn thì đại Lạt Ma đem phổ biến khắp các chùa
    chiền trong thiên hạ, chứ đừng nghĩ chuyện riêng tư chỉ chấn hưng một Lạt Ma
    giáo của các vị. Đại Lạt Ma có ưng thuận không?
    Tang Kết cười đáp:
    - Dĩ nhiên là ta ưng chịu.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Trường hợp mà đại Lạt Ma nghiên cứu không hiểu thì đem lên chùa Thiếu
    Lâm cho mấy vị hoà thượng nghiên cứu. Nếu các vị hoà thượng của chùa Thiếu
    Lâm cũng nghĩ không ra thì đem lên giao cho chùa Thanh Lương ở trên Ngũ Đài
    sơn. Các nhà sư chùa Thanh Lương cũng nghiên cứu không nổi thì sẽ đưa đến
    chùa Báo Ân ở Dương Châu. Cứ cách đó mà truyền giao đi mãi kỳ cho đến khi
    hiểu rõ điều bí mật trong kinh sách mới thôi.
    Tang Kết đáp:
    - Hay lắm! Bần tăng nhất định làm cho đến nơi đến chốn.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:18 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 183 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Hắn cười thầm trong bụng:
    - Mụ ni cô này yên trí trong kinh sách chỉ chứa những điều bí ẩn về Phật
    pháp. May mà mụ chưa hiểu rõ chân tướng, không thì chẳng khi nào mụ chịu đưa
    kinh sách một cách khinh suất.
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Gia sư còn bảo: Sau khi đại Lạt Ma nghiên cứu, nếu muốn niệm kinh thêm
    thì lại tìm đến lão nhân gia. ở đây còn nhiều kinh sách rất quý như Pháp Hoa
    kinh, Kim Cương kinh, Bát nhã Ba la mật tâm kinh, Lục độ Vô cực kinh, Khổng
    tước minh vương kinh, Văn Thù hối quá kinh, Phổ Hiền đà la kinh...
    Gã kể một tràng dài hai mươi mấy tên kinh sách. Những tên kinh này gã đã
    được nghe người ta nhắc tới nhiều lần khi còn ở chùa Thiếu Lâm và chùa Thanh
    Lương.
    Tang Kết nóng ruột không nhẫn nại được, đứng dậy đáp:
    - Phải rồi! Bần tăng niệm hết pho sách này sẽ tìm tới lệnh sư để mượn
    pho khác.
    Vi Tiểu Bảo thấy huyết nhục những mảnh bàn tay đã tiêu hoá hết. Nước
    vàng thấm ướt cả kinh sách ra bên ngoài. Gã liền trụt bít tất xỏ vào bàn tay,
    cầm lấy cuốn kinh sách liệng ra, miệng hô:
    - Tứ thập nhị chương kinh đây này!
    Tang Kết cả mừng vọt về phía trước, vươn tay toan chộp lấy. Chợt hắn
    nghĩ thầm:
    - Pho kinh này trân quý vô giá, khi nào họ chịu đưa cho ta một cách khinh
    suất? Phải chăng còn có điều chi giả dối? E rằng thằng lỏi kia thừa cơ lúc ta
    cúi xuống lượm sách, gã sẽ phóng ám khí tới.
    Tang Kết còn đang ngần ngừ, hai tên Lạt Ma kia đã lượm pho sách lên hỏi:
    - Sư huynh! Có phải pho kinh này không?
    Tang Kết đáp:
    - Ngươi đem qua bên kia coi kỹ lại, đừng để mắc bẫy gã, lấy phải bộ kinh
    giả.
    Hai tên Lạt Ma đồng thanh:
    - Phải rồi! Sư huynh nghĩ vậy thật là chu đáo, không để chúng bịt mắt
    mình.
    Ba người lùi ra xa mấy trượng mới mở bọc sách ra coi.
    Tang Kết nói:
    - Kinh sách ướt cả rồi, phải lật rất thong thả và nhẹ nhàng, đừng để rách
    giấy, xem chừng bộ kinh sách này là đồ thật, quả đúng như lời người ta nói.
    Hồi 124
    Hòe thụ bình quần hùng tụ hội
    Một tên Lạt Ma lên tiếng:
    - Đại sư huynh! Phải rồi. Đúng là pho sách đó.
    Vi Tiểu Bảo nghe bọn chúng lớn tiếng trò chuyện với nhau, tuy gã không
    hiểu Tạng ngữ, nhưng cũng cảm thấy giọng nói của chúng ra chiều hoan hỷ. Gã
    liền lớn tiếng hỏi:
    - Ô kìa! Trên mặt các vị sao lại có mấy con ngô công?
    Hai tên Lạt Ma giật mình, đưa tay lên sờ mặt thì chẳng thấy có thứ côn
    trùng gì hết, liền cất tiếng thóa mạ:
    - Thằng quỉ con kia! Sao ngươi lại nói nhăng nói càn?
    Tang Kết dầy công hàm dưỡng, định lực hơn người. Hắn nghe Vi Tiểu Bảo
    la lối, nhưng chẳng thấy trên mặt có sâu bọ động đậy, không dễ mắc lừa, vẫn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:18 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 184 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    tiếp tục chủ ý coi kinh sách.
    Vi Tiểu Bảo lại la lên:
    -Trời ơi! Mười mấy con rết chui vào trong cổ áo bọn họ rồi!
    Lần này thì hai tên Lạt Ma kia cũng không mắc hợm. Một tên cười nói:
    - Gã tiểu quỉ thấy bọn ta lấy mất kinh sách, gã chẳng cam tâm mới tìm câu
    cổ quái giật gân để lừa gạt ta.
    Còn tên nữa bỗng cảm thấy trên cổ ngứa ngấy khó chịu. Hắn giơ tay lên
    gãi sồn sột. Nhưng vừa gãi được mấy cái thì đột nhiên mười đầu ngón tay cũng
    phát ngứa không chịu nổi. Hắn phải hạ tay xuống để gãi.
    Lúc này Tang Kết và tên Lạt Ma kia cũng cảm thấy ngón tay phát ngứa.
    Ban đầu chúng không để ý, nhưng sau một lát, cơn ngứa trở nên dữ dội. Chúng
    không nhẫn nại đc nữa liền giơ tay lên coi thì thấy mười đầu ngón tay đều rỉ ra
    nước vàng.
    Cả ba tên Lạt Ma bất giác la hoảng:
    - Lạ quá! Lạ quá! Vụ này là thế nào đây?
    Hai tên Lạt Ma kia bây giờ cũng thấy trên mặt ngứa ngáy cực kỳ khó chịu.
    Chúng liền đưa tay lên gãi.
    Ngờ đâu càng gãi càng ngứa thêm. Chỉ trong khoảnh khắc, mặt chúng cũng
    ứa nước vàng.
    Tang Kết đột nhiên tỉnh ngộ la lớn:
    - úi chao! Nguy đến nơi rồi! Pho kinh sách đã tẩm chất độc.
    Đoạn hắn liệng mạnh pho sách xuống đất. Bỗng hắn nhìn thấy gan bàn
    tay mình nổi lên những hạt nước vàng như giọt mồ hôi. Hắn sợ quá liền xát bàn
    tay xuống đất mấy cái.
    Tang Kết quay sang ngó hai tên sư đệ thì chỉ thấy chúng đang giơ taylên
    cào mặt rất khủng khiếp. Khắp mặt đầy vết máu.
    Nên biết Vi Tiểu Bảo đã lấy được bình Hóa thi phấn của Hải Đại Phú.
    Thuốc tán này lợi hại phi thường! Nó dính vào da thịt nguyên vẹn thì không sao,
    nhưng bất hạnh gặp một giọt máu là huyết dịch liền hóa thành nước vàng, loang
    ra rất mau làm rữa da nát thịt.
    Nước vàng này như vết dầu loang mau lẹ vô cùng, chẳng khác gì một tia
    lửa đủ thiêu rụi cả một khu rừng cỏ thành tro tàn.
    Hóa thi phấn gặp máu còn biến thành chất độc, có thể nói là một chất
    độc ghê gớm nhất thiên hạ. Lạ một điều: chất độc đó chỉ công hiệu bên ngoài,
    còn nuốt vào bụng lại không hề gì.
    Độc dược này đầu tiên xuất phát từ bên Tây Vực truyền sang. Theo lời
    truyền thuyết thì nhân vật sáng chế ra nó là một quái kiệt võ lâm về đời Tống
    tên gọi là Âu Dương Phong.
    Hóa thi phấn chế bằng độc dịch của mười mấy thứ rắn độc trùng độc.
    Chất độc nguồn gốc đã thành rồi, sau không phải chế biến gì thêm nữa, chỉ
    cần đem thứ nước vàng do thịt máu biến ra phơi khô là thành Thi độc phấn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:19 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 185 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    đầm đìa nước vàng. Chúng lớn tiếng kêu gào, vừa đau đớn và ngứa ngáy khổ
    sở vô cùng, nằm lăn lộn dưới đất.
    Tang Kết may ở chỗ chưa đưa tay lên gãi mặt cái nào, nhưng hai bàn tay
    ngứa ngáy một cách kì quái, tựa hồ ngứa vào đến xương tủy. Hắn liền cởi áo
    ngoài ra bọc lấy pho kinh sách cắp vào dưới nách rồi chạy đi như bay. Hắn
    nóng nẩy đi tìm nước để rửa sạch chất độc ở bàn tay.
    Hai tên Lạt Ma vừa đau đớn vừa ngứa ngáy thành ra thần trí hồ đồ. Chúng
    cất đầu lên đập loạn vào đá núi mấy cái rồi ngất đi.
    Bạch Y ni cũng A Kha thấy tình trạng này đều kinh hãi vô cùng.
    Vi Tiểu Bảo chỉ biết Hóa thi phấn có thể tiêu hóa xác chết. Gã chưa thử
    thứ phấn này với người sống bao giờ. Trong lúc nguy cấp, gã dùng phấn để thử
    coi, không ngờ cuộc thử thách lại thành công.
    May ở chỗ gã còn giữ cái bàn tay đã chặt đứt của Hô Ba Âm để dùng làm
    dẫn tuyến. Nếu chỉ rắc Hóa thi phấn vào pho sách thì thành ra vô dụng.
    Vi Tiểu Bảo thấy Tang Kết chạy ra rồi, hai tên Lạt Ma kia cũng ngất xỉu,
    vội từ sơn động đi ra. Gã rút dao trủy thủ toan đâm mỗi tên mấy nhát cho
    chết hẳn để khỏi lo gì nữa.
    Nhưng khi đến gần thì thấy da mặt hai tên Lạt Ma đã rữa nát thò xương,
    không cần phải động thủ.
    Một lát sau thi thể cả hai tên Lạt Ma biến thành hai vũng nước vàng.
    Vi Tiểu Bảo cất đao trủy thủ đi, tiến đến bên Trịnh Khắc Sảng, vừa cười
    vừa hỏi gã:
    - Trịnh công tử! Môn yêu pháp này của tại hạ linh nghiệm phi thường. Công
    tử có muốn nếm mùi một chút chăng?
    Trịnh Khắc Sảng giật mình kinh hãi, vội nhảy lùi lại phía sau. Gã khiếp sợ
    la hoảng:
    - Ngươi... ngươi đừng đến gần ta.
    Gã sợ quá, hai hàm răng run cầm cập, líu cả lưỡi lại, ấp úng mãi không nói
    nên lời.
    A Kha tức giận quát hỏi:
    - Tiểu Bảo! Ngươi ...ngươi định giở trò gì vậy?
    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Tại hạ bất quá muốn hăm dọa y một chút mà chơi. Cô nương làm gì mà
    phải rối lên thế?
    A Kha tức giận lớn tiếng:
    - Ta không muốn ngươi hăm dọa y.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    Cô nương sợ tại hạ hăm dọa làm cho y ba hồn bảy vía lên mây phải
    không?
    A Kha hỏi:
    - Tự nhiên sao vô cớ ngươi lại hăm dọa người ta làm chi?
    Vi Tiểu Bảo vẫy tay nói:
    - Cô nương hãy qua đâu mà coi.
    A Kha đáp:
    - Ta không thèm coi.
    Tuy miệng cô nói thế, nhưng trong lòng lại nổi tính hiếu kỳ, cô từ từ tiến
    lại, cúi xuống coi bất giác giật bắn mình, thét lên lanh lảnh. Cô thấy da thịt
    trên mặt và môi miệng hai tên Lạt Ma đã rữa nát hết biến thành một cái đầu lâu
    trắng hếu, nhưng mái tóc và da thịt từ cổ trở xuống còn nguyên vẹn chưa tiêu.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:20 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 186 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Có lẽ trong đời cô chưa từng ngó thấy hiện tượng nào khủng khiếp như vậy.
    A Kha sợ quá ngã ngữa về phía sau.
    Vi Tiểu Bảo vội đưa tay ra đỡ lấy, miệng nói:
    - Cô nương đừng sợ! Đừng sợ!
    A Kha tỉnh lại thét lên. Cô chạy về sơn động thở hồng hộc nói:
    - Sư phụ! Sư phụ! Gã ....gã làm cho hai tên Lạt Ma biến thành yêu quái.
    Bạch Y ni đoán biết Vi Tiểu Bảo đã tẩm chất kịch độc vào kinh sách để
    bọn Lạt Ma đụng vào là mất mạng. Bà thấy Vi Tiểu Bảo cười hề hề tiến lại, liền
    thở phào một cái nói:
    - Nếu không nhờ có ngươi thông minh cơ trí thì bữa nay ta phải mất mạng
    về tay địch thủ rồi. Ta có chết cũng chẳng cần gì, nhưng còn sợ bị chúng làm
    nhục nữa. Vì tự vệ mà phải giết người, đó là tình trạng bất đắc dĩ, ngươi bất tất
    phải quan tâm.
    Vi Tiểu Bảo trở lại nét mặt nghiêm trang đáp:
    - Dạ!
    Bạch Y ni lại nói:
    - Thủ pháp hiểm độc tàn nhẫn này không phải là hành vi của bọn đệ tử
    trong các danh môn chính phái, vậy trừ phi gặp trường hợp nguy cấp cần đối
    phó với gian nhân, từ nay trở đi ngươi đừng sử dụng tà thuật một cách bừa bãi.
    Vi Tiểu Bảo "dạ" một tiếng rồi đáp:
    - Bữa nay là lần đầu tiên đệ tử dùng tới biện pháp này. Sự thực chỉ vì võ
    công của đệ tử kém cỏi quá, chẳng thể tỷ đấu với chúng một cách quanh minh
    lỗi lạc. Đệ tử cũng biết rằng bậc đại trượng phu thắng phải cho vẻ vang, bại
    cũng phải đường hoàng, đâu có thể sử dụng thủ đoạn đê tiện được?
    Bạch Y ni chú ý nhìn gã hồi lâu rồi hỏi:
    - Ngươi ở chùa Thiếu Lâm và chùa Thanh Lương bấy lâu, chẳng lẽ những vị
    cao tăng không truyền thụ võ công cho ư ?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Kể ra đệ tử cũng học được một ít công phu, nhưng đáng tiếc là không
    luyện đúng theo phương pháp. Đệ tử chỉ học những cái vỏ ngoài về chiêu thức
    mà không rèn luyện nội công.
    Bạch Y ni liếc mắt nhìn A Kha hỏi tiếp:
    - Tại sao vậy?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Vì thì giờ gấp rút nên không luyện kịp.
    Bạch Y ni lại hỏi:
    - Tại sao không kịp luyện?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Đệ tử mạo phạm đến A Kha cô nương, cô theo dõi đệ tử để giết đi
    cho hả giận. Vì thì giờ cấp bách, đệ tử đành học cẩu thả vài chiêu để phòng
    thân.
    Bạch Y ni gật đầu hỏi:
    - Vừa rồi khi ngươi nói chuyện với bọn Lạt Ma kia, miệng không ngớt hô ta
    làm sư phụ là có ý gì ?
    Vi Tiểu Bảo đỏ mặt lên chưa kịp trả lời, A Kha đã nói ngay:
    - Sư phụ! Vì trong lòng gã mưu tính chuyện tồi bại nên muốn bái lão nhân
    gia làm sư phụ.
    Bạch Y ni mỉm cười nói:
    - Dù gã muốn bái ta làm sư phụ cũng không thể kể là ý niệm đồi bại được.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:20 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 187 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    A Kha vội nói:
    - Không phải thế đâu !
    Cô biết Vi Tiểu Bảo muốn bái Bạch Y ni làm sư phụ chẳng phải vì muốn
    rèn luyện võ công mà cốt ý để suốt ngày lẩn quẩn bên cô, nhưng cô không
    tiện nói ra.
    Bạch Y ni nhìn Vi Tiểu Bảo nói:
    - Ngươi kêu ta hằng nửa ngày bằng sư phụ, ta không thể để cách xưng hô
    như vậy thành vô nghĩa.
    Vi Tiểu Bảo mừng quýnh, quì mọp xuống. Gã kính cẩn dập đầu tám lạy,
    lớn tiếng hô:
    - Sư phụ!
    Bạch Y ni mỉm cười nói:
    - Ngươi đã làm môn đồ của ta thì phải giữ cho có mực thước, không được
    càn rỡ.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Dạ dạ! Đệ tử chỉ càn rỡ đối với kẻ tồi bại, còn xử sự với hảo nhân bao
    giờ cũng giữ mực thước hẳn hoi.
    A Kha nhìn gã nhăn mặt lè lưỡi. Trong lòng cô tức giận vô cũng, bụng bảo
    dạ:
    - Tên tiểu ác nhân này bái lão nhân gia làm sư phụ thì từ nay ta không thể
    giết gã được. Suốt đời gã quấn quít bên mình, đuổi không chạy, đá không đi,
    thật là điên đầu.
    Chuyến này Bạch Y ni trước bị sáu tên lâm vây đánh. Nếu bà không được
    Vi Tiểu Bảo giải cứu tất nhiên đã chết rồi. Sau bọn Tang Kết bảy người rượt
    tới, bà chỉ còn đường bó tay chịu trói, tình thế càng nguy hiểm hơn.
    Tuy bà đã lớn tuổi, song tướng mạo cực kỳ xinh đẹp. Nếu bà lọt vào tay
    bọn Lạt Ma tất không tránh khỏi bị chúng làm ô nhục.
    May nhờ Vi Tiểu Bảo quỉ kế đa đoan, trừ diệt được hết, gã bảo toàn
    tánh mạng cũng tiết tháo cho bà nên lòng bà cảm kích không bút nào tả xiết.
    Bạch Y ni lại thấy Vi Tiểu Bảo tha thiết muốn bái bà làm sư phụ nên bà
    ưng chịu ngay.
    Bà cho là những đứa trẻ nít tinh nghịch là thường, chẳng có gì đáng quan
    tâm. Bà định sẽ gắng công hun đúc và cảm hóa cho gã thành một tay đại hiệp
    lừng lẫy giang hồ.
    Chiếu theo lề luật võ lâm, Vi Tiểu Bảo đã là môn hạ của Trần Cận Nam,
    nếu không được sư phụ ưng thuận thì nhất thiết chẳng thể gia nhập môn phái
    nào khác, nhưng gã tuyệt nhiên chẳng hiểu lề luật võ lâm thế nào. Dù cho gã
    có biết thì lúc này gã chẳng đếm xỉa gì đến. Gã đã được Bạch Y ni bằng lòng
    thu nạp vào môn hạ là có cơ hội kề cận A Kha. Tuyệt đích của gã là ở chỗ đó.
    Dù Vua Khang Hy có đổi cho gã làm Hoàng đế gã cũng không màng.
    Vi Tiểu Bảo đối với nghề luyện võ rất biếng nhác. Sư phụ đã truyền cho
    gã một cuốn đồ phổ, tuy gã luôn để bên mình, nhưng ban đầu gã đem ra
    nghiên cứu, rèn luyện mấy lần, gặp phải chỗ khó khăn, gã liền bỏ xó không ngó
    tới nữa.
    Bây giờ gã nghĩ tới chuyện đi theo Bạch Y ni luyện võ, biết là gã sẽ gặp
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:21 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 188 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    nhiều chuyện khó khăn đến phải nhức đầu đau óc, nhưng gã chỉ hi vọng được
    kề cận A Kha thì dù cực nhọc đến đâu gã cũng cam lòng.
    Sau khi dập đầu lahu tám lạy làm lễ bái sư, Vi Tiểu Bảo sung sướng như
    mở cờ trong bụng, tưởng chừng vớ được món bảo bối từ trên trời rơi xuống.
    Bạch Y ni thấy gã vui mừng hớn hở lại cho là gã trong lòng thoả mãn vì
    gặp được minh sư và từ đây có thể rèn luyện thành môn võ công thượng thặng
    của mình.
    Giả tỷ bà trông rõ gan ruột gã thì e rằng bà phải đá gã một cái cho lộn
    đi mấy vòng.
    Bạch Y ni thu Vi Tiểu Bảo vào môn hạ rồi liền lập tức cho gã bắt đầu rèn
    luyện.
    A Kha cực lực ngăn cản, nhưng Bạch Y ni cho là đại phàm con gái đem
    lòng thù hận ai là cố ý ngăn trở, nên làm khó dễ cho Vi Tiểu Bảo, bà chẳng lý
    gì đến cô.
    A Kha xịu mặt, bĩu môi:
    - Sư phụ ơi! Sư phụ thử coi gã hý hửng như thế kia là đủ biết gã có tà tâm
    đến cực điểm.
    Vi Tiểu Bảo cãi:
    - Tại hạ được sùng bái một bị thần ni võ công vào bật nhất đương thời làm
    sư phụ, dĩ nhiên trong lòng cao hứng không bút nào tả xiết, nên mới lộ ra
    ngoài mặt.
    Bạch Y ni mìm cười nói:
    - Ta chẳng phải võ công đệ nhất đương thời, ngươi đừng ăn nói hồ đồ.
    Nay ngươi đã làm môn hạ của ta thì cần phải biết pháp danh của sư phụ. Pháp
    danh ta là Cửu Nạn, môn phái ta kêu bằng Thiết Kiếm môn. Sư tổ là một vị đạo
    nhân, đạo hiệu là Mộc Tang, đã qua đời. Ta tuy là ni cô nhưng võ công thuộc
    dòng đạo này.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Dạ! Đệ tử ghi nhớ rồi.
    Bạch Y ni Cửu Nạn lại hỏi A Kha:
    - A Kha! Giữa ngươi và gã ai lớn hơn ai?
    A Kha nói:
    - Dĩ nhiên đệ tử lớn hơn gã.
    Vi Tiểu Bảo cãi:
    - Đệ tử lớn hơn y.
    Cửu Nạn gạt đi:
    - Được rồi! Hai ngươi bất tất phải tranh chấp. Kẻ nhập môn trước được
    làm anh chị. Từ nay các ngươi không được gọi nhau là "A Kha cô nương" hay
    "tiểu ác nhân" mà phải hô nhau là "Trần sư tỷ" và "Vi sư đệ".
    Vi Tiểu Bảo liền lớn tiếng hô: "Trần sư tỷ!"
    A Kha "hứ" một tiếng, nhưng ở trước mặt sư phụ, cô không dám thóa mạ,
    chỉ đưa lòng trắng mắt ra nguýt gã một cái.
    Cửu Nạn nói:
    - A Kha! Những chuyện nhỏ nhặt đã qua, từ nay ngươi đừng để tâm nữa.
    Chuyến này Tiểu Bảo có công cứu viện ta và ngươi thì dù gã có lỗi lầm với
    ngươi từ trước, cũng thừa chuộc tội rồi.
    Bà nói tới đây, nhẹ buông tiếng thở dài, nghĩ bụng:
    - Thằng nhỏ này rất thông minh lanh lợi. Đáng tiếc là từ thuở nhỏ, gã bất
    hạnh phải làm một tên thái giám.
    Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, bà nói:
    - Trước kia Tiểu Bảo bị người ta khinh khi lấn át, lại bắt buộc phải làm thái
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:22 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 189 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    giám. Ngươi là sư tỷ nên thương gã cô đơn khổ sở mà chiếu cố cho gã mới
    được. Từ nay các ngươi đừng phân biệt nam nữ và đừng úy kị thì công việc rèn
    luyện võ nghệ lại càng tiện lợi. Có điều việc này hai người không nên nói ra
    ngoài.
    A Kha vâng lời. Cô nghĩ tới Vi Tiểu Bảo đã là thái giám thì những điều gã
    vô lễ với mình từ trước cũng không quan hệ gì lắm. Nỗi tức bực trong lòng cô
    với Vi Tiểu Bảo giảm đi rất nhiều.
    A Kha quay ra hỏi Trịnh Khắc Sảng:
    - Trịnh công tử! Công tử bị thương rồi ư?
    Trịnh Khắc Sảng tập tễnh bước lại đáp:
    - Không hề gì, chỉ bị bong gân một chút mà thôi.
    Nhưng hắn nghĩ tới những điều khoác lác lúc trước, nói là thừa sức đối
    phó với mấy tên Lạt Ma, mà khi lâm trận lại bị thảm bại, phải ỷ vào một thằng
    nhỏ đẩy lui bên địch, hắn không khỏi muôn phần hổ thẹn.
    A Kha hỏi Cửu Nạn:
    - Sư phụ ơi! Chúng ta làm gì bây giờ? Có đến phủ Hà Gian nữa không ?
    Cửu Nạn trầm ngâm một chút rồi đáp:
    - Đến phủ Hà Gian để coi vụ này cũng hay. Có điều phải đề phòng Tang
    Kết quay trở lại, vì hiện giờ ta chưa hành động thuận tiện.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Sư phụ cùng các vị hãy ngồi trên đống cỏ nghỉ một lát. Đệ tử đi kiếm
    cỗ xe lớn.
    Vi Tiểu Bảo ra đi trong khoảnh khắc trở về. Gã không tìm được xe ngựa,
    đành vào nhà nông mua một cỗ xe bò, mời bọn Cửu Nạn ba người lên xe rồi
    cho xe từ từ chạy đi.
    May mà Tang Kết không trở lại. Mọi người ngồi xe bò đi tới một thị trấn
    nhỏ.
    Vi Tiểu Bảo bán xe bò đi, mướn hai cỗ xe ngựa lớn.
    Dọc đường không có chuyện gì xảy ra. Sau hai ngày, xe ngựa đi tới phủ
    Hà Gian.
    Cửu Nạn đã uống Tuyết sâm ngọc thiềm hoàn nên nội thương rất mau
    lành.
    Tối hôm ấy mọi người vào quán trọ rồi. Trịnh Khắc Sảng liền ra ngoài
    nghe tin tức. Sau hai giờ gã buồn bã trở về nói là đã đi dò hỏi mà trong thành
    không ai biết việc " Sát quỉ đại hội"
    Cửu Nạn hỏi:
    - Té ra cuộc "Sát qui đại hội" mới chỉ có tin đồn. Công tử lượm được tin
    này ở đâu?
    Trịnh Khắc Sảng đáp:
    - Phụ vương của tại hạ đã nhận được thơ của Lưỡng Hà đại hiệp là Phùng
    Bất Phá và Phùng Bất Tồi đưa tới Đài Loan xin gia phụ phái người đến chủ tọa
    cuộc "Sát quỉ đại hội". Trong thơ lại nói rõ đại hội sẽ cử hành tại phủ Hà gian
    vào ngày rằm tháng này, tức là chỉ còn bốn bữa nữa.
    Cửu Nạn gật đầu đáp:
    - Phùng thị huynh đệ ư? Họ là người phái Hoa Sơn.
    Bà ngửng đầu nhìn ra cửa sổ tựa hồ để nhớ lại những chuyện ngày trước.
    Trịnh Khắc Sảng nói tiếp:
    - Phụ vương sai tại hạ dẫn bọn tùy tùng đến đây và yên trí anh em họ
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:22 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 190 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Phùng phái người ra nghênh tiếp. Nào ngờ... nào ngờ... hừ!
    Gã nói tới đây sắc mặt đầy vẻ tức giận.
    Cửu Nạn nói:
    - Không chừng bọn Thát Đát hay tin này nên anh em họ Phùng thấy động
    mà phải thay đổi ngày giờ cùng địa điểm.
    Trịnh Khắc Sảng nói:
    - Dù có thế nữa thì họ cũng cần báo tin cho tại hạ biết mới phải.
    Hai người đang nói chuyện bỗng thấy điếm tiểu nhị đến đứng ngoài cửa
    nói:
    - Trịnh khách quan! Bên ngoài có người xin ra mắt khách quan đó.
    Trịnh Khắc Sảng cả mừng hối hả chạy ra.
    Sau một lúc gã hý hửng quay trở vào nói:
    - Anh em họ Phùng thân hành đến đây xin lỗi tại hạ. Bọn họ nói là có biết
    tại hạ đem theo hai chục người. Mấy bữa nay họn vẫn chờ đợi ngoài thành để
    nghênh tiếp. Nào ngờ chúng ta đến đây một cách êm thấm, quỉ thần cũng
    không hay biết. Hiện gã đã bày tiệc lớn gọi là tiệc tẩy trần để thiết đãi tại hạ.
    Vậy chúng ta cùng đi cả cho vui.
    Cửu Nạn lắc đầu đáp:
    - Một mình công tử đi thôi và đừng có nhắc gì tới bần ni cũng đến đây.
    Trịnh Khắc Sảng cụt hứng nói:
    - Sư thái không ưa nhộn nhịp thì thôi. Vậy mời Trần cô nương cùng Vi
    huynh đệ cùng đi với tại hạ.
    Cửu Nạn đáp:
    - Bọn chúng cũng không nên đi. Hãy chờ đến ngày đại hội chúng ta sẽ tới
    dự hết là được.
    Đêm hôm ấy Trịnh Khắc Sảng rượu say ngất ngưởng về quán trọ.
    Đến nửa đêm hơn hai chục tên thủ hạ tùy tùng của gã cũng tìm vào khách
    điếm. Tên nào tên ấy đều tay chân băng bó coi rất chướng mắt.
    Sáng hôm sau Trịnh Khắc Sảng thuật lại tình hình bữa tiệc đêm qua cho
    Cửu Nạn, A Kha và Vi Tiểu Bảo nghe.
    Gã còn khoe anh em họ Phùng rất kính trọng gã, mời gã lên ngồi thủ vị
    và không ngớt tuyên dương công cuộc dựng cờ khởi nghĩa của họ Trịnh ở Đài
    Loan để chống nhà Mãn Thanh.
    Cửu Nạn hỏi:
    - Những nhân vật nào đến phó hội?
    Trịnh Khắc Sảng hàm hồ đáp:
    - Người tới tham dự đông quá. Còn mấy bữa nữa, họ sẽ lục tục đến nữa.
    Cuộc đại hội khai diễn vào nửa đêm hôm rằm sắp tới tại Hoè Thụ Bình ở phía
    tây thành, cách đây mười tám dặm.
    Gã ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
    - Sở dĩ phải khai hội vào lúc nửa đêm là để phòng ngừa tai mắt nhà Mãn
    Thanh. Thực ra anh em họ Phùng đã quá cẩn thận. Hiện thời rất đông anh hùng
    hảo hán ở đây thì dù đại đội binh mã nhà Thanh có kéo đến cũng bị đánh cho
    tan tành.
    Cửu Nạn chỉ muốn biết trong quần hùng có những nhân vật nào tới tham
    dự đại hỏi. Nhưng bà hỏi lại, Trịnh Khắc Sảng không trả lời được. Gã nói quanh:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:24 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 192 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    thủ trước mất thì cả Thiên Địa Hội lẫn Mộc Vương Phủ đều thua hết.
    Vầng trăng tỏ dần dần lên đỉnh đầu. Một lão già thân hình cao lớn, râu tóc
    bạc phơ đứng giữa thảo bình chắp tay nói:
    - Thưa các vị anh hùng! Tại hạ là Phùng Nan Địch xin kính chào liệt vị.
    Quần hùng đứng lên đồng thanh nói:
    - Phùng lão anh hùng mạnh giỏi!
    Cửu Nạn khẽ bảo A Kha và Vi Tiểu Bảo:
    - Lão là phụ thân của anh em họ Phùng.
    Bà nhớ lại hai mươi năm trước đã có cơ duyên gặp mặt lão một lần ở trên
    đỉnh núi Hoa Sơn. Thuở ấy bà lấy tên là A Cửu để hội họp với các hào sĩ giang
    hồ và bà còn là một cô gái mười mấy tuổi. Ngày nay nước mất nhà tan, nhân sự
    chẳng còn gì như trước. Bà không khỏi buông tiếng thở dài, trong lòng xiết
    bao cảm khái. Bất giác miệng lẩm bẩm:
    - Ngày trước Phùng Nam Địch là một vị thiếu niên anh hùng mà nay đã
    thành hạng già nua tuổi tác. Sư tổ của y là Mục Nhân Thanh, sư phụ y là Sương
    Bút Thiết Toán Bàn Huỳnh Chân chắc bây giờ không còn sống ở thế gian nữa.
    Rồi bà tự hỏi:
    - Sư thúc y là Viên Thừa Chí hiện thời ra sao? Còn sống hay là đã chết
    rồi?
    Nguyên bà với nhân vật này có mối tương quan ghi tâm khắc cốt. Nhưng tới
    nay đã ngoài hai chục năm, bà không nhận được tin tức gì về lão.
    Sau khi Cửu Nạn xuất gia, mười mấy năm trời lòng bà phẳng lặng như nước
    hồ thu. Đêm nay chợt nhìn thấy cố nhân, muôn ngàn mối suy tư lại nhộn lên
    trong đầu óc bà.
    Vi Tiểu Bảo thấy cặp mắt Cửu Nạn long lanh ngấn lệ, gã nghĩ thầm:
    - Sư phụ ta ngó thấy lão Phùng kia, không hiểu vì lẽ gì mà lão nhân gia
    muốn khóc? Chẳng lẽ lão là nhân tình cũ của người ?
    Rồi gã tự nhủ:
    - Phùng thị huynh đệ là con trai của lão ư? Coi thái độ của sư phụ thì
    dường như lão nhân gia hãy còn nhơ mối tình cũ kỹ. Hay là ta tìm cách tác hợp
    cho hai bên để... cái gì vỡ lại lành.
    Người ta thường nói "Gương vỡ lại lành" để ví đôi vợ chồng cách biệt lâu
    ngày lại được trùng phùng, nhưng Vi Tiểu Bảo chỉ nhớ lõm bõm, nên gã nói như
    vậy.
    Lại nghe Phùng Nan Địch cất tiếng oang oang:
    - Thưa các vị bằng hữu! Bữa nay chúng ta tụ hội ở đây, ai nấy đều biết là
    để mưu đồ đại sự. Giang sơn gấm vóc của nhà Đại Minh bị quân Thát Đát
    chiếm cứ. Kẻ đầu tội làm điều thập ác đáng phải phanh thây là...
    Lão nói tới đây, quần hùng bốn phía đồng thanh la lớn:
    - Ngô Tam Quế !
    - Tiếp theo những tiếng la ó nổi lên.
    Người thì hô:
    - Quân chó đẻ!
    Người lại la:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:24 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 193 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Phường khốn kiếp !
    Kẻ lại thóa mạ:
    - Tổ tôn mười tám đời nhà hắn.
    Quần hùng thóa mạ một lúc rồi dừng hẳn lại. Đột nhiên có tiếng trẻ nít la
    lớn:
    Ta nguyền rủa con bà tổ tôn mười chín đời nhà hắn.
    Người ta chỉ nguyền rủa "Tổ tôn mười tám đời" mà gã này tăng thêm một
    đời thành mười chín đời, khiến cho quần hào đang căm tức không khỏi nổi lên
    tràng cười rộ.
    Người thóa mạ câu sau cùng chính là Vi Tiểu Bảo.
    A Kha nổi giận hỏi:
    - Sao ngươi lại buông lời thóa mạ khó nghe như thế?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Quần hùng đều thóa mạ, chẳng lẽ tiểu đệ không được thóa mạ một câu
    ư?
    A Kha nói:
    - Người ta thóa mạ khác, đâu có khó nghe như ngươi !
    Gã không nói gì nữa, nhưng miệng lẩm bẩm:
    - Dù ta có thóa mạ khó nghe gấp mười lần thì đã sao?
    Phùng Nan Địch lại nói:
    - Toàn thể mọi người đều nghiến răng căm giận tên Hán gia đó. Thậm chí vị
    tiểu huynh đệ kia tuy còn nhỏ tuổi cũng không nhịn được, những muốn ăn tươi
    nuốt sống, lột da róc xương. Mục đích của cuộc đại hội hôm nay là để thương
    nghị tìm ra kế hoạch đặng trừ diệt tên đại gian tặc Ngô Tam Quế.
    Quần hùng liền thì nhau hiến kế.
    Người thì bảo:
    - Chúng ta kéo đến Vân Nam đánh rốc vào phủ Bình Tây Vương giết hết
    cả nhà Ngô Tam Quế không để cho một mống sống sót.
    Kẻ lại nói:
    - Ngô tặc dưới trướng có nhiều binh mã, dàn trận đánh không được, dùng
    cách ám sát hay hơn.
    Lại có người nói:
    - Nếu chỉ chặt một đao cho hắn chết tươi hóa ra làm phúc cho hắn ư ?
    Sao bằng khoét mắt, chặt tay, để hắn phải chịu cực hình?
    Lại có người bàn:
    - Chúng ta dùng độc dược cực kỳ lợi hại khiến cho toàn thân hắn phải rữa
    nát.
    Còn bao nhiêu kế hoạch vẫn tiếp tục đưa không ngớt.
    Một phụ nữ áo đen đứng dậy nói:
    - Hay hơn hết là đem cả nhà Ngô Tam Quế từ già chí trẻ giết hết đi, chỉ
    để sống một mình hắn, cho hắn biết mùi đau khổ về cảnh tịch mịch thê lương.
    Một hán tử trung niên nói:
    - Ngô Tam Quế sở dĩ đầu hàng Thanh triều là vì ái thiếp của hắn tên gọi
    Trần Viên Viên bị Lý Sấm chiếm đoạt. Sao bằng ta lại bắt Trần Viên Viên đem
    đi để hắn phải đau đớn đến chết.
    Một người khác nói:
    - Ngô tặc tuy là phường hiếu sắc nhưng vẫn thích quyền vị sang giàu hơn
    hết. Bây giờ phải làm cách nào cho hắn hết công danh phú quí cùng vợ con
    để hắn chịu cảnh luân lạc cô đơn mà không chết được mới là thượng sách.
    Mấy trăm hào kiệt nghe câu này đều lớn tiếng hoan hô, đồng thanh nói:
    - Cách này mới là đích đáng.
    Lại một hán tử nói:
    - Bọn Thát Đát nhà Mãn Thanh rất yêu quí Ngô Tam Quế, phong cho hắn
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:25 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 194 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    đến chức Bình Tây Vương, quyền thế ngất trời. Dưới trướng rất nhiều binh
    hùng tướng mạnh. Muốn trừ khử công danh của hắn cùng giết chết hết vợ con
    đều không phải chuyện dễ.
    Quần hào nghị luận phân vân, rút cục vẫn chưa đi đến quyết định nào.
    Cha con Phùng Nan Địch đã chuẩn bị rượu thịt bánh trái đưa tới. Mọi người
    hoan hô ầm ỹ, ngồi vào ăn uống thỏa thích.
    Rượu uống vào rồi, quần hào không còn úy kỵ gì nữa, hào khí tưng bừng.
    Một người nói:
    - Sau khi bắt được Trần Viên Viên rồi chúng ta mở một kỹ viện để cho
    Ngô Tam Quế thành một con rùa đen lớn.
    Vi Tiểu Bảo nghe nói giơ tay tán thành, lớn tiếng hô:
    - Kỹ viện này nên mở tại Dương Châu.
    Một hào sĩ cười hỏi:
    - Tiểu huynh đệ! ý kiến của tiểu huynh cũng hay đấy. Khi đó tiểu huynh
    đệ có muốn đi thưởng thức không?
    Vi Tiểu Bảo toan đáp:
    - Dĩ nhiên tiểu đệ thích đi lắm.
    Nhưng gã đưa mắt nhìn A Kha thấy mặt cô đầy vẻ tức giận, gã đành ngậm
    miệng lại không nói nữa.
    Cửu Nạn cũng bảo gã:
    - Tiểu Bảo! Ngươi không nên thốt ra những lời hạ lưu của bọn đầu đường
    xó chợ.
    Vi Tiểu Bảo bẽn lẽn đáp:
    - Dạ! Đệ tử xin tuân lời sư phụ.
    Nhưng gã nghĩ bụng:
    - Về việc mở kỹ viện thì cả ngàn người ở đây chưa chắc đã có ai thành
    thạo bằng lão gia.
    Quần hào tuy đưa ra rất nhiều ý kiến mà chưa thấy có một chủ trương nào
    chân chính có thể thi hành được.
    Sau mấy tuần rượu. Phùng Nan Địch bỗng đứng dậy nói:
    - Chúng ta đều là người võ biền thô lỗ. Nếu cầm đao thương giết giặc thì
    lòng dũng cảm liều mạng quyết không lùi bước, nhưng mưu đồ đại sự cho thiên
    hạ tự biết là kiến thức hẹp hòi. Bây giờ xin mời Cố Đình Lâm tiên sinh đưa lời
    chỉ giáo. Cố tiên sinh là bậc đại nho đương thời. Sau khi nước mất, lão nhân gia
    bôn tẩu khắp nơi liên lạc với những bậc hiền tài, cùng nhau đồng tâm hiệp ý dự
    trù kế hoạch, anh em đều đem lòng ngưỡng mộ.
    Trong số quần hào rất đông người biết Cố Đình Lâm, còn thanh danh của
    y thì mười phần có đến tám chín đã được nghe qua. Phùng Nan Địch vừa tuyên
    bố câu này, lập tức bốn phía tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy.
    Bỗng thấy một ông lão tướng mạo mảnh dẻ mà thanh nhã từ trong đám
    đông bước ra. Y chính là Cố Đình Lâm.
    Cố Đình Lâm chắp tay nói:
    - Phùng đại hiệp tán dương như vậy khiến tiểu đệ rất lấy làm hổ thẹn là
    không xứng đáng. Vừa rồi tiểu đệ nghe các vị thốt ra những lời trung nghĩa,
    quyết chí trừ gian khiến tiểu đệ rất kính phục. Cổ nhân đã nói "Chúng khẩu
    đồng từ, ông sư cũng chết". Lại có câu "Hữu chí cánh thành". Chúng ta đã đồng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:26 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 195 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    tâm hiệp lực đối phó với tên đầy tội kia thì dù hắn có bản lãnh nghiêng trời
    lệch đất, chúng ta cũng có thể thành công được.
    Quần hùng lớn tiếng reo:
    - Đúng lắm! Đúng lắm! Nhất định chúng ta sẽ thành công.
    Cố Đình Lâm lại nói:
    - Những mưu kế mà các vị đưa ra đều có chỗ cao kiến. Nhưng muốn đối
    phó với tên gian tặc này cần phải tùy cơ ứng biến, khó mà quyết định phương
    lược từ trước được. Theo ngu kiến của tiểu đệ thì chúng ta nên chia ra các ngã
    tiến hành, tùy cơ hoạt động. Nhưng phải nhớ: một là đừng để cơ mưu tiết lộ
    cho gian tặc biết mà đề phòng. Hai là làm việc không được lỗ mãng, phải suy
    tính rồi hãy hành động cho khỏi uổng mạng. Ba là chúng ta đã coi nhau như anh
    em một nhà thì không nên tranh giành công cán để tổn thương đến nghĩa khí
    đồng đạo.
    Quần hào lại đồng thanh hoan hô:
    - Phải lắm! Phải lắm! Cố tiên sinh nói rất chí lý.
    Cố Đình Lâm lại nói:
    - Nhân số của chúng ta rất đông. Trong các môn phái cùng bang hội đều
    s½n anh hùng hảo hán. Nhưng mạnh ai nấy lo, việc ai nấy làm, thì lực lượng bị
    phân tán mỏng manh. Còn tập hợp lại thành một khối thì số người lại đông quá,
    dễ khiến cho bọn Thát Đát cùng Ngô tặc phát giác, có thể nguy hại đến đại
    cuộc. Tiểu đệ chưa hiểu các vị đã có mưu kế vẹn toàn nào chăng?
    Quần hào lẳng lặng ngẫm nghĩ hồi lâu không ai nói gì.
    Bỗng một người cất tiếng hỏi:
    - Không hiểu cao kiến của Cố tiên sinh thế nào ?
    Cố Đình Lâm đáp:
    -Theo ý tiểu đệ thì trong nước có mười tám tỉnh. Tỉnh nào cũng có anh
    hùng hào kiệt của bọn ta. Vậy chúng ta cứ mỗi tỉnh kết làm một hội. Mười tám
    tỉnh lập ra mười tám hội "Sát qui"
    Cố Đình Lâm ngừng lại một chút rồi nói:
    - Có điều "Sát qui hội" nghe không được thanh nhã, tưởng nên kêu bằng
    "Trừ gian hội". Chẳng hiểu ý kiến các vị thế nào?
    Quần hùng vỗ tay như pháo nổ để hoan hô rồi nói:
    - Những lời nói của người đọc sách thốt ra quả khác với bọn thô hào
    chúng ta.
    Nguyên Cố Đình Lâm trước kia khi đến dự Sát qui đại hội đã suy nghĩ rất
    chín chắn. Y biết quần hùng đều náo nức muốn giết cho bằng được Ngô Tam
    Quế. Ai cũng hùng hổ những muốn xông vào hạ thủ, vậy việc giết Ngô Tam
    Quế cũng không phải việc khó khăn cho lắm. Nhưng cuộc mưu đồ đại sự chân
    chính không phải chỉ trừ có một tên Hán gian mà là khu trục quân Mãn Thanh ra
    khỏi biên thuỳ để khôi phục giang sơn của người Hán.
    Nếu vì việc trừ diệt một người mà để xẩy cuộc thương vong trầm trọng
    hao tổn nguyên khí là phương hại đến việc khôi phục đại nghiệp.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:27 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 196 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Những ý kiến của người học võ trong các môn phái khác nhau tất nhiều mà
    muốn thống nhất tư tưởng của hàng ngàn anh hùng hào kiệt thì thật khó lòng
    thành tựu, vì người nào cũng muốn cướp ngôi minh chủ về cho phe phái mình.
    Như vậy tránh sao cho khỏi những vụ tranh đấu hoặc ra mặt hoặc ngấm ngầm.
    Những kẻ thấy bại mà bụng dạ hẹp hòi tất sinh lòng ghen ghét, có khi còn đưa
    đến chỗ đem việc cơ mật tố cáo với Thanh đình hoặc Ngô Tam Quế.
    Cố Đình Lâm khôn ngoan ở chỗ lấy mười tám tỉnh làm mười tám đơn vị, mỗi
    đơn vị đều có một minh chủ, để tránh khỏi cái nạn tranh chấp. Việc mỗi tỉnh
    suy tôn một vị minh chủ tương đối dễ hơn. Nếu có xích mích xẩy ra giữa quần
    hào trong một tỉnh thì việc giải quyết không khó khăn lắm.
    Trong mười tám tỉnh có mười tám "Hội trừ gian", sau này còn hy vọng
    khuếch trương dần dần thành những tổ chức nòng cốt trong công cuộc khởi
    nghĩa phản Thanh phục Minh.
    Cố Đình Lâm đưa đề nghị này ra liền được quần hào tán thành trong lòng
    y rất lấy làm an ủi.
    Phùng Nan Địch tuyên bố:
    Đề nghị cao minh của Cố tiên sinh đã được liệt vị đồng tâm tán thành,
    không ai có điều chi dị nghị, vậy chúng ta ở tỉnh nào tổ chức "Hội trừ gian" cho
    tỉnh ấy. Mỗi tỉnh suy tôn một vị lên làm minh chủ.
    Y ngừng một chút rồi nói tiếp:
    - Cách phân chia thế này bất tất phải theo tịch quán của bản thân từng
    người mà là trông vào đơn vị các môn phái. Môn phái thuộc tỉnh nào thì bao
    nhiêu đệ tử của bản phái bất luận quê quán ở đâu cũng thuộc vào phạm vi tỉnh
    đó. Tỷ như chùa Thiếu Lâm tọa lạc ở tỉnh Hà Nam thì những đệ tử ở phái này cả
    tăng lẫn tục bất luận ở Liêu Đông hay Vân Nam đều thuộc về đơn vị tỉnh Hà
    Nam. Toàn thể đệ tử phái Hoa Sơn đều thuộc về đơn vị tỉnh Thiểm Tây.
    Phùng Nan Địch trình bày xong liền hỏi:
    - Cách phân chia tỉnh hội như vậy, các vị có ý kiến gì không?
    Quần hào đồng thanh đáp:
    - Dĩ nhiên là phải như vậy. Nếu không thì mỗi môn phái bang hội đều có
    người khắp các tỉnh mà người tỉnh nào về tỉnh ấy thì thành ra nát bét.
    Bỗng một người đứng lên hỏi:
    - Thiên Địa Hội của bọn tại hạ đều có phân đường ở các tỉnh mà tổng đà
    thường xuyên thay đổi không nhất định. Vậy xin hỏi nên thuộc về đơn vị nào?
    Vi Tiểu Bảo nhìn về phía người hỏi thì hóa ra là Tiền Lão Bản.
    Gã mừng thầm trong bụng:
    - Tiền Lão Bản cũng đến đây thì hẳn Thiên Địa Hội ta còn nhiều người
    khác.
    Phùng Nan Địch thương nghị với Cố Đình Lâm mấy câu rồi dõng dạc đáp:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:27 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915




    Trang 197 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Theo lời Cố tiên sinh thì phân đường của Thiên Địa Hội ở tỉnh Quảng
    Đông thì các vị anh hùng của phân đường này cũng thuộc tỉnh Quảng Đông.
    Mục đích của cuộc kết minh này là để chung lo đại sự chứ không có ý gì đến
    chuyện phân tán bang hội ra thành nhiều mảnh.
    Phùng Nan Địch dừng lại một chút rồi tiếp:
    - Ngôi minh chủ của "Hội trừ gian" chỉ làm việc liên lạc các vị anh hào
    trong bản tỉnh để hiệp lực hành động về công cuộc này. Công việc riêng của
    các môn phái hay bang hội dĩ nhiên vẫn theo lệ cũ, minh chủ không có quyền
    can thiệp vào. Việc tiến hành đại sự thế nào là do quần hùng ở các tỉnh
    thương nghị. Minh chủ "Hội trừ gian" không nhất định là chưởng môn một phái
    hay là chúa một hội.
    Bản tâm quần hùng đang lo về chuyện mỗi tỉnh suy tôn một vị minh chủ
    tức là hạ thấp mình xuống, bây giờ nghe Phùng Nan Địch giải thích rõ ràng như
    vậy không còn điều gì thắc mắc nữa.
    Quần hào các tỉnh liền chia nhau ra họp riêng với nhau để tự bầu ngôi
    minh chủ cho tỉnh mình.
    Vi Tiểu Bảo hỏi Cửu Nạn:
    - Sư phụ! Chúng ta thuộc về tỉnh nào?
    Cửu Nạn đáp:
    - Chẳng thuộc tỉnh nào hết. Ta đi đâu cũng chỉ có một mình vậy bất tất
    phải gia nhập vào hội nào.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Cứ theo địa vị và võ công của lão nhân gia thì đáng làm tổng minh chủ
    cả nước mới phải.
    Cửu Nạn hứ một tiếng rồi dặn:
    - Từ này trở đi ngươi đừng nói những lời như vậy. Nếu bị người nghe thấy
    họ sẽ cười cho thúi óc.
    Sự thực trong lòng bà cũng nghĩ thầm rằng quần hùng ở đây không một ai
    có địa vị tôn cao hơn bà, vì giang sơn nhà Đại Minh nguyên là giang sơn của họ
    Chu nhà bà. Còn võ công thì ngoài những điều sở học ở Mộc Tang đạo nhân
    truyền cho trong phái Thiết Kiếm, mười mấy năm trước đây bà còn gặp kì tích
    và võ nghệ tiến bộ rất nhiều, tỷ với Mộc Tang đạo nhân, còn có phần hơn.
    Hiện nay trên đời, ngoại trừ Viên Thừa Chí không biết hành tung ở đâu,
    tưởng không còn ai ngang hàng với bà nữa.
    Quần hùng trên thảo bình chia ra họp thành mười tám tốp.
    Ngoài thảo bình còn rải rác đến bảy tám chục người. Họ đều là kỳ nhân
    dật sĩ, hoàn cảnh tương tự như Cửu Nạn. Họ không muốn làm minh chủ mà cũng
    không muốn tuân theo hiệu lệnh của ai.
    Cố Đình Lâm và Phùng Nan Địch cũng biết đây là những cao nhân võ lâm
    quen tính phóng đãng, nên không miễn cưỡng họ được. Hai người cho là họ đã
    đến phó hội là có ý khi gặp việc gì họ sẽ ngấm ngầm ra tay giúp đỡ.
    Chẳng mấy chốc nhiều tỉnh đã bầu xong minh chủ. Minh chủ tỉnh Hà Nam là
    Hối Thông đại sư, phương trượng chùa Thiếu Lâm. Minh chủ Hồ Bắc là Thanh Hoa
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:28 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 198 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    đạo nhân, chưởng môn Võ Đương. Minh chủ Vân Nam là Mộc Kiếm Thanh công tử
    ở Mộc Vương Phủ. Minh chủ Phúc Kiến là Trịnh Khắc Sảng, thứ công tử của
    Diên Bình quận vương.
    Những nhân vật trên đây đều có địa vị đặc biệt trong môn phái nên được
    suy tôn một cách rất mau lẹ, chẳng ai dị nghị điều chi.
    Mấy tỉnh khác xẩy ra chuyên tranh chấp không giải quyết được liền mời
    Cố Đình Lâm lại rồi cũng dàn xếp đến chỗ ổn thỏa.
    Trong các hội Trừ gian có ba tỉnh là do Phân đường đường chúa của Thiên
    Địa Hội được suy tôn lên ngôi minh chủ. Thế là danh vọng của hội này lớn hơn
    hết.
    Sau cuộc suy tôn, minh chủ các tỉnh liền hội họp với nhau nhưng điểm số
    người chỉ có mười ba vị, vì bọn Hối Thông thiền sư, Thanh Hoa đạo nhân cũng
    một số khác không đến dự hội. Minh chủ tỉnh nào vắng mặt thì tạm thời cắt cử
    đệ tử đứng ra làm đại biểu trong cuộc họp.
    Lại Phùng Nan Địch dõng dạc tuyên bố:
    - Bây giờ đã suy tôn xong minh chủ cho mười tám tỉnh, các vị huynh đệ
    không nên nêu rõ tôm tính đại danh các vị minh chủ để khỏi tiết lộ cơ mật.
    Các vị minh chủ thương nghị với nhau một lúc rồi Phùng Nan Địch lại hô
    lớn:
    - Chúng ta kính thỉnh Cố Đình Lâm tiên sinh đứng ra làm Tổng quân sư cho
    mười tám tỉnh Hội Trừ Gian
    Quần hùng liền vỗ tay hoan hô như sấm dậy.
    Hào kiệt các tỉnh lại họp riêng để bàn định kế hoạch trừ diệt Ngô Tam
    Quế. Chỗ này một nhóm, chỗ kia một nhóm, nơi nào cũng bàn luận sôi nổi.
    Cửu Nạn nói:
    - Chúng ta đi thôi!
    Bà dẫn Vi Tiểu Bảo cùng A Kha trở về khách điếm yên nghỉ một đêm.
    Sáng sớm hôm sau, ba người mướn xe về phía đông.
    Cửu Nạn biết hôm nay quần hùng giải tán đâu về đó, dọc đường thế nào
    cũng gặp người quen, nên bà vẫn mặc đồ hóa trang.
    Vi Tiểu Bảo thấy Trịnh Khắc Sảng không đi theo với bọn mình thì trong
    lòng khoan khoái vô cùng. Gã nói huyên thuyên không ngớt miệng về vụ Sát
    qui đại hội hôm trước.
    A Kha nghe gã ba hoa một lúc rồi lườm gã nói:
    - Ta biết tại sao bữa nay ngươi cao hứng như vậy rồi.
    Vi Tiểu Bảo cười nói:
    - Sư tỷ thật là thông minh, đoán trúng được lòng dạ tiểu đệ. Bao nhiêu
    hào kiệt trong thiên hạ đều hăm hở muốn giết được Ngô Tam Quế thì việc này
    nhất định thành công. Dĩ nhiên trong lòng tiểu đệ rất đỗi hân hoan.
    A Kha cãi:
    - Hứ! Có phải ngươi cao hứng về chuyện đó đâu! Khi nào ngươi lại là kẻ
    có lòng dạ hay như vậy?
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Thế thì kì thiệt! Vậy sư tỷ bảo tiểu đệ cao hứng về chuyện gì ?
    A Kha đáp:
    - Ngươi hí hửng chỉ vì Trịnh công tử... Trịnh công tử...
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:29 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 199 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo thấy nét mặt cô lộ vẻ buồn rầu liền cố ý châm chọc nói:
    - à phải rồi! Trịnh công tử thiệt là hay quá! Vừa rồi tiểu đệ đi thuê xe
    thấy y dẫn bốn vị cô nương rất xinh đẹp đi theo, cười nói rất vui vẻ. Y gặp
    tiểu đệ có gởi lời vấn an sư phụ cùng sư tỷ.
    A Kha trống ngực đánh thình thình, ấp úng hỏi:
    - Sao ngươi không về khách điếm nói ngay? Y... có dặn gì nữa không?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Y bảo cùng mấy vị nữ hiệp đó đến Đài Loan thưởng ngoạn. Y dẫn các
    cô về Đài Loan để hết... cái gì của địa chủ.
    A Kha nghiến răng nói:
    - Mối tình của địa chủ.
    Vi Tiểu Bảo nói ngay:
    - Phải rồi! Phải rồi! Té ra sư tỷ cũng đứng nấp đằng sau tiểu đệ và đã
    nghe rõ cả rồi.
    A Kha tức giận nói:
    - Ta không ra đó và không nghe thấy chi hết!
    Cô nói đến đây thanh âm có vẻ nghẹn ngào.
    Xe đi chừng hơn hai chục dặm, bỗng nghe phía sau có tiếng vó ngựa vang
    lên. Mấy chục người kỵ mã rượt tới.
    A Kha nét mặt tươi lên, lộ vẻ mừng vui. Nhưng mấy chục người kỵ mã lướt
    qua bên xe mà đi thẳng về phía đông, không dừng lại chút nào. Nét mặt cô lại
    buồn thiu.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Đáng tiếc ôi là đáng tiếc! Không phải...
    A Kha hỏi ngay:
    - Điều chi đáng tiếc?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Đáng tiếc đám binh kỵ này lại không phải là Trịnh công tử rượt tới.
    A Kha hỏi:
    - Y... Y rượt tới làm chi?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Tiểu đệ đã chắc mẩm y rượt tới để mời sư tỷ về Đài Loan thưởng
    ngoạn.
    A Kha ọe một tiếng rồi khóc oà lên.
    - Cửu Nạn hiểu ngay tâm sự của cô nữ đồ đệ liền mắng Vi Tiểu Bảo.
    - Tiểu Bảo! Sao ngươi lại hư đốn thế? Dám nói móc cả sư tỷ?
    Vi Tiểu Bảo trong lòng rất khoan khoái nhưng ngoài miệng đáp:
    - Dạ dạ ! Đệ tử không dám.
    Rồi gã tiếp:
    - Những vị vương tôn công tử trong thiên hạ năm thê bảy thiếp, hay tám
    thê chín thiếp cũng nên. Bọn họ thật vô lương tâm. Đệ tử chắc bốn vị nữ hiệp
    dung nhanh khuynh quốc kia một khi đã tới Đài Loan thì khó mà trở về được.
    Anh chàng Trịnh công tử đó qua Triết Giang, Phúc Kiến chắc còn dắt thêm một
    lũ gái đẹp nữa.
    Cửu Nạn lại quát lên:
    - Tiểu Bảo!
    Vi Tiểu Bảo vâng dạ rồi không dám nói gì nữa.
    Ba người đi đến trưa vào một phạn điếm nhỏ bên đường ăn uống.
    Bỗng nghe tiếng vó ngựa vang lên. Mấy chục người kỵ mã từ phía Tây đi tới.
    Hồi 126
    Vi Tiểu Bảo chơi khăm tình địch
    Đoàn kỵ mã đến cửa phạn điếm xuống ngựa bước vào. Một người hô
    lớn :
    - Nhà quán mau mau sắp cơm rượu thịt thà cho đủ.
    Khách ngồi xuống ghế. Vi Tiểu Bảo nhận ra toàn là người quen. Nguyên
    bọn này là Từ Thiên Xuyên, Tiền Lão Bản, Quản An Cơ, Phong Tế Trung, Cao
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:30 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 200 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Ngạn Siêu, Huyền Trinh đạo nhân, Phàn Cương, những tay cao thủ của Thanh
    Mộc Đường trong Thiên Địa Hội.
    Vi Tiểu Bảo tự nhủ :
    - Nếu ta lại nhận họ, tất bọn họ lôi kéo nói hết mọi chuyện chẳng biết
    bao giờ cho xong. Họ mà biết ta đã nhập môn cửa khác tất trong lòng không
    được hoan hỷ. Chi bằng ta lờ đi là hơn.
    Gã liền ngồi quay vào phía trong để mục quang khỏi chạm vào ánh mắt
    bọn kia.
    Sau một lúc, bọn Từ Thiên Xuyên thấy nhà hàng đã lục tục đem rượu thịt
    ra liền bắt đầu ăn uống.
    Quần hào Thanh Mộc Đường vừa cầm đũa, bỗng nghe tiếng vó ngựa dồn
    dập.
    Lại một toán khác nữa tới nơi. Bọn khách này cũng vào quán hô hoán dọn
    rượu.
    A Kha không nhịn được reo lên :
    - Ha ha ! Trịnh... Trịnh công tử đây rồi !
    Nguyên bọn khách đến sau là Trịnh Khắc Sảng và đồng bọn của hắn.
    Trịnh Khắc Sảng nghe tiếng A Kha hô hoán liên quay đầu nhìn lại.
    Hắn thấy A Kha cũng mừng như bắt được của, vội vàng chạy tới, nói :
    - Trần cô nương ! Sư thái ! Các vị ở cả đây. Tại hạ tìm kiếm hoài mà chẳng
    thấy đâu.
    Phạn điếm này chật hẹp quá. Quần hùng trong Thiên Địa Hội đã ngồi hết
    sáu bàn, lại thêm bọn Cửu Nạn ngồi một bàn. Thế là không còn bàn nào trống
    chỗ.
    Một người của Trịnh phủ nhìn Từ Thiên Xuyên la :
    - Này ! lão kia ! Bọn lão ngồi xích vào với nhau để nhường cho mấy bàn
    chứ !
    Đêm hôm qua, ở trong "Sát quỉ đại hội" , Trịnh Khắc Sảng mặc triều phục
    rất bảnh nên ai cũng chú ý. Dĩ nhiên bọn Từ Thiên Xuyên đã nhận ra hắn. Quần
    hùng thấy chúng là người đồng đạo đã có ý nhường nhịn một số chỗ ngồi, chỉ
    vì tên gia nhân của Trịnh phủ ăn nói vô lễ.Gã làm như phạn điếm này cũng ở
    dưới quyền cai trị của Trịnh phủ nên quần hào có ý không bằng long.
    Huyền Trinh đạo nhân cất tiếng thoá mạ :
    - Con mẹ nó ! Làm gì mà hách thế ?
    Phàn Cương liên đưa mắt cho đạo nhân khẽ nói :
    - Anh em đây cũng là người một nhà, đạo trưởng không nên chấp nhất với
    y. Chúng ta nhường cho họ một số chỗ ngồi cũng không sao.
    Từ Thiên Xuyên, Cao Ngạn Siêu và Phàn Cương liền đứng dậy vào ngồi
    chung bàn với bọn Phong Tế Trung để nhường một bàn cho Trịnh phủ.
    Lúc này Trịnh Khắc Sảng đã ngồi xuống bên Cửu Nạn.
    A Kha trợn mắt nhìn Vi Tiểu Bảo nói :
    - Thế mà ngươi nói láo. Dám bảo Trịnh công tử đưa bốn vị nữ nào đó•
    Vi Tiểu Bảo ngắt lời :
    - Cô thấy Trịnh công tử đến, không thích ngồi gần với tiểu đệ điều đó
    cũng không sao.
    Dứt lời gã đứng lên tiến lại ngồi bên cạnh Từ Thiên Xuyên và khẽ bảo y :
    - Anh em đừng nhìn nhận tiểu đệ.



    Trang 201 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Từ Thiên Xuyên nhận ra gã thì vừa kinh ngạc, vừa mừng thầm. Bọn này đều
    là những tay giang hồ lão luyện, cơ cảnh vô cùng nên Vi Tiểu Bảo nói vậy, lập
    tức hiểu ý, ai cũng lờ đi, không đẻ lộ xúc động ra ngoài mặt.
    Vi Tiểu Bảo lại nói nhỏ :
    - Chúng ta cứ làm như người chưa từng gặp nhau bao giờ. Từ Đại ca thông
    báo cho anh em hay.
    Từ Thiên Xuyên đứng lên, bước lại bàn Quan An Cơ khẽ nói :
    - Vi hương chủ của bản đường đã giá lâm, nhưng anh em ta cứ lờ đi như
    không biết.
    Quan An Cơ cứ ngồi yên ăn uống, không quay đầu lại, mà trong lòng ai
    nấy đều hoan hỷ.
    Trong khoảnh khắc, mấy bàn kia đều biết tin này.
    ở bàn bên này, Trịnh Khắc Sảng cao hứng đến cực điểm. Hắn hô :
    - Sư thái ! Trong cuộc hội nghị đêm qua, các vị anh hùng suy tôn tại hạ
    làm minh chủ tỉnh Phúc Kiến. Tại hạ cùng anh em thương nghị đại sự cho đến
    lúc trời sáng. Tại hạ hối hả trở về khách điếm nhưng các vị đã thượng lộ rồi. Tại
    hạ lập tức lên đường rượt theo. May mà lại gặp nhau đây.
    Cửu Nạn đáp :
    - Tiểu phụ kính mừng Trịnh công tử ! Có điều đây là đại sự cực kỳ cơ mật,
    công tử đừng nhắc tới ở chỗ đông người này là hơn.
    Trịnh Khắc Sảng nói :
    - Dạ dạ ! Nơi đây ngoài bọn mình cũng chẳng có ai. Còn những người dân
    dã ở hương thôn, chúng có nghe thấy cũng chẳng hiểu gì.
    Nguyên quần hùng Thiên Địa Hội đều hoá trang làm bọn hương nông.
    Người nào cũng đi chân không. Có người còn đem theo cả nông cụ nhỏ bé.
    Cuộc đại hội đêm qua rất đông người, nên Trịnh Khắc Sảng không nhận ra
    được.
    Vi Tiểu Bảo trong lòng vẫn cay cực với Trịnh Khắc Sảng. Gã ngồi cúi đầu
    xuống ăn mì, miệng khẽ nói :
    - Ông bạn kia có tính ba hoa khoác lác, e rằng y làm hư đại sự của chúng
    ta mất.
    Gã ngừng lại một chút rồi liếc mắt ngó Phong Tế Trung , khẽ nói :
    - Xin Phong đại ca lại cho hắn một bài học. Nhưng đừng đánh hắn nặng
    quá mà chỉ có ý cảnh cáo gã để chừa thói khoe khoang hách dịch. Lúc nào tiểu
    đệ ra can thiệp thì Phong đại ca giả vờ chịu thua.
    Phong Tế Trung liền khẽ gật đầu.
    Bọn người ở Trịnh phủ thấy bàn của quần hùng Thiên Địa Hội bầy còn chỗ
    trống. Một tên khẽ đẩy lưng Phàn Cương nói :
    - Ô hay ! trong kia còn chỗ trống, sao các ngươi ngồi xít lại với nhau để
    nhường cho chúng ta thêm một bàn nữa.
    Từ Thiên Xuyên nhảy lên thoá mạ :
    - Con bà nó ! Làm gì mà hống hách thế ? Bọn ta đã nhường một bàn rồi
    còn chưa đủ ư ? Lão gia đây không quen nhìn những hạng công tử nhà giàu ỷ
    thế hiếp người .
    Hắn nói rồi khạc một tiếng, nhổ bãi đờm về phía Trịnh Khắc Sảng.
    Trịnh Khắc Sảng đang mải nói chuyện với A Kha, không kịp đề phòng. Khi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:30 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 202 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    nghe tiếng gió thì bãi đờm đã tới gần mặt. Gã vội né tránh mà cũng bị đờm rớt
    vào cổ, bầy nhầy ghê tởm phải buồn nôn.
    Trịnh Khắc Sảng vội móc khăn ta ra lau chùi. Trong lòng tức giận vô cùng,
    gã mắng chửi :
    - Mấy tên nhà quê ở nơi bùn lầy nước đọng quen thói ngang tàng, làm
    điềp vô pháp vô thiên. Các ngươi đập vào xác nó cho ta.
    Một tên gia nhân nhà họ Trịnh liền vung quyền nhằm đánh Từ Thiên Xuyên.
    Từ Thiên Xuyên không chờ thoi quyền đánh tới trước mặt, đã hét lên một
    tiếng. Hắn hất ngửa người về phía sau, giả vờ té xuống trông rất thảm hại.
    Miệng hắn la làng :
    - Trời ơi ! Chúng ỷ thế đánh người, đánh chết ta rồi.
    Trịnh Khắc Sảng và A Kha nổi lên tràng cười ha hả, nghĩ bụng :
    - Lão già này chỉ là cái bị thịt.
    Phong Tế Trung đứng dậy, trỏ vào mặt Trịnh Khắc Sảng, cất tiếng thoá mạ
    :
    - Thằng mặt dơi tai chuột kia ! có gì đáng cười đâu ?
    Trịnh Khắc Sảng tức giận thách thức :
    - Ta cứ cười chơi, ngươi làm gì được ta ?
    Phong Tế Trung lạng người đi một cái. Hai tiếng "bốp bốp" vang lên. Hắn
    đánh Trịnh Khắc Sảng hai cái bạt tai khá nặng rồi lạnh lùng nói :
    - Ngươi thử cười mấy tiếng nữa cho ta coi.
    Trịnh Khắc Sảng vừa kinh hãi vừa căm hận. Gã tưởng mình đã bị hạ thủ một
    cách đột ngột, không kịp đề phòng mà bị trúng đòn.
    Gã liền nhảy xổ tới đánh ra hai quyền.
    Phong Tế Trung nẽ tả tránh hữu. Hai thoi quyền của Trịnh Khắc Sảng đều
    đánh sểnh không trúng người y.
    Từ Thiên Xuyên lại la lên :
    - Coi chừng ! Thằng lỏi này là đồ tôn của ta.
    Phong Tế Trung hỏi :
    - Sao gã lại là đồ tôn của Từ đại ca ?
    Từ Thiên Xuyên đáp :
    - Gã là đệ tử của Ngô Tam Quế, mà Ngô Tam Quế là đồ đệ của ta.
    Phong Tế Trung lại quát mắng :
    - Con mẹ nó ! Thiếu gì sư phụ sao gã không thờ, mà lại đi bái sư tên giặc
    thối tha Ngô Tam Quế ?
    Trịnh Khắc Sảng lại càng căm phẫn, nhảy lại đánh nữa .
    Phong Tế Trung nhảy ra ngoài cửa hô lên :
    - Ra đây ! Ra đây ! Ta muốn coi võ công của đồ nhi Ngô Tam Quế.
    Trịnh Khắc Sảng không nhịn được quát hỏi :
    - Ai bảo ta là đồ đệ của tên đại Hán gian Ngô Tam Quế ?
    Gã hùng hổ xông ra ngoài cửa vung quyền đánh tới.
    Phong Tế Trung né minh tránh khỏi.
    Từ Thiên Xuyên nói :
    - Chiêu "Vân khai kiến nhật" này mà hạ bàn gã không xoạc chân ra, tai trái
    hộ vệ dưới bụng, con mẹ nó, là chiêu thức của đệ tử tên Hán gian Thi Lang.
    Trịnh Khắc Sảng kinh hãi tự hỏi :
    - Sao hắn lại biết rõ thế ?
    Chiêu thức này quả đúng là Thi Lang đã truyền cho gã.
    Nguyên trước Thi Lang là một tên đại tướng rất dắc lực dưới quyền Trịnh
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sat Jan 04, 2014 8:31 pm

     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 203 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Thành Công. Sau Trịnh Thành Công trốn ra Đài Loan. Hắn đã đầu hàng triều
    đình Mãn Thanh.
    Từ Thiên Xuyên là người kiến văn quảng bác lại biết rõ lai lịch Trịnh Khắc
    Sảng nên lão đoán trúng.
    Từ Thiên Xuyên thấy Trịnh Khắc Sảng lộ vẻ kinh nghi, liền nói :
    - A Ngưu huynh đệ ! Ông bạn này là sư phụ của Hán gian mà hồi đó là tên
    tiểu Hán gian. Vậy ông bạn đánh gã một chập nên thân
    Phong Tế Trung la lên :
    - Hay lắm ! Hay lắm !
    Hắn vươn tay chụp xuống trước ngực Trịnh Khắc Sảng.
    Trịnh Khắc Sảng đã học võ ở ba tay cao thủ là Thi Lang, ???, Lưu Quốc
    Hiên. Bản lãnh gã không phải hạng kém cỏi. Phong Tế Trung là tay võ công đệ
    nhất trong Thanh Mộc Đường của Thiên Địa Hội. Tuy y bản tính chất phác, song
    công phu quyền cước liệt vào hàng hảo thủ đệ nhất võ lâm đương thời. Trịnh
    Khắc Sảng địch nổi y thế nào được ?
    Phong Tế Trung đã hiểu rõ bản tâm của Vi Tiểu Bảo chỉ muốn làm Trịnh
    công tử lòi những cái xấu ra, chứ không muốn gia hại gã, nên không thi triển hết
    sức, chỉ hời hợt đánh bên này một quyền, đá bên kia một cước như người giỡn
    chơi.
    Từ Thiên Xuyên lại hô :
    - A Ngưu huynh đệ ! huynh đệ đánh đấm cho cẩn thận ! Đừng để oai
    phong của những hảo hán ở núi Phục Ngưu, tỉnh Hà Nam bị thương tổn.
    Quần hùng trong Thiên Địa Hội biết gã thiếu niên trước mắt là thứ công tử
    của Diên Bình quận vương. Vậy cũng là người đồng đạo phản Thanh, đùa cợt
    một lúc thì không ngại gì, nhưng chẳng thể để gây thù oán giữa nhà họ Trịnh và
    Thiên Địa Hội.
    Tiền Lão Bản bỗng lớn tiếng hô :
    - Lần này chúng ta ở núi Phục Ngưu đi làm ăn chưa mở hàng đã gặp phải
    tên tiểu tử này rắc rối. Thật là triệu chứng không hay. Nếu chuyện mua bán
    không thuận lợi thì bắt gã phải bồi thường.
    Cao Ngạn Siêu nói :
    - Gã tiểu tử này ăn mặc sang trọng, là con nhà giàu. Chúng ta bắt gã để
    kêu ông già nhà gã đến chuộc một trăm vạn lạng bạc.
    Bọn thủ hạ trong Trịnh phủ thấy công tử không hạ được bọn dân quê, sau
    nghe mọi người hô hoán liền cho là bọn cướp ở núi Phục Ngưu.Chúng rút khí
    giới ra đánh hôi.
    Bên này bọn Từ Thiên Xuyên, Phàn Cương, Huyền Trinh đạo nhân, Cao
    Ngạn Siêu, Tiền Lão Bản, Quan An Cơ cũng nhất tề động thủ.
    Lập tức những tiếng chát chúa vang lên. Cuộc chiến đấu khai diễn rất là
    náo nhiệt.
    Những gia nhân của Trịnh phủ tuy đã được lựa chọn toàn những vệ sĩ võ
    công cao cường tại Diên Bình vương phủ, nhưng bì với quần hùng trong Thiên
    Địa Hội thế nào được ? Huống chi mấy bữa trước chúng bị bọn Lạt Ma đánh
    què chân gãy tay, tên nào cũng bị thương.

    Sponsored content


     Tân lộc đỉnh ký - Page 32 Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun Nov 17, 2024 5:24 pm