VIETHAMVUI

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


    Tân lộc đỉnh ký

    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:40 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 235 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    bái đường.
    Chuông trống lại nổi lên. Ngao Bưu qua mượn tấm khăn đội trên đầu tân
    nương giả quàng vào đầu A Kha. Gã lại cởi trói cho cô.
    A Kha vừa cử động được đã vung quyền đánh "chát" một tiếng trúng vào
    ngực Ngao Bưu. May mà cô ít nội lực, nên tuy hắn bị trúng đòn mà không đau
    lắm.
    Ngao Bưu cầm cương đao kề vào cổ A Kha.
    Ngô Lập Thân hô :
    - Tân lang, tân nương làm lễ bái thiên !
    A Kha cảm thấy sau cổ mát rượi và hơi đau. Cô không làm sao được đành
    cùng Vi Tiểu Bảo sóng vai quì xuống nhìn ra ngoài dập đầu lạy.
    Ngô Lập Thân lại xướng :
    - Tân lang cùng tân nương làm lễ bái địa.
    Ngao Bưu xoay mình hai người cho quay vào trong quỳ lại.
    Nghe tiếng hô "Phu thê giao bái", hai người đối diện nhau quì lạy mấy lạy.
    Ngô Lập Thân cười ha hả hô :
    - Cặp vợ chồng mới tạ ông mai đi.
    A Kha tức qua vung cước đá vào bụng dưới lão.
    Phát đá này khá nặng, Ngô Lập Thân "ối" lên một tiếng, lùi lại ba bước. Lão
    ho mấy tiếng rồi cười nói :
    - Dữ quá ! Dữ quá !
    Giữa lúc ấy bỗng nghe ngoài từ đường có tiếng còi liên hồi thét lên lanh
    lảnh. Cả bốn mặt đông, tây, nam, bắc đều có tiếng bước chân lạo xạo, ít ra
    cũng có đến bốn, năm chục người .
    Ngô Lập Thân ngừng tiếng cười khi khẽ hô :
    - Tắt đèn lửa đi !
    Trong từ đường tối om. Vi Tiểu Bảo vội đến bên A Kha cầm tay cô khẽ
    nói :
    - Bên ngoài có địch nhân đến.
    A Kha đau khổ vô cùng, nghẹn ngào đáp :
    - Ta.... ta đã cùng ngươi làm lễ bái thiên địa rồi...
    Vi Tiểu Bảo khẽ nói :
    - Đó là một điều mà tiểu đệ mong mỏi bấy lây nay. Đáng tiếc việc tế cáo
    thiên địa bữa nay thực hành một cách đột ngột và lật đật quá chừng !
    A Kha tức giận hỏi :
    - Vụ này rồi bỏ đi không đáng kể. Ngươi tưởng là chuyện thật chăng ?
    Vi Tiểu Bảo đáp
    - Không thật thì còn giả sao được ? Cái đó kêu bằng gạo đã thổi xôi, ván
    đã đóng... gì gì đó.
    A Kha nói :
    - Ván đã đóng thuyền chứ còn đóng gì nữa ?
    Vi Tiểu Bảo nói ngay :
    - Phải rồi ! Phải rồi ! Ván đã đóng thuyền. Học vấn của nương tử khá lắm.
    Từ nay chịu khó dạy cho "tướng công" hiểu biết nhiều vào.
    A Kha thấy gã mặt dầy kêu mình bằng nương tử và tự xưng là tướng công
    thì trong lòng nóng nẩy bồn chồn, bất giác khóc oà lên.
    Bỗng nghe ngoài từ đường có mấy chục tiếng người gọi nhau ơi ới, la ó
    om sòm, tựa hồ tiếng trâu rống, thú gầm. Hai người chỉ thấy lý la lý lố không
    hiểu họ kêu gọi gì.
    A Kha trong lòng khiếp sợ, bất giác ngồi tựa vào Vi Tiểu Bảo .
    Vi Tiểu Bảo quàng tay ôm lấy cô khẽ an ủi :
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:40 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 236 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Đừng sợ gì hết. Dường như bọn Lạt Ma ở Tây Tạng đến tấn công.
    A Kha hỏi :
    - Làm thế nào bây giờ ?
    Vi Tiểu Bảo dắt tay nàng lén lút ẩn vào sau khám thờ.
    Đột nhiên hoả quan loé mắt mấy chục người rầm rộ tiến vạo từ đường.
    Người nào cũng tay cầm đóm đuốc và binh khí.
    Vi Tiểu Bảo cùng A Kha ngó thấy đều giật mình kinh hãi. Bọn người này
    mặt bôi xanh đỏ loè loẹt. Trên đầu cài lông chim. Mình trần trùng trục. Chung
    quanh lưng quấn da thú. Trước ngực và cánh tay đều vẽ hoa văn. Nguyên là
    một toán mán mọi.
    A Kha thấy bọn mán mọi này người chẳng ra người, quỉ chẳng ra quỉ, mặt
    mũi tên nào cũng hung dữ, cô càng thêm phần khiếp sợ, ngồi co ro trong lòng
    Vi Tiểu Bảo, toàn thân run bần bật.
    Bọn Man mọi thét lên be be. Một tên đi trước lớn tiếng :
    - Bọn người Hán không tốt đâu, giết hết di. Man tử mới là người tốt, đi
    giết người Hán. Ô lý ô lố, a bư tư lỷ!
    Bọn Man mọi cũng hô theo một hồi, nói toàn Man thoại.
    Ngô Lập Thân ở Vân Nam hiểu tiếng rợ Di, nhưng đối với bọn Man mọi này,
    lão chẳng hiểu được câu nào. Lão liền dùng tiếng rợ Di bảo chúng :
    - Bọn ta là người Hán nhưng rất tử tế. Chúng ta đừng chém giết nhau
    Tên thủ lãnh bọn Man tử lắc đầu đáp :
    - Người Hán là không tốt rồi. Phải giết cho kỳ hết. Ô lý ô lố, a ba tư lỷ
    Bọn Man tử lại hô theo :
    - Ô lý ô lố, a ba tư lỷ
    Chúng vung đại đao cùng cương xoa đánh tới.
    Hồi 131
    Lũ man mọi đột kích quần hùng(tiếp theo)
    B ọn Ngô Lập Thân không sao được phải đưa binh khí ra nghinh địch.
    Sau khi chiến đấu mấy hợp, bọn Ngô Lập Thân đều lấy làm kinh
    dị.
    Nguyên bầy Man mọi ngày võ nghệ rất tinh thâm, khí giới phát ra những
    chiêu số hợp chưởng pháp gồm cả công lẫn thủ, chứ không phải đánh loạn xà
    ngầu.
    Hai bên đấu thêm mấy chiêu nữa, cả Vi Tiểu Bảo và A Kha cũng nhận ra
    được võ công của bọn Man tử rất đúng qui củ.
    Ngô Lập Thân vừa chiến đấu vừa hô lớn:
    - Các anh em phải thận trọng. Bọn Man tử này đã học qua võ công của
    người Hán chúng ta. Vậy chúng ta chớ có khinh địch.
    Tên thủ lãnh bọn Man tử la lên:
    - Bọn Hán nhân giết người cách nào, Man tử chúng ta đều biết hết. Chúng
    ta không sợ người Hán. Ô lý ô lố, a ba tư lý.
    Bọn Man tử đã đông người mà võ công lại rất tinh thâm.
    Quần hùng ở Mộc vương phủ lấy một chọi ba hoặc bốn, chỉ trong khoảnh
    khắc đã lâm vào tình trạng rất nguy hiểm.
    Ngô Lập Thân múa đao đấu với tên thủ lãnh cũng chẳng chiếm được chút
    tiện nghi nào. Lão càng đánh lâu càng sợ hãi.
    Bỗng nghe hai tiếng "úi chao!". Hai tên đệ tử của lão bị thương té nhào.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:41 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 237 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Sau một lúc nữa, Ngao Bưu cũng bị cây liệp hổ xoa đâm trúng đùi, phải
    ngồi phệt xuống.
    Ba tên Man mọi liền nhảy xổ lại bắt hắn.
    Chẳng mấy chốc mười bọn người ở Mộc vương phủ đều bị đánh ngã.
    Trịnh Khắc Sảng bị thương khắp mình. Gã chỉ cục cựa một chút là lại bị
    bọn Man tử đè chặt.
    Bọn Man tử cũng đem theo gân bò để cột mọi người lại.
    Tên thủ lĩnh nhảy lên nhảy xuống nói một hồi bằng tiếng Man mọi. Ngô Lập
    Thân chẳng hiểu gì cả la thầm:
    - Nguy rồi! Nguy đến nơi rồi!
    Lão muốn chạy trốn cho thoát thân nhưng lại nhớ tới Vi Tiểu Bảo cùng
    quần đệ tử, đành hết sức phấn đấu, chỉ mong kiềm chế được tên thủ lĩnh đặng
    bức bách hắn bãi chiến tha người.
    Đột nhiên tên thủ lãnh vung đao chém xuống đầu lão, lão giơ đao lên gạt
    đánh "choang" một tiếng.
    Bỗng lão cảm thấy cánh tay ngâm ngẩm đau và tê chồn. Lão lại phát giác
    phía sau có ngọn côn quét tới, lão vội nhảy lên né tránh.
    Tên thủ lãnh liền xoay đơn đao kề vào cổ lão hô lớn:
    - Người Hán thua rồi. Người Man không có thua.
    Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:
    - Tên Man mọi dốt quá. Không biết nói mình thắng mà lại bảo là không
    thua.
    Ngô Lập Thân buông tiếng thở dài, liệng đao xuống để đối phương trói
    lại.
    Bọn Man tử đều cầm đuốc giơ lên đi soi khắp mọi chỗ đề tìm kiếm.
    Vi Tiểu Bảo thấy chỗ mình ẩn thân không thề giấu kín được, gã đành dắt A
    Kha chạy ra ngoài.
    Miệng gã hô lớn:
    - Man tử là người tốt. Hai chúng ta... đều là... Man tử. Ô lý ô lố, a ba tư lý!
    Tên thủ lãnh vươn tay ra nắm lấy sau gáy A Kha. Còn ba tên khác xông
    vào ôm Vi Tiểu Bảo.
    Vi Tiểu Bảo chưa nói hết câu liền dừng lại.
    Tên thủ lãnh bọn Man tử đột nhiên lộ vẻ kinh dị, dang hai tay ra để ôm lấy
    gã hô lên:
    - Hy hô a bá, kỳ lý ôn đăng.
    Hắn ôm gã vào lòng chạy ra ngoài tứ đường.
    Vi Tiểu Bảo cả kinh quay lại dặn A Kha:
    - Nương tử ơi! Bọn Man tử này sắp giết ta. Nàng ở goá vậy đừng đi cải giá
    nữa!
    Gã chưa dứt lời đã bị bồng ra khỏi cửa lớn.
    Tên thủ lãnh Man tử chỉ nhô lên hụp xuống hai cái đã vọt ra xa ngoài mươi
    trượng. Hắn đặt Vi Tiểu Bảo xuống hỏi:
    - Quế công công! Tại sao công công cũng ở trong này?
    Giọng nói hiển nhiên tỏ ra vừa kinh ngạc vừa hoan hỷ.
    Vi Tiểu Bảo vừa mừng vừa sợ hỏi lại:
    - Ngươi... ngươi là Man tử sao lại biết ta?
    Người kia cười đáp:
    - Tiểu nhân là Dương Dật Chi ở Tây Vương phủ đây mà. Quế công công
    không nhận ra ư?
    Vi Tiểu Bảo nổi lên một tràng cười ha hả. Gã toan đáp thì Dương Dật Chi
    đã dắt tay gã nói tiếp:
    - Chúng ta ra ngoài kia nói chuyện, đừng để mọi người nghe rõ.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:42 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 238 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Hai người lại chạy ra thêm hai chục trượng mới dừng bước. Dương Dật Chi
    nói:
    - Tiểu nhân gặp Quế công công ở đây, nỗi mừng biết lấy chi cân?
    Vi Tiểu Bảo đã có chủ ý, gã đáp:
    - Lần trước bọn người ở Mộc Vương phủ hãm hại Bình Tây Vương, may nhờ
    đức Hoàng thượng anh minh, khám phá ra gian mưu của bọn chúng!
    Dương Dật Chi vội ngắt lời:
    - Đó là nhờ công công nghĩa khí ngất trời xanh, tâu bày trước đức Hoàng
    thượng mới rửa được nỗi oan khuất cho Bình Tây Vương. Vương gia của bọn
    tiểu nhân cảm kích công công không biết thế nào mà kể. Lão nhân gia thường
    nhắc tới công công và mong mỏi có dịp thân hành tạ ơn công công.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Tại hạ không dám mong Vương gia tạ ơn, chỉ cần Vương gia biết là đủ.
    Tại hạ ở bên mình Hoàng thương nếu gặp chuyện gì nhỏ nhặt, nhất định hết sức
    đỡ đần Vương gia.
    Gã dừng lại một chút rồi tiếp:
    - Lần này đức Hoàng thương được tin có một bọn phản tặc đến phủ Hà
    Gian hội họp để mưu hại Bình Tây Vương. Tại hạ liền mạnh dạn tới đây xem
    sao.
    Dương Dật Chi cả mừng nói:
    - Hoàng thượng biết trước thì gian kế của bọn phản tặc không thể sính
    cường được. Bọn tiểu nhân nghe tin này liền trà trộn vào cuộc đại hội chó má
    của con mẹ nó thì thấy nói bọn chúng mỗi tỉnh đề ra một minh chủ để làm hại
    vương gia. Tiểu nhân chẳng dám dấu gì Quế công công là trong lòng ai nấy
    đều hồi hộp, vì đao thương dễ tránh nhưng ám tiến khó nỗi đề phòng.
    Hắn ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Nếu bọn phản tặc lớn mật dám lần tới Vân Nam động thủ thì chẳng phải
    tiểu nhân khoe khoang lỗ miệng: Chúng kéo đến một ngàn, bọn tiểu nhân giết
    cả ngàn, chúng kéo đến một vạn, bọn tiểu nhân giết cả một vạn. Bọn tiểu nhân
    có sợ là sợ những quân cẩu tặc làm càn làm bậy rồu vu oan giá hoạ cho Vương
    gia như ngày trước. Đó là mối hậu hoạn rất ghê gớm.
    Vi Tiểu Bảo vỗ ngực nói:
    - Xin Dương đại ca bẩm lại với Vương gia bất tất phải quan tâm. Phen này
    tiểu đệ trở về kinh sư sẽ đem cuộc đại hội chó má của bọn chúng tâu này
    trước Hoàng thượng một cách rất tường tận. Bọn chúng đối nghịch với Bình Tây
    Vương tức là đối nghịch với Hoàng thượng. Bọn chúng càng căm hận Bình Tây
    Vương bao nhiêu thì Bình Tây Vương càng tỏ được tấc dạ trung thành bấy
    nhiêu. Một khi đức Hoàng thượng vui lòng rồi thì đừng nói Bình Tây Vương gia
    công trạng bao trùm thiên hạ mà cả đến Dương đại ca cũng được ban thưởng
    trọng hậu, thăng quan phái tài là chuyện dĩ nhiên không còn nghi ngờ gì nữa.
    Dương Dật Chi hoan hỉ đáp:
    - Những cái đó hoàn toàn trông cậy ở lực lượng của Quế công công chu
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:43 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 239 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    toàn cho. Tiểu nhân không mong mỏi gì đến chuyện thăng quan phát tài. Tiên
    phụ ngày trước đã chịu ơn lớn của Vương gia, nên tiểu nhân hết sức bảo vệ
    Vương gia đặng chu toàn.
    Rồi hắn hỏi:
    - Thế ra công công đã đến đây để thám thính những âm mưu của bọn cẩu
    tặc trong Mộc gia hay sao?
    Vi Tiểu Bảo vỗ đùi đáp:
    - Dương đại ca! Chẳng những đại ca võ công cao cường mà còn đoán việc
    như thần khiến tiểu đệ phục sát đất. Tiểu đệ cùng sư tỷ cải trang đến đây để
    thám thính xem bọn chúng giở trò gì, không ngờ bị bọn chúng phát giác!
    Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Tiểu đệ liền nói nhăng nói càn một hồi, may mà bọn chúng tin là sự thực.
    Chúng liền bức bách tiểu đệ cùng sư tỷ phải làm lễ bái đường thành thân ngay
    tức khắc. Ha ha! Cái đó kêu bằng đổi hoạ thành phúc.
    Dương Dật Chi bụng bảo dạ:
    - Gã đã là thái giám thì còn lấy vợ thế nào được? à phải rồi! Gã cùng vị
    tiểu cô nương kia giả trang làm một đôi bạn tình để lừa gạt bọn chúng.
    Hắn liền cười nói:
    - Thằng cha Dao đầu sư tử Ngô Lập Thân tuy bản lãnh cao cường nhưng
    chỉ là một đứa thất phu, hữu dũng vô mưu.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Phải chăng các vị trá hình Man tử là để bắt sống bọn chúng?
    Nhưng Dương Dật Chi cười đáp:
    - Giữa bọn Mộc gia và Bình Tây Vương phủ vốn có thù sâu tựa bể. Lần
    trước bọn tiểu đệ bị chúng chơi một vố đau mà chưa trả oán được. Lần này
    gặp bọn chúng ở trong cuộc đại hội chó má, tiểu nhân đã tính kỹ rồi: Nếu mình
    gây sự ngay ở Trực Lệ thì e rằng đức Hoàng thượng biết tin sẽ quở trách
    Vương gia cho là bọn thụ hạ ở Bình Tây Vương phủ đến sinh sự giết người ở
    ngay vùng phụ cận đất kinh sư.
    Vi Tiểu Bảo chỉa ngón tay cái lên nói:
    - Mưu kế của Dương đại ca thật là cao minh. Các vị cải trang làm bầy man
    mọi "ô lý ô lố, a ba tư lý" thì có giết cả nhà họ Mộc, người ngoài cũng chỉ cho
    là hành động tạo phản của bọn Man mọi, chẳng ai đem lòng ngờ vực Bình Tây
    Vương.
    Dương Dật Chi cười đáp:
    - Chính thế. Có điều bọn tiểu nhân hoá trang thành lũ người cổ quái thế
    này là làm trò cười cho Quế công công.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Sao lại bảo là trò cười? Chín tiểu đệ lấy làm thích thú. Tiểu đệ cũng
    muốn cởi bỏ y phục, vẽ mặt xanh đỏ đi theo các vị mà la hét, mà nhảy nhót.
    Dương Dật Chi cười đáp:
    - Nếu công công cũng thích thú thì cứ việc cải trang như bọn tiểu nhân.
    Vi Tiểu Bảo thở dài đáp:
    - Lần này thì không được rồi. Cô vợ của tiểu đệ mà thấy tiểu đệ biến
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:43 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 240 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    thành quái trạng, tất nàng phải nổi nóng.
    Dương Dật Chi cười hỏi:
    - Công công lấy vị phu nhân đó thật chăng? Thế ra không phải bọn cẩu
    tặc kia bức bác công công làm như vậy ư?
    Vi Tiểu Bảo không trả lời vào câu hỏi, gã nói:
    - Dương đại ca! Tiểu đệ cảm thấy ý hợp tâm đầu với đại ca. Nếu đại ca có
    lòng quyến luyến thì chúng ta kết nghĩa kim lan theo tình huynh đệ. Ca ca bất
    tất kêu tiểu đệ bằng công công và tự xưng là tiểu nhân nữa. Cách xưng hô đó
    nghe chẳng lọt tai chút nào.
    Dương Dật Chi thấy gã đề nghị như vậy, trong lòng rất khoan khoái. Một
    là Bình Tây Vương đang có nhiều chuyện cần đến gã. Được thế này thì bao
    nhiêu việc lớn có thể trông cậy vào gã bênh vực cho ở trước mặt Hoàng đế.
    Hai là gã tính tình khẳng khái hào hiệp mà được kết bạn thì còn gì hay bằng?
    Dương Dật Chi nhớ lại ngày ở phủ Khang Thân Vương, Vi Tiểu Bảo đã tỏ
    ra rất lịch sự với hắn liền đáp:
    - Đó là một điều mà tiểu nhân mong còn không được, tiểu nhân e mình
    thấp hèn không dám với lên cao.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Cái gì mà cao với thấp? Chúng ta thử so người coi, đại ca cao hay là
    tiểu đệ cao?
    Dương Dật Chi nổi lên tràng cười ha hả ra chiều rất sung sướng.
    Hai người liền quì xuống lạy tám lạy và xưng hô nhay bằng huynh đệ.
    Dương Dật Chi nói:
    - Quế huynh đệ! Từ nay chúng ta tình thân như ruột thịt. Có điều trước
    mặt người khác, tiểu huynh vẫn phải hô huynh đệ là công công để họ khỏi sinh
    lòng ngờ vực.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Dĩ nhiên là thế.
    Rồi gã hỏi:
    - Dương đại ca, đại ca định bắt những người ở Mộc Vương phủ rồi làm gì?
    Dương Dật Chi đáp:
    - Tiểu huynh đem bọn chúng về Vân Nam tra khảo cho ra âm mưu hãm hại
    Bình Tây Vương, bắt chúng làm tờ cung chiêu rồi giải đến kinh để Hoàng
    thượng biết rõ tấc dạ trung trinh của Vương gia. Có thế thì việc huynh đệ
    trước kia đã hết sức bảo tấu cho Vương gia càng tỏ ra không lầm lẫn.
    Vi Tiểu Bảo gật đầu nói:
    - Hay lắm! Hay lắm! Nhưng đại ca liệu Dao đầu lão hổ có chịu cung xưng
    không?
    Dương Dật Chi đáp:
    - Lão là Dao đầu sư tử Ngô Lập Thân, một nhân vật nổi danh trên chốn
    giang hồ. Nghe nói tính khí lão rất quật cường, chắc lão không chịu thú nhận.
    Tiểu huynh cũng trọng lão là một trang hán tử, không muốn làm khó dễ với lão.
    Nhưng trong bọn tất có kẻ không chịu nổi cực hình mà phải xưng ra hết.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Phải rồi. Kế đó hay lắm.
    Dương Dật Chi cho là gã nói câu này để lấy lòng, liền nói:
    - Quế huynh đệ! Chúng ta nào phải người ngoài. Nếu huynh đệ thấy có
    chỗ nào không ổn thì cứ nói thẳng cho tiểu huynh nghe được chăng?
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:44 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 241 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Tiểu đệ chẳng thấy có điều chi không ổn.
    Rồi gã nói:
    - Nghe nói trong Mộc gia có tên phản tặc là Mộc Kiếm Thanh, ngoài ra còn
    Ngạch bối ô long Liễu gì đó là người thế nào?
    Dương Dật Chi đáp:
    - Thiết bối thương long Liễu Đại Hồng. Lão là sư phụ của Mộc Kiếm Thanh.
    Vi Tiểu Bảo khen:
    - Phải rồi! Đại ca nhớ hay quá! Hoàng thượng đã dặn phải tra xét tông
    tích hai người này. Đại ca đã bắt được họ chưa?
    Dương Dật Chi đáp:
    - Mộc Kiếm Thanh cũng đến phủ Hà Gian. Bọn tiểu huynh ngấm ngầm theo
    dõi cho tới Hiến huyện thì mất hút. Không hiểu hắn ẩn lánh nơi đâu?
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Vụ này hơi khó đây. Vừa rồi tiểu đệ nói nhăng một hồi đã gạt được Dao
    đầu tử làm cho lão biến thành "Điểm đầu sư tử" (con sư tử gật đầu). Lão bảo
    sẽ dẫn hiền đệ đến ra mắt Tiểu Vương gia của lão.
    Gã dừng lại một chút rồi tiếp:
    - Tiểu đệ muốn dò la cho biết bọn họ có âm mưu gì đối phó với Bình Tây
    Vương để về kinh diện tấu Thánh Thượng. Nhưng nay đại ca đã nắm vững vụ
    này, có thể tra khảo cho biết rõ âm mưu của chúng. Thật là hay quá! Tiểu đệ
    bất tất phải mạo hiểm nữa.
    Dương Dật Chi bụng bảo dạ:
    - Mình đã khảo mấy tên chẳng quan trọng gì cho lắm, bọn chúng chưa chắc
    biết rõ nội tình. Dù cho chúng có biết đi nữa thì những quân cẩu tặc ở Mộc gia
    số đông toàn là hạng bướng bỉnh quật cường, chưa chắc đã chịu nói hết. Hơn
    nữa để Bình Tây Vương tự mình biện bạch đâu có hiệu lực bằng chính người
    của Hoàng thượng phái đi điều tra trở về tấu đối. Giả tỷ bọn mình lờ đi như
    không biết gì, để người anh em tự ý tấu cáo Hoàng thượng thì đối với Vương
    gia càng có lợi hơn.
    Dương Dật Chi nắm chặt tay Vi Tiểu Bảo nói:
    - Vi huynh đệ! Biện pháp của huynh đệ rất cao minh. Tiểu huynh nhất thiết
    nghe theo. Bây giờ chúng ta làm cách nào buông tha bọn cẩu tặc ở Mộc gia
    để chúng khỏi sinh lòng ngờ vực?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Vụ này xin Dương đại ca lo giùm cho.
    Dương Dật Chi trầm ngâm một chút rồi nói:
    - Tiểu huynh tưởng ta nên làm thế này. Bây giờ huynh đệ trốn về nhà từ
    đường giả vờ đánh liều mạng để giải cứu lệnh sư tỷ. Tiểu huynh rượt theo vào
    ngay. Hai ta đánh nhau loạn xà ngầu một lúc và nói toàn tiếng Man. Kế đó tiểu
    huynh bị huynh đệ thuyết phục, kính cẩn thi lễ từ biệt bỏ đi. Như vậy thì không
    để lộ vết tích chi hết.
    Vi Tiểu Bảo vừa cười vừa ca tụng:
    - Diệu kế chân diệu kế! Mưu cao thâm mưu cao! Quế công công làu thông
    Man ngữ. Tiểu đệ từng được nghe thầy đồ kể lại: Về đời Đường Minh Hoàng có
    vị tiên sinh họ Lý gì đó học vấn rất uyên bác. Tiên sinh uống rượu say rồi viết
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:45 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 242 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    một bài văn hăm dạo bọn Man tử khiến chúng sợ hãi đến té đái vãi phân.
    Dương Dật Chi cười đáp:
    - Vụ đó kêu bằng "Lý Trích Tiên tuý đả hách Man thư" Lý Thái Bạch tiên
    sinh say khướt rồi viết bài văn khủng bố bọn Man di.
    Vi Tiểu Bảo vỗ tay reo:
    - Phải rồi! Phải rồi! Ngày mai Quế công công tuý giảng hách Man thoại,
    Quế công công say khướt nói tiếng Man khiến bọn chúng phải bở vích thì cũng
    vậy.
    Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Dương đại ca! Chúng ta phải đóng kịch cho thật hay. Đại ca giả vờ cũng
    quyền đám chân đá mà đừng đả thương tiểu đệ. à phải rồi! Tiểu đệ trong mình
    đã mặc bảo y hộ thân, đao kiếm đâm không thủng. Đại ca cứ việc chém tiểu đệ
    mấy đao, nhưng đừng vận nội lực làm chấn động lục phủ ngũ tạng là tiểu đệ
    không sao hết.
    Dương Dật Chi đáp:
    - Huynh đệ đã có tấm bảo y trân quý như vậy là hay quá rồi.
    Vi Tiểu Bảo lại được một phen khoác lác. Gã nói:
    - Vì đức Hoàng thượng phái tiểu đệ đi điều tra bọn phản tặc xem chúng
    dùng âm mưu gì để nổi loạn, ngài sợ bọn chúng phát giác mà giết chết tiểu đệ
    nên đặc biệt gia ơn cởi bảo y ban cho tiểu đệ. Tấm áo này của Hồng mao ở
    Tây dương đem tiến cống. Muốn cho cẩn thận, đại ca hãy đâm thử mấy nhát coi.
    Dương Dật Chi rút đao khẽ vách vào tay gã. Quả nhiên mũi đao sắc nhọn
    chỉ cứa rách lần áo ngoài, chứ không xuyên thủng được áo trong. Hắn lại gia
    tăng kình lực vào cánh tay nhẹ nhàng chém xuống bả vai gã mà gã vẫn chẳng
    tổn thương chi hết.
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Đại ca ơi! Trong đó còn tên tiểu tử họ Trịnh lăm le quyến rũ vợ của tiểu
    đệ. Tiểu đệ cứ nhìn thấy mặt gã là ghét cay ghét đắng. Hay hơn hết là đại ca
    bảo anh em bắt gã đem đi cho khuất mắt.
    Dương Dật Chi đáp:
    - Tiểu huynh phóng chưởng đập chết gã đi là xong.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Không được! Không đánh chết gã được. Đức Hoàng thượng còn cần đến
    gã để dùng vào một đại sự về sau. Xin đại ca bắt gã đem đi rồi sai người canh
    giữ, nhưng đừng làm khó dễ mà cũng không vặn hỏi gã điều chi. Sau bảy, tám
    năm tiểu đệ đến lấy gã ra, đại ca sai người đưa gã tới Bắc Kinh.
    Dương Dật Chi đáp:
    - Được rồi! Tiểu huynh sẽ theo lời huynh đệ làm cho ổn thoả.
    Đột nhiên hắn cất cao giọng hô:
    - Ô lố hy đô, ái lý bà la. Khư lẩu! Khư lẩu.
    Rồi vừa cười vừa khẽ nói:
    - Từ nãy tới giờ chúng mình bàn chuyện, e rằng bọn chúng sinh dạ hoài
    nghi. Chúng ta hãy nói tiếng Man đi.
    Vi Tiểu Bảo liền xổ một tràng Man thoại.
    Dương Dật Chi cười ha hả, tán dương:
    - Huynh đệ nói tiếng Man thoại còn lưu loát hơn tiểu huynh nhiều.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:46 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 243 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo cười đáp:
    - Cái đó đã hẳn. Ngày trước tiểu đệ lạc tới Phiên bang. Công chúa nước
    Phiên muốn kén tiểu đệ làm phò mã, nên tiểu đệ nói tiếng Man quen rồi.
    Dương Dật Chi nổi lên tràng cười ha hả.
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Đại ca! Tiểu đệ có việc nan giải, nhờ đại ca giúp cho.
    Dương Dật Chi vỗ ngực khẳng khái đáp:
    - Huynh đệ có việc chi? Dù đại ca phải hy sinh tính mạng cũng quyết làm
    cho huynh đệ thoả mãn. Huynh đệ cứ nói thẳng ra đi, chẳng việc gì là tiểu
    huynh không làm theo.
    Vi Tiểu Bảo thở dài nói:
    - Đa tạ đại ca. Việc này nói ra không phải là khó, nhưng cũng chẳng dễ
    dàng.
    Dương Dật Chi giục:
    - Huynh đệ hãy nói đi, tiểu huynh bàn tính giùm cho. Nếu tiểu huynh không
    làm nổi thì xin Vương gia điều động mấy vạn binh mã, và cho mấy vạn lạng bạc
    để làm cho nên việc.
    Vi Tiểu Bảo mỉm cười đáp:
    - Thiên binh vạn mã hay non vàng núi bạc e rằng cũng vô dụng. Nguyên
    tiểu đệ cùng sư tỷ đã bị bức bách phải làm lễ bái đường thành thân. Đó là
    chuyện bất đắc dĩ, chứ thực tình sư tỷ chẳng vui lòng chút nào. Hay hơn hết là
    đại ca tìm ra một biện pháp giúp tiểu đệ vụ này cho thành ván đã đóng
    thuyền, gạo đã thổi cơm.
    Dương Dật Chi không nhịn được phải phì cưới. Hắn nghĩ thầm trong bụng:
    - Mình cứ tưởng chuyện gì to tát, té ra lại là một việc đối phó với tiểu cô
    nương. Nhưng y là một tên thái giám sao lại lấy vợ được? Phải rồi! Ta nghe nói
    về triều đình nhà Minh thái giám thường lấy mấy vợ. Chắc người anh em đây
    cũng muốn giở trò giỡn cợt cho đỡ buồn.
    Hắn nghĩ tới đây nhớ đến Vi Tiểu Bảo phải tĩnh thân từ thưở nhỏ và cảm
    thấy tội nghiệp cho gã.
    Dương Dật Chi nắm tay bạn khuyên nhủ:
    - Vi huynh đệ! Con người ở đời chẳng mấy ai việc gì cũng toại nguyện. Tự
    cổ chí kim những bậc đại anh hùng, đại hào kiệt, thân hình có chỗ khiếm khuyết
    rất nhiều. Huynh đệ chẳng nên phiền lòng. Chúng ta vào đi.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Hay lắm!
    Miệng gã bi bô một tràng Man thoại, chân gã chạy lẹ vào từ đường.
    Dương Dật Chi cầm đao rượt theo cũng lý lố nói toàn tiếng Man.
    Vào đến nhà đại sảnh, Dương Dật Chi túm được Vi Tiểu Bảo rồi mỗi người
    nói một câu "ô lý ô lố, a ba tư lý".
    Hai người vừa nói vừa trỏ vào Ngô Lập Thân, rồi lại trỏ A Kha.
    Bọn Ngô Lập Thân ngơ ngác nhìn nhau, mà trong lòng đều nảy ra mối hy
    vọng thoái nạn. Quần hào nghĩ bụng:
    - May ra gã hiểu tiếng Man thuyết phục được bọn chúng thu binh rút lui
    thì hay quá.
    Dương Dật Chi cầm đao giơ lên nhằm chém xuống đỉnh đầu A Kha, miệng
    nói:
    - Cái này đàn bà... không tốt... giết chết đi.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:46 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 244 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo hô:
    - Vợ ta đó... đừng có giết.
    Dương Dật Chi hỏi:
    - Vợ ngươi à?...Không giết ư?
    Vi Tiểu Bảo gật đầu luôn mấy cái đáp:
    - Phải, vợ ta. Đừng giết, đừng giết.
    Dương Dật Chi làm mặt giận quát:
    - Vợ ngươi không giết... ta giết ngươi...
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Được lắm. Không giết vợ ta. Giết ta đây.
    Dương Dật Chi vung đao chém vào ngực Vi Tiểu Bảo.
    Nhát đao này rít lên vù vù, kình lực rất mãnh liệt. Nhưng lưỡi đao vừa chạm
    tới người Vi Tiểu Bảo, Dương Dật Chi lập tức thu kình lực về. Cổ tay hắn rung
    lên một cái. Thanh đao văng ngược trở lại.
    Dương Dật Chi giả bộ giật mình kinh hãi. Hắn nhảy vọt lên chém liền ba
    đao làm rách vạt áo Vi Tiểu Bảo ba vệt dài. Rồi hắn lớn tiếng hô:
    - Ngươi là Bồ Tát...giết không chết ư?
    Vi Tiểu Bảo gật đầu đáp:
    - Phải rồi! Ta là Bồ Tát, giết không chết được.
    Dương Dật Chi giơ ngón tay cái lên nói:
    - Không phải Bồ Tát... đại anh hùng, là đại anh hùng.
    Hắn trỏ vào bọn Ngô Lập Thân nói:
    - Người Hán đây... giết đi!
    Vi Tiểu Bảo xua tay đáp:
    - Bạn hữu của ta đó. Đừng giết.
    Dương Dật Chi gật đầu, nhìn A Kha hỏi:
    - Ngươi... vợ nó?
    A Kha thấy hắn tay cầm cương đao sáng loáng không dám phủ nhận.
    Dương Dật Chi chém lẹ xuống một nhát, làm cho bàn thờ đứt làm hai mảnh
    rồi quát hỏi:
    - Chồng ngươi, phải không?
    Hắn vừa hỏi vừa trỏ vào Vi Tiểu Bảo.
    A Kha không làm sao được khẽ đáp:
    - Chồng... ta đó.
    Dương Dật Chi nổi lên tràng cười hô hố, nhắc bổng A Kha đưa đến trước
    mặt Vi Tiểu Bảo nói:
    - Vợ ngươi đây. Ôm đi.
    Vi Tiểu Bảo hai tay ôm chặt lấy A Kha nói:
    - Vợ ta. Ta ôm rồi.
    Dương Dật Chi lại trỏ vào Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Con ngươi phải không?
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
    - Không phải.
    Dương Dật Chi nói mấy câu tiếng Man rồi chụp lấy Trịnh Khắc Sảng xách
    đem đi. Miệng hắn không ngớt hô hoán liên thanh.
    Bọn thủ hạ của Dương Dật Chi rầm rộ kéo đi, tiếng vó ngựa lộp cộp vang
    lên một hồi.
    A Kha vừa bớt kinh hãi, cảm thấy Vi Tiểu Bảo vẫn ôm chằng chằng lấy mình
    liền giục:
    - Buông ta ra.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Vợ ta... ta ôm.
    A Kha vừa tức vừa thẹn cựa mạnh một cái thoát khỏi cánh tay gã. Vi Tiểu
    Bảo lượm thanh cương đao ở dưới đất chặt đứt dây trói cho bọn Ngô Lập
    Thân.
    Ngô Lập Thân nói:
    - Bọn Man mọi đó võ công rất ghê gớm. May nhờ tiểu huynh đệ biết nói
    tiếng Man lại luyện thành công phu Kinh chung tráo, Thiết bố sam, đao thương
    chém không vào. Nên bọn lão phu mới được giải cứu.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Bọn Man tử này tuy võ công cao cường, nhưng đầu óc dốt nát. Tại hạ
    nói nhăng một hồi mà bọn chúng đều tin là thật.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:47 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 245 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    A Kha nói:
    - Trịnh công tử bị chúng bắt đem đi, sao ngươi không cứu y?
    Cô dâu giả đột nhiên lớn tiếng la:
    - Chồng ta không thấy đâu rồi! Chồng ta đi đâu?
    Ngô Lập Thân chắp tay hỏi:
    - Xin tiểu anh hùng cho biết cao tính đại danh.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Không dám. Tại hạ họ Vi.
    Ngô Lập Thân lấy hai đỉnh vàng nhỏ kính cẩn đưa cho Vi Tiểu Bảo nói:
    - Vi tướng công hôm nay thành thân. Xin có chút lễ mọn kính mừng.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Xin đa tạ.
    A Kha đỏ mặt lên dậm chân nói:
    - Không phải đâu.
    Ngô Lập Thân cười hỏi:
    - Hai vị đã cáo tế Thiên Địa. Vừa rồi cô nương cũng bảo Vi tướng công là
    chồng ở trước mặt bọn Man tử, còn cãi sao được? Tân lang và tân nương vui
    tiệc động phòng. Bọn lão phu không quấy nhiễu nữa.
    Lão vẫy ta một cái rồi cùng bọn Ngao Bưu bước ra khỏi nhà từ đường.
    Hồi 132
    Đôi bạn lòng buồn bã chia tay
    C hỉ trong chớp mắt, bầu không khí trong nhà từ đường yên lặng như
    tờ.
    A Kha vừa ngấm ngầm sợ hãi lại vừa thẹn thùng. Cô liếc mắt ngó
    trộm Vi Tiểu Bảo nhớ tới câu mình đã nói ra miệng "chồng ta đó". Cô tủi thân
    nằm gục xuống bàn mà khóc oà lên. Cô dậm chân nói:
    - Ngươi thật chẳng ra gì! Ngươi thật chẳng ra gì! Mọi sự đều do ngươi mà ra
    hết.
    Vi Tiểu Bảo ôn tồn đáp:
    - Phải rồi! Phải rồi! Ta chẳng ra gì thật. Bao giờ ta đi cứu Trịnh công tử thì
    nàng sẽ khen ta hay quá.
    A Kha nghe gã nói câu "Cứu Trịnh công tử ra" lại phấn khởi tinh thần. Cô
    ngửng đầu lên hỏi:
    - Ngươi... ngươi có thể cứu y ra được không?
    Dưới ánh ngọn đèn lung linh, trên gương mặt kiều diễm của A Kha còn
    đọng mấy hạt nước mắt trong như ngọc khiến nhan sắc ô thêm phần tuyệt mỹ,
    khác nào bông Mai Côi điểm hạt sương lúc ban mai.
    Vi Tiểu Bảo ngắm ngiá đến thộn mặt ra quên cả trả lời.
    A Kha kéo vạt áo gã hỏi:
    - Ta hỏi ngươi: làm thế nào để cứu Trịnh công tử ra? Ngươi chưa nghe rõ
    ư?
    Vi Tiểu Bảo giật mình thở dài đáp:
    - Tên thủ lãnh bọn Man tử đã bảo chúng đi chuyến này chẳng thể về tay
    không được, nhất định phải bắt một người về sơn động nấu cho anh em ăn một
    bữa!
    A Kha kinh hãi la hoảng:
    - Chúng bắt về để giết thịt ư?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Đúng thế! Bọn chúng còn bảo da thịt nàng trắng và mịnh ăn rất ngon.
    Đáng lý chúng bắt nàng đem đi để ăn thịt!
    A Kha nghe nói bất giác run bắn người lên. Cô ngoảnh đầu trông ra ngoài
    cửa, chỉ sợ bọn Man mọi quay trở lại.
    Vi Tiểu Bảo nói tiếp:
    - Ta phải bảo nàng là vợ ta, bọn chúng mới tha ra không bắt.
    A Kha ngẹn ngào hỏi:
    - Trịnh công tử bị chúng bắt đi giết để" ăn"
    Vi Tiểu Bảo liền nói:
    - Phải rồi. Trừ phi ta chịu hy sinh đem thân đến cho chúng ăn thịt thì
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:48 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 246 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    chúng mới tha y.
    A Kha nói:
    - Thế thì ngươi đi thay đỗi lấy y về.
    Câu này vừa thốt ra khỏi cửa miệng. A Kha đỏ bừng mặt lên. Cô biết mình
    nói lỡ lời, thẹn quá cúi đầu xuống.
    Vi Tiểu Bảo trong lòng nguội lạnh mắng thầm:
    - Con đượi non này! Mi coi chồng không đáng một đồng. Chẳng thà bọn
    Man tử giết ta để ăn thịt, đặng cứu tên gian phu cho toàn mạng mới vừa lòng
    mi.
    Thật ra Vi Tiểu Bảo cũng chưa phải là chồng A Kha, mà Trịnh Khắc Sảng
    cũng chẳng phải là gian phu của cô. Nhưng gã ở trong kỹ viện lâu ngày thường
    được nghe những câu họ thoá mạ nhau là "gian phu", "dâm phụ" đã quen tai rồi.
    Bây giờ gặp lúc uất hận dĩ nhiên gã lại nhớ tới mà mắng thầm.
    Rồi gã lạnh lùng đáp:
    - Được rồi! Nàng đã muốn ta đi đánh đổi để lấy y về thì ta cũng đi cho
    nàng đặng vui lòng. Có điều ta chưa biết sơn động của bọn Man mọi kia ở
    đâu?
    Gã thở dài nói tiếp:
    - Hừ! Chúng ta đi thôi.
    A Kha không dám nói nhiều, lầm lũi theo gã ra khỏi từ đường.
    Hai người đến đường lớn thì thấy bọn gia nhân của Trịnh phủ cầm đèm
    lồng đứng quây quần nói chuyện với nhau.
    Hai người đi gần tới nơi, bọn gia nhân lớn tiếng hỏi:
    - Trần cô nương đây rồi! Tệ công tử đâu? Tệ công tử đâu?
    Chúng ào ào chạy lại đón.
    Trong đám đông đột nhiên có một bóng người thân hình ốm nhắt mà thân
    pháp rất mau lẹ vọt lên trước.
    Vi Tiểu Bảo vừa hoa mắt lên đã thấy người đó đứng sững trước mặt.
    Gã lại nghe thanh âm lanh lảnh quát hỏi:
    - Công tử nhà ta ở đâu?
    Người này quay lưng về phía ánh đèn, Vi Tiểu Bảo không nhìn rõ mặt mà
    trong lòng đã kinh hãi lùi lại hai bước.
    Ngờ đâu gã vừa lùi lại hai bước thì người kia cũng tiến lên hai bước và
    đứng đối diện với gã, cách nhau không đầy một thước.
    Hắn nhắc lại câu hỏi:
    - Công tử nhà ta đâu?
    A Kha đáp:
    - Y... y bị bọn Man tử bắt đem đi rồi... chúng muốn giết y để ăn thịt.
    Người kia hỏi:
    - Giữa đất trung nguyên này sao lại có bọn Man tử ở đâu đến hoành
    hành?
    A Kha đáp:
    - Đúng là quân Man mọi. Mau mau... nghĩ cách cứu y.
    Người kia hỏi:
    - Bọn chúng đi lâu chưa?
    A Kha đáp:
    - Mới đi tức thì.
    Người kia tung mình nhảy lui lại hạ xuống trúng yên ngựa. Hắn thúc vế vào
    bụng ngựa cho con vật chạy lao đi.
    Chỉ trong nháy mắt người ngựa đã mất hút vào trong bóng đêm.
    Vi Tiểu Bảo và A Kha ngơ ngác nhìn nhau. Một người kinh hãi, một người
    vui mừng. Nhưng cả hai thấy thân pháp hắn mau lẹ, hiến có ở đời, đều đem lòng
    kính phục.
    A Kha hỏi:
    - Vị cao nhân này là ai?
    Bọn gia nhân ở Trịnh phủ đồng thanh đáp:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:49 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 247 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Lão nhân gia là sư phụ của Trịnh công tử tên gọi Phùng Tích Phạm, ngoại
    hiệu là Nhất kiếm vô huyết. Phùng Tích Phạm sư phó võ công thiên hạ vô địch.
    Lão nhân gia đi cứu công tử nhất định thành công.
    Vi Tiểu Bảo, A Kha đồng thanh:
    - Té ra là lão.
    Bữa trước Trịnh Khắc Sảng kể cho Cửu Nạn nghe những vị tôn sư của gã
    đã nhắc tới đệ tam sư phụ là Nhất kiếm vô huyết Phùng Tích Phạm. Gã còn
    khoe lão là một cao thủ ở phái Côn Luân chỉ đâm một kiếm là chết người mà
    không đổ máu.
    A Kha hỏi:
    - Phùng sư phó tới đây, sao các ngươi không mời đến nhà từ đường để
    giải cứu Trịnh công tử ngay?
    Một tên gia nhân đáp:
    - Phùng sư phó vửa mới tới nơi. Lão nhân gia tiếp được truyền thư của
    bọn tại hạ do chim đưa tới liền từ phủ Hà Gian ra đi ngày đêm tới đây.
    Vi Tiểu Bảo hỏi:
    - Phùng sư phó ở phủ Hà Gian mà sao bọn ta không gặp?
    Bọn gia nhân ngơ ngác nhìn nhau không biết đáp thế nào.
    Tên gia nhân kia biết mình lỡ lời liền cúi đầu xuống.
    Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
    - Té ra họ Trịnh ở Đài Loan đã bố trí mai phục ngấm ngầm những cao thủ
    tại cuộc Sát quỉ đại hội. Thằng lỏi thối tha đó bị người bắt đem đi chúng mới
    rượt theo cứu viện.
    Gã đưa tay lên sờ mặt nói:
    - Thịt ơi là thịt! Đã có người đi cứu Trịnh công tử rồi, bọn mi không phải
    thay thế cho môn bảo bối gan ruột để bọn Man mọi xực nữa.
    A Kha nghe gã nói móc thẹn đỏ mặt lên. Cô toan trả miếng mấy câu,
    nhưng lại nghĩ thầm:
    - Một mình Phùng Tích Phạm đơn thương độc mã ra đi chưa chắc đã đánh
    lại bọn Man mọi!
    Vi Tiểu Bảo thấy cô ngập ngừng muốn nói lại thôi đã đoán ra tâm ý, liền
    an ủi:
    - Nương tử cứ yên lòng. Phùng sư phó mà không cứu được Trịnh Khắc
    Sảng thì lại đem món thịt thối tha của ta đi đánh đổi lấy món bảo bối kia về.
    Bậc trượng phu nhất ngôn ký xuất... cái gì mã nan truy.
    A Kha đáp:
    - Ta chỉ mong Phùng sư phó cứu được Trịnh công tử về là hay rồi.
    Vi Tiểu Bảo căm gan tím ruột đứng phắt dậy toan bỏ đi, nhưng ngó tới
    khuôn mặt kiều diễm của cô, lòng gã nhũn ra lại ngồi ngay xuống.
    A Kha thấy gã đứng dậy toan đi thì trong lòng không khỏi hoang mang tự
    hỏi:
    - Nếu Phùng sư phó không giải cứu được Trịnh công tử mà gạ lại bỏ đi thì
    lấy ai thay thế đánh đổi cho chàng về?
    Cô thấy Vi Tiểu Bảo lại ngồi xuống mới yên tâm. Bây giờ cô không dám
    đắc tội với gã nữa mà còn ngời tựa vào mình gã.
    Vi Tiểu Bảo tự nhủ:
    - Lúc này thị đang cầu cạnh ta. Ta không nhân cơ hội này mà lả lơi với thị
    thì còn đợi đến bao giờ?
    Gã nghĩ vậy liền quàng tay trái ra ôm lấy lưng cô. Tay mặt nắm lấy ta cô.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:49 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 248 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    A Kha chỉ khẽ cựa cạy một chút rồi ngồi yên.
    Vi Tiểu Bảo trong lòng khoan khoái, khấn thầm:
    - Cầu trời cho lão họ Phùng bị bọn Dương đại ca giết chết vĩnh viễn
    không trở về nữa, ta cứ ở trong tình trạng này mà chớ đợi suốt đời càng hay.
    Gã hiểu rõ A Kha đối với mình chẳng có chút tình ý gì nên trong lòng mất
    hết "chí lớn", chỉ cần được ngồi bên ôm lấy cô thế này là thoả mãn lắm rồi, chứ
    không mong gì hơn.
    Nhưng trời chẳng chìu người, Vi Tiểu Bảo mới ôm A Kha trong khoảnh khắc
    đã nghe tiếng vó ngựa dồn dập từ trên đường lớn ở đối diện vọng lại.
    A Kha nhảy lên reo:
    - Trịnh công tử trở về tới nơi rồi!
    Tiếng vó ngựa mỗi lúc một gần, đã nghe rõ hai người kỵ mã chạy tới.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Hay quá! Ta lấy được cái mạng này về rồi, không cần phải đem cho bọn
    Man mọi ăn thịt nữa.
    Giọng nói của gã đầy vẻ cay đăng.
    A Kha lật đật, lon ton chạy trên đường lớn đi tiếp đón.
    Sau một lúc hai người kỵ mã một trước một sau chạy tới nơi.
    Bọn gia nhân giơ cao lồng đèn lên soi, lớn tiếng hoan hô. Người cưỡi ngựa
    đi trước chính là Trịnh Khắc Sảng.
    Trịnh Khắc Sảng thấy A Kha chạy đến đón liền nhảy xuống. Hai người ôm
    chặt lấy nhau, nỗi hoan hỷ kể sao chi xiết!
    A Kha chúi đầu vào lòng Trịnh Khắc Sảng vừa khóc vừa nghẹn ngào nói:
    - Tiểu muội... tiểu muội sợ bọn Man mọi... đem ca ca.. ca ca...
    Vi Tiểu Bảo đứng lên thấy tình trạng này khác nào trước ngực bị đánh một
    đòn nặng. Gã choáng váng lại ngồi phệt xuống, đầu nhức mắt hoa.
    Gã tự lập lời thề với mình:
    - Con bà nó! Kiếp này mà ta không lấy được con đượi non thối tha kia làm
    vợ, thì ta chỉ làm... con cháu mười bảy, mười tám đời cho tên Trịnh Khắc Sảng.
    Vi Tiểu Bảo này sẽ thành một kẻ đốn mạt, đê tiện nhất đời.
    ở địa vị người khác thì gặp trường hợp này là trong lòng nguội lạnh như
    tro tàn, không còn quyến tiếc gì nữa, nếu chẳng đau lòng rơi lụy cũng quyết ý
    chặt đứt tơ tình, hay đi tìm mối lương duyên khác.
    Nhưng Vi Tiểu Bảo bản tính thô lỗ, ba que xỏ lá, lại mặt dầy trơ trẽn, dạ
    sứa gan lim.
    Rồi gã nhủ thầm:
    - Nói tóm lại lão gia còn làm cho các ngươi còn điêu đứng nhọc nhằn. Lão
    gia là cái âm hồn bất tán ám ảnh ngươi cho đến chết. Dù ngươi có đi lấy mười
    tám đời chồng thì đến đời thứ mười chín là đến lão gia.
    Nguyên Vi Tiểu Bảo sinh trưởng trong kỹ viện đã quen nhìn cảnh kỹ nữ
    hàng ngày tống cựu nghinh tân. Gã thấy đàn bà con gái thay đổi người yêu như
    đổi áo, chẳng lấy gì làm quan hệ.
    Những châm ngôn tục ngữ ca tụng trinh tiết của đàn bà như "Tòng nhất nhi
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:50 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 249 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    chung", "Kiên trinh bất nhị", "Băng thanh ngọc khiết", gã ít khi được nghe, mà gã
    có nghe thấy cũng bỏ ngoài tai.
    Vi Tiểu Bảo chỉ đau buồng trong khoảnh khắc rồi lại cười hì hì tiến đến
    bên Trịnh Khắc Sảng hỏi:
    - Trịnh công tử! Công tử lại được trở về vui vẻ quá nhỉ? Người công tử có
    bị bọn Man mọi cắn miếng nào không?
    Trịnh Khắc Sảng sửng sốt hỏi lại:
    - Chúng cắn cái gì?
    A Kha cũng kinh hãi ngắm nghía hắn từ trên xuống dưới thấy ngũ quan còn
    nguyên vẹn không khiếm khuyết chỗ nào cô mới yên dạ.
    Phùng Tích Phạm vẫn ngồi trên lưng ngựa hỏi:
    - Thằng nhỏ này là ai?
    Trịnh Khắc Sảng đáp:
    - Gã là sư đệ của Trần cô nương.
    Phùng Tích Phạm gật đầu.
    Vi Tiểu Bảo ngửng đầu nhìn lão thấy mặt mũi gầy nhom, nước da vàng xạm,
    trên môi để hai túp ria đuôi én. Cặp mắt ty hí nhỏ như sợi chỉ. Coi bộ lão
    chẳng khác gì người bị bệnh lao.
    Vi Tiểu Bảo vẫn lo lắng vì Dương Dật Chi liền hỏi:
    - Phùng sư phó! Bản lãnh lão nhân gia quả nhiên phi thường, vừa đi đã cứu
    được Trịnh công tử đem về, lão nhân gia đã giết chết tên thủ lãnh bọn Man mọi
    chưa?
    Phùng Tích Phạm đáp:
    - Có phải Man mọi gì đâu? Chúng hoá trang đó.
    Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi hỏi:
    - Hoá trang ư? Sao bọn chúng nói toàn tiếng Man?
    Phùng Tích Phạm đáp:
    - Toàn là giả tuốt.
    Lão làm bộ không thèm nói nhiều với con nít, liền bảo Trịnh Khắc Sảng:
    - Chắc công tử mệt lắm rồi. Hãy qua bên từ đường nghỉ ngơi một lúc.
    A Kha nhớ tới sư phụ liền nói:
    - E rằng gia sư tỉnh giấc không thấy bọn tiểu nữ, tất người nóng ruột,
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Chúng ta mau trở về.
    A Kha liếc nhìn Trịnh Khắc Sảng, chỉ mong hắn đi theo.
    Trịnh Khắc Sảng nói với Phùng Tích Phạm:
    - Sư phụ! Chúng ta hãy tìm đến khách điếm ăn uống rồi ngủ một giấc.
    Dọc đường Vi Tiểu Bảo hỏi dò Trịnh Khắc Sảng về vụ hắn thoát hiểm
    trong trường hợp nào? Trịnh Khắc Sảng lại khoa trương bản lãnh của sư phụ
    hắn. Hắn kể lại lão mới trổ mấy chiêu đã làm cho bọn Man mọi cúp đuôi chạy
    dài.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi tình trạng tên thủ lãnh Man mọi, gã biết Dương Dật Chi
    chưa bị giết mới yên lòng.
    Mọi người đến khác điếm thì trời vừa sáng rõ.
    Cửu Nạn đã dậy từ lâu. Bà không thấy A Kha và Vi Tiểu Bảo đâu cũng biết
    cô kéo gã đi cứ Trịnh Khắc Sảng, nên chẳng lấy chi làm lạ.
    Bây giờ Trịnh Khắc Sảng đưa Phùng Tích Phạm vào giới thiệu, bà ngó
    tướng mạo lão chẳng có gì quắc thước. Nhưng ngẫu nhiên lão giương cặp mắt
    lên, bà thấy ánh thành quang lấp lánh, bất giấc bụng bảo dạ:
    - Lão này ngoại hiệu là Nhất kiếm vô huyết, tiếng đồn chắc hẳn không
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:51 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 250 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    ngoa. Bản lãnh lão không phải hạng tầm thường.
    ¡n cơm sáng xong, Cửu Nạn nói:
    - Trịnh công tử! Thầy trò ta có việc phải đi ngay. Vậy xin cáo biệt.
    Trịnh Khắc Sảng sửng sốt, trong lòng cực kỳ thất vọng, hắn nói:
    - Chẳng mấy khi tại hạ có cơ duyên được bái kiến sư thái, có nhiều điều
    muốn thỉnh giáo. Bây giờ sư thái định đi đâu? Hiện vãn bối cũng không có việc
    gì, nếu được kết bạn đồng hành thì hay quá!
    Cửu Nạn lắc đầu đáp:
    - Kẻ xuất gia có nhiều điều bất tiện.
    Rồi bà dẫn A Kha cùng Vi Tiểu Bảo đi thẳng lên xe.
    A Kha vành mắt đỏ hoe cơ hồ phát khóc.
    Vi Tiểu Bảo ráng làm bộ ngây mặt ra, nhưng trong lòng gã khấn thầm.
    - A Di Đà Phật! Cầu đức Bồ Tát bảo hộ cho sư phụ được sống lâu trăm
    tuổi.
    Gã hỏi Cửu Nạn:
    - Sư phụ! Bây giờ chúng ta đi đâu?
    Cửu Nạn đáp:
    - Đi lên Bắc Kinh.
    Sau một lúc bà lại cất giọng lạnh lùng nói:
    - Nếu gã họ Trịnh còn đi theo thì các ngươi không được lý gì đến gã. Tên
    nào không nghe lời ta là ta giết gã đó.
    A Kha thất kinh hỏi:
    - Sư phụ! Tại sao vậy?
    Cửu Nạn đáp:
    - Chẳng tại sao cả. Ta ưa tĩnh mịch, không thích nghe những kẻ ba hoa.
    A Kha không dám hỏi nữa.
    Sau một lúc cô chợt nghĩ ra điều gì liền hỏi:
    - Nếu sư đệ trò chuyện với y thì sao?
    Cửu Nạn hờ hững đáp:
    - Ta cũng giết chết Trịnh công tử.
    Vi Tiểu Bảo nghe bà nói câu này sướng quá không nhịn được nữa, bật lên
    tiếng cười.
    A Kha nói:
    - Sư phụ! Nếu như vậy thì không công bằng, vì sư đệ cố ý nói chuyện với
    người ta để sư phụ giết y đi.
    Cửu Nạn trợn mắt lên nhìn cô hỏi:
    - Nếu gã họ Trịnh không đi theo thì Tiểu Bảo nói với gã làm sao được? Gã
    suốt ngày rắc rối, chết là đáng kiếp.
    Vi Tiểu Bảo khoan khoái như mở cờ trong bụng. Gã cảm thấy trên đời
    không ai tử tế với gã bằng sư phụ. Đột nhiên gã nắm lấy tay Cửu Nạn hôn một
    cái.
    Cửu Nạn hất tay ra quát:
    - Gã này lại làm nhộn rồi!
    Nhưng hơn hai chục năm bà chưa được ai thân thiết như vậy. Bây giờ bà
    thấy tên đệ tử này tuy rông càn nhưng do chân tình phát ra. Miệng bà quát mà
    trên môi hé lộ nụ cười.
    A Kha cho là sư phụ bất công. Cô nhận thấy lần này ly biệt Trịnh Khắc
    Sảng, không hiểu ngày nào mới được tái ngộ, bất giác trong lòng đau xót, hai
    hàng châu lệ đầm đìa.
    Mấy hôm sau ba người lại về tới Bắc Kinh, liền tìm vào trú ngụ trong một
    toà khách điếm vắng vẻ ở phía Đông thành.
    Cửu Nạn vào phòng Vi Tiểu Bảo cài then lại, khẽ hỏi:
    - Tiểu Bảo! Ngươi thử đoán coi chúng ta trở lại Bắc Kinh làm gì?
    Vi Tiểu Bảo nghe Cửu Nạn hỏi vậy liền đáp:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:51 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 251 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Chuyến này sư phụ đến Bắc Kinh nếu không phải vì vụ Đào cô cô thì
    cũng vì mấy bộ kinh sách kia.
    Cửu Nạn nói:
    - Phải rồi! Chính là vì mấy bộ kinh sách đó.
    Bà ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Chuyến này ta bị trọng thương, trong lòng liền nẩy ra ý nghĩ: một người
    bất luận luyện võ công đến trình độ nào rồi cũng có ngày sức cùng lực kiệt.
    Việc lớn trong thiên hạ cần phải có nhiều người lo mưu hợp sức mới mong
    thành tựu.
    Bà trầm ngâm nói tiếp:
    - Cuộc "Sát qui đại hội" mới đây của quần hùng tại phủ Hà Gian ta nghĩ kỹ
    lại thì dù có giết được tên gian tặc Ngô Tam Quế, nhưng giang sơn người Hán
    vẫn ở trong tay bọn Thát Đát. Vụ này có thành tựu thì cũng chỉlàm cho mọi
    người hả cơn tức giận trong lúc nhất thời chứ chưa phải là xong việc lớn. Phải
    tìm cách nào lấy đủ hết được tám pho Tứ thập nhị chương kinh để loàn đoạn
    thương long mạch của bọn Thát Đát, đồng thời hiệu triệu nhân sĩ khắp thiên hạ
    dựng cờ khởi nghĩa mới có cơ thu phục lại giang sơn cho nhà Đại Minh ta.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Dạ dạ! Sư phụ nghị luận như vậy là phải lắm.
    Cửu Nạn nói:
    - Ta phải tĩnh dưỡng nửa tháng nữa, thương thế mới khỏi hẳn. Khi đó sẽ
    vào cung thám thính cho biết xác thực bảy pho kinh sách kia hiện lạc lõng nơi
    đâu rồi tìm cách thu về đầy đủ. Mấu chốt đại sự là ở chỗ đó.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Trong thời gian sư phụ dưỡng thương, đệ tử hãy trà trộn vào cung trước
    để tổ chức cơ quan thám thính. Chưa biết chừng nhờ đấng Hoàng thiên phù hộ
    sẽ lượm được những tin tức cần thiết.
    Cửu Nạn đáp:
    - Ngươi bản tính thông minh lại cơ cảnh dị thường, hoặc giả làm xong việc
    này. Công lao to lớn đó!
    Bà nói tới đây thở phào một cái. Cặp mắt sáng lên ra chiều khích lệ.
    Vi Tiểu Bảo cực kỳ xúc động. Gã toan thổ lộ chân tình:
    - Trong tay đệ tử còn sáu bộ Tứ thập nhị chương kinh.
    Nhưng tiếp theo gã lại nghĩ:
    - Tiểu Huyền tử đã có mối giao tình thân như cốt nhục đối với ta. Nếu ta
    giúp sư phụ phá huỷ giang sơn của y khiến y mất ngôi Hoàng đế, thì còn nghĩa
    khí gì nữa?
    Cửu Nạn nạn thấy gã lộ vẻ chần chừ, liền cho là gã lo âu không thành
    công được. Bà an ủi:
    - Việc này thật khó thành công. Chúng ta chỉ biết hết lòng hết sức, cúc
    cung tận tuỵ mà làm tới đây hay tới đó. Cổ nhân đã nói: "Mưu sự là ở người
    nhưng việc thành hay bại có trời định". Hỡi ơi! Không hiểu khí số nhà họ Chu
    còn cơ phục hưng hay đã hết rồi! Ngoài hai chục năm ta đã chán nản mọi sự,
    cắt dứt lòng trần tục. Không ngời sau khi gặp ngươi và Hồng Anh, chí hưng
    quốc lại trỗi dậy, tự mình hứng lấy công cuộc hiện đại.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:52 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 252 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Sư phụ! Sư phụ đã là công chúa thì giang sơn này tức là giang sơn của
    sư phụ. Thiết tưởng sư phụ không thể để người ta chiếm đoạt giang sơn nhà
    mình, mà phải đoạt lại cho kỳ được mới nghe.
    Cửu Nạn thở dài đáp:
    - Đây không phải là việc riêng của một nhà ta, vả lại dòng họ Chu chết
    gần hết rồi.
    Bà xoa đầu Vi Tiểu Bảo nói tiếp:
    - Tiểu Bảo! Những chuyện ta nói với ngươi đây, nhất thiết không nên tiết
    lộ cho sư tỷ của ngươi hay một câu nào.
    Vi Tiểu Bảo gật đầu vâng dạ. Gã tự hỏi:
    - Sư tỷ xinh đẹp và khả ái như vậy, chẳng hiểu vì lẽ gì sư phụ lại không
    thích nàng? Chắc tại nàng không khéo nịnh hót.
    Sáng sớm hôm sau, Vi Tiểu Bảo vào cung bái kiến Hoàng đế.
    Vua Khang Hy cả mừng dắt tay gã vừa cười vừa hỏi:
    - Con mẹ nó! Sao mãi đến nay ngươi mới về? Hàng ngày ta mong đợi
    ngươi. Trước kia ta rất đỗi lo âu, chỉ sợ ngươi bị mụ ác ni cô đó bắt đem đi thì
    cái mạng nhỏ xíu của ngươi làm sao mà giữ được? Hôm kia nghe Đa Long về
    báo đã gặp ngươi rồi ta mới yên dạ. Ngươi đã thoát hiểm trong trường hợp
    nào?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Lúc đó mụ ác ni cô kia căm phẫn nô tài đến cực điểm, mụ đấm đá túi bụi.
    Sau nô tài nói là Hoàng đế cũng là bậc thánh quân như Nghiêu, Thuấn, Vũ,
    Thang, không thể giết được. Mụ liền nói nhiều điều đại nghịch. Hễ nô tài tán
    dương Hoàng đế một câu là mụ lại tát cho một cái đến nỗi nẩy đom đóm mắt.
    Sau nô tài muốn tránh cái hại trước mắt liền nổi tiếng rên la ra chiều đau đớn.
    Vua Khang Hy hỏi:
    - Ngươi để mụ đánh chết cũng uổng mà thôi. Lai lịch mụ ác ni cô đó ra
    sao? Mụ nghe ai sai khiến mà đi làm việc hành thích?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Mụ vâng lời sai khiến của ai, nô tài cũng không hiểu. Khi đó mụ bắt được
    nô tài rồi liền lấy dây cột hai tay nô tài lại giong đi như dắt khỉ. Tâu Hoàng
    thượng ! Ngoài miệng nô tài không dám thoá mạ mụ, nhưng trong bụng cũng chửi
    ngầm cả mười bảy, mười tám đời tổ tiên nhà mụ.
    Vua Khang Hy cười nói:
    - Cái đó đã hẳn. Gặp tình trạng này còn ai không thoá mạ?
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Mụ lôi đi mấy ngày, hai ba lần toan giết nô tài. May dọc đường gặp một
    người, mà người này lại có chút giao tình với nô tài. Y đã giúp nô tài nói với mụ
    nhiều câu tử tế. Từ đó mụ ác ni cô kia mới thôi không đánh đập nô tài nữa.
    Vua Khang Hy lấy làm kỳ hỏi:
    - Người đó là ai?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Người đó họ Dương, hiện làm thủ lãnh bọn thị vệ dưới trướng thế tử của Bình Tây Vương.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:53 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 253 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Hồi 133
    Giả thái hậu bại lộ hành tung
    Vua Khang Hy nghe Vi Tiểu Bảo nói tới đây rất lấy làm hứng thú, liền
    phán hỏi:
    - Gã đã là thủ hạ của cha con Ngô Tam Quế sao còn nói tốt
    cho ngươi?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Sự thực cũng bởi Thánh thượng anh minh mà ra. Hôm ấy người nhà họ Mộc
    ở Vân Nam vào cung quấy rối định vu hãm Ngô Tam Quế. Ai cũng tin là sự thực,
    nhưng bị Thánh thượng khám phá âm mưu. Thánh thượng phái nô tài đến truyền
    dụ con trai Ngô Tam Quế, nhân thế mà gặp gã họ Dương. Gã quen nô tài từ
    bữa đó.
    Vua Khang Hy gật đầu nói:
    - Té ra là thế!
    Lúc Vi Tiểu Bảo tiến cung, trong lòng đã nghĩ s½n một thiên biện thuyết
    trường giang đại hải. Gã liền tâu:
    - Gã họ Dương kia tên Dật Chi đã thuật lại cho ni cô nghe câu chuyện
    nhà họ Mộc. Gã bảo đức Hoàng thượng tuy còn nhỏ tuổi mà kiến thức đã hơn
    cả Nghiêu, Thuấn, Vũ, Thang. Thông minh trí tuệ của ngài đáng bậc thần tiên Bồ
    Tát giáng hạ phàm trần, ni cô bán tín bán nghi nên đối với nô tài chẳng coi là
    quan trọng nữa.
    Gã dừng lại một chút rồi tiếp:
    - Đêm hôm ấy, Dương Dật Chi nói chuyện với ni cô ở trong phòng. Nô tài
    giả vờ ngủ say, nhưng lắng tai nghe lén thì ra ni cô đến hành thích Thánh
    thượng quả đã nghe lời người ta sai khiến.
    Vua Khang Hy hỏi:
    - Có phải Ngô Tam Quế không?
    Vi Tiểu Bảo đầy vẻ kinh dị tâu:
    - Té ra Thánh thượng biết cả rồi. Phải chăng Đa Long đã tâu bày với
    Thánh thượng?
    Vua Khang Hy đáp:
    - Không phải đâu. Tên đầu mục đoàn vệ sĩ dưới trướng Ngô Tam Quế đã
    quen biết ni cô, lại ngấm ngầm thương nghị với mụ thì dĩ nhiên làm gì có chuyện
    tử tế?
    Vi Tiểu Bảo vừa kinh ngạc vừa mừng thầm, quì mọp ngay xuống dập đầu
    tâu:
    - Muôn tâu Thánh thượng! Nô tài được làm việc cho Thánh thượng trong
    lòng thật là vui sướng! Việc gì Thánh thượng cũng đoán trúng, không cần nô tài
    phải nói. Mọi sự của Thánh thượng cũng như của nô tài đều đại cát, vĩnh viễn
    không chịu thua kẻ khác.
    Vua Khang Hy cười nói:
    - Đứng dậy đi! Đứng dậy đi! Lần trước lên chùa Thanh Lương trên Ngũ Đài
    Sơn cũng gặp nguy hiểm đấy chứ? Nếu không có ngươi liều mạng ra đứng chắn
    trước mình ta...
    Nhà Vua nói tới đây, mặt rồng nghiêm trang, nói tiếp:
    - ...thì âm mưu của tên gian tặc đã thành sự rồi.
    Nhà Vua nghĩ đến hôm ấy Bạch Y ni đánh một đòn như sấm nổ chớp
    nhoáng lại run sợ.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Sự thực thì ni cô phóng chiêu kiếm đó, thân thủ mau lẹ của Thánh thượng
    dĩ nhiên sẽ sử chiêu "Cô vân xuất trục" để tránh khỏi. Tiếp theo Thánh thượng
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:54 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 254 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    xoay tay phóng chưởng ra chiêu "Thái hồng tì thủy" đánh xuống vai mụ ác ni cô
    đó thì tất mụ phải xin đầu hàng không còn nghi ngờ gì nữa.
    Gã thở phào nói tiếp:
    - Nhưng nô tài vì quá cẩn thận đâm ra hồ đồ, chỉ sợ mụ đả thương đến
    long thể, nên hốt hoảng xông vào ngăn chặn để chịu nhát kiếm thay cho Thánh
    thượng, thành ra công phu tuyệt hảo của Thánh thượng không có cơ hội để thi
    triển trước mặt bọn hoà thượng cho hiển oai phong. Thật là đáng tiếc!
    Vua Khang Hy nổi lên tràng cười ha hả. Ngài tự biết nếu hôm đó không có
    Vi Tiểu Bảo đứng ra ngăn chặn, tất bị Bạch Y ni đâm chết rồi. Nhà Vua nghĩ
    đến tên thủ hạ hết lòng tận trung mà không nhận công như vậy thật là hiếm có,
    nên lấy làm vừa dạ.
    Nhà Vua hớn hở cười nói:
    - Ngươi còn nhỏ tuổi đã làm quan lớn rồi. Chờ ngươi thêm vài tuổi nữa, ta
    lại thăng quan cho.
    Vi Tiểu Bảo lắc đầu tâu:
    - Nô tài không mong muốn chức quan to mà chỉ cầu được làm việc cho
    Thánh thượng, không để ngài nổi nóng là đủ lấy làm mãn nguyện lắm rồi.
    Vua Khang Hy vỗ vai gã nói:
    - Hay lắm! Hay lắm! Gã họ Dương còn nói những chuyện gì với ni cô?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Dương Dật Chi tiếp tục khuyên nhủ ni cô không ngớt. Gã kể ra rất
    nhiều điểm hay của Hoàng thượng. Gã cũng nói là Ngô Tam Quế có ơn với thân
    phụ gã, nên gã có bổn phận phải bảo vệ cho hắn, nhưng hắn quyết tâm muốn
    làm Hoàng đế mà gây chuyện đại nghịch vô đạo. Như thế thì không được.
    Vi Tiểu Bảo hắng đặng rồi nói tiếp:
    - Dương Dật Chi rất lo sợ âm mưu sẽ bị bại lộ thì mọi người toàn gia tru
    lục. Mụ ni cô bảo cả nhà mụ bị bọn Thát Đát...
    Gã biết lỡ lời liền đổi lại:
    - Cả nhà mụ bị người Mãn Châu sát hại mà Ngô Tam Quế lại đối với mụ rất
    lịch sự. Sở dĩ mụ hành thích một là vì nể mặt Ngô Tam Quế, hai là để trả thù
    cho song thân. Mụ không sợ chuyện toàn gia tru lục.
    Vua Khang Hy lẩm nhẩm gật đầu.
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Dương Dật Chi liền trả lời mụ: Hoàng thượng rất nhân từ với trăm họ,
    nếu... nếu quả mụ hại được Hoàng thượng thì Ngô Tam Quế sẽ lên làm Hoàng
    đế, dĩ nhiên gã được làm quan to đến chức đại tướng quân, nhưng bách tính
    trong thiên hạ sẽ cực kỳ khổ sở.
    Vi Tiểu Bảo ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Mụ ni cô dường như đã mềm lòng. Mụ ngẫm nghĩ hồi lâu rồi cho là Dương
    Dật Chi nói đúng. Mụ quyết không làm việc này nữa.
    Vi Tiểu Bảo thở dài nói tiếp:
    - Hai người thương nghị với nhau một lúc rồi đi đến kết luận: nếu Ngô Tam
    Quế còn phái người đi hành thích thì họ sẽ ngấm ngầm giết chết thích khách.
    Vua Khang Hy cả mừng phán:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:54 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 255 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Thế là hai người đó đã hiểu rõ đại nghĩa.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Nhưng theo lời Dương Dật Chi thì còn một việc không phải dễ dàng.
    Vua Khang Hy hỏi:
    - Lại còn điều chi cổ quái?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Vì hai người nói nhỏ quá, nô tài không hiểu rõ được, chỉ nghe mang
    mánng Diên Bình quận vương... họ Trịnh ở Đài Loan gì gì... Dường như Ngô Tam
    Quế muốn cùng người họ Trịnh nào đó chia đôi thiên hạ.
    Nhà Vua đứng dậy lớn tiếng:
    - Té ra thằng cha đó ngấm ngầm cấu kết với tên phản tặc ở Đài Loan.
    Vi Tiểu Bảo ra chiều tức giận hỏi:
    - Con mẹ nó! Thằng cha họ Trịnh ở Đài Loan là quân chó đẻ nào vậy?
    Vua Khang Hy đáp:
    - Tên phản tặc họ Trịnh hùng cứ đảo Đài Loan, không chịu phục tùng
    vương hoá. Vì nơi đó là một hòn đảo ngoài biển khơi, nên trong lúc nhất thời
    chưa thể bình định ngay được.
    Vi Tiểu Bảo làm như chợt tỉnh ngộ nói:
    - Té ra là thế. Lúc đó nô tài càng căm hận, bụng bảo dạ: Giang sơn này
    của đức Hoàng thượng. Họ Trịnh, họ Ngô là cái con khỉ gì mà dám lớn mật tính
    việc chia thiên hạ của Hoàng thượng?
    Gã nói tiếp:
    - Họ Trịnh ở Đài Loan phái thằng con thứ hai là Trịnh Khắc... Trịnh Khắc...
    Vua Khang Hy ngắt lời:
    - Là Trịnh Khắc Sảng.
    Vi Tiểu Bảo tươi cười đáp:
    - Phải rồi! Phải rồi! Hoàng thượng thánh minh, chẳng chuyện gì không biết.
    Nhà Vua chỉ mỉm cười chứ không nói gì. Mấy năm nay ngài đã có ý định thâu
    tóm đảo Đài Loan vào bản đồ cương thổ, nên từng phái người thám thính cho
    biết tình hình anh em, cha con họ Trịnh, cùng những chuyện quân chính, quân
    bị, thuyền bè ở miền duyên hải.
    Vi Tiểu Bảo lại nói:
    - Trịnh Khắc Sảng gần đây mới đến Vân Nam bàn định kế hoạch cùng Ngô
    Tam Quế hơn nửa tháng rồi.
    Vua Khang Hy đùng đùng nổi giận. Sắc mặt biến đổi, ngài hỏi:
    - Có chuyện đó ư?
    Nguyên Đài Loan và Vân Nam là những mối lo ngại rất lớn cho nhà Vua.
    Việc Trịnh Khắc Sảng đến Vân Nam bây giờ ngài mới biết.
    Vi Tiểu Bảo nói:
    - ở Đài Loan có một nhân vật võ công cao thâm đi theo Trịnh Khắc Sảng
    để bảo vệ cho gã ở dọc đường. Người đó họ Phùng, tên gọi Nhất kiếm xuất
    huyết gì gì đó.
    Vua Khang Hy cải chính:
    - Hắn là Nhất kiếm vô huyết Phùng Tích Phạm. Phùng Tích Phạm, Lưu Quốc
    Hiên và Trần Vĩnh Hoa ba người tự xưng là Đài Loan tam hổ.
    Vi Tiểu Bảo nghe Hoàng thượng nhắt đến tên sư phụ thì trong lòng không
    khỏi hồi hộp. Gã gượng cười nói:
    - Phải rồi! Phải rồi! Đúng là Nhất kiếm vô huyết Phùng Tích Phạm.
    Gã nói tiếp:
    - Theo lời Dương Dật Chi thì trong ba con hổ ở Đài Loan có Trần Vĩnh
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:55 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 256 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Hoa là người tốt. Còn Phùng Tích Phạm và tên nữa là người bại hoại. Dương
    Dật Chi còn nói: Trần Vĩnh Hoa không dám làm việc phản bạn Hoàng thượng.
    Nhưng một mình y không địch nổi hai lão hổ kia.
    Gã muốn nói tốt cho ba người là Cửu Nạn, Dương Dật Chi và Trần Cận
    Nam ở trước mặt Vua Khang Hy đề phòng sau này ba người đó lỡ ra bị Thanh
    triều bắt sống còn có cơ cứu vãn được.
    Vua Khang Hy lắc đầu hỏi:
    - Cái đó chưa chắc. Phải chăng ngươi bảo Phùng Tích Phạm cũng đến Vân
    Nam?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Đó là lời Dương Dật Chi nói với ni cô kia. Họ còn bảo: trên chốn giang
    hồ rất nhiều người đối nghịch với Ngô Tam Quế, nên mở sát quỉ đại hội ở phủ
    Hà Gian để thương nghị kế hoạch hạ sát họ Ngô, Trịnh Khắc Sảng và Phùng
    Tích Phạm trà trộn vào cuộc đại hội này để nghe tin tức và báo cho Ngô Tam
    Quế biết.
    Gã dừng lại một chút rồi tiếp:
    - Hai người nói mỗi lúc một nhỏ tiếng đi, dường như bàn định mưu sát Trịnh
    Khắc Sảng mà sợ không địch nổi Phùng Tích Phạm. Nô tài chú ý lắng tai nghe
    hồi lâu mà vẫn không sao hiểu được sự thật. Có điều họ tuyệt không đả động
    gì đến âm mưu gia hại Hoàng thượng, nên nô tài cũng không cần nghe nữa, rồi
    sau ngủ đi lúc nào không biết.
    Gã lại kể tiếp:
    - Vào khoảng nửa đêm, Dương Dật Chi lén lút kêu nô tài tỉnh dậy, rồi giải
    khai huyệt đạo cho. Gã còn bảo ni cô đang ngồi luyện công và xúi nô tài đi
    cho êm thắm.
    Vua Khang Hy gật đầu nói:
    - Như vậy là họ Dương còn có lương tâm.
    Vi Tiểu Bảo thừa cơ nói ngay:
    - Đúng thế! Sau này Hoàng thượng tru lục Ngô Tam Quế, xin lượng thánh
    bao dung cho Dương Dật Chi.
    Vua Khang Hy đáp:
    - Nếu gã lập nên công trạng thì chẳng những ta tha mạng mà còn phong
    thưởng cho gã nũa.
    Nhà Vua lại hỏi:
    - Trong cuộc sái quỉ đại hội, người còn nghe được tin tức gì nữa không?
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Bọn họ bàn định mỗi tỉnh bầu một minh chủ. Trịnh Khắc Sảng làm minh
    chủ tỉnh Phúc Kiến. Dường như sau này những tỉnh Quảng Đông, Triết Giang,
    Thiểm Tây gì gì đó đều cũng thuộc về nhà họ Trịnh.
    Vua Khang Hy mỉm cười nghĩ bụng:
    - Đây chắc là Tiểu Quế Tử nghe lầm, nhất định là Giang Tây chứ không
    phải là Thiểm Tây.
    Nhà Vua hai tay chắp để sau lưng đi lui đi tới trong thư phòng đến mấy
    chục lượt, ra chiều suy nghĩ.
    Đột nhiên ngài dừng bước hỏi:
    - Tiểu Quế Tử! Ngươi có dám đi Vân Nam không?
    Vi Tiểu Bảo kinh hãi vì câu hỏi bất ngờ, gã hỏi lại:
    - Phải chăng Hoàng thượng phái nô tài đi thám thính Ngô Tam Quế?
    Vua Khang Hy gật đầu đáp:
    - Vụ này kể ra thật nguy hiểm. Nhưng người còn nhỏ tuổi, chắc Ngô Tam
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:56 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 257 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Quế không đề phòng cẩn mật đâu. Vả lại ngươi có tên hảo hữu Dương Dật
    Chi, nhất định gã sẽ chiếu cố cho ngươi.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Dạ! Muôn tâu Thánh thượng. Chẳng phải nô tài lo ngại chuyện đi Vân
    Nam, nhưng nô tài vừa mới về cung, chưa được kề cận bên mình Thánh thượng
    mấy bữa, nay phải xa rời thì trong lòng không được vui thỏa.
    Vua Khang Hy gật đầu đáp:
    - Phải rồi! Ta cũng có ý nghĩ như vậy. Đáng tiếc là ta ở ngôi Hoàng đế,
    chẳng thể ra đi tuỳ tiện, không thì chúng ta cùng đến Vân Nam. Ta nắm râu Ngô
    Tam Quế, ngươi chụp lấy hai tay hắn để hỏi xem: Con mẹ ngươi! Có chịu đầu
    hàng không? Như vậy há chẳng thú lắm ư?
    Vi Tiểu Bảo cười tâu:
    - Thế thì tuyệt diệu! Nhưng Thánh thượng không đi Vân Nam được, nô tài
    sẽ tới đó gạt Ngô Tam Quế lai kinh rồi Thánh thượng cùng nô tài vặn râu hắn,
    có thú không?
    Vua Khang Hy cười ha hả phán:
    - Hay lắm! Hay lắm! Nhưng ta e rằng Ngô Tam Quế là tay xảo quyệt phi
    thường, không chịu mắc bẫy.
    Bỗng nhà vua la lên:
    - à phải rồi! Tiểu Quế Tử! Ta nghĩ ra được một biện pháp khiến cho hắn
    không nghi ngờ gì nữa.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Hoàng thượng thần cơ diệu toán. Mưu lược của Hoàng thượng nhất định
    cao thâm khôn lường!
    Vua Khang Hy nói:
    - Chúng ta đem Kiến Ninh công chúa gả cho con trai hắn, kết thành thông
    gia thì tất hắn không đề phòng gì nữa.
    Vi Tiểu Bảo sửng sốt:
    - Gả công chúa cho gã tiểu tử Ngô ứng Hùng?...Cái đó... cái đó há chẳng
    là phước đức cho bọn chúng quá ư?
    Nhà Vua nói:
    - Công chúa là con gái của mụ điếm già. Chúng ta gả y đi Vân Nam là để y
    phải chịu đau khổ. Sau này Ngô Tam Quế phạm tội toàn gia tru lục là giết luôn
    cả y nữa.
    Nhà Vua nói tới đây vẫn còn hằn học trong lòng.
    Nguyên Vua Khang Hy rất ưa thích cô em gái, nhưng từ ngày ngài phát giác
    ra Thái hậu gia hại mẫu thân mình, lại khiến cho đức Vua cha buồn bực bỏ nhà
    đi tu, ngài oán ghét luôn cả cô em.
    Vua Khang Hy nói tiếp:
    - Khi đó ta khép mụ điếm già vào tội dạy con không có đường lối và bức
    bách mụ phải tự tử.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Tâu Hoàng thượng! Nô tài nghe tin động trời nói ra tất Hoàng thượng
    hoan hỷ phi thường.
    Vua Khang Hy phán nói:
    - Tin tức gì mà hay thế?
    Vi Tiểu Bảo kề miệng vào bên tai nhà Vua khẽ nói:
    - Mụ điếm già là giả Thái hậu. Còn chân Thái hậu vẫn bình yên ở trong
    cung Từ Ninh.
    Vua Khang Hy giật mình kinh hãi, cất tiếng run run hỏi:
    - Ngươi bảo sao? Làm gì có chuyện giả Thái hậu?
    Vi Tiểu Bảo liền đem việc giả Thái hậu cầm tù chân Thái hậu rồi mụ mạo
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:57 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 258 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    xưng Thái hậu để hành động cực kỳ tàn ác thuật lại cho nhà Vua nghe. Đức
    Vua trợn mắt há miệng hồi lâu không thốt nên lời.
    Sau một lúc ngài cất tiếng nói:
    - Sao ngươi... ngươi biết chuyện này?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Từ ngày nô tài biết mụ điếm già lòng dạ tàn độc, lúc nào cũng băn
    khoăn lo ngại mụ bất lương tìm cách gia hại Hoàng thượng, nên nô tài mua cả
    bọn cung nữ trong cung Từ Ninh để chúng ngấm ngầm thị, hễ thấy điều gì khác
    lạ là lập tức tâu trình Hoàng thượng. Vụ này chúng ta phải hạ thủ trước đi mới
    xong. Bữa nay nô tài vừa vào cung liền được tên cung nữ kia báo cáo chuyện
    tày đình.
    Vua Khang Hy trán toát mồ hôi nhỏ giọt, run lên hỏi:
    - Tên cung nữ đó đâu rồi?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Nô tài nhận thấy vụ này quan hệ rất lớn, nếu để thị lỡ mồm lỡ miệng tiết
    lộ ra ngoài thì nguy hại vô cùng, nên nô tài thừa cơ lúc vắng người đẩy thị
    xuống giếng chết rồi. Thực ra trong lòng nô tài rất áy náy về hành vi vô nhân
    đạo đó.
    Vua Khang Hy gật đầu, mặt rồng lộ vẻ an ủi, phán:
    - Ngươi làm thế là phải. Sáng mai ngươi mò xác thị lên chôn cất cho tử tế.
    Đồng thời ngươi điều tra biết rõ thân nhân thị để phủ tuất trọng hậu cho họ.
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Dạ dạ, nô tài xin tuân lời thánh dụ và làm cho ổn thỏa.
    Vua Khang Hy giục:
    - Vụ này không chậm trễ được. Chúng ta phải đến cung Từ Ninh ngay.
    Nhà Vua nói rồi đứng dậy với lấy hai thanh bảo kiếm treo trên tường. Ngài
    đưa cho Vi Tiểu Bảo một thanh và khẽ dặn:
    - Chúng ta phải tự hành động lấy, không nên để bọn cung nữ và thái giám
    hay biết.
    Vi Tiểu Bảo gật đầu tâu:
    - Tâu Hoàng thượng! Võ công mụ điếm già rất lợi hại. Khi Hoàng thượng
    thấy mụ thì trước hết là chặt cánh tay mụ đi rồi sẽ thẩm vấn tình hình.
    Nhà Vua gật đầu đáp:
    - Phải rồi.
    Vi Tiểu Bảo lại tâu:
    - Hoàng thượng nên hạ dụ cho bọn thị vệ chầu chực ở ngoài cung Từ Ninh
    để phòng ngừa chuyện bất trắc thì hô bọn chúng tiến vào tiếp viện. Nếu
    không thể mà mụ điếm già hành hung, xẩy cuộc động thủ, thì tấm thân vạn kim
    của Hoàng thượng... thật có điều không ổn.
    Vua Khang Hy gật đầu, quyết định chủ ý:
    - Nếu xẩy chuyện bất trắc phải kêu bọn thị vệ vào tiếp viện thì sau khi
    xong việc sẽ giết chúng để bịt miệng.
    Nhà Vua ra khỏi thư phòng, chỉ truyền cho tám tên thị vệ hộ giá đến cung
    Từ Ninh và hạ lệnh cho chúng canh gác trong vườn hoa, nếu không hô hoán thì
    không được vào.
    Ngài cùng Vi Tiểu Bảo đi thẳng tới tẩm điện của Thái hậu. Bọn cung nữ và
    thái giám ở cung này lật đật cùng quỳ xuống nghênh tiếp.
    Vua Khang Hy phán:
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:57 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 259 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    - Các ngươi ở cả ngoài vường hoa, không ai được vào.
    Mọi người run sợ tuân chỉ lui ra.
    Vi Tiểu Bảo đã biết trước giả Thái hậu phóng ra bảy chiêu •Hoá cốt miên
    chưởng• đánh tới sư phụ gã là Cửu Nạn, rồi những chưởng lực âm độc này lại
    đưa trở về hết cho bà phải chịu. Tuy Cửu Nạn đã dạy cách hoá giải, nhưng từ
    đó trở đi nếu mụ sử dụng nội lực là lập tức xương cốt toàn thân phải gẫy nát.
    Gã bấm đốt ngón tay tính lại đến nay thì hiện giờ nội lực trong người bà
    dù chưa tiêu tan hết cũng chẳng còn được bao nhiêu, chắc mụ không dám
    động thủ.
    Hơn nữa gã còn nắm Ngũ long lệnh trong tay, có thế bắt giả Thái hậu phải
    phục tùng, nên gã rất yên tâm, chẳng lo ngại gì hết.
    Còn Vua Khang Hy chỉ biết võ công của Thái hậu rất ghê gớm, công phu
    của ngài hoàn toàn do Thái hậu truyền thụ. Bây giờ dù có thêm Vi Tiểu Bảo,
    nhà Vua tính lực lượng hai người vẫn còn kém bà xa. Chỉ trông vào bên mình có
    kiếm mà bà tay không, lại hạ thủ một cách bất ngờ cho mụ không kịp đề phòng
    như vụ hạ Ngao Bái năm trước, mới có cơ thủ thắng.
    Nhà Vua trong lòng hồi hộp tiến vào tẩm điện, bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
    Vi Tiểu Bảo tự nhủ:
    - Bữa nay là một cơ hội tốt cho ta lập đại công. Ta mà nhảy xổ vào mụ
    điếm già, Hoàng thượng chỉ cho là ta liều mình vì việc quân vương, chứ có biết
    đâu mụ phải nằm yên như con chó chết?
    Gã khẽ tâu:
    - Võ công mụ điếm già cực kỳ lợi hại! Hoàng thượng không nên mạo hiểm.
    Vua Khang Hy gật đầu, tay nắm chặt đốc kiếm.
    Nhà Vua vào tẩm điện không thấy có ai. Trên giường trướng gấm buông rủ.
    Bỗng nghe thanh âm Thái hậu từ trong trướng hỏi vọng ra:
    - Hoàng nhi! Sao mấy bữa nay không thấy Hoàng nhi vào cung Từ Ninh?
    Thân thể Hoàng nhi vẫn an khang chứ?
    Nguyên trước Vua Khang Hy vẫn hàng ngày vào cung Từ Ninh vấn an Thái
    hậu thì Vi Tiểu Bảo lập tức nhảy vào ôm lấy mụ để nhà Vua cung kiếm chặt tay.
    Không ngờ giữa ban ngày mà Thái hậu cũng còn ngủ trên giường.
    Vua Khang Hy đáp:
    - Hài nhi nghe mẫu hậu thân thể khiếm an, vội đến thần hôn.
    Ngài đưa mắt ra hiệu cho Vi Tiểu Bảo rồi phán:
    - Ngươi thử vén mùng lên cho trẫm coi mẫu hậu.
    Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng, tiến vào trước giường.
    Thái hậu nói:
    - Đừng vén mùng! Ta sợ gió lắm.
    Vua Khang Hy nghĩ bụng:
    - Nếu ta không nghe lời mụ cứ sai vén mùng lên thì e rằng mụ sinh lòng
    ngờ vực và để ý phòng ngừa.
    Ngài nghĩ vậy liền hỏi:
    - Không hiểu Thái hậu khó ở thế nào? Đã dùng thuốc gì chưa?
    Thái hậu đáp:
    - Uống thuốc rồi. Quan thái y bảo ta bị cảm mạo thường thôi, không có gì
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:58 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 260 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    đáng ngại.
    Vua Khang Hy hỏi:
    - Hài nhi muốn coi sắc diện Thái hậu xem hàn nhiệt thế nào?
    Thái hậu thở dài đáp:
    - Sắc diện ta vẫn như thường, bất tất phải coi làm chi. Hoàng nhi nên về
    nghỉ đi thôi.
    Vua Khang Hy sinh lòng ngờ vực tự hỏi:
    - Không biết mụ muốn giở trò gì đây?
    Vi Tiểu Bảo thấy trong tẩm điện tối mò, liền xoay mình lại nhìn nhà Vua
    giơ tay ra hiệu xin cho gã vào ôm chặt lấy hai chân Thái hậu để Hoàng đế vung
    kiếm lên chặt
    Đột nhiên nhà Vua động tâm tự hỏi:
    - Nếu những tin báo của Tiểu Quế Tử đều là giả dối thì làm thế nào? Ta
    giết lầm người khác thì chẳng cần gì, nhưng nhát kiếm chém xuống rồi mụ lại là
    chân Thái hậu chứ không phải giả mạo thì chẳng những mình là con người hồ đồ
    mà còn phạm tội bất hiếu.
    Rồi ngài tự nhủ:
    - Cho đến bây giờ, ta mới được nghe những lời tố cáo của một mình tên
    Tiểu Quế Tử, chứ chưa có tiếng chuông nào khác để chứng minh. Chẳng thà ta
    cứ để cho Thái hậu đề phòng rồi sẽ hô hoán thị vệ vào bắt mụ, chứ chẳng thể
    hành động lỗ mãng, vung kiếm chém bửa vào chân Thái hậu thì phải ôm hận suốt
    đời.
    Nhà Vua nghĩ vậy liền lắc đầu, vẫy tay ra hiệu cho Vi Tiểu Bảo lui ra.
    Rồi ngài nói:
    - Tâu Thái hậu! Hài nhi vẫn chẳng yên tâm về bịnh tình của Thái hậu chút
    nào.
    Đoạn rảo bước đến trước giường, giơ tay vén mùng lên.
    Cửa mùng vừa rẽ ra hai bên, bỗng thấy Thái hậu hốt hoảng xoay mình,
    quay mặt vào phía trong.
    Nhưng chỉ trong thời gian nháy mắt này, nhà Vua đã trông rõ bộ mặt Thái
    hậu gầy nhom, mà tướng mạo khác hẳn ngày thường.
    Ngài liền nói:
    - Tâu Thái hậu! Dạo này lão nhân gia gầy đi rất nhiều.
    Thanh âm nhà Vua đã phát run.
    Thái hậu thở dài đáp:
    - Từ hôm ta lên Ngũ Đài Sơn trở về, ăn không biết ngon, mỗi ngày chưa
    hết chén cơm. Ta soi gương cơ hồ không nhận ra được mình nữa.
    Vua Khang Hy bụng bảo dạ:
    - Những điều báo cáo của Vi Tiểu Bảo quả nhiên đúng sự thực chứ chẳng
    có chi giả dối. Mụ điếm già không ngờ ta đến đây một cách đột ngột. Mụ nằm
    trong mùng, yên trí chẳng ai nhìn thấy, nên lột bỏ mặt nạ không cải trang nữa.
    Vì thế mà mụ không chịu để ta coi rõ chân tướng. Bây giờ ta đã được nhìn tận
    mắt, chẳng lẽ còn lầm được sao?
    Lửa giận bốc lên ngùn ngụt, nhà Vua lớn tiếng:
    - Trời ơi! Thái hậu! Trong tủ kia có con chuột lớn. Các ngươi đâu! Mau vào
    đánh đuổi con chuột này đi.
    Nhà Vua vừa nói vừa hấp tấp lùi lại hai bước, vì ngại sợ Thái hậu thấy chân
    tinh bại lộ mà động thủ một cách đột ngột làm khó dễ cho mình.
    Hồi 134
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 9:59 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 261 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Trịnh công tử kết án trần gia
    Lại nghe Thái hậu cất tiếng hỏi:
    - Tủ đóng rất kín, làm sao bên trong lại có chuột được?
    Vua Khang Hy bụng bảo dạ:
    - Nói tới đây là mọi sự bại lộ rồi. Bây giờ mụ đã chuẩn bị s½n sàng, không
    thể tập kích đột ngột được nữa.
    Nhà Vua lui ra đến cửa, nhìn Vi Tiểu Bảo vẫy tay nói:
    - Gọi thị vệ vào đây! Trong tủ có thanh âm quái lạ, không chừng thích
    khách ẩn mình trong đó để toan ám hại Thái hậu.
    Vi Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi quay ra ngoài lớn tiếng hô:
    - Thánh chỉ truyền cho thị vệ vào hầu.
    Tám tên thị vệ chạy vào đứng ở cửa tẩm điện khom lưng đợi chỉ.
    Thái hậu nổi giận hỏi:
    - Hoàng nhi! Ngươi làm trò gì vậy?
    Vua Khang Hy cười đáp:
    - ồ! Phải rồi! Kiến Ninh công chúa ẩn mình trong tủ để giỡn chơi. Tâu Thái
    hậu! Hài nhi tìm y khắp nơi không thấy. Nhất định y vào trong tủ ngồi ẩn.
    Nhà Vua giơ tay mặt lên vẫy.
    Vi Tiểu Bảo chạy đến mở tủ, nhưng cửa tủ khoá chặt không mở ra được.
    Vua Khang Hy cười hỏi:
    - Tâu Thái hậu! Chìa khoá tủ này đâu?
    Thái hậu tức giận lớn tiếng:
    - Ta đang khó ở, mà hai đứa trẻ nít các ngươi không để yên, còn vào đây
    quấy nhiễu, đùa giỡn. Các ngươi ra đi, mau!
    Bọn thị vệ đã biết Hoàng đế thường tỉ võ đùa giỡn với công chúa Kiến
    Ninh, nghe Thái hậu nói vậy, tên nào cũng tủm tỉm cười.
    Vua Khang Hy thấy Thái hậu không chịu mở tủ liền hô:
    - Nạy cửa tủ ra! Thái hậu trong mình khó ở, không được quấy rầy lão nhân
    gia.
    Vi Tiểu Bảo đáp:
    - Dạ! Nô tài xin tuân chỉ.
    Gã rút lưỡi trủy thủ ở ống giày ra thò lưỡi dao vào cửa tủ khẽ rạch một
    cái. Khoá tủ đứt liền, cánh cửa tủ mở ra.
    Trong tủ chỉ thấy toàn chăn mùng và mười mấy bộ áo, chứ chẳng có người
    nào.
    Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi tự hỏi:
    - Đêm qua hiển nhiên chân Thái hậu còn bị dấu ở trong tủ mà, sao bây
    giờ lại chẳng thấy đâu? Phải chăng mụ điếm già sợ sư phụ ta tiết lộ vụ này ra
    ngoài nên hạ sát chân Thái hậu rồi?
    Gã quay đầu lại nhìn thấy nhà Vua lộ vẻ kinh nghi, liền nhìn vào giường thì
    thấy một chỗ chăn cao lù lù, dường như có dấu người.
    Gã cả mừng tâu:
    - Công chúa ẩn ở trong chăn Thái hậu.
    Nhà Vua vội giục:
    - Kéo y ra đây mau!
    Ngài sợ giả Thái hậu thấy sự tình bị bại lộ, có thể hạ sát chân Thái hậu tức
    khắc.
    Vi Tiểu Bảo nhảy xổ lại bên giường, thò tay vào trong chăn luồn dưới
    cẳng Thái hậu, tưởng để kéo chân Thái hậu ra. Nào ngờ gã đụng tay và cái đùi
    lông lá xồm xoàm, bất giác giật mình kinh hãi.
    Giữa lúc ấy một cẳng chân lớn đá mạnh ra đột ngột trúng vào trước ngực
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Sun Jan 05, 2014 10:00 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 262 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo.
    Vi Tiểu Bảo rú lên một tiếng:
    - úi chao!
    Rồi ngã ngửa về phía sau.
    Tấm chăn hất tung lên! Một người trần truồng như khối thịt lù lù trùm chăn
    lên Thái hậu rồi ôm lấy chạy ra cửa.
    Bọn thị vệ giật mình kinh hãi vội vàng cản đường, liền bị khối thịt đụng
    mạnh. Năm tên thị vệ bị hất tung đi.
    Khối thịt lớn ôm Thái hậu xông ra ngoài.
    Nhà Vua đứng cửa ngó theo thấy khối thịt chạy nhanh như bay. Chỉ mấy cái
    nhô lên hụp xuống đã đến chân tường ngự hoa viên.
    Vua Khang Hy lớn tiếng hô:
    - Rượt theo cho mau!
    Năm tên thị vệ đụng vào khối thịt bị gẫy xương ngã lăn dưới đất không bò
    dậy được.
    Còn ba tên phải đi quanh bức tường vây để ra ngoài thì không thấy khối
    thịt đâu nữa.
    Vua Khang Hy lại hô:
    - Về đây! Về đây!
    Ba tên thị vệ không biết làm thế nào nghe Hoàng đế hô hoán liền trở gót
    chạy về.
    Nhà Vua định thần lại phán bảo:
    - Các ngươi đứng yên đây. Đừng có lên tiếng!
    Ngài đóng cửa tẩm điện lại, khẽ hỏi:
    - Vụ này ra làm sao?
    Vi Tiểu Bảo trước ngực đau đớn kịch liệt, gắng gượng ngồi dậy tâu:
    - Yêu... yêu quái!...
    Gã sợ quá, mặt không còn chút huyết sắc.
    Vua Khang Hy lắc đầu nói:
    - Không phải yêu quái. Hắn là gian phu của mụ điếm già.
    Vi Tiểu Bảo chẳng hiểu ra sao, hỏi lại:
    - Gian phu là thế nào?
    Vua Khang Hy đáp:
    - Đó là một người đàn ông. Ngươi không trông rõ ư? Tên này lùn tịt mà
    mập ú, trông chẳng khác một trái banh thịt.
    Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi vừa buồn cười nói:
    - Mụ điếm già dấu một gã đàn ông lùn tịt, mập ú... không mặc quần áo ở
    trong chăn
    Vua Khang Hy nghiêm nghị ngắt lời:
    - Chân Thái hậu ở đâu?
    Vi Tiểu Bảo tâu:
    - Chỉ mong sao bà... không bị mụ điếm giết chết...
    Gã sực nhớ tới điều gì, liền bỏ hết chăn đệm trên giường xuống lật giát
    giường lên nói:
    - Gậm giường còn có sàn ngầm.
    Giữa lúc ấy, bỗng nghe có tiếng người rên rất khẽ.
    Vua Khang Hy cả mừng, chạy lại giúp Vi Tiểu Bảo mở giát giường thì thấy
    bên dưới có người đàn bà đắp một tấm chăn mỏng nằm ngang trên tấm ván.
    Trong tẩm điện tối mò chẳng nhìn thấy gì. Vua Khang Hy hô:
    - Thắp nến lên!
    Vi Tiểu Bảo vội quệt lửa thắp vào đèn nến cầm đến gần soi thì thấy người
    đàn bà này gương mặt trái xoan, nước da xanh lướt. Đúng là chân Thái hậu bị
    giam trong tủ trước kia.
    Nhà Vua được gặp chân Thái hậu hồi ngài còn nhỏ tuổi quá. Đến nay đã
    cách mười mấy năm trời, đáng lý không phân biệt được chân giả. Nhưng tướng
    mạo người đàn bà này giống hệt Thái hậu mà ngài trông thấy hàng ngày, nên
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:06 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 263 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    biết là đúng rồi.
    Vua Khang Hy vội đỡ bà dậy hỏi:
    - Phải chăng... đây là... chân Thái hậu?
    Người đàn bà này lâu ngày không ánh sáng, bị lửa nến làm cho quáng mắt
    không mở ra được. Bà ấp úng:
    - Ngươi... ngươi là....
    Vi Tiểu Bảo đỡ lời:
    - Tâu Thái hậu! Đây là đức đương kim Hoàng đế. Ngài thân hành vào cứu
    thánh giá.
    Người đàn bà gắng gượng hé mắt nhìn Vua Khang Hy một lúc rồi ngập
    ngừng hỏi:
    - Ngươi... ngươi đúng là Hoàng thượng đây chứ?
    Đột nhiên bà oẹ một tiếng rồi khóc oà lên. Bà ôm chặt lấy nhà Vua.
    Vi Tiểu Bảo cầm lấy cây nến lùi ra xa mấy bước.
    Gã liếc nhìn khắp trong tẩm điện chẳng thấy thích khách, gian phu gì gì
    hết. Cả bọn giả cung nữ cũng không còn một tên nào. Gã tự nhủ:
    - Bữa nay Hoàng thượng cùng chân Thái hậu trùng hội, tất có nhiều chuyện
    nói với nhau. Ta ngồi đây có điều bất tiện.
    Gã liền đặt cây đèn nến xuống bàn rồi rón rén lui ra ngoài, xoay tay
    khép cửa điện lại.
    Gã thấy tám tên thị vệ cùng bọn cung nữ, thái giám đứng ngay như cán tàn
    cả một lượt ở ngoài cửa. Tên nào cũng lộ vẻ khủng khiếp.
    Gã vẫy tay triệu tập bọn chúng vào trong vườn hoa và hỏi họ:
    - Vừa rồi đức Hoàng thượng và Kiến Ninh công chúa chơi trò bịt mắt bắt
    dê. Công chúa mặc bộ áo cổ quái trông giống như trái banh thịt chạy ra ngoài,
    các ngươi có trông thấy không?
    Một tên thị vệ cảnh giác mau lẹ vội đáp:
    - Dạ dạ! Thân pháp Kiến Ninh công chúa thật là mau lẹ. Bộ áo công chúa
    mặc coi rất ngoạn mục.
    Vi Tiểu Bảo tủm tỉm cười nói:
    - Trò giỡn chơi trẻ nít đó, đức Hoàng thượng không muốn người ngoài hay
    biết. Các ngươi có mồm thì nắp, có cắp thì đậy, nếu muốn giữ vững cái đầu
    trên cổ. Các ngươi ngửa miệng hớt lẻo nói càn nói bậy là mất mạng đó, có hiểu
    không?
    Bọn thị vệ, cung nữ, đồng thanh đáp:
    - Bọn nô tài xin bưng kín miệng bình, không dám nói hở ra ngoài.
    Vi Tiểu Bảo gật đầu. Gã nhìn năm tên thị vệ bị hất té thụ thương hỏi:
    - Các ngươi vì lẽ gì đang lành lặn mà lại bị thương như vậy?
    Một tên thị vệ đáp:
    - Thưa phó tổng quản đại nhân! Sáng nay bọn tiểu nhân năm người rèn
    luyện võ nghệ rồi ra tay nặng quá, tỷ đấu đến nỗi bị thương.
    Vi Tiểu Bảo làm bộ mắng nhiếc:
    - Còn bà nó! Giữa anh em trong nhà luyện võ mà nặng tay đả thương đến
    như thế ư? Sao các ngươi không đánh chết nhau đi?
    Năm tên thị vệ đồng thanh đáp:
    - Dạ dạ! Từ nay trở đi bọn tiểu nhân xin thận trọng.
    mary tran
    mary tran
    Moderator
    Moderator


    Tổng số bài gửi : 25316
    Join date : 11/06/2012

     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by mary tran Tue Jan 07, 2014 10:07 pm

     Tân lộc đỉnh ký 64ikiv

    Tác giả: Kim Dung

    Nguồn: Internet
    Tổng số trang: 1915



    Trang 264 - Hồi 101 - 140
    trên 1915

    Vi Tiểu Bảo nói:
    - Ta sẽ trích ngân khoản cho mỗi tên bị thương ba chục lạng bạc để chữa
    thuốc.
    Năm tên thị vệ vội khom lưng tạ ơn.
    Vi Tiểu Bảo còn thoá mạ một câu:
    - Tổ bà nó! Gia nương các ngươi nuôi dưỡng lớn người như vậy cũng uổng
    mà thôi. Các ngươi muốn giữ nguyên vẹn cái miệng để ăn cơm thì coi chừng cái
    mõm chó, đừng sủa bậy. Nếu các ngươi sợ lúc ngủ mơ nói quàng thì cắt vức cái
    lưỡi đi cho rồi. Các ngươi bây giờ báo danh cho lão gia nghe.
    Bọn thị vệ, cung nữ, thái giám đều nói họ tên cho gã biết.
    Vi Tiểu Bảo lại hỏi:
    - Được rồi! Câu chuyện bịt mắt bắt dê nữa nay, hễ lão gia mà nghe thấy
    một chút phong thanh thì bất chấp tên nào hớt lẻo ta cũng chém hết cả ba
    mươi lăm đứa. Các ngươi có chịu không?
    Mọi người đều hiểu rằng vừa rồi đã nhìn thấy quái sự là khó lòng bảo tồn
    được tính mạng, vì đức Hoàng thượng sẽ giết hết để bịt miệng. Chúng tự nhủ:
    - Đây là Quế công công làm như vậy để cứu sống cho mình. Y thật là
    khoan nhân đại độ.
    Trong lòng cảm động, chúng quỳ mọp cả xuống đồng thanh nói:
    - Bọn tiểu nhân đa tạ ơn lớn của công công đã thương tình mà cứu mạng
    cho.
    Vi Tiểu Bảo xua tay đáp:
    - Sao các ngươi lại tạ ơn ta? Nếu có ơn đức thì là của Hoàng thượng ban
    cho chứ không phải ta.
    Gã nói rồi trở về cửa tẩm điện, ngồi xuống thềm đá yên lặng chờ đợi.
    Sau quá nửa giờ, gã mới nghe nhà Vua cất tiếng hô:
    - Tiểu Quế Tử vào đây!
    Vi Tiểu Bảo lật đật tiến vào tẩm điện thấy Thái hậu cùng Hoàng thượng
    sóng vai ngồi trên giường. Hai người nắm tay nhau và cặp mắt hãy còn ngấn lệ.
    Gã vội cúi xuống dập đầu hô:
    - Thái hậu vạn thọ! Thánh thượng muôn năm!
    Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
    - Vừa rồi Thánh thượng cùng Kiến Ninh công chúa chơi trò bịt mắt bắt dê,
    bên ngoài có ba mươi lăm tên nô tài trông thấy. Nếu như một tên nào mồm
    miệng bép xép nói hở ra ngoài là nô tài lập tức đem tận số xử tử, không bỏ
    sót một mống. Bọn chúng nghe nô tài tuyên bố như vậy đã sợ vỡ mật, chắc
    không tên nào dám hở môi.
    Vua Khang Hy gật đầu tỏ vẻ hài lòng.
    Vi Tiểu Bảo lại tâu:
    - Nếu Thánh thượng muốn hạ sát bọn chúng ngay để khỏi mối lo âu thì nô
    tài xin lập tức tuân chỉ thi hành.
    Vua Khang Hy nghe Tiểu Bảo nói vậy còn đang chần chừ thì Thái hậu lên
    tiếng:
    - Bữa nay mẫu tử trùng phùng là một đại hỷ sự, không nên có chuyện giết
    người.
    Vua Khang Hy tâu:
    - Dạ! Xin tuân lời mẫu hậu. Chúng ta sẽ làm nhiều Phật sự, cảm tạ đức
    Thượng đế cùng đức Bồ Tát đã phù hộ cho.

    Sponsored content


     Tân lộc đỉnh ký Empty Re: Tân lộc đỉnh ký

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun May 19, 2024 8:32 pm