Chinh chiến đã đi qua nhưng… Những Hình Ảnh Người Lính Việt Nam Cộng Hòa còn mãi với thời gian…
Các bác sĩ thân mến của trường Đại Học Y Khoa Huế. Các bạn đã cùng các bạn ở Đại Học Y Khoa Sài Gòn viết kể lại hoàn cảnh đất nước, vẽ lại hình ảnh cuộc chiến khốc liệt và hoạt động của người y sĩ quân y trong thiên chức người thầy thuốc thời chiến.
Những con chim đầu đàn của Đại Học Y Khoa Huế, 1961-1962 Tôi cũng có vinh hạnh phục vụ trong ngành Quân Y Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa song trong những năm đất nước thanh bình nhất. Ở miền Nam Việt Nam những năm từ 1954 đến 1963 được kể là an lạc, trong đó các năm từ 1956 đến 1960 là thanh bình tuyệt đối và thịnh vượng. Tôi đã ở trong quân ngũ từ 1957 đến năm 1959.
Nhà văn Chu Tất Tiến cũng có nhận định: “Tôi nhớ những năm 1954-1963, chị tôi làm công chức, anh tôi từ Thiếu Úy lên Trung Úy, đóng ở Long Xuyên, mẹ tôi đi buôn bán nhỏ, mà gia đình chúng tôi sống thoải mái, đầy đủ tiện nghi, không bao giờ nghe phàn nàn về vật giá, muốn ăn phở, uống bia thì ra tiệm lúc nào cũng được. Ngoài ra, mẹ tôi còn để dành được khá nhiều, tiền anh tôi gửi về thì cất để dành đám cưới cho anh. Đó là những ngày huy hoàng nhất cho miền Nam, kể cả hơn một triệu người Bắc di cư đã dần dần có cơ ngơi đầy đủ như ở quê nhà.” (Chu Tất Tiến, 26/10/2013.)
Thời bình thế nào thì như tôi đã kể, thời chiến ra sao thì như các bạn đã sống và đã thuật lại, nhờ đó tôi biết.
Dù thời nào nói chung ta có thể trích ra....
... 3 hình ảnh tổng hợp mọi ý nghĩa.
Hình số 1 ....... là hình ‘người lính mua báo đọc’. Hình này nói lên khát vọng tự do tìm hiểu sự thực của nhân dân. Người Lính Việt Nam Cộng Hòa đang đi hành quân song vẫn bỏ tiền túi dừng lại mua báo cùng đọc tin tức và nghị luận.
Hình trên cho thấy họ đang đọc trang đầu quan trọng nhất của các tờ nhật báo “Độc Lập” và “Trắng Đen” là những tờ báo được nhiều người mua đọc.
Các nhật báo lâu đời nhất là Thần Chung, Sài Gòn Mới, Tiếng Chuông… và rồi Tiếng Dội, Tin Điển, Tia Sáng, Tự Do, Ngôn Luận, Dân Quyền, Chánh Đạo, Chính Luận, Độc Lập, Trắng Đen, Thời Luận, Xây Dựng, Lẽ Sống, Sống, Sóng Thần, Lửa Việt, Ánh Sáng v.v…
Hồi đó miền Nam có tự do báo chí. Có tờ đả kích chính phủ, có tờ thân chính phủ, đa số trung lập, hay khen dở chê.
Báo chí là của tư nhân, muôn màu muôn vẻ, tự do cạnh tranh giành độc giả. Chính phủ không ra báo.
Hình số 2 ....... ‘Vợ lính dắt con thăm chồng ở chiến hào’ nói lên tình người.
Người Chiến Binh ngoài mặt trận vẫn luôn nhớ đến gia đình ở nhà. Đây không phải bức ành người vợ một mình đi thăm chồng, mà là cả một gia đình đoàn tụ. Người chồng nhớ vợ, nhớ con đã nhắn về và người vợ đã tay dắt, tay ẳm con thơ lặn lội đi thăm viếng.
Trên tấm ảnh ta thấy trong chiến hào hình chữ ‘L’ người chồng, một xạ thủ đại liên vừa canh chừng súng, vừa quay nghiêng đầu chuyện trò với vợ con. Trời nắng gắt người vợ tay trái cầm nón che nắng cho con nhỏ, khoảng năm sáu tháng tuổi, ẳm trên tay phải luồn qua nách. Đứa nhỏ đội mũ trắng nhọn chóp, úp mặt vào ngực mẹ, lưng quay về phía cây súng, hai tay quàng mẹ . Đứa chị độ năm sáu tuổi, mắt nheo vì chói nắng, đứng sát bên tay trái mẹ, vịn tay vào hào. Quanh chiến hào ngổn ngang mũ sắt, bốt, bi đông, ba lô…một quả lựu đạn nằm lăn lóc kề cây súng máy. Ba mẹ con muốn xuống được hào này đào sâu gần ngang vai chắc phải do người chồng đỡ hoặc bồng xuống. Tình thương vô bờ bến. Bức tranh gia đình thật cảm động. (21 Mar 1973, Saigon, South Vietnam — Visit with Daddy…A South Vietnamese soldier is visited by his wife and children March 21 while he is on guard duty in trench along Highway 13, some 20 miles north of Saigon. — Image by © Bettmann/CORBIS –
Chỉ có ở Việt Nam – Vợ tay bồng tay dắt con thơ thăm chồng đầu tuyến. Đại liên M 60 đạn đã lên nòng, lựu đạn M 67 để sẵn. Đây là một trong những hình ảnh bi tráng của Người Lính miền Nam vô danh. Cầm súng vì muốn thở tự do….)
Cấp trên ưu ái với chiến binh cùng gia đình đã cho phép cũng như tạo điều kiện cho sự thăm viếng này. Hình ảnh quá đặc biệt về tình người..
Hình số 3 ....... “Người Lính một tay cầm súng một tay dìu một người đàn bà bị thương” nói lên nhiệm vụ bảo vệ nhân dân, giúp đỡ người dân. Trên tấm hình cho thấy người đàn bà bị thương ở đầu gối chân phải, quàng tay phải qua vai Người Lính chiến để được dìu lết đi. Người Lính có dáng điệu rất quan tâm giúp đỡ.
Bác Sĩ Lê Văn Châu kể lại: “Tiểu đoàn đóng ở Hoài Sơn được năm hôm. Ở giai đoạn bình định này, công tác duy nhất của các Tiểu Đoàn Dù là làm dân sự vụ. Các trạm cứu thương khám bệnh, phát thuốc, chích ngừa, băng bó thương tích, gắp mảnh bom đạn cho đồng bào…” (Trang Châu “Y Sĩ Tiền Tuyến.”)
Người Lính Việt Nam Cộng Hòa luôn giúp đỡ, bảo vệ nhân dân, do đó người dân mỗi khi có nguy hiểm luôn chạy về phía họ để được che chở. Sự tin tưởng tuyệt đối này là cả một quá trình.
Có mặt các Người Lính Việt Nam Cộng Hòa, người dân cảm thấy đang ở nơi có tình người, an toàn, được thương yêu, được săn sóc, thoát mọi nỗi sợ hãi to lớn có thật..
|
|